Cái gọi là cấm chế, là một loại Thần Thông chế trụ tâm thần đối phương, để cho hắn không cách nào phản kháng, nghe nói thời xa xưa đã từng có Phật môn sử dụng Cấm Cô Chú, cũng là một loại thủ đoạn giam cầm.
Giang Nam nao nao, Cấm Cố Chú hắn từng ở trong Thần Thoại truyền thuyết nghe nói qua, tên gọi Khẩn Cố Chú, là một tăng nhân dùng để chế ngự Yêu Thần Thần Thông, Yêu Thần kia thần thông quảng đại, nhưng ở trước mặt Khẩn Cô Chú cũng không khỏi không dễ bảo.
Nhưng Giang Tuyết từng nói qua, Khẩn Cô Chú kỳ thật có lẽ gọi là Cấm Cố Chú.
- Có lẽ truyền thuyết chỉ là nghe nhầm đồn bậy, Cấm Cố Chú mới là chính xác.
Hắn thầm nghĩ trong lòng.
Giang Tuyết thản nhiên nói:
- Phật môn dựa vào Chú Pháp đến phục tùng yêu vật, bất quá đây chẳng qua là bàng môn tả đạo, so sánh với cấm chế của ta vẫn là muốn kém rất nhiều, hiện tại ta sẽ đem phương pháp thúc dục cấm chế truyền thụ cho ngươi.
Nàng duỗi ngón tay ra, nhẹ nhàng vân vê, chỉ thấy bên trong mi tâm của Thần Thứu Yêu Vương có một cỗ tinh khí thần bị nàng rút ra, hóa thành bộ dáng một đầu thần thứu, giống như đúc.
Ngón tay ngọc của Giang Tuyết gảy nhẹ, cỗ tinh thần khí này của Thần Thứu Yêu Vương liền bị đưa vào bên trong mi tâm của Giang Nam, nói:
- Đệ đệ, ngươi ngưng thần nội thị, xem có thể chứng kiến một đầu thần thứu bên trong mi tâm không?
Giang Nam nhắm mắt lại, nội thị mi tâm, quả nhiên phát hiện một đầu thần thứu ở bên trong mi tâm của mình giương cánh ngao du, cùng Thần Thứu Yêu Vương giống như đúc, lúc này gật đầu, nghi ngờ nói:
- Tỷ tỷ, cái cấm chế này dùng như thế nào?
- Ta thiết cấm chế rất đơn giản, chủ yếu là dựa vào suy nghĩ của ngươi.
Giang Tuyết cười mỉm nói:
- Ngươi bây giờ tưởng tượng một ngọn núi đặt ở trên người đầu thần thứu kia.
Giang Nam bán tín bán nghi, lập tức tưởng tượng ra một tòa núi lớn, một tiếng ầm vang đặt ở trên người thần thứu bên trong mi tâm kia, lại vào lúc này, Thần Thứu Yêu Vương bên cạnh hắn đột nhiên quát to một tiếng, tứ chi mở ra, hình chữ đại nằm rạp trên mặt đất, phảng phất thật sự có một tòa núi lớn trấn áp ở trên người của hắn, động cũng không thể nhúc nhích mảy may!
- Chúa công tha mạng!
Thần Thứu Yêu Vương bị ép tới thổ huyết, tròng mắt đều nhanh bật đi ra, liên tục xin tha, nhưng mà quỷ dị chính là trên lưng hắn không có vật gì, căn bản không có bất luận cái gì đặt ở trên người của hắn.
Giang Nam thầm nghĩ một tiếng quỷ dị, không hề quan tưởng núi lớn, lúc này Thần Thứu Yêu Vương mới như trút được gánh nặng, vội vàng đứng lên, vẻ mặt không may.
Giang Tuyết cười nói:
- Đệ đệ, nếu như hắn không nghe lời, ngươi liền có thể dùng cấm chế này đối phó hắn, chỉ cần ngươi tâm niệm vừa động, muốn cho hắn biến lớn hắn sẽ biến lớn, muốn cho hắn nhỏ đi hắn sẽ nhỏ đi, muốn cho hắn chết, hắn lập tức sẽ chết, tuyệt không vi phạm ý nguyện của ngươi.
Con mắt Giang Nam sáng ngời, cười nói:
- Tỷ tỷ, ngươi vừa nói như vậy ta ngược lại nhớ tới rất nhiều cách chết, ngũ mã phanh thây chết, vạn tiễn xuyên tâm chết, Ngũ Lôi Oanh Đỉnh chết, kéo tứ chi chết, biến thành viên thịt chết, chết cháy, chết đuối, chết khát, chủng loại phồn đa, nhiều vô số kể. Nếu hắn không nghe lời, ta liền từng cái thí nghiệm một phen, để cho hắn chết thiên kì bách quái, nhiều màu nhiều sắc.
Giang Tuyết buồn cười, cười nói:
- Ngươi chỉ có thể để cho hắn chết một lần, hắn liền thật đã chết rồi, há có thể để cho hắn chết trăm ngàn lần?
- Thật sự là đáng tiếc.
Giang Nam tiếc hận nhìn Thần Thứu Yêu Vương, thở dài nói:
- Ta có trăm ngàn loại thủ đoạn, đáng tiếc chỉ có thể dùng một lần.
Thần Thứu Yêu Vương hồn bất phụ thể, trong nội tâm âm thầm kêu khổ:
- Ta nguyên lai tưởng rằng đệ đệ chúa công là quả hồng mềm dễ dàng đắn đo, không nghĩ tới chủ nhân này âm độc vẫn còn ở phía trên chúa công. . . đôi tỷ đệ này đều là những người nào ah, xui xẻo, lão tử thật sự quá xui xẻo rồi, như thế nào hết lần này tới lần khác đụng phải đôi chủ nhân này?
- Tử Xuyên, ngươi ở Dược Vương phủ đắc tội người a? Bên kia có hai người hướng lại đây đi tới rồi, sát khí rất nặng!
Giang Tuyết đột nhiên giương nhẹ mi đẹp, có nhiều thú vị nói.
Giang Nam nghe tiếng hướng dưới núi nhìn lại, chỉ thấy hai cổ sát khí lao ra núi rừng, hù dọa chim bay tẩu thú như mọc thành phiến, những chim bay kia vừa mới bay đến giữa không trung, lại bị sát khí trùng kích đến trái tim bạo liệt, rơi xuống đất bỏ mình!
Bên trong cỗ này sát khí, thậm chí ngay cả yêu thú trong Lạc Hà sơn cũng không dám tiếp cận.
- Nguyên lai là Mộc Thanh Tuyền cùng tên Thiên Bảo thái giám kia!
Giang Nam hé mắt, nhìn nhìn Giang Tuyết cùng Thần Thứu Yêu Vương bên người, thầm nghĩ:
- Ta vừa rồi nhìn thấy Giang Tuyết tỷ tỷ, tâm thần buông lỏng, để cho khí tức của mình phóng xuất ra, đoán chừng chính là khí tức của ta kinh động đến bọn hắn, để cho bọn hắn biết được phương vị của ta. Bất quá có Giang Tuyết tỷ tỷ cùng Thần Thứu Yêu Vương ở đây, hai người này nhất định là đi tìm cái chết.
Hai người Mộc Thanh Tuyền cùng Thiên Bảo thái giám cũng chú ý tới Giang Nam, Giang Tuyết cùng Thần Thứu Yêu Vương, chỉ là khoảng cách quá xa, xem không rõ lắm. Mộc Thanh Tuyền đại hỉ, gia tốc về phía trước tiến đến, hung ác nói:
- Tốt! Cuối cùng tìm được tiểu tử này, Thiên Bảo tiền bối, lần này làm phiền lão nhân gia ngài ra tay, tất yếu phải bắn chết hắn!
Thiên Bảo thái giám cười ha ha, ngạo nghễ nói:
- Mộc công tử yên tâm, tại khoảng cách này, coi như là Thần Tiên bay lên, cũng sẽ bị một mũi tên của ta bắn rơi!
Thần Thứu Yêu Vương lườm lườm bọn người Thiên Bảo thái giám phi tốc tiếp cận, đột nhiên mở miệng, cười hắc hắc nói:
- Đại chúa công, cái đệ đệ này của ngươi thoạt nhìn cũng không phải tiểu tử an phận, rõ ràng ở loại thâm sơn cùng cốc này cũng có thể rước lấy mấy cừu gia. Có muốn ta ra tay hay không, đem mấy tiểu tử kia đuổi đi?
Giang Tuyết lắc đầu:
- Tên tiểu tử kia còn không cần ngươi đến động thủ, ngươi chỉ cần coi chừng người vác cung kia. Thần Thứu, sau này nếu đệ đệ của ta không có gặp được nguy hiểm, ngươi liền không cần tham dự. Tử Xuyên, Nội Cương đỉnh phong cường giả kia ngươi có thể ứng phó sao?
- Đương nhiên!
Thân hình Giang Nam đứng thẳng như tùng, chiến ý dâng cao, cười nói:
- Tỷ, kính xin ngươi kiểm tra ta mấy ngày nay tu vi tiến cảnh, phải chăng cho ngươi thoả mãn!
Hắn chiến ý vừa ra, chân khí trong cơ thể bắt đầu khởi động, cùng cương khí trỗi lên, đều có một loại khí độ, làm cho người không cách nào khinh thường.
Thần Thứu Yêu Vương nhẹ kêu một tiếng, mắt lộ ra dị sắc, tu vi thực lực của Giang Nam ở trước mặt hắn thật sự không đủ xem, nhưng mà cổ khí thế khí độ này, lại làm cho hắn phảng phất chứng kiến một khỏa tân tinh từ từ bay lên.
- Không hổ là đệ đệ của chúa công, tuy thực lực không có ý nghĩa, nhưng là một hạt giống khó được, thành tựu tương lai nhất định không phải chuyện đùa.