Bành bành bành!
Phía sau hắn lần lượt từng cánh chim bị đánh nát pháp lực, để cho Giang Nam rốt cuộc không cách nào duy trì Thiên Dực Ma Thần đại thần thông!
- Nguy rồi!
Thân hình của hắn lập tức không khống chế được, một đầu ngã rơi xuống đất, đụng trên mặt đất, trở mình lăn hơn mười dặm, lúc này mới ngừng lại được, cánh chim sau lưng không có pháp lực chèo chống bị đâm cho gảy không biết bao nhiêu, máu chảy đầm đìa.
Phong Cấm Đại Trận này trấn áp chính là pháp lực, mà Thiên Dực Ma Thần đại thần thông của Giang Nam tuy đem thiên dực luyện thành huyết nhục chi thân, nhưng cái môn thần thông này cũng không phải là như Ma Chung Bá Thể thần thông là nhục thân thần thông, lực phòng ngự không được, đã không có pháp lực chèo chống, rất dễ dàng sẽ bị đụng gẫy.
Ngũ Phượng xa theo sát lấy trụy lạc, tốc độ của Giang Nam không chậm, tốc độ của Hành Vân Đại Thiện sư càng không chậm, rơi so với Giang Nam còn thảm.
Oanh!
Chiếc bảo liễn này ngã vào trong đất, sau đó lão hòa thượng kia từ trong xe bay ra, đầu cắm xuống đất, trượt ra khoảng cách gần dặm, lập tức lăn không biết bao nhiêu vòng!
Giang Nam đã là Đạo Đài cảnh cường giả, bị trấn áp tu vi là đương nhiên, mà Hành Vân Đại Thiện sư là Thiên Cung ngũ trọng, nhân vật chưởng giáo cấp Chí Tôn, tu vi vậy mà cũng bị áp chế sạch sẽ!
Chín trăm Thần Ma tạo thành Phong Cấm Đại Trận, cường hoành đến khủng bố, tuy bọn hắn đã chết, nhưng tác dụng phong cấm vẫn còn.
Cốt cách toàn thân Giang Nam muốn nứt, lại gian nan đứng lên, cánh chim rách rưới sau lưng không ngừng lui vào trong thân thể, miệng vết thương phi tốc phục hồi như cũ.
Tuy Phong Cấm Đại Trận áp chế pháp lực, nhưng lại không áp chế nhục thân, nhục thân của hắn như trước có được lực lượng bành trướng, nếu không vừa rồi lần va chạm kia, liền có thể chấn hắn vỡ thành thịt vụn rồi.
- Hành Vân cũng không có thể động dụng pháp lực? Ngày tốt lành của Lão hòa thượng này rốt cục chấm dứt!
Giang Nam hoạt động gân cốt, cốt cách đùng đùng rung động, hướng Hành Vân Đại Thiện sư nhìn lại, mắt lộ ra hung quang, giả ý nói:
- Đại sư có ngã đau hay không? Muốn vãn bối giúp ngươi xoa gân cốt hay không?
Hành Vân Đại Thiện sư xoay người đứng lên, hừ lạnh một tiếng, cười nói:
- Giang thí chủ, Phong Cấm Đại Trận này tuy có thể trấn áp pháp lực, nhưng trấn áp không được nhục thân, nhục thân của lão tăng đã luyện thành kim cương bất hoại, cho ngươi đánh, ngươi cũng đánh bất động!
- Không thử làm sao biết? Ma Chung Bá Thể!
Giang Nam khẽ quát một tiếng, thân hình tăng vọt, trong chớp mắt liền biến thành một cự nhân cao tới hơn ba trăm trượng, cái đầu giống như dãy núi cao lớn, ba mặt bát tí, đi nhanh hướng Hành Vân Đại Thiện sư đi đến, chiến ý hừng hực:
- Lão hòa thượng, ngươi truy sát ta nửa năm, hôm nay phong thủy luân chuyển, nên đến phiên ta rồi!
- Khổng Tước Minh Vương chân thân sao?
Hành Vân ha ha cười cười, thân hình đột nhiên cũng bành trướng, trong chớp mắt liền hóa thành một cự nhân cao tới vạn trượng, chín mặt ba mươi bốn cánh tay, bao quát Giang Nam, cười to nói:
- Giang thí chủ, ngươi chỉ biết Khổng Tước Minh Vương Kinh, lại không biết pháp môn chiến đấu đầu tiên của Kim Cương Pháp Thiện Tông ta, chính là đại Uy Đức Minh Vương Kinh, đây cũng là đại Uy Đức Minh Vương chân thân!
Hắn như là một Chiến Phật đang nổi giận, mỗi gương mặt đều là ngưu diện, mang theo khoen mũi, ba mươi bốn cánh tay hướng mi tâm của chín gương mặt chộp tới, từ giữa mi tâm rút ra từng kiện từng kiện pháp bảo, thình lình toàn bộ là vũ khí cận chiến!
- Phật gia đã tu luyện tới Thiên Cung ngũ trọng, đặt ở trong thần thoại, là thành Bồ Tát, pháp lực Thông Thiên, dùng tu vi Bồ Tát của ta, giết chết ngươi còn không giống giết chết một con kiến đơn giản?
Hiện tại Hành Vân Đại Thiện sư là một Bồ Tát, một Bồ Tát không gì làm không được, mà Giang Nam ở trước mặt hắn, là một con sâu cái kiến có can đảm hướng Bồ Tát khiêu chiến!
Giang Nam ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy vị đại Uy Đức Minh Vương chân thân này cầm trong tay Thiết côn, Bán Nguyệt Phủ, Bát Biện chùy, Chày Kim Cương, Càn Khôn Quyển, Tỏa Hồn thằng, Tam xoa kích, Như Ý Bổng, Nguyệt luân, song kiếm, song giản, roi, kim câu, cung, mũi tên vân...vân, khoảng chừng ba mươi bốn kiện pháp bảo!
Ba mươi bốn kiện pháp bảo cận chiến giữ vững bốn phương tám hướng của Minh Vương, mà vị Minh Vương này còn có chín đầu lâu, phía dưới năm khỏa, chính giữa ba khỏa, trên đỉnh còn có một khỏa, như là một tòa Phật tháp.
Hắn có tất cả 16 chân, chắc hẳn lúc chạy vội, nhất định cực kỳ khủng khiếp, tốc độ cực nhanh!
Nhiều chân như vậy, hơn nữa nhiều tay như vậy, lại là chín khỏa đầu lâu, vị đại Uy Đức Minh Vương chân thân này chiến đấu lên, nhất định cực kì khủng bố!
- Đại sư, ta cảm thấy chúng ta tầm đó có chút hiểu lầm. . .
Giang Nam lau mồ hôi trán, cười nói:
- Bởi vì cái gọi là oan gia nên giải không nên kết, không bằng chúng ta ngồi xuống hảo hảo nói chuyện?
- Hiểu lầm?
Chín gương mặt của Hành Vân Đại Thiện Sư đồng thời cười ha ha, thanh âm trọng điệp, như là sấm sét trên chín tầng trời nhấp nhô, đinh tai nhức óc, từ trên cao nhìn xuống bao quát Giang Nam, mỉa mai nói:
- Giang thí chủ, đây không phải hiểu lầm, mà là lão tăng động sát niệm. Lão tăng tức giận, là Phật nộ, liền muốn máu chảy thành sông!
- Con lừa trọc, chả lẽ ngươi cho ta sợ ngươi?
Trong tay Giang Nam lóe lên ngũ sắc quang mang, nhiều ra tám cái cự phủ, tám tay tất cả cầm một thanh, đằng đằng sát khí, cười lạnh nói:
- Hành Vân, không thể phủ nhận đại Uy Đức Minh Vương chân thân của ngươi hoàn toàn chính xác cường hoành, chỉ sợ là một loại cường đại nhất trong tất cả Minh Vương chân thân, bất quá giờ phút này ngươi không dùng được pháp lực, chỉ có thể nuốt hận dưới đầu búa của ta!
Hành Vân Đại Thiện sư nhìn xem búa trong tay hắn, nhịn không được cất tiếng cười to, con mắt lông mi đều cười híp lại:
- Giang thí chủ, ngươi thực trêu chọc. . . Ngươi chết a!
Oanh!
Hắn vung Như Ý Bổng một tiếng ầm vang hướng Giang Nam nện xuống, nhục thân của chưởng giáo cấp Chí Tôn cường giả chất chứa lực lượng, là gấp Giang Nam gần nghìn lần, một gậy liền có thể đem Giang Nam nện đến hài cốt không còn!
Căn Như Ý Bổng này rơi xuống, không gian tựa hồ cũng bị hắn nện thành thực chất, để cho Giang Nam không chỗ có thể trốn, chỉ có thể đón đỡ!
Từng đạo phủ quang tịnh lệ sáng lên, ngang trời cao, như là ngũ sắc Long đằng biến hóa, Hành Vân Đại Thiện sư đột nhiên chỉ cảm thấy trong tay chợt nhẹ, lập tức bàn tay truyền đến đau đớn kịch liệt, một đầu cánh tay bay lên, kim huyết bay ra!
Chín đầu lâu của hắn đồng thời kêu thảm, thanh âm kinh thiên động địa, vang dội vô cùng.
Cùng lúc đó, Giang Nam bị một kích vừa rồi kia chấn đến cao cao bay lên, hướng về sau ngã xuống, hung hăng đâm vào trên đùi một Thần Ma, lại bị bắn trở về, tám cánh tay của hắn phát ra bành bành bành nổ mạnh, nổ thành một mảnh huyết vụ, lộ ra bạch cốt um tùm.
Trên xương trắng của tám cánh tay này che kín một loại vân lạc kỳ lạ, bảo vệ cốt cách của hắn, không có bị chấn nát!