Qua một lúc lâu, Giang Nam nâng chén cười nói:
- Các vị đạo hữu đã giới thiệu một lần, đợi lát nữa bổn giáo sẽ nhất nhất đưa chư vị lên đường.
- Giang giáo chủ hào hùng can vân, ý chí khiến người khâm phục!
Bộ Thần Hầu vỗ tay cười nói:
- Ta vốn là còn rất mong đợi nhìn hai vị nữ thần chủ đánh đập tàn nhẫn, nhưng hiện tại đã khẩn cấp muốn xem Giang giáo chủ là từ trong kết quả hẳn phải chết đào thoát như thế nào!
Hắn nói không sai, lúc này trong Vọng Nguyệt lâu, tụ tập hơn ngàn Thần Ma, chỉ một Chân Thần liền đạt hơn hơn trăm người, trong đó Thần Chủ còn có mấy vị, Vân Sơn Thần Chủ dưới trướng Trường Nhạc công tử, Điền Phong Thần Chủ dưới trướng Vị Ương công tử, Kiến Vũ Thần Tôn đại đệ tử Tần Lưu Vân, Ngục Pháp Thiên Vương đại đệ tử Đan Nhai Thần Chủ.
Trong đó, lại lấy Đan Nhai Thần Chủ tu vi thực lực mạnh nhất, bởi vì Ngục Pháp Thiên Vương chính là một trong những đầu sỏ Thiên Giới đều biết, Đan Nhai Thần Chủ thân là đại đệ tử, lại càng được Ngục Pháp Thiên Vương truyền thụ, chính là một trong những tuổi trẻ Thần Chủ của thập phái bát thiên thất thế gia, ngũ đô tứ thành lưỡng hậu cung!
Cho dù là đám người Bộ Chinh, Linh Tuyết, Ngọc Dung, cũng không dám nói có thể thắng qua hắn!
Tiếp theo liền đến Tần Lưu Vân, Tần Lưu Vân cũng là một đời Thần Chủ mới, tuy nói thực lực không bằng thập phái bát thiên thất thế gia, ngũ đô tứ thành lưỡng hậu cung, nhưng mà không phải chuyện đùa!
Huống chi, đây chỉ là thế lực bên ngoài muốn đối phó Giang Nam, còn có không biết bao nhiêu người không có tiến vào trong Vọng Nguyệt lâu, mà là ẩn nặc bên ngoài, chờ chực Giang Nam rời đi Thần Đô sẽ hướng hắn xuất thủ!
Cổ thế lực này nếu như vắt thành một cỗ, có thể dễ dàng phá hủy một tòa Thần Giới Chư Thiên, giống như Đô Thiên Thần Giới, Thất Diệu Thiên Thần Giới những Thần Giới Chư Thiên không có Thần tôn trấn thủ này!
Mà Giang Nam cũng bất quá là một Thần Minh, mặc dù ở trong Thần Đô đã triển lộ ra thực lực phi phàm, đủ để cùng Chân Thần sánh ngang, nhưng mà một thân một mình cùng một nhóm Thần Chủ Chân Thần cùng hơn ngàn Thiên Thần Thần Minh như vậy liều mạng, tuyệt đối là một tử lộ!
Huống chi, chỉ cần Giang Nam rời khỏi Thần Đô, địch nhân của hắn liền quả quyết không chỉ chừng này!
Này nhất định là một cuộc chiến hẳn phải chết, Giang Nam còn có thể bình tĩnh thong dong như thế, không thể không làm cho người ta kính nể.
Ngọc Dung Tiểu Quận Vương đột nhiên nháy mắt mấy cái, cười nói:
- Linh Tuyết tỷ tỷ, danh tiếng của chúng ta cũng muốn bị Giang giáo chủ đoạt đi, nếu ngươi trì hoãn đi xuống nữa, chỉ sợ trận chiến này của chúng ta liền không người nào hỏi thăm. Không bằng...
Nàng bỗng nhiên đứng dậy, tiểu thân thể đột nhiên hướng Linh Tuyết Thần Chủ áp đi, giờ khắc này, bầu trời Thần Đô tình cảnh bi thảm, vạn dặm trời u ám, Ngọc Dung Tiểu Quận Vương hiệp thiên địa oai, ầm ầm hướng Linh Tuyết Thần Chủ đánh tới!
Linh Tuyết Thần Chủ giơ tay lên, hai thủ chưởng nhu nhược không có xương giao hội, tiếng vang trầm muộn truyền đến, hai nữ tử giống như giật điện riêng phần mình bay ra ngoài, biến mất ở phía chân trời.
Ngay sau đó chỉ thấy giữa không trung hai đạo bạch tuyến sáng như tuyết từ phía ngoài bay tới, lần nữa va chạm, tiếng sấm ở giữa không trung cổn động, chỉ nghe một tiếng quát tháo truyền đến, chỗ sâu trong hư không, mơ hồ hiện ra Phong Đô quỷ thành chồng chất, trong quỷ thành từng tôn Thần Đế chết đi đứng vững vàng, mà ở trước nhiều Thần Đế, thân thể của Ngọc Dung Tiểu Quận Vương đứng thẳng, thân thủ mạn diệu, chiến ý đằng đằng.
Ở đối diện nàng, là Thiên Đô Linh Tuyết Thần Chủ, phía sau ba nghìn đạo ánh bình minh, Thần Quang che dấu nửa bầu trời, trong Thần Quang kim xán truyền đến rung động kinh khủng, từng đạo thần quang giống như dây cung, có tất cả ba nghìn đạo Thần quang hóa thành dây cung, dây cung phát ra âm giống như thần khúc tiên nhạc, ý cảnh cao xa, làm cho người ta thấy cảm giác bị áp bách vô cùng trang nghiêm vô cùng trầm trọng, cũng là kinh người vô cùng.
- Đi ra ngoài Thần Đô đánh một trận!
Hai nữ nhân thân hình biến mất, sau một khắc liền na di đến ngoài Thần Đô.
Oanh...
Thân thể mềm mại của Ngọc Dung Tiểu Quận Vương vừa động, phía sau Phong Đô quỷ thành đấu đá mà đến, từng tôn Thần Đế chết đi gia trì, làm cho một kích kia của nàng kinh khủng vô cùng, có xu thế tịch quyển Chư Thiên, trấn áp vạn giới!
Boong boong tranh...
Phía sau Linh Tuyết Thần Chủ ba nghìn đạo Thần quang kích thích, phảng phất lấy thiên địa làm cầm cốt, khống chế Tam Thiên Đại Đạo, giăng khắp nơi, cùng Phong Đô quỷ thành đối chiến, chỉ thấy trăm triệu dặm hư không mai một, chỉ còn lại có thân ảnh hai cô gái!
- Quả nhiên đánh đập tàn nhẫn!
Tiên Đô Bộ Chinh Bộ Thần Hầu hưng phấn vạn phần, cười nói:
- Giang giáo chủ, hai nữ nhân này ai cũng không phục người nào, lần này đánh nhau, ngược lại tiện nghi chúng ta!
Sắc mặt Giang Nam ngưng trọng, gật đầu nói:
- Hai vị nữ thần chủ quả nhiên thực lực kinh khủng, thẳng đuổi theo Thần Tôn, mỗi một vị công pháp cũng cực kỳ cường đại, có thể nói Đế cấp công pháp!
Bộ Chinh cười hắc hắc nói:
- Người nào cho ngươi đi nghiên cứu công pháp của các nàng ? Huynh đệ, ngươi quá không hiểu phong tình! Ngươi nhìn, lúc các nàng đánh nhau, trước sau lồi lõm, kiều đồn phập phồng, ngực kia rung động, eo nhỏ giãy dụa, nếu có thể trái ôm phải ấp, đem nhị nữ này thu vào trong trướng, sách sách...
Cái trán Giang Nam toát ra mồ hôi lạnh, đột nhiên, chỉ nghe quát tháo một tiếng, hai thủ chưởng trắng như tuyết xuyên phá hư không nặng nề, thẳng phủ xuống đến trong Vọng Nguyệt lâu, ầm ầm hướng Bộ Chinh Thần Chủ phách đi.
Bộ Chinh hú lên quái dị, vội vươn tay chống cự, không ngờ đây là Linh Tuyết Thần Chủ cùng Ngọc Dung Tiểu Quận Vương hợp lực một kích, chỉ thấy vị Bộ Thần Hầu này bị hai nữ nhân một chưởng đánh bay ra ngoài, thân thể ầm ầm đánh vỡ hư không, không biết bị đánh bay đi đâu.
Mồ hôi lạnh trên trán Giang Nam càng chảy nhiều hơn, thầm nói:
- May là ta không có nói hùa...
- Giáo chủ cho là các nàng người nào sẽ thắng?
Vọng Nguyệt phu nhân lại cười nói.
Giang Nam lắc đầu nói:
- Ta nhìn chưa ra.
Hắn thản nhiên nói:
- Đương kim trên đời, chánh trị loạn thế hạo kiếp, năng nhân bối xuất, ngay cả trong nữ nhân cũng đản sinh ra rất nhiều tồn tại giỏi, đều có thể Chứng Đạo thành Đế, có thể nói là thịnh thế trước nay chưa có. Chỉ tiếc, bọn họ cùng các nàng, cùng ta sanh ở một thời đại, sinh không gặp thời... Phu nhân, ta đi đây!
Giang Nam cất bước hướng ngoài Thần Đô đi tới, Vọng Nguyệt phu nhân ngạc nhiên, vội vàng nói:
- Giáo chủ, ngươi không đợi phu quân ta trở về lại đi sao?
Từng tia ánh mắt rơi vào trên người Giang Nam, nhìn hắn hướng ngoài Thần Đô đi tới, gần ngàn Thần Ma, mấy trăm Thiên Thần, trăm Chân Thần, cộng thêm tứ đại Thần Chủ, không khỏi chiến dịch đằng đằng, sát khí ngất trời.
Đột nhiên, từng tôn Thần Ma rối rít hướng ngoài Thần Đô bay đi, từng đạo thần quang ma quang sáng lạng chói mắt!