Giang Nam đi vào trong tấm Ma Vực này, mọi nơi đi lại, chỉ cảm thấy Ma ngục cũng không bài xích mình, thậm chí cùng khí tức của hắn nước sữa hòa nhau.
Hắn đi xuống Ma ngục, đi tới trong một địa ngục nặng nề, đi tới trước một ngọn đại điện, trong tòa đại điện này, một pho tượng Phật Đà kim chói ngồi nghiêm chỉnh, cao giọng tụng kinh, tụng chính là một môn kinh văn bí hiểm, tựa hồ hướng hắn truyền thụ đạo lý trong thiên địa.
Chỉ thấy Thiên Hoa Loạn Trụy, vô số Thiên Nữ Tán Hoa, địa tuôn ra kim liên, một ngọn tháp cao từ dưới đất xông ra, sinh trưởng ở trong liên hoa.
Giang Nam lặng yên ngồi một lúc lâu, Phật Đà kia đem kinh văn của mình giảng giải một lần, đột nhiên mở miệng nói:
- Ô hay! Ngươi đã nhận được áo nghĩa của ta, còn không mau đi?
Giang Nam đứng dậy tạ ơn, đi tới tầng địa ngục tiếp theo, trước một tòa Sâm La điện khác, nơi đó có một pho tượng Ma Thần mở miệng truyền pháp, cũng nói một kinh điển cực kỳ thâm ảo.
Hắn đi qua các địa ngục, nghe đến mấy Thần Ma đã chết này mở miệng tụng kinh, nghe như si như say.
Đợi đi tới trước Sâm La điện cuối cùng nhất, mới vừa ngồi xuống, chỉ thấy tôn Ma Thần trong điện kia mở miệng nói:
- Tổ tông chưa đầy pháp, Thiên Đạo chưa đủ sợ...
- Ma Ngục Huyền Thai Kinh? Ma Thần bị đánh chết, làm sao có thể nói ra Ma Ngục Huyền Thai Kinh?
Sau lưng Giang Nam không chỉ có sinh ra lạnh lẻo um tùm, ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy vị Thần Ma ngồi trong đại điện này là một đại hán khoanh chân ngồi, trên đỉnh đầu hắn phá vỡ một lỗ thủng to, một cái Chưởng Ấn cự đại che ở trên ót, đục lỗ nặng nề!
Máu tươi của hắn đọng lại ở trên mặt, vẻ mặt trông rất sống động, lộ ra vẻ kinh ngạc, phảng phất kinh ngạc vì sao mình sẽ bị người từ phía sau lưng đánh lén.
- Vị này chính là bổn tôn cường giả tu luyện Ma Ngục Huyền Thai Kinh kia!
Giang Nam thất thanh nói:
- Hắn bị giết! Trong chiến đấu đó, là ai đã hạ thủ, có thể đem cường giả bực này đánh chết?
Hắn tinh tế đánh giá đạo Chưởng Ấn kia, trong lòng sởn gai ốc, trong Chưởng Ấn kia tràn đầy khí tức mênh mông cuồn cuộn, trong thoáng chốc hắn phảng phất thấy một Đại Đế cao ở trên chín tầng trời hạ thủ chưởng, một chưởng phách phía trên đầu Phương Chính đang cùng đối thủ đại chiến!
Vị cường giả này, là bị một người trong hai vị Đại Đế từ phía sau lưng đánh lén mà chết!
- Rốt cuộc là vị Đại Đế nào đánh lén một vị cường giả như vậy?
Giang Nam cau mày thật sâu, tồn tại tu luyện Ma Ngục Huyền Thai Kinh này, tuyệt đối không là người yếu, tu vi của hắn tuyệt sẽ không kém Hắc Thiên Ma Tôn, thậm chí có thể mạnh hơn, vì vậy mới khiến Đại Đế chú ý, dưới đánh lén một chưởng chụp chết!
Trong Đế chiến, tràng diện hỗn loạn, nhưng mà cấp bậc cường giả giống như Ma Tôn Thần Tôn này, thực lực vẻn vẹn chỉ kém Thần Đế Ma Đế, bọn họ đang cùng đối thủ giao chiến, phía sau lưng chỉ có thể nộp cho mình cho người tín nhiệm.
Từ vẻ mặt vị cường giả này trước khi chết đến xem, người hắn tín nhiệm này cuối cùng bán đứng hắn, từ sau lưng của hắn xuất thủ, đánh chết hắn!
- Sa La Ma Đế tự mình xuất thủ, giết chết chiến tướng cường đại nhất của mình...
Giang Nam từ từ thở ra một hơi, từ trong Chưởng Ấn trên đỉnh đầu của vị cường giả này toát ra Ma ý um tùm, chứng thật cái suy đoán này của hắn, người này là bị Sa La Ma Đế từ phía sau lưng đánh lén, một kích tới chết.
Sa La Ma Đế cũng không có ra vẻ dung người độ lượng, từ phía sau lưng đánh lén giết chết chiến hữu của mình, bất kể hắn cùng chiến hữu của mình có ân oán gì, ở trên chiến trường thân làm chủ soái, giết chết chiến hữu của mình, thủy chung là một hành động rất không có phẩm hạnh.
- Vị cường giả này cùng Hắc Thiên Ma Tôn giống nhau, tu luyện Ma Ngục Huyền Thai Kinh, chẳng lẽ là người khai sáng Ma Ngục Huyền Thai Kinh?
Giang Nam tự định giá chốc lát, hủy bỏ ý kiến của mình. Vị địa ngục cường giả này tu luyện Ma Ngục Huyền Thai Kinh, cắn nuốt trí nhớ người khác, hắn luyện trí nhớ người thành một phần của mình, biến thành Thần Ma trong Ma ngục, làm như vậy có thể nói Ma trung chi Ma, nhưng mà cho Giang Nam cảm giác, cách cục người này ít đi một chút, còn lâu mới có thể thể hiện loại bá đạo tổ tông chưa đầy pháp, Thiên Đạo chưa đủ sợ kia!
Cường giả như vậy mặc dù hãn hữu có một không hai, nhưng còn mở không được loại công pháp Ma Ngục Huyền Thai Kinh này.
- Hắn cũng là một vị truyền nhân của Ma Ngục Huyền Thai Kinh. Đã biết ba vị truyền nhân của Ma Ngục Huyền Thai Kinh. Hai cái đã chết, hôm nay chỉ còn lại có một mình ta. Nghịch thiên mà đi, Thiên chi tất phạt, này chẳng lẽ là trừng phạt đối với tổ tông chưa đầy Pháp, Thiên Đạo chưa đủ sợ?
Giang Nam khoanh chân mà ngồi, lẳng lặng lắng nghe vị Địa ngục cường giả này miệng tụng Ma Ngục Huyền Thai Kinh.
Tiền kỳ công pháp của Ma Ngục Huyền Thai Kinh của vị Địa ngục cường giả này cùng hắn từ Giang Tuyết đạt được kinh văn không có bao nhiêu khác biệt, nhưng kinh văn đến Đạo Đài bát cảnh liền bắt đầu sinh ra khác nhau, hơn nữa khác nhau thật lớn, cùng Giang Nam khai sáng Đạo Đài tám cảnh tâm pháp hoàn toàn đi lên hai cái cực đoan, phảng phất hoàn toàn là hai loại tâm pháp!
Bất quá hai loại tâm pháp này đều có được căn cơ đồng dạng. Đó chính là tổ tông chưa đầy pháp, Thiên Đạo chưa đủ sợ!
Vì vậy mặc dù công pháp bất đồng, đi lên hai loại cực đoan, nhưng mà cùng một loại tâm pháp.
Đây chính là chỗ đặc biệt của Ma Ngục Huyền Thai Kinh, một ngàn người tới tu luyện Ma Ngục Huyền Thai Kinh. Có thể tu luyện ra một ngàn loại bổn nguyên, mỗi một bổn nguyên cũng rất là bất đồng, riêng phần mình có giải thích riêng của mình.
Gặp gỡ bất đồng, lĩnh ngộ bất đồng, tạo thành Ma Ngục Huyền Thai Kinh cũng có bổn nguyên bất đồng, thậm chí cũng có sự phân chia mạnh yếu.
- Nhưng mà quy tắc chung của Ma Ngục Huyền Thai Kinh là giống nhau, đều chỉ có Thần Thông tám cảnh tâm pháp làm trụ cột.
Chuyện cho tới bây giờ, Giang Nam đã có thể khẳng định suy đoán của mình, đó chính là Ma Ngục Huyền Thai Kinh đúng là chỉ có Thần Thông tám cảnh tâm pháp, tâm pháp đến tiếp sau là cần mình đi lĩnh ngộ khai thác, phương pháp pháp tổ tông. Đạo Thiên Đạo chi đạo, như thế phương có thể làm được tổ tông chưa đầy pháp, Thiên Đạo chưa đầy sợ, nhanh nhẹn ra tổ tông mở pháp. Nhanh nhẹn ra Thiên Đạo Đạo!
Vị địa ngục cường giả nói Ma Ngục Huyền Thai Kinh này cũng hết sức tinh diệu, thậm chí còn trên tâm pháp hắn khai sáng. Đại biểu người này có thành tựu chí cao.
Giang Nam tinh tế lắng nghe, càng nghe đối với vị địa ngục cường giả này liền càng bội phục, người này đã đem Địa ngục Ma Đạo nghiên cứu đến cực hạn, có một loại siêu thoát cổ nhân, siêu thoát Thiên Đạo!
Đợi Ma Ngục Huyền Thai Kinh đến Ma Thần cảnh giới, đã khô khan tối tăm đến trình độ Giang Nam xa xa không cách nào hiểu, xen lẫn vô số đạo tắc ở trong đại điện này chảy xuôi, đợi đến Thần Chủ Ma Tôn cảnh giới, lại càng giống như thiên thư, đạo tắc giống như Thiên Đạo, làm cho người ta có một loại đại khí thế nghịch thiên cải mệnh thay đổi Thiên Đạo!
Bất quá Giang Nam vẫn từ trong kinh văn cảm nhận được một loại đại nghị lực càn quét Thiên Đạo cũ, sáng chế Thiên Đạo mới, đại chí nguyện to lớn!
- Khó trách Sa La Ma Đế muốn giết chết hắn, đổi lại là ta cũng muốn giết chết hắn!
Giang Nam không khỏi than thở nói:
- Hắn muốn thay trời đổi đất, diệt trừ trật tự cũ, sáng chế trật tự mới, mình liền đại biểu Thiên Đạo, mình chính là Thiên Đạo, Sa La Ma Đế thân là đại biểu trật tự cũ, Thiên Đế thống trị Địa ngục vũ trụ, nếu Thiên Đạo bị đổi, Sa La Ma Đế tự nhiên phải vứt bỏ địa vị của mình.
Đây là tán dương đối với vị Địa ngục cường giả này, có thể cường đại đến uy hiếp được địa vị Ma Đế, thậm chí làm cho Sa La Ma Đế phải đánh lén mới có thể giết chết hắn, này bản thân chính là một loại tán dương đối với vị cường giả này!
Ma Ngục Huyền Thai Kinh của vị Địa ngục cường giả này thật sự tối tăm khó hiểu, trong từng văn tự từng âm phù bao hàm vô cùng tin tức, Giang Nam qua loa đại khái, chỉ đem những kinh văn này ghi nhớ hết, tạm gác lại tương lai từ từ nghiên cứu.
Qua một lúc lâu, vị Ma Tôn này phát ra thanh âm mới dần dần bình thường, nhưng Giang Nam như cũ ngồi không dậy, tinh tế lĩnh hội.
Hắn không có đi thử tìm hiểu cảnh giới tâm pháp của vị Ma Tôn Ma Thần này, mà là chuyên tấn công Đạo Đài bát cảnh tâm pháp, Đạo Đài tám cảnh của người này, tu luyện là Ma Đạo trong Địa ngục, trong đó dung hội không biết bao nhiêu loại công pháp.
Nhưng mà, Giang Nam tự nghĩ ra Đạo Đài tám cảnh tâm pháp, cùng tâm pháp do người này khai sáng so sánh, cũng không thua gì, có sở trường riêng, đây là địa phương để cho hắn vui mừng.
Hiện tại, hắn cố gắng đem Ma Ngục Huyền Thai Kinh của vị Ma Tôn này, dung nhập vào Ma Ngục Huyền Thai Kinh của mình, chân chính làm được Chính Ma kiêm tu, Huyền Ma gồm nhiều mặt!
Mấy tháng thời gian sau, khí tức của Giang Nam kịch liệt suy yếu, Thần Đài của hắn dẫn đầu phân giải, hóa thành hư vô, tiếp theo là Huyền Đài, Đạo Đài, Liên Đài, Dao Đài, Linh Đài, từng ngọn Đạo Đài lần lượt tan rã, hóa thành hư ảo!
Tu vi cảnh giới của hắn thoáng cái từ Đạo Đài sáu trọng, rơi xuống đến Thần Thông tám cảnh, tu vi xuống dốc không phanh, khí tức suy yếu tới cực điểm!
Hắn chỉ còn lại có thần thức cùng thân thể cường đại!
Đột nhiên, Linh Dịch Ma Linh Dịch trong Tử Phủ hắn điên cuồng tuôn vào thể nội, hóa thành pháp lực cuồng bạo, pháp lực điên cuồng hướng về phía trước tăng lên, trong mấy hơi thở, hắn liền lần nữa tu thành Linh Đài!
Phong vân hội tụ, một đóa kiếp vân ứng kiếp mà sinh, treo ở đỉnh đầu của hắn, đóa kiếp vân này rộng lớn mấy trăm dặm. Thiên Lôi ầm ầm, nhưng không có xúc động Ma ngục Địa ngục chút nào, cũng chưa từng kích phát Thần Thông của vị Ma Tôn này tàn lưu lại.
Đóa kiếp vân này chỉ nhằm vào một người Giang Nam, kiếp vân giống như thủy ngân trầm trọng, đông nghịt một mảnh, so sánh với Giang Nam ban đầu tu thành Linh Đài gây ra lôi kiếp thì muốn cường đại không biết gấp bao nhiêu lần!
Đóa kiếp vân này còn đang trong nổi lên, tu vi của Giang Nam rõ ràng đột phá, tu thành đệ nhị tọa Đạo Đài, Dao Đài!
Linh Đài lôi kiếp chưa bộc phát, đóa kiếp vân thứ hai liền bắt đầu điên cuồng ngưng tụ, đóa kiếp vân này so sánh với Linh Đài kiếp vân lớn hơn nữa, càng thêm trầm trọng.
Hai đóa treo cao ở đỉnh đầu của Giang Nam, tản mát ra một cổ khí tức xơ xác tiêu điều!
Ầm!
Một đạo sấm sét đánh xuống, Giang Nam làm như không có cảm giác. Tiếp tục điên cuồng tăng lên pháp lực, cũng không lâu lắm Đạo Đài Liên Đài tạo thành, đóa kiếp vân thứ ba cũng đang không ngừng nổi lên!
Sau đó là đệ tứ tọa Đạo Đài, đệ ngũ tọa Huyền Đài, đệ lục tọa Thần Đài!
Giang Nam lấy tốc độ trước nay chưa có tăng tu vi lên, đỉnh đầu hắn cũng một tia ý thức xuất hiện sáu đóa kiếp vân, một đóa so sánh với một đóa cường đại. Hình dáng sáu đóa kiếp vân giống như bảo tháp móc ngược.
Vô số Lôi Đình tương liên, hóa thành lôi kiếp uy lực càng thêm cường đại, ầm ầm đánh xuống, thẳng tắp rơi vào đỉnh đầu của hắn. Lôi Đình như kiếm, chém thân thể hắn, chém thần hồn hắn, chém thần thức hắn. Muốn đem hắn hóa thành tro bụi!
Giang Nam đắm chìm trong Lôi Đình, vẫn không nhúc nhích. Như cũ điên cuồng tăng pháp lực lên, sau một lúc lâu, trong cơ thể hắn có một loại đạo văn trước đó chưa từng có tràn ra, ở chung quanh hắn câu liên kết hợp, hóa thành hắc bạch nhị khí, tạo thành một Âm Dương Ngư cự đại.
Đây là Đạo văn hóa thành Âm Dương nhị khí, Âm Dương nhị khí quay chung quanh hắn, nhẹ nhàng chuyển động, liền sinh ra một lực hủy diệt cường đại, đồng thời tích chứa sinh cơ vô cùng, để cho thân thể của Giang Nam nửa khô nửa quang vinh.
Sinh Tử Đài Cảnh!
Hắn nhất cổ tác khí xông lên Sinh Tử Đài Cảnh, nhất thời dẫn phát lưỡng trọng đại kiếp, đệ nhất trọng đại kiếp chính là đóa kiếp vân thứ bảy.
Đạo kiếp vân này mới vừa tạo, liền cùng với lục đại kiếp vân khác tương liên, đặt ở trên lục đại kiếp vân, đem kiếp vân khác đồng hóa, biến thành một Âm Dương Ngư cự đại, ù ù chuyển động.
Răng rắc!
Trong Âm Dương Ngư có hai đạo thiểm điện đánh rớt, một âm một dương, hủy diệt hết thảy!
Hai đạo thiểm điện này rơi vào trên người Giang Nam, thân thể phòng ngự hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo nhất thời chống đỡ hết nổi, ứng với lôi quang hé ra hai vết thương, sâu thấy xương!
Kiếp vân Âm Dương Ngư ở giữa không trung mỗi chuyển động một lần, liền có Âm Dương Lôi Đình đánh rớt, mà tốc độ Âm Dương Ngư chuyển động cũng càng lúc càng nhanh, tốc độ Lôi Đình đánh rớt cũng càng lúc càng nhanh, trong khoảnh khắc trên người Giang Nam liền hiện đầy vết thương, máu tươi lâm ly, lực hủy diệt cường đại thậm chí để cho vết thương của hắn không cách nào khép lại!
Mà cùng lúc đó, hắn còn muốn đối mặt đệ nhị trọng đại kiếp, đó chính là Sinh Tử Đài!
Sinh Tử Đài là cảnh giới nguy hiểm nhất của tu sĩ, tu sĩ tu luyện tới cảnh giới này, có thể sống sót chưa tới một thành, chín thành Tu sĩ là chết ở một cảnh giới này.
Trên Sinh Tử Đài phân sinh tử.
Sinh Tử Đài không chỉ có ma diệt thân thể tu sĩ, giống như trước ma diệt thần trí thần hồn của bọn hắn, câu diệt thần hồn của bọn họ!
Hơn nữa trận đại kiếp này chính là tùy pháp lực bản thân tu sĩ tới thúc dục, tu vi càng mạnh, gặp gỡ kiếp nạn cũng càng mạnh, uy lực hóa thành Sinh Tử Đài cũng càng lớn, tỷ lệ tử vong cũng càng cao.
Tu sĩ tu luyện tới một bước này, cũng cần trước thời hạn tới cường đại nhục thể của mình, tăng cường lục phủ ngũ tạng, tăng lên thần hồn thần thức, thậm chí luyện không biết bao nhiêu pháp bảo tới võ trang mình, mới dám bước vào cảnh giới này, nhưng dù vậy, tỉ lệ tử vong cũng cao tới chín thành!
Lấy tu vi từ trước của Giang Nam, vượt qua Sinh Tử Đài cũng không khó khăn, nhưng mà hôm nay hắn dung hợp Địa ngục Ma Tôn Ma Ngục Huyền Thai Kinh, một lần nữa tu luyện Đạo Đài, pháp lực so sánh với trước mạnh mẻ không dưới gấp đôi, rốt cục để cho hắn ở Sinh Tử Đài gặp đại kiếp cũng so sánh với trước tăng lên gấp đôi!
Cái này vượt ra khỏi phạm vi nhục thể của hắn thừa nhận.