Mục lục
[Dịch] Tiên Nghịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong thung lũng, một người đàn ông trung niên mặc áo màu lam, mặt kinh hoảng đang chạy rất nhanh. Trong mắt hắn lộ ra vẻ sợ hãi, phảng phất như gặp phải chuyện gì cực kỳ đáng sợ.

Phía sau hắn, một người con gái áo đen hai mắt đầy thù hận, khóe miệng cười lạnh không ngừng đuổi theo. Mỗi khi đuổi tới gần liền lập tức nâng trường kiếm trong tay lên, hung hăng đâm tới, sau khi để lại vết máu trên người kia, liền cười lên thê thảm.

- Tên quan chó má, ngươi hại ta nhà tan cửa nát. Hôm nay rơi vào trong tay của ta, nếu không giết ngươi thật là thẹn với trời đất!

Gió nhẹ thổi đến, người đàn ông vẻ mặt hoảng sợ kia lập tức trong mắt biến thành mờ mịt, ngay cả người con gái áo đen phía sau cũng mê man như vậy. Kiếm trong tay nâng lên nhưng không hạ xuống.

- Lại là một tràng Nhân quả…

Tiếng nói tang thương quanh quẩn, mang theo thở dài rời đi xa.

Gió nhẹ thổi qua, nàng kia khôi phục tỉnh táo, cười lạnh đâm tới một kiếm chặt rớt đầu người đàn ông trung niên kia. Nàng ném thanh kiếm trong tay, mắt rơi lệ quỳ về hướng bắc, khóc nói:

- Cha. Mẹ. Con đã báo thù rồi!

Trong thành thị người thường, mưa phùn rơi trên mặt đất. Chỉ thấy khắp nơi tràn ngập người đi đường, nước dưới chân tích lại, người đến người đi đạp trúng xuất hiện một gợn sóng nhỏ.

Một cái lại tiếp một cái… Dường như mỗi một gợn sóng đều là một hồi Nhân quả, thật lâu không ngừng dung nhập bên trong trời đất, trở thành một bộ phận của Đạo.

Mưa kèm theo gió, gió này thổi đến phảng phất có thể thổi tan sóng gợn. Nhưng dù là tan cũng chỉ là khoảnh khắc, một lát sau theo chân người đi đường hạ xuống, gợn sóng lại một lần nữa hiện ra. Phảng phất không kết thúc. Xa xa một đám người mặc áo trắng, tiếng hiếu nhạc chậm rãi đi tới. Sau đó một quan tài được nâng lên, theo dòng người di động, dưới trời mưa đi về phía cửa thành. Từng hồi tiếng khóc vang lên quanh quẩn, người đi đường bốn phía thấy được lập tức tránh đi.

Theo đội ngũ tiến đến, từng tờ giấy vàng được người ném xuống, phảng phất đại biểu người thân của người chết, vì người này mở ra đường xuống âm phủ, đưa đi bình an. Trong tiếng khóc có thực có giả, có buồn có vui… Gió nhẹ thổi qua mang theo tiếng thở dài tang thương, vờn quanh bốn phía.

- Chết đó là cuối của quả… Tất cả Nhân quả sẽ người chết mà hết…

Giọng nói hư vô mờ mịt quanh quẩn, phảng phất tự hỏi.

Thật giả vui buồn trong tiếng khóc cũng không nói gì trả lời vấn đề này, khiến cho giọng nói tang thương kia dần dần tiêu tan, rời khỏi. Trong hoàng cung, thiên quân vạn mã vây xung quanh cung điện chính. Đứng trên hoàng điện, một người đàn ông trung niên mặc hoàng bào giận dữ nhìn phía trước, trên người này còn có một cỗ bi ai nồng đậm.

Trong đám người phía dưới đi ra một người. Người này mặc áo giáp, tướng mạo cực kỳ uy vũ, nhìn kỹ có chút tương tự như người đàn ông mặc hoàng bào kia:

- Phụ hoàng. Ngài đã già rồi. Chớ nên luyến tiếc ngôi vị không buông!

Người đàn ông trung niên mặc hoàng bào kia trong mắt càng đậm bi ai, trầm lặng. Một luồng gió mát từ bên trong thổi tới, khiến cho tất cả binh sĩ xung quanh lập tức hiện mê man trong mắt.

- Đây là loại Nhân quả gì…

Giọng nói nhỏ khẽ theo gió mà đi, rời khỏi hoàng cung tràn ngập trời đất. Thổi qua từng cuộc sống thế gian, cảm ngộ biến hóa Thiên Đạo.

Vương Lâm một đường đi không ngừng xác minh đạo của mình, trong đó có mê man, có nghi hoặc, cũng có không hiểu. Thiên đạo to lớn, không có cuối, tìm tòi là rất khó, rất khó.

Theo làn gió Vương Lâm phảng phất nằm mơ. Trong mơ hắn trở thành Thanh Linh tinh này, tất cả người thú trên tinh cầu, mỗi một tiếng nói cử động của họ đều bị Vương Lâm nhìn thấy, cảm giác được, hiểu ra rất nhiều!

Hắn nhìn thấy trẻ con sinh ra, người già chết đi, thấy được tình thân cha mẹ, thấy được luyến ái người yêu, thấy được chia ly, đoàn tụ. Thấy được lòng thiện của người, sự độc ác…

- Rốt cuộc… Cái gì là đạo…

Vương Lâm mê man, thấy được tất cả nhưng cuối cùng lại không có đáp án. Hắn không ngừng tự hỏi, không ngừng tìm kiếm, không ngừng xác minh nhưng cũng càng ngày càng… Mê man.

Linh lực trên Thanh Linh tinh càng đậm. Loại nồng đậm này mang theo một tia mê hoặc. Phàm là người thổ nạp lập tức sẽ đắm chìm trong một cảnh giới huyền diệu, phảng phất theo thổ nạp trở thành một bộ phận của Thanh Linh tinh này. Lối suy nghĩ của bọn họ lúc này bị một lực lượng kỳ dị khống chế, không thể tự chủ, theo lực lượng kỳ dị kia đi tìm một loại kết quả. Vương Lâm truy tìm thủy chung liên tục. Thời gian chậm rãi qua đi, với hắn mà nói dường như đã không có cuối, thủy chung tràn ngập thiên địa, dung nhập Thanh Linh tinh này.

Khi mặt trời lặn, trong một phòng học tư nhân trong một thôn trang, rất nhiều đứa bé đã rời đi, chỉ còn lại một thiếu niên đồng tử ở lại dọn dẹp. Gió nhẹ thổi đến, thân hình thiếu niên chấn động, ánh mắt lộ ra vẻ sáng ngời. Hắn buông cây chổi xoay người đi tới chỗ thầy giáo.

- Thầy giáo, học sinh có một chỗ khó hiểu!

- Có gì khó hiểu?

Cửa phòng mở ra, một lão già hai mắt cơ trí đi ra, bình tĩnh hỏi:

- Thầy giáo có biết, Đạo là vật gì?

Thiếu niên nhìn lão già, bình tĩnh mở miệng.

- Đạo!

Lão già giật mình, nhìn thiếu niên một cái, vung tay áo lên nói:

- Lão phu giảng chính là vạn vật nhân luân, không có Đạo!

Thiếu niên trầm lặng, xoay người rời đi, gió nhẹ rời khỏi trôi nổi đi xa. Thân hình thiếu niên run lên khôi phục thanh tỉnh, trong đầu mê hoặc hành động lúc nãy của mình.

Trong một thành nhỏ, một lão già họ Tạ đức cao vọng trọng được mọi người trong thành kính ngưỡng, giữa đêm khuya đốt ngọn đèn lên ở trong thư phòng cầm quyển sách đang định mở xem. Gió nhẹ thổi vào trong phòng, ngọn đèn lúc sáng lúc tối. Lão già ngẩng đầu, trong phòng có thêm giọng nói tang thương.

- Ngươi là người có đức, nhưng có biết được… Cái gì là Đạo?

Lão già kia sắc mặt nháy mắt tái nhợt, cuốn sách trong tay rơi xuống đất, ánh mắt lộ vẻ sợ hãi, run rẩy nói:

- Ngươi… ngươi là người hay quỷ?

- Cái gì là Đạo?

Tiếng nói tang thương lại quanh quẩn, lão già thở sâu, mạnh mẽ trấn định, run giọng nói:

- Lão phu không hiểu cái gì là Đạo…

Trong tiếng thở dài, thanh âm kia biến mất đi xa, trong phòng khôi phục bình thường. Nhưng lão già cũng không còn tâm tình đọc sách. Trong một phòng học ở thành đô, vô số học sinh cầm quyển sách, chậm rãi đọc. Một lão già áo trắng ngồi phía trên, tay phải vuốt râu mặt mang nụ cười.

Đúng lúc này, gió nhẹ thổi đến, trong đó một thiếu niên lập tức buông quyển sách, đứng lên bình tĩnh hỏi:

- Sư phụ. Ngài có biết Đạo là thế nào?

Tiếng nói thiếu niên này vang lên, bốn phía lập tức an tĩnh lại. Lão già sắc mặt không vui, trầm giọng nói:

- Trời, đó là Đạo!

Thiếu niên lắc đầu, khi ngồi xuống thân hình run lên khôi phục bình thường. Chỉ có làn gió kia không người phát hiện bay ra phòng học.

Trên Thanh Linh tinh, trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ người thường gần như tất cả những người chức cao đều dưới các loại kỳ ngộ khác nhau bị người hỏi lời này. Chỉ có điều đáp án khác nhau nhưng không có một người nào nói rõ ràng. Vương Lâm trong mê man, đắm chìm vào cảnh trong mơ này không ngừng truy tìm, không có cuối. Hắn dường như hóa thành vô số hóa thân, tìm kiếm ý thực của Đạo.

Ngày hôm nay, lão già họ Tạ từng bị Vương Lâm hỏi đang trằn trọc trong nhà, thật lâu không thể tĩnh tâm. Phảng phất chỉ cần vừa tĩnh tâm bên tai lập tức vọng lên tiếng nói tang thương kia.

Lão thở dài một tiếng, cầu lấy cái ô đội mưa ra ngoài, loanh quanh ở trên một đường nhỏ. Ánh mắt lão lộ ra mê hoặc

- Cái gì là Đạo… Ta tự hỏi học thức ngập trời, nhìn thấu hết thảy trên đời, nhưng lại bị một câu của ma quỷ kia hoàn toàn làm cho bế tắc… Cái gì là Đạo…

Trong khi mê man, lão già vô tình đi tới bên cạnh sông phía bắc thành. Trên dòng sông, một lão già mặc áo tơi đầu đội nón tre ngồi bên cạnh dòng sông, tay cầm lưới kéo cá dưới sông. Lão già họ Tạ nhìn thấy mọi thứ nhưng trong mắt như không có tiêu điểm, thì thào lẩm bẩm:

- Cái gì là Đạo?

Giờ phút này, lão già mặc áo tơi kia hô to một tiếng vui mừng, một tay kéo lưới đánh cá. Bên trong lưới có vài con cá lớn, không ngừng nhảy. Đám cá há mồm muốn nuốt nước sông, trong mắt lộ ra vẻ tuyệt vọng. Lại từ thân hình nhảy mạnh của nó truyền ra một cỗ vật lộn. Cảnh tượng này phảng phất như tia chớp đánh trúng lão già họ Tạ, khiến cho lão toàn thân bỗng chấn động, run rẩy kịch liệt, nhìn chằm chằm vào cá trong lưới và lão già kéo lưới.

- Đây… Đây không phải là Đạo sao! Ta là cá, Đạo là võng, sông là trời, vậy lão già kéo lưới kia chính là người quản lý vận mệnh tạo hóa!

Lão già họ Tạ tâm thần chấn động kịch liệt, mà trong mưa có cuồng phong gào thét, tràn ngập trời đất.

Trong cuồng phong này ẩn chứa một luồng sức mạnh trời đất, lão già kéo lưới cũng là bị dọa lập tức buông lưới, ngồi ở dưới đất, vẻ mặt bàng hoàng. Về phần lão già họ Tạ, lại lui ra sau vài bước, mạnh mẽ trấn định. Cuồng phong ngưng tụ hóa thành Vương Lâm!

Hắn cúi đầu nhìn thoáng qua đám cá một lần nữa rơi xuống sông, không ngừng bơi đi, ánh mắt có chút hiểu ra. Hắn nâng tay phải điểm một cái, một đạo linh khí trời đất lập tức dung nhập vào cơ thể lão già họ Tạ.

- Ngươi làm cho Vương mỗ hiểu ra, ta cho ngươi một lần vận may…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
luuvanqui
15 Tháng ba, 2019 14:40
Đọc rồi, tiên nghịch là bộ đầu tiên của tui khi đọc tiểu thuyết
daovonhai
15 Tháng ba, 2019 10:01
đỵt cụ thằng post truyện chương 339 bị loạn
daovonhai
14 Tháng ba, 2019 07:16
vương trác cũng khổ và thảm.lại còn nghiệt duyên
daovonhai
14 Tháng ba, 2019 06:44
thằng óc vật nào sùng bái pntt mà sang đây ẳng như chó thì cút
daovonhai
14 Tháng ba, 2019 06:30
sủa lôl me may. ko đọc thì cút cho người khác đọc truyện đầu tay của tác giả nào chẳng có sạn . mày viết dc truyện không . ẳng như chó
daovonhai
14 Tháng ba, 2019 06:21
văn thú = muỗi
Linh Linh
03 Tháng ba, 2019 01:40
càng về sau dịch càng chán sai lỗi chính tả nhiều, tên nhân vật đảo lộn linh tinh
thongthinh
29 Tháng một, 2019 23:42
Chắc lão nhĩ quên chứ thấy mấy lời hứa lớn vẫn thực hiện , còn mấy cái như đem thằng thú tông về tông môn thì chắc giờ vẫn còn nằm trong túi trữ vật :))
leolazy
21 Tháng một, 2019 12:21
Càng đọc lại càng thấy thằng Vương Lâm này là 1 thằng cđ được tác giả dựng lên đủ các lí do (vì lòng tham của chính nó) mà fail các loại lời hứa, Hàn Lập thấy đạo đức còn đỡ hơn thằng này. Đhs 5 năm trước lại mê truyện này kinh ..
Vô Danh
03 Tháng một, 2019 21:31
Là phàm nhân tu tiên đấy bạn Còn mấy thằng não tàn đọc truyện lan man quen rồi cuồng rồi vô chửi bố não tàn. Tụi mày lên coi vote của pntt so với tiên nghịch của chúng mày cái nào cao hơn. Truyện như lol mà đòi so vs siêu phẩm
Lê Trọng Bằng
03 Tháng một, 2019 20:54
cho em hỏi pntt là gì vạy a
leolazy
30 Tháng mười hai, 2018 21:41
5 năm sau đọc lại thấy không còn ưa nổi nhân vật Vương Lâm này như 5 năm trước :)) nhân sinh quan thay đổi rồi
Baor Chen
23 Tháng mười hai, 2018 16:40
lắp não vô r đọc truyện của nhĩ căn nhé
aoisakai
18 Tháng mười một, 2018 20:34
yousuu : Nhìn một nửa bỏ quên. Ở gạt hai bên người nhà tiền đề hạ, nam chủ vì thương nghiệp theo tiểu cùng nhau lớn lên nữ chủ hiệp nghị kết hôn. Ba năm trong lúc trước mặt ngoại nhân duy trì cái gọi là ân ái biểu hiện giả dối, lén nam chủ cố tình cùng nữ chủ bảo trì khoảng cách, cũng không quan tâm nữ chủ hết thảy, so loại người này vì cái gì có thể ăn hồi đầu thảo? Ghê tởm chết ta, ghét nhất gương vỡ lại lành.
quangchacha123
06 Tháng mười một, 2018 06:21
Có lẽ phải đọc lại lần 3 để xem n chán chỗ nào
Đăng Nguyễn
03 Tháng mười một, 2018 08:33
các thanh niên đọc yy quen rồi nên thế não tàn
luongdinhkhai
31 Tháng mười, 2018 23:08
Mình thích nhất là chỗ mỗi người đều đưa ra lý luận và quan điểm về câu hỏi: đạo là gì ? Tuỳ vào tu vi và trải nghiệm của mỗi người mà câu trả lời là khác nhau nhưng cũng đều có điểm đúng về Đạo.
h2olove
24 Tháng mười, 2018 02:01
cái loại não tàn nó thế,đọc truyện hiểu dc cái ý của tác giả mới thấm.não tàn như mày chỉ đọc săc hiệp rồi thẩm du thôi
h2olove
24 Tháng mười, 2018 01:59
mày não tàn
Nam Trần AG
21 Tháng mười, 2018 19:12
3 chap cuối... não căng thật. tác giả thật tài. có thể nghỉ ra đc nhìu cái vòng lẳng vẳng thế... all truyênj nào cũng hay chủ yếu ae có đọc ngẫm hết ý của tác giả k. he he thấy mấy ae cmt chê truyện này truyện kia wa...
minhngocbinhnghi
18 Tháng mười, 2018 11:28
hay vcl...ta rất thích bộ này với cầu ma...
Vô Danh
10 Tháng mười, 2018 09:26
Dỡ như quỷ đọc thì cứ lan man câu chương vượt cấp thì ầm ầm tu luyện thì ko rõ ràng. Đọc dc 150c drop ngay. Éo hiểu sao mấy thánh cứ so truyện này vs pntt. Xách dép cho pntt còn chưa dc chứ ở đó mà so
huynguyen365
03 Tháng mười, 2018 17:15
đoạn cuối hack não quá @@
Nguyễn Đậu Tú
30 Tháng chín, 2018 22:15
Toàn mấy thằng ảo tưởng. Tu tiên chứ có phải đô thị đâu mà đòi hót boy với ngoại hình 6 múi
einsam3110
23 Tháng chín, 2018 18:28
Truyện rất hay!
BÌNH LUẬN FACEBOOK