Nghe thấy Tô Tín không hài lòng với danh hiệu, Thiết Vô Tình lắc lắc đầu nói:
- Ngươi nên biết hài lòng chứ, từ trước trên danh hồ có người mang danh hiệu khó nghe hơn ngươi nhiều.
Danh hiệu giang hồ không phải do ngươi đặt, mà là dựa vào chiến tích của mình, tối thiểu phải được người khác thừa nhận mới được.
- Tạ Chỉ Yến vốn có danh hiệu là “Thiên Nữ”, sau khi nàng dùng Thái Thượng Cửu Kiếp kiếm giết Giang Lăng, lúc này mới biến thành “Cửu Kiếp Việt Nữ”.
- Trên giang hồ có câu nói thế này, chỉ có đặt tên tồi chứ không có danh hiệu kém, nếu ngươi muốn đổi danh hiệu thì phải dùng chiến tích đổi mới được.
Tô Tín nhún nhún vai, khoái kiếm cũng là kiếm, ít nhất còn có thể nghe được.
Lúc này Thiết Vô Tình mới chú ý tới khí lực trên người Tô Tín có biến hóa, không ngờ hắn có thể đột phá Khí Hải Cảnh trong ba ngày.
Hắn lúc này cười nói:
- Ta biết ngay ta không nhìn lầm ngươi, thực lực không có cứ dùng thời gian tích lũy là đạt được.
Tô Tín nói:
- Cũng phải đa tạ viên Thiên Trùng Đan của Thiết đại nhân ban cho ta mới được như vậy.
Đan dược có tác dụng trợ giúp đột phá cảnh giới rất lớn, nếu Tô Tín không có Thiên Trùng Đan, hắn chắc chắn cần phải tích lũy thực lực ít nhất vài tháng mới có thể đột phá Khí Hải Cảnh.
Thiết Vô Tình thoả mãn gật gật đầu:
- Vừa lúc ngươi thuận lợi đột phá Khí Hải Cảnh, ta cũng có một nhiệm vụ giao cho ngươi đi làm, ngươi có tu vi Khí Hải Cảnh cũng có thể thuận lợi hoàn thành không ít nhiệm vụ.
Tô Tín kinh ngạc nói:
- Có nhiệm vụ nhanh như thế sao?
- Thứ mà Lục Phiến Môn không thiếu nhất chính là nhiệm vụ.
- Nhiệm vụ là gì?
Tô Tín hỏi.
Nếu đã quyết định làm tay sai cho triều đình, vậy thì phải có giác ngộ làm tay sai, có nhiệm vụ thì cứ nhận là được, chỉ cần không phải nhiệm vụ chịu chết thì hắn không kén chọn.
Thiết Vô Tình thoả mãn gật gật đầu, hắn rất thích điểm này của Tô Tín.
- Ngươi biết Thương Sơn thành không?
Thiết Vô Tình hỏi.
Tô Tín gật gật đầu:
- Đã nghe nói đến.
Có thể nói, chỉ cần là người Tương Nam thì không ai không biết Thương Sơn thành.
Thương Sơn Thành chính là đại thành lớn nhất Tương Nam, tòa thành này nằm giữa giao giới Tương Nam và Trung Nguyên, mỗi ngày đều có vô số thương nhân Trung Nguyên qua lại nơi này thu mua đặc sản Tương Nam, là đại thành thương nghiệp lớn nhất Tương Nam.
Không phải thương nhân Trung Nguyên nào cũng có thế lực mời tiêu sư cảnh giới Tiên Thiên đi bảo vệ bọn họ tiến vào nội địa phủ Thường Ninh -Tương Nam đạo thu mua đặc sản Nam Man, kỳ thật phần lớn thương nhân Trung Nguyên đều tiến hành giao dịch tại Thương Sơn thành.
Mà Thương Sơn thành hàng năm cũng có rất nhiều thương nhân đi các châu phủ như phủ Thường Ninh thu mua đặc sản với số lượng to lớn, Tô Tín đã từng có giao tình với bọn họ.
Thiết Vô Tình nói ra:
- Các ngươi biết rõ Thương Sơn thành chỉ vì thanh danh tòa thành lớn nhất Tương Nam hoặc nó là mạch máu kinh tế của các ngươi, nhưng kỳ thật Thương Sơn thành không giống với các châu phủ khác như phủ Thường Ninh, nó thật ra không phải do triều đình quản lý.
- Không do triều đình quản?
Tô Tín lập tức sững sờ.
Trong thiên hạ hẳn là vương thổ, người trên vương thổ là vương thần.
Tất cả các tông môn hiện tại đều tôn vương triều Đại Chu làm chủ trên danh nghĩa, tuy Thương Sơn thành là tòa thành lớn nhất Tương Nam nhưng nó không thể cuồng vọng tới mức này được.
Thiết Vô Tình nói:
- Chính bởi vì không do triều đình quản chế, bởi vì Thương Sơn thành quá mức đặc thù, trước kia Thương Sơn thành không đơn giản chỉ là một tòa thành, vài chục năm trước, thành chủ Thương Sơn thành hiện tại chính là Dung Thần Cảnh võ đạo tông sư Yến Hoàng Cửu một tay kiến lập.
- Nguyên thần tam cảnh, Hóa Thần, Dung Thần, Dương Thần, Dung Thần Cảnh võ đạo tông sư chính là bá chủ một phương, hơn nữa Yến Hoàng Cửu có chút thủ đoạn và địa thế Thương Sơn thành đặc thù, Thương Sơn thành chỉ trong thời gian vài chục năm đã trở thành tòa thành lớn nhất Tương Nam đạo.
- Hơn nữa nếu như Thương Sơn thành chỉ đơn giản là tòa thành buôn bán cũng không sao cả, nhưng Thương Sơn thành lại là căn cứ tu luyện toàn Tương Nam.
- Gần như tám thành tu luyện không môn không phái trong Tương Nam đều tụ tập tại Thương Sơn thành, có thể nói ngươi vào trong Thương Sơn thành, vơ tay xách ra một người cũng là võ giả Hậu Thiên sơ kỳ hoặc Hậu Thiên trung kỳ.
- Vơ tay xách ra một người cũng là Hậu Thiên sơ kỳ hoặc là trung kỳ sao? Chẳng phải nói đám đại đầu mục trong phủ Thường Ninh đi Thương Sơn thành còn không bằng một tiểu lâu la sao?
Tô Tín nói thầm trong lòng.
- Vậy bây giờ Thương Sơn thành đang xảy ra vấn đề sao?
Tô Tín hỏi.
Thiết Vô Tình gật gật đầu:
- Cũng không hẳn xảy ra vấn đề, nhưng cũng có thể tồn tại vấn đề nguy hiểm.
- Tuy Yến Hoàng Cửu là nhân kiệt kiêu hùng một phương, hơn nữa còn là Dung Thần Cảnh võ đạo tông sư, nhưng đáng tiếc hắn đã già, căn cứ tình báo chúng ta, Yến Hoàng Cửu không còn sống được bao lâu nữa.
- Yến Hoàng Cửu cũng biết rõ điểm này cho nên trong một tháng hắn đã buông hơn phân nửa quyền lợi, hi vọng trong mười ba đứa con của mình có thể chọn lựa ra một người kế thừa vị trí của hắn.
- Trước kia Yến Hoàng Cửu quản Thương Sơn thành, lúc đối mặt với giang hồ và triều đình, Thương Sơn thành chỉ là một tòa thành buôn bán.
- Nhưng hiện tại Yến Hoàng Cửu sắp tới lúc đại nạn, trong những con cái của hắn có không ít người có bối cảnh đại tông môn võ lâm trong Tương Nam.
- Nếu như đến phiên những người này tiếp quản Thương Sơn thành, bọn họ có thể bảo trì trung lập giữa triều đình và giang hồ như Yến Hoàng Cửu hay không thì không thể nói trước được.
- Trong Thương Sơn thành có nhiều võ giả tu luyện như vậy, hơn nữa có những môn phái võ lâm trợ giúp, nếu bọn chúng thành thật còn được, một khi làm loạn thì hậu quả không thể tưởng tượng được.
Tô Tín nhíu mày hỏi:
- Nhiệm vụ lần này là ra tay với người thừa kế Thương Sơn thành đúng không?
Trong mắt Thiết Vô Tình sinh ra hàn quang, nói:
- Tốt nhất lựa chọn một người có khuynh hướng lấy triều đình làm thành chủ Thương Sơn thành.
- Nếu như không làm được điểm này, cũng không thể để những người có khuynh hướng võ lâm Tương Nam lên làm thành chủ được, khi cần thiết có thể trực tiếp ám sát.
Tô Tín gật đầu nói:
- Ta hiểu, nhiệm vụ lần này có thời hạn hay không?
- Yến Hoàng Cửu không sống được bao lâu nữa, tối đa chỉ có một năm mà thôi, cho nên thời gian nhiệm vụ cũng chỉ có vậy, vừa hay trong khoảng thời gian này ngươi có thể ở lại đó né tránh Hắc bảng đuổi giết.
- Đúng rồi, Nhân Bảng và Hắc bảng đều có tên của ta, chắc chắn võ giả Thương Sơn thành không lâu nữa sẽ biết rõ dung mạo của ta, nếu ta tiến vào Thương Sơn thành chẳng phải đi tìm chỗ chết sao?
Thiết Vô Tình cười hắc hắc nói:
- Ta đã sớm chuẩn bị một thân phận cho ngươi, đầu tiên ngươi cần mang một cái mặt nạ da người, Lục Phiến Môn tại tổng bộ Tương Nam đạo có một cao thủ chuyên chế tác mặt nạ da người. Ngươi đi theo ta, ta sẽ bảo hắn làm mặt nạ da người theo kích thước gương mặt của ngươi.
Nói tới mặt nạ da người, Tô Tín lập tức nhớ tới bản thân mình còn có một đám mặt nạ da người của Vương Liên Hoa.
- Chờ chút, ta cũng có mặt nạ da người, không cần mất công đi lại đâu.
Tô Tín đưa tay vào trong lồng ngực nhưng trên thực tế lại lấy mặt nạ da người của người trẻ tuổi trong hệ thống ra.
Vừa mang mặt nạ lên mặt, Tô Tín lập tức từ tiếu niên thanh tú biến thành thanh niên tuấn tú mày kiếm mắt sáng.
Thiết Vô Tình kinh ngạc nhìn Tô Tín:
- Mặt nạ da người của ngươi làm rất đẹp, thậm chí còn tốt hơn tên cao thủ tổng bộ Tương Nam đạo làm, ngươi lấy từ đâu thế?
Nếu không phải hắn tận mắt nhìn thấy Tô Tín mang mặt nạ da người lên, hắn thật sự hoài nghi Tô Tín là một người khác.
- Thiết đại nhân còn nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp mặt là lúc bắt tên trộm hoa không? Người kia chính là cao thủ dịch dung, ta lục soát được mặt nạ da người này trong người hắn.
Thiết Vô Tình vỗ đầu một cái, hiển nhiên cũng nhớ tới sự kiện lúc trước, tên trộm hoa kia có thuật dịch dung rất cao siêu.
- Vậy thì tốt, ngươi cũng không cần lãng phí thời gian, nhanh chóng chạy tới Thương Sơn thành đi.
Thiết Vô Tình nói xong và xuất ra một chồng sách giao cho Tô Tín.
Hắn chỉ vào một quyển sách mỏng và nói:
- Ta đã sắp xếp thân phận mới của ngươi và ghi vào bên trong, trước tiên ngươi đừng vội tiến vào Thương Sơn thành, nhớ kỹ thân phận trước đã.
- Số sách còn lại chính là Lục Phiến Môn sửa sang lại thế lực các môn phái nhất lưu, nhị lưu, tam lưu trong Tương Nam, trên cơ bản trừ một ít thế lực bất nhập lưu ra, còn lại đều có ghi chép, còn có một chút kiến thức trong võ lâm, biết nhiều sẽ có lúc dùng đến.
- Trong đó còn có một ít phương pháp liên hệ với mật thám Lục Phiến Môn, nếu cần thì ngươi có thể dựa theo cách liên hệ với bọn họ, lấy một ít tình báo và trợ giúp.
- Bên Tương Nam ta còn có chuyện khác cần xử lý, ta đi trước, nếu như gặp chuyện không hay có thể đào tẩu, nhiệm vụ thất bại cũng không sao, cấp trên sẽ phái người mạnh hơn ngươi tới giải quyết.
Tô Tín gật đầu đồng ý, hắn đưa mắt nhìn Thiết Vô Tình rời đi, hắn biết câu nói cuối cùng của Thiết Vô Tình có chút khó hiểu.
Tuy nhiệm vụ thất bại hắn có thể rời đi, nhưng đoán chừng khi đó Thiết Vô Tình cũng không nói chuyện hòa ái với hắn.
Thiết Vô Tình cứu Tô Tín là vì hắn thích và xem trọng năng lực của Tô Tín, Tô Tín là hắn kéo vào Lục Phiến Môn, sau này Tô Tín luận công nhận thưởng thì hắn cũng có một phần.
Nếu nhiệm vụ thất bại, mất mặt Thiết Vô Tình không nói, nói không chừng còn bị các đầu mục khác công kích.
Dù sao Thiết Vô Tình đã từng nói, Lục Phiến Môn cũng không phải Thiết gia hắn nói được là được, chắc chắn sẽ có rất nhiều người hi vọng nhìn thấy hắn thất bại.
Cho nên lần này với tư cách là nhiệm vụ đầu tiên khi hắn gia nhập Lục Phiến Môn, Tô Tín không nghĩ sẽ thất bại, không phải vì Thiết Vô Tình, cũng là vì hắn muốn đứng vững trong Lục Phiến Môn.
Cầm chồng sách trong tay, đây là tư liệu nói rõ thế lực trong võ lâm Tương Nam, Tô Tín chỉ nhìn một phần tình báo Tương Nam, những thứ khác có thể xem sau.
Quyển sách này rất hữu dụng với Tô Tín, trước kia Tô Tín chỉ lục đục với người trong bang phái tại phủ Thường Ninh, hắn không hiểu biết rõ về võ lâm Trung Nguyên, hắn cũng không biết nhiều về võ lâm Tương Nam.
Hiện tại có Lục Phiến Môn đưa tin tức cho hắn, tối thiểu hắn cũng đã có thể hiểu biết một cách đại khái.
Còn lại chính là tư liệu về thân phận mới, Tô Tín nhìn kỹ sau đó sắc mặt vô cùng cổ quái.
Lục Phiến Môn đúng là tốn nhiều công sức giả mạo thân phận cho hắn, tuy thân phận là giả nhưng lai lịch không nhỏ.