- Giang tiểu hữu, ta tha thứ ngươi lần này, dù sao cũng là ngươi mang ta từ trong Tiên Đài ra nhân thế, ta còn có nguyên tắc, không thể ân tương cừu báo. Hy vọng lần sau nhìn thấy ngươi, ngươi có thể lớn lên. Nhớ kỹ, lần này là ta tha ba người các ngươi ba mạng, nếu ngươi mạo phạm ta nữa, lần sau ta liền thu hồi ba cái mạng này. . .
Thi Hiên Vi thở phào nhẹ nhỏm, đổ mồ hôi lâm ly, mới vừa rồi nàng không chút suy nghĩ liền đánh về phía thiếu niên Quang Vũ, hiện tại mới cảm giác một trận hoảng sợ.
Giang Nam muộn hanh nhất thanh, khóe miệng tràn ra máu tươi, thân thể quơ quơ, đột nhiên ngã về phía sau.
Thi Hiên Vi trong lòng cả kinh, vội vàng ôm lấy thân thể ngã xuống của hắn, thương thế của Giang Nam rất nặng, ánh mắt vô thần, ngơ ngác nhìn nàng, dường như muốn chứng thực cái gì, lẩm bẩm nói:
- Hiên Vi, hắn không xứng với làm Thần Đế, ta nói đúng chứ. . .
- Đúng, hắn không xứng. . .
Thi Hiên Vi ôm hắn thật chặc, thanh âm có chút run rẩy, lẩm bẩm nói:
- Chỉ là ngươi quá quật cường, cúi đầu lại có thể thế nào. . .
- Ta xuất thân từ trung thổ. . .
Giang Nam ho ra máu, hơi thở yếu ớt, giật mình đột nhiên nói:
- Thiên Thần đại chiến, hủy quê nhà ta, trưởng bối cha mẹ huynh đệ tỷ muội của ta, táng thân ở trong tràng đại kiếp này. Hành vi của Quang Vũ, cùng hai vị Thiên Thần kia có gì khác nhau... Hiên Vi, hắn thật không xứng. . .
Hắn thì thầm trong miệng, hôn mê ngủ đi, Thi Hiên Vi suy nghĩ xuất thần, nàng không biết thân thế Giang Nam, kể từ khi một khắc gặp phải Giang Nam kia, nàng tóm tắt được thiếu niên này luôn sáng sủa lạc quan, luôn không sợ hãi, luôn láu cá như vậy.
Nàng còn là lần đầu tiên cảm giác được Giang Nam ngoài láu cá, còn cất giấu một nội tâm cương trực công chính.
Nguyên tắc của hắn giống như một cây tiêu xích, đi cân nhắc mỗi người gặp phải trong đời đúng cùng sai, mặc dù đối phương là Thần Đế, nếu hắn cho là đối phương sai lầm rồi, cũng sẽ giơ thước quất trách!
Nàng cũng là lần đầu tiên cảm giác được Giang Nam ngoài mặt sáng sủa lạc quan, cất dấu một chút thương đau, sáng sủa cùng mỉm cười chỉ là ngụy trang của hắn.
Nàng kinh ngạc nhìn Giang Nam ngủ mê man trong ngực, nàng vẫn là lần đầu cảm giác được thiếu niên mạnh mẽ này, có chút nhu nhược cùng bơ vơ, đôi môi của nàng nhẹ nhàng đụng đôi môi của hắn, cảm giác được có chút mềm mại cùng lạnh như băng.
- Tử Xuyên. . .
- Xấu xa, ngươi biết trong năm trăm thế, ta có bao nhiêu lần trở thành vợ của ngươi không. . .
Cô gái kia nhìn thiếu niên trong ngực, thấp giọng cười nói:
- Người khác dùng năm trăm thế thời gian theo đuổi Đế đạo, theo đuổi Tiên Đạo, mà ta vẫn cùng ngươi ở chung một chỗ. . . Ngươi nhất định cảm thấy ta rất ngu đúng không. . .
Ma La Thập ho ra máu, bước đi tới, vẻ mặt có chút héo úa, Quang Vũ Thần Đế đối với hắn cũng không hạ sát thủ, nhưng mà để cho hắn bị thương rất nặng.
- Đồ chó hoang Quang Vũ, thực lực mạnh như vậy. . .
Phổi của hắn giống như xé gió vù vù bay hơi, nhịn đau nói:
- Thương thế của Giang lão đệ có nặng hay không?
- Quang Vũ thương tổn thần tính của hắn, để cho thần tính của hắn lâm vào ngủ mê man, thần tính ngủ mê man, hắn liền không cách nào tự hành chữa thương, chỉ sợ không thể lạc quan.
Thi Hiên Vi vội vàng đứng dậy, thần tính trong mi tâm của Ma La Thập bay ra, tiến vào mi tâm của Giang Nam, sau một lúc lâu thần tính của hắn bay ra, trầm ngâm nói:
- Cổ quái. . . mặc dù thần tính của hắn ngủ mê man, nhưng từ chối ta chữa trị, công pháp tự động vận chuyển, vấn đề hẳn là không lớn, đợi qua một thời gian ngắn, sẽ tự mình khỏi hẳn.
Thi Hiên Vi rốt cục yên lòng, Ma La Thập phân phó nói:
- Chuyện Quang Vũ, tạm thời chớ nói ra ngoài, nếu không trên người chúng ta liên quan không nhỏ.
Thi Hiên Vi gật đầu đồng ý.
Đem chuyện tình Quang Vũ nói ra, cố nhiên có thể tạo cho Quang Vũ một chút phiền toái, nhưng mà những Thần Ma khác tìm kiếm xuống, tất nhiên sẽ tìm được ba người bọn họ, uy bức lợi dụ là không thiếu được, thậm chí những đầu sỏ kia có lấy tánh mạng uy hiếp, muốn bọn họ giao ra tung tích Quang Vũ Thần Đế, ngược lại sẽ mang đến cho bọn hắn nhiều nguy hiểm!
Huyền Minh Nguyên Giới, Huyền Thiên Thánh Tông.
Thánh Quân thần thụ lẳng lặng trôi lơ lửng ở phía trên Thần Sơn của Huyền Thiên Thánh Tông, đạo đạo thần hà gột rửa, đẹp đẽ rực rỡ, Giang Nam vẫn sống ở Trấn Thiên Tinh Vực không có đi ra ngoài. Trong khoảng thời gian này, hắn dưỡng tốt thương thế, rất nhanh vượt qua Thiên Đạo đại kiếp Hậu Thổ Thiên Cung, tu vi càng thâm hậu hơn.
Thi Hiên Vi có thể cảm thấy được hắn mất mác, vẫn làm bạn ở bên cạnh hắn, nàng xem đến tinh thần của Giang Nam dần dần tỉnh lại, suy tư phương pháp phá giải âm mưu của Quang Vũ Thần Đế, trong lòng cũng rất là vui mừng.
Ma La Thập cũng thành công đột phá, mượn lĩnh ngộ năm trăm lần sống lại trong Vọng Tiên Đài, hoàn thiện thần tính của mình, trở thành Thần Ma.
Hắn là người thứ hai trong hai mươi vạn năm qua tu thành Thần Ma, làm cho cả tinh vực một mảnh sôi trào, trên đời chú ý. Tinh vực tất cả tu sĩ được ủng hộ, thấy được hy vọng, vô số tu sĩ chuyên cần khổ luyện, gia tăng hướng cảnh giới cao hơn trùng kích.
Ma La Thập ở trước mắt người đời nhiều lần triển lộ thần tích, nửa năm thời gian, phá vỡ lần lượt di tích cùng viễn cổ động phủ trong Trấn Thiên Tinh Vực, từ trong chút ít di tích cùng động phủ này sưu tầm ra vô cùng tài phú, rất nhiều môn phái đi theo hắn tiến vào những di tích cùng động phủ này cũng thu hoạch phong phú. Kiếm được đầy bồn đầy bát, tất cả đều vui mừng.
Danh tiếng của Ma La Thập trên thế gian cũng không tốt thế nào, luôn luôn làm xằng làm bậy, nhưng mà sau khi hắn từ Thái Hoàng Lão Tổ trấn áp thoát khốn. Mấy chục năm qua lại chưa bao giờ làm chuyện xấu, cũng không lạm sát kẻ vô tội.
Đột phá trở thành Ma Thần, lão ma đầu càng giống như đổi một người, tựa hồ cảm giác được đầu vai mình gánh nặng, không chỉ bảo vệ các môn phái Thánh Địa trong tinh vực, đem tài phú mình đoạt được phân cho mọi người. Thậm chí còn nhiều lần khai đàn giảng pháp, hướng các chủng tộc trong tinh vực truyền thụ Đại Đạo giải thích, quả thực giống như đại thiện nhân.
Đây là đảo ngược, là tấm lòng son, hắn từ trước làm ác, làm hại Huyền Minh Nguyên Giới, nhưng sau khi tu vi thành công, liền bắt đầu đảo ngược nguyên giới, tạo phúc thế nhân.
So sánh với, mặc dù Thái Hoàng Lão Tổ đã từng là lãnh tụ Chính Đạo nguyên giới, nhưng sau khi thành thần, lập tức rời Huyền Minh Nguyên Giới, không có nửa điểm đảo ngược, không có nửa điểm tạo phúc thế nhân, có chút làm người ta khinh bỉ.
Ma La Thập còn đi Thái Dương một chuyến, cùng Yêu Thần đại chiến mấy trăm hiệp, kinh sợ Yêu Thần, để cho Yêu Thần không dám có điều dị động.
Nửa năm thời gian này, hắn làm qua nhiều chuyện, cũng ngụ ý sâu xa, là vì suy nghĩ tương lai của Huyền Minh Nguyên Giới.
- Lão đệ, ta đây liền đi Huyền Hoàng Học Cung .