Mục lục
[Dịch] Tối Cường Phản Phái Hệ Thống
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đối với ba người trẻ tuổi Thất Hùng hội, bọn họ hận Liên Nguyệt Hải chết càng sớm càng tốt, tốt nhất vĩnh viễn không trở về mới là tốt nhất.

Phải biết rằng bọn họ ở trong Thất Hùng hội liên tục ngáng chân Liên Nguyệt Hải.

Nhưng thực lực và thủ đoạn của Liên Nguyệt Hải rất tốt nên dễ dàng phá giải thủ đoạn của bọn họ, còn từng bước trở thành hương chủ Thất Hùng hội, từ đó bọn họ không thể nhắm vào.

Những người cầm quyền Thất Hùng hội đều là hậu bối của những tiền bối sáng lập Thất Hùng hội nhưng không có nghĩa không cho người khác cơ hội.

Những năm gần đây Thất Hùng hội không ngừng hấp thu dòng máu mới, Liên Nguyệt Hải chính là một trong những thế hệ trẻ bọn họ bồi dưỡng được, cũng là một trong những tượng đài bọn họ dựng lên, cho nên bọn họ không cách nào nhắm vào Liên Nguyệt Hải, nếu không trưởng bối bọn họ sẽ ra tay giáo huấn.

Cũng may mắn Liên Nguyệt Hải có tâm lợi ích quá nặng, ngày bình thường hắn không ngừng quản lý sự vụ và tu luyện, không có phản ứng với Trầm Thiên Dao, nếu lỡ như hai người hoàn toàn xác lập quan hệ, như vậy bọn họ sẽ không có cơ hội nào.

Lần này Liên Nguyệt Hải đột nhiên mất tích làm bọn họ vỗ tay khen hay và cảm thấy may mắn, nhưng kết quả Trầm Thiên Dao lại lén chạy đi tìm, ba người rơi vào đường cùng phải đi theo nàng tới nơi đây.

Hiện tại Trầm Thiên Dao nhìn thấy ba người muốn rời đi, nàng cau mày sau đó vểnh môi nói:

- Hừ! Muốn đi các ngươi đi đi! Không tìm thấy Liên đại ca ta sẽ không quay về.

Một người trong đó không tình nguyện nói:

- Ngươi mang tin tức hắn mất tích nói với hội chủ, đến lúc đó hội chủ sẽ phái người đi tìm.

Trầm Thiên Dao dùng ngữ khí hùng hồn nói:

- Nếu ta nói với phụ thân, lỡ như Liên đại ca vì việc gì đó nên mất tích thì sao? Hắn sẽ bị phụ thân trách phạt, hiện tại ta đi tìm Liên đại ca trước, hỏi vì sao hắn mất tích mới đi cầu tình với phụ thân.

Ba người suýt nữa thổ huyết, ngươi lo lắng Liên đại ca bị trừng phạt nên một mình đi tìm hắn, tại sao ngươi không lo lắng bọn ta bị hội chủ trách phạt chứ?

Ba người liếc nhau nhưng đành phải hồ đồ với nàng mà thôi, nếu bọn họ để Trầm Thiên Dao ở lại nơi này một mình sẽ có lỗi càng lớn.

Sau khi bốn người ăn uống no đủ, Trầm Thiên Dao bắt đầu chỉ huy:

- Chương Khải, lần này nên đến phiên ngươi đi tìm những môn phái kia tìm hiểu tin tức của Liên đại ca.

Bọn họ đi dọc theo con đường này dùng thân phận Thất Hùng hội hỏi thăm một ít tông môn giao hảo với Thất Hùng hội, hỏi xem có nhìn thấy người tướng mạo tương tự Liên Nguyệt Hải hay không.

Bọn họ đều là đệ tử đích truyền Thất Hùng, lại hỏi thăm người mà thôi, cho nên những môn phái kia rất nể tình, cho dù Liên Nguyệt Hải quay về Giang Nam đạo chỉ che lấp dung mạo chứ không có dịch dung, rất dễ dàng bị rắn rít địa phương lưu ý.

Chỉ bằng mượn chiêu này bốn người bọn họ đi từ Thất Hùng hội Nhữ Nam đạo tới thẳng Giang Nam đạo mà không gặp chuyện gì.

Người trẻ tuổi Chương Khải gật đầu nói:

- Chuyện này khó làm, Thất Hùng hội chúng ta không có giao tình với các thế lực Giang Nam đạo, ngươi bảo ta hỏi tông môn nào bây giờ?

Trầm Thiên Dao lại đưa mắt nhìn sang hai người trẻ tuổi khác:

- Lục Thần, Trần Bá Ngọc, hai người các ngươi có biện pháp nào?

Ba người trẻ tuổi liếc nhau, đều khoát tay tỏ vẻ chính mình cũng không thể làm gì.

Ba người bọn họ từ nhỏ tu luyện trong Thất Hùng hội, vẫn tu luyện đến cảnh giới Tiên Thiên, còn chưa chính thức bước vào trong giang hồ, có thể nói không một chút kinh nghiệm gì cả, lần này có thể đi xa tới Giang Nam đạo đã xem như vận khí, bọn họ có biện pháp nào chứ?

Trầm Thiên Dao tức giận nói:

- Phế vật! Đều là phế vật! Nếu như có Liên đại ca ở đây hắn đã có biện pháp.

Chương Khải nhỏ giọng nói:

- Nếu tên khốn Liên Nguyệt Hải kia ở nơi này, chúng ta cần phải khổ cực như vậy hay sao?

Trầm Thiên Dao lập tức cau mày nói:

- Ngươi nói cái gì?

Chương Khải vội vàng lắc lắc đầu nói:

- Ta không nói cái gì.

Lúc này có một trung niên tướng mạo hèn mọn bỉ ổi đứng lên, hắn nói:

- Mấy vị muốn hỏi thăm người sao? Tại hạ Trương Bất Tam, ta lăn lộn trong Giang Nam đạo nhiều năm, có thể nói là mật thám Giang Nam đạo, các ngươi muốn tìm ai, chỉ cần nói thực lực, tướng mạo đặc thù, ta cam đoan có thể tìm ra cho các ngươi.

Lục Thần chau mày nói:

- Ngươi nghe trộm chúng ta nói chuyện?

Trương Bất Tam há miệng lộ ra hàm răng vàng khè nói:

- Vị công tử này, ngươi nói vậy là oan uổng ta rồi, ta uống rượu bên cạnh các ngươi, các ngươi nói chuyện không che lấp gì cả nên ta phải nghe thấy rồi.

Nghe được Trương Bất Tam nói như vậy gương mặt bốn người đỏ bừng.

Người giang hồ bình thường muốn nói chuyện trong tửu lâu đều chọn phòng riêng hoặc áp thấp giọng nói, dù sao võ giả đả thông nhĩ khiếu có thể nghe được động tĩnh rất nhỏ.

Kinh nghiệm giang hồ của bọn họ bằng không, lòng dạ cũng nông cạn cho nên mới phạm sai lầm cấp thấp như thế.

Lục Thần cũng không thả lỏng cảnh giác:

- Chúng ta làm sao có thể tin tưởng ngươi nói thật? Lỡ như ngươi dối gạt chúng ta thì làm sao?

Nội tâm Trương Bất Tam cười thầm hai tiếng thái điểu, hắn vẫn lấy lòng:

- Ba vị công tử và vị tiểu thư này đều là cường giả cảnh giới Tiên Thiên, tại hạ miễn cưỡng chỉ là Hậu Thiên trung kỳ mà thôi, làm sao có thể lừa gạt các vị?

Đám người Lục Thần suy nghĩ một lúc cũng cảm thấy không sai, Trương Bất Tam thấy có lý nên nói:

- Ta muốn tìm Liên Nguyệt Hải, tướng mạo thực lực đều nói cho ngươi biết, ngươi nhanh chóng tìm tung tích hắn nói với chúng ta.

Trương Bất Tam cười hắc hắc nói:

- Trước không vội, chúng ta nói giá cả trước, dù sao thu thập tin tức cũng phải nhờ nhân lực vật lực đúng không? Mấy vị công tử tiểu thư cũng không thể bảo ta làm không công được.

Ba người Trần Bá Ngọc hào sảng ném ra một thỏi vàng hơn mười lượng, hắn phóng khoáng vung tay lên nói:

- Dễ nói, chỉ cần ngươi động tác nhanh nhẹn chút, vàng này cho ngươi.

Nhìn thấy thỏi vàng trước mặt, trên mặt Trương Bất Tam lộ ra một tia xem thường, hắn nói:

- Mấy vị cho rằng Trương mỗ là ăn mày hay sao?

- Trương mỗ ta tốt xấu gì cũng có thực lực Hậu Thiên trung kỳ, đi đầu nhập tiểu gia tộc làm môn khách mỗi tháng còn kiếm thù lao nhiều hơn số này, hiện tại vất vả buôn bán tình báo chỉ có giá trị chút vàng này sao?

Trần Bá Ngọc bất mãn nói:

- Ngươi muốn cái gì?

Trương Bất Tam cười hắc hắc nói:

-Ta cũng là người võ lâm, ta muốn chính là vật tư tu luyện.

- Linh đan diệu dược có thể, kỳ trân dị bảo cũng có thể, bảo giáp binh khí cầu đều được, các ngươi có hay không?

Bốn người nhìn nhau, cả đám sửng sốt.

Bậc cha chú bọn họ là cao tầng Thất Hùng hội cho nên không thiếu những thứ này.

Nhưng hiện tại bọn họ lén lút đi theo Trầm Thiên Dao vào Giang Nam đạo, bọn họ cũng không phải cuồng nhân tu luyện, hơn nữa kinh nghiệm giang hồ nông cạn, ngay cả đan dược tu luyện và đan dược chữa thương cũng không mang theo đấy.

Nhìn bốn người như thế, Trương Bất Tam cười lạnh nói:

- Các vị, đừng trách ta không nhắc nhở các ngươi, ta làm tình báo đều là tin tức thật, cũng công khai ghi giá, buôn bán nhỏ không thể thiếu nợ, nếu như các ngươi không cầm ra đồ vật hữu dụng thì ta cũng không bán tình báo cho các ngươi.

Trầm Thiên Dao cắn răng nói:

- Trần Bá Ngọc! Giao bội kiếm ra.

Trần Bá Ngọc biến sắc, vội vàng nói:

- Không được, đây là quà phụ thân ta ban thưởng khi tấn chức cảnh giới Tiên Thiên, nó là binh khí hoàng cấp, sao có thể đổi tình báo?

Cho dù Trần Bá Ngọc có ngốc cũng biết binh khí hoàng cấp trân quý, tuy phụ thân hắn chính là cao tầng Thất Hùng hội cũng không phải thiếu binh khí hoàng cấp, nhưng nếu hắn cầm binh khí hoàng cấp đổi tình báo, đoán chừng phụ thân hắn không đánh chết cũng đánh hắn tàn phế.

Trầm Thiên Dao hừ lạnh nói:

- Ta hỏi ngươi có giao hay không! Nếu ngươi không giao thì hiện tại biến mất khỏi mắt ta, ta sau này không muốn nhìn thấy ngươi nữa.

Trần Bá Ngọc giãy giụa nửa ngày, cuối cùng hắn cắn răng giao bội kiếm cho Trương Bất Tam, hung ác nói:

- Nếu tình báo của ngươi sai, ta khẳng định ngươi sẽ hối hận.

Trương Bất Tam vội vàng cầm bội kiếm, hắn rút thân kiếm xem xét, lúc này hàn khí ập tới, trên chuôi kiếm còn có hai chữ Trầm Sương nhỏ.

Nội tâm hắn vui vẻ, là hàng thật đấy, một tin tức đổi lấy binh khí hoàng cấp, Trương Bất Tam hắn lần này đụng phải dê béo rồi.

Thu hồi thanh Trầm Sương kiếm, Trương Bất Tam nghiêm túc nói:

- Mấy vị xin yên tâm, các ngươi có thể hỏi thăm một chút, tình báo Trương Bất Tam ta có khi nào sai không? Nếu sai một phần hoàn lại mười lần.

Hắn dứt lời, Trương Bất Tam liền lấy giấy bút giữa tay áo ra, viết rõ tướng mạo, thực lực của Liên Nguyệt Hải sau đó cho vào ống đồng nhỏ.

Hắn lại móc trong tay áo một con bồ câu nhỏ, lại cột ống đồng lên chân bồ câu rồi thả đi.

Động tác của hắn linh hoạt như hành vân lưu thủy, đám người Trầm Thiên Dao thái điểu giang hồ sững sờ, bọn họ ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào ống tay áo Trương Bất Tam, trong nội tâm suy đoán trong ống tay áo rộng thùng thình kia còn có bao nhiêu thứ.

Qua không đến một phút bồ câu quay về, Trương Bất Tam dương dương đắc ý cầm tình báo trên chân bồ câu, hắn xem xong liền biến sắc vội vàng muốn xé tờ giấy.

Nhưng Lục Thần nhanh tay lẹ mắt, ỷ vào thực lực cảnh giới Tiên Thiên cho nên cầm lấy tờ giấy, hắn hừ lạnh và nói:

- Ngươi có ý tứ gì? Chúng ta trả thù lao thì tình báo là của chúng ta, ngươi còn muốn giấu diếm hay sao?

Nói xong hắn cúi đầu nhìn nội dung mảnh giấy, sắc mặt lập tức biến đổi.

Trầm Thiên Dao nhìn thấy bộ dạng hắn như vậy liền sốt ruột hỏi:

- Ngươi nói mau! Nội dung tình báo viết gì?

Lục Thần do dự sau đó nói:

- Trên đó nói có nam tử tướng mạo giống Liên Nguyệt Hải đi ám sát tổng bộ đầu Giang Nam đạo Tô Tín, bị Tô Tín đánh trọng thương mang về Lục Phiến môn Khánh Dương phủ thẩm vấn.

- Cái gì! Liên đại ca hắn bị thương?

Sắc mặt Trầm Thiên Dao trở nên lo lắng, lôi kéo đám người Lục Thần rời đi.

Trương Bất Tam đứng sau lưng bọn họ hối hận:

- Xong rồi, vốn cho rằng làm thịt mấy dê béo, kết quả lại chọc phải hung thần, lỗ lớn.

Trương Bất Tam buôn bán tình báo tại Giang Nam đạo, hắn làm sao không biết uy thế Tô Tín hiện tại?

Hắn dám ra tay độc ác làm thịt đám người Lục Thần là vì hắn là rắn rít địa phương, sau lưng cũng có người, không thể trêu vào thì tránh né.

Nếu việc này liên quan tới hung thần Tô Tín, người ta ở ngay Giang Nam đạo thì hắn làm sao trốn?

Không biết Tô Tín có biết chuyện ngày hôm nay hay không, Trương Bất Tam đều quyết định rời khỏi Giang Nam đạo tránh đầu sóng ngọn gió trước mới được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Phước Mạnh- Người dịch truyện chữ
29 Tháng ba, 2023 16:30
mình là dịch giả bộ này ạ,đã dịch full thuần việt rồi,,tổng là 2896 chương,bạn nào không đọc convert nổi, cần đọc dịch thì liên hệ zalo: 0704730588 mình gửi full cho ạ,file epub bản dịch có thể đọc off ở điện thoại và máy tính,liên hệ zalo: 0704730588
Phước Mạnh- Người dịch truyện chữ
29 Tháng ba, 2023 16:30
mình là dịch giả bộ này ạ,đã dịch full thuần việt rồi,bạn nào không đọc convert nổi, cần đọc dịch thì liên hệ zalo: 0704730588 mình gửi full cho ạ,file epub bản dịch có thể đọc off ở điện thoại và máy tính,liên hệ zalo: 0704730588
Nguyễn Quốc Thịnh
04 Tháng bảy, 2021 17:33
tự cung học xong cấy lại vẫn chơi đc mà
Hieu Le
21 Tháng sáu, 2021 01:29
khá là câu chương ở giai đoạn này aaaaaa
Rồng Già
12 Tháng chín, 2020 10:26
Truyện hay hấp dẫn lôi cuốn, nhưng hay bị nhãy chương,
Bùi Quang Huy
16 Tháng mười hai, 2019 21:27
Tô tín cùng họ với Tô đế nhỉ :D
Hoàng Kỳanh
28 Tháng chín, 2019 02:21
haha nhặt hoa cười cười ,ta đã thành phật
Hoàng Kỳanh
28 Tháng chín, 2019 01:43
há há ... đúng là văn vô đệ nhất võ vô đệ nhị...
Joe Hoang
24 Tháng sáu, 2019 12:15
Truyện hay! Nhưng các chương sau bị lập đi lập lại nhiều
Hieu Le
27 Tháng tư, 2019 17:11
bởi vì main đóng vai ác mà
Hieu Le
27 Tháng tư, 2019 17:10
nó có học mấy cái đó đâu
orecahaha
24 Tháng một, 2019 15:34
truyện này có 1 lỗi mà k thấy nói đến nhỉ. Tô tín luôn đc Hệ thống cho 5% độ thuần thục công pháp. mà mấy món như Tịch tà, quỳ hoa... phải tự cung mới ĐƯỢC HỌC. họa mi của Tô tín còn đó, vậy 5% đó là như thế nào nhỉ.?
Thành MG
14 Tháng một, 2019 06:38
10 vạn tệ tương đương 34 triệu, dịch óc chó ***
Thanh Thanh
20 Tháng chín, 2018 20:33
truyện hay : )) ko biết còn truyện như này ko : ((
Thanh Thanh
20 Tháng chín, 2018 20:32
: )) ít nhất vẫn hơn mấy thằng trẩu tre
Đinh Quý
05 Tháng chín, 2018 20:12
danh sách truyện . thiên mã hành không quá . ngáo cả người . ko thấy chương
Kỷ Ninh
01 Tháng chín, 2018 20:07
nối vào c673
Hieu Le
29 Tháng bảy, 2018 13:53
Có bộ main móc mắt con nít nước mông cổ thua trận =)) và đó một bộ đc theo dõi nhiều
Nam Phan
25 Tháng bảy, 2018 11:35
Truyện hay nhưng việc main dùng pháp trận diệt cả nhà người ta chỉ vì cướp thiên binh làm mình thấy lạnh người, ít nhất đây là điểm mấu chốt của mình
Nam Phan
25 Tháng bảy, 2018 11:35
Truyện hay nhưng việc main dùng pháp trận diệt cả nhà người ta chỉ vì cướp thiên binh làm mình thấy lạnh người, ít nhất đây là điểm mấu chốt của mình
rhinokiller
19 Tháng sáu, 2018 15:04
c375 phải nối vào c660
rhinokiller
19 Tháng sáu, 2018 15:00
c375 lặp lại thành c225
rhinokiller
19 Tháng sáu, 2018 14:58
từ c375 bị lặp lại rất nhiều chương
Quỳnh Chi
02 Tháng sáu, 2018 10:59
Cừu nhân khắp thiên hạ
Trần Quốc Tài
15 Tháng năm, 2018 23:04
Tiếp đi Ad ơi, thèm đau thèm đớn
BÌNH LUẬN FACEBOOK