Mục lục
[Dịch] Tiên Nghịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Các đệ tử của Huyền Đạo Tông cũng đang thăm dò đối phương, đặc biệt là

những đệ tử áo đen thuộc tầng thứ sáu của ngưng khí, chính là mục tiêu

họ chú ý nhất, ngoài ra Vương Trác với bề ngoài không bình thường có tu

vi tầng thứ năm cũng được bọn đệ tử của Huyền Đạo Tông để mắt tới.

Còn Vương Lâm chỉ là đệ tử thuộc tầng thứ ba không được bọn họ coi ra gì.

Ngoài Liễu Mi từng có chút để ý, những người còn lại không ai để mắt tới hắn.

Khi trưởng lão của hai phái nói chuyện, cũng chính là lúc họ âm thầm

quan sát để tử của đối phương, ba vị trưởng lão của Huyền Đạo Tông càng

nhìn càng như mở cờ trong bụng, thầm ngĩ nếu như đệ tử phái Hằng Sơn chỉ

có như vậy thì lần này họ thắng chắc rồi.

Nhưng bọn họ đã qua lại với phái Hằng Nhạc bao năm qua, họ hiểu rất rõ

đối thủ đến những lúc quan trọng mới xuất cao thủ ra tỉ thí, ví như

trong số đệ tử ở đây tuy rất nhiều người thuộc tầng thứ sáu ngưng khí

nhưng những người lần trước tỉ võ không thấy một ai cả.

Những người đó mới chính là mối quan tâm của bọn họ.

Chưởng môn Hoàng Long chân nhân đưa mắt nhìn xung quanh đặc biệt chú ý

tới một nam một nữ đơn nhất thủy linh căn trong lòng ngao ngán, năm trăm

năm phái Hằng Nhạc đã suy tàn đến mức như vậy, không người kế tục, ngay

cả Huyền Đạo Tông năm trăm năm trước chỉ là một môn phái nhỏ đến bây

giờ cũng không sánh bằng, liên tiếp thua cuộc, vốn nghĩ lần này nhất

định sẽ chiến thắng nhưng nào ngờ lại xuất hiện hai đệ tử đơn linh căn

hiếm thấy trong giới tu chân, hắn có chút lo lắng cho đợt tỉ võ lần này.

-Chẳng lẽ thật sự phải cử đệ tử Hạch Tâm áo tím xuất trận? nhưng họ đã ngồi lên lưng cọp rồi…

Đột nhiên, ánh mắt của Hoàng Long chân nhân chú ý tới một đệ tử đứng sau cùng, sắc mặt thay đổi hẳn lên, ông ta hạ quyết tâm.

-Đành vậy, đối phương có những đệ tử như vậy, xem ra buộc phải cử Hạch Tâm xuất trận rồi!

Nghĩ tới đó thần sắc ông ta trở về trạng thái bình thường, cười nói:

-Âu Dương đạo hữu, các đệ tử đường xa vất vả, hãy để họ nghỉ ngơi chút

đã, mấy ông lão như chúng ta gặp mặt chút đã, mời tới đại điện!

Vừa nói vừa giơ tay mời đối phương.

Ba vị trưởng lão của Huyền Đạo Tông mỉm cười gật đầu rồi đi theo ông ta vào đại điện.

Các vị trưởng lão của phái Hằng Nhạc cũng đi cùng vào, đi sau cùng là Đạo Hư sư thúc, ông ta nhìn đệ tử của hai phái nói:

-Vương Trác người phụ trách việc tiếp đãi những đệ tử của Huyền Đạo Tông nếu như có chuyện gì ta sẽ hỏi tội ngươi!

Vương Trác đã sớm có chuẩn bị từ trước, cung kính nói:

-Xin sư phụ yên tâm, các vị sư huynh sư tỷ Huyền Đạo Tông đệ sẽ hết lòng tiếp đãi các vị.

Đạo Hư sư thúc cười và nói với đệ tử Huyền Đạo Tông:

-Các vị có yêu cầu gì cứ nói rõ với Vương Trác, lão phu già rồi không

thể sánh được với các ngươi được, các ngươi cố gắng giao lưu với nhau

nhiều hơn, tu chân giới sau này là thiên hạ của các ngươi đó!

Nói xong ông ta cười tủm rồi đi vào đại điện.

Khi các vị trưởng lão vừa đi khỏi, đệ tử hai phái thấy nhẹ nhõm hẳn, mấy

đệ tử nữ của phái Hằng Nhạc vội đến bên cười nói với vị nam tử thủy

linh căn, ánh mắt lộ rõ sự ngưỡng mộ.

Nhiều đệ tử của Huyền Đạo Tông cũng tới thảo luận kinh nghiệm với những đệ tử tầng thứ sáu ngưng khí của Hằng Nhạc.

Một số khác cũng đi giao lưu, còn một số ít thì ngồi xuống đất tán thán không ngừng.

Vương Lâm đưa mắt nhìn quanh, không muốn tham gia đành tìm một góc ngồi

đó nhìn trời xanh mây trắng trong lòng cảm thấy thư thái.

Rất nhiều đệ tử phái Hằng Nhạc cũng giống Vương Lâm không thích ồn ào,

nữ tử họ Chu cũng là một trong số đó, cô ta nhìn thấy Vương Lâm ngồi đó

thì bước tới bên cạnh.

-Vương sư đệ, chúc mừng đệ đã đạt được ngưng khí tầng thứ ba, trong số các đệ tử ở đây không có ai chăm chỉ tập luyện như đệ.

Nữ tử họ Chu cười, không ngần ngại ngồi xuống cạnh Vương Lâm.

Vương Lâm cười khẽ, lắc đầu nói:

-Tỷ quá khen, đệ thấy mọi người ở đây đều rất chuyên tâm tu luyện mà.

Nữ tử họ Chu nhìn lên đám mây trắng đang bay trên trời, thở dài nói:

-Vương sư đệ không cần phải khiêm nhường như vậy, bốn năm bế quan ở sau

núi, dường như tất cả mọi người đều ra ngoài, nhưng rất ít khi ta thấy

đệ, tu luyện là việc chán ngắt nói thực lòng ta rất khâm phục đệ, đạt

được tầng thứ ba trong vòng bốn năm điều này cần sự nỗ lực rất lớn!

Vương Lâm sờ nắn cái mũi của mình, cười nói:

-Chu sư tỷ, không phải tỷ cũng đã luyện tới tầng thứ ba như tôi sao.

Nữ tử họ Chu than nhẹ:

-Ta đã luyện tới tầng thứ ba từ ba năm trước, nhưng cho đến bây giờ

những người khác đều đã vượt qua ta rồi, không lẽ ta vẫn chưa thoát khỏi

phàm trần sao.

Vương Lâm trầm tư hồi lâu:

-Đại đạo vô tình, Chu sư tỷ nếu muốn tiến bộ cần phải cắt đứt với thế tục.

Nữ tử họ Chu quay đầu lại, ánh mắt đẹp mê hồn nhìn Vương Lâm nói:

-Vương sư đệ, ta thấy tầng thứ ba của đệ tốt lắm rồi, không lâu nữa đệ cũng sẽ vượt ta mà thôi.

Vương Lâm nhìn khuôn mặt khiến cho người khác phải ngây ngất, lắc đầu nói:

Trong thời gian ngắn chắc chắn đệ sẽ không thể đạt được những tiến bộ

lớn, phàm trần ư? Đâu có thể nói dứt là dứt, đệ không làm được.

Nữ tử họ Chu ngần ngại hỏi:

-Vương sư đệ ta hỏi ngươi, ngươi không dứt được phàm trần là vì cái gì vậy?

Vương Lâm lắc đầu không trả lời, trong đầu hiện lên hình ảnh cha mẹ già ở

nhà, hắn không thể nào quên được công an dưỡng dục của cha mẹ, do vậy

mà không thể dứt được phàm trần.

Nữ tử họ Chu thấy Vương Lâm không trả lời, thở dài nói:

-Cái mà ta không dứt được chính là tình thân, tu tiên thật quá khắc nghiệt, hoặc cũng có thể ta không hợp với việc này.

Vương Lâm định nói, nhưng quay đầu lại thấy đằng xa Vương Trác nhìn hắn và Nữ tử họ Chu với ánh mắt không mấy thân thiện.

Tiếng Vương Trác vọng lại:

-Các vị sư huynh, sư tỷ của Huyền Đạo Tông, vừa rồi nói tới việc cho con

rết nghìn chân của các vị ăn, trong mấy ngày ở Hằng Nhạc, việc cho nó

ăn hãy để chúng tôi lo. Tôi có một sư đệ việc tu luyện đối với hắn chỉ

là lãng phí thời gian, việc săn dã thú cho rết ăn rất phù hợp với hắn!

-Vương Trác sư huynh việc này không ổn cho lắm, bắt dã thú cho con rết này ăn là việc rất nguy hiểm đó!

Nam tử đơn nhất thủy linh căn của Huyền Đạo Tông nói.

-Không sao đâu, Liễu sư huynh, người tu tiên chẳng lẽ thấy nguy hiểm lại

lùi bước hay sao? Các vị đến là khách quý ở đây những việc vặt này cứ

để chúng tôi lo.

Vương Trác ôn tồn nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Snapcool
28 Tháng ba, 2018 10:39
đồng chí hướng. truyện của chuối tiêu và nhĩ căn là best. bộ này mình ngóng lâu nhất. nhưng đọc convert thì hơi khó nhằn
Phan Mai Huong
26 Tháng ba, 2018 22:02
sao có nhiều chương lộn xộn vậy
Đường Thất Thất
05 Tháng ba, 2018 00:16
Đứa nào dám bảo truyện này không hay , đấm thẳng. Truyện tủ của tao từ mấy năm trước đấy.
Triệu Vô Lại
02 Tháng một, 2018 15:54
Triệu Vô Lại
02 Tháng một, 2018 15:54
ikmtmf.fgvtmmdronf
Hieu Le
18 Tháng mười hai, 2017 11:31
j.njh
Hieu Le
18 Tháng mười hai, 2017 11:31
uhhgl
Hoang Oanh Le Thi
20 Tháng mười một, 2017 15:10
truyện này xem r.
h2olove
13 Tháng mười một, 2017 14:25
cực hay
Hạnh Lộc
11 Tháng mười một, 2017 02:17
ai đọc tinh thần châu chưa
billy
27 Tháng mười, 2017 13:59
hay qua
Ha Pham
27 Tháng chín, 2017 06:32
mất 1 đoạn cuối nhiều quá
Đường Thất Thất
04 Tháng chín, 2017 21:29
Tác giả viết nhiều truyện hay lắm T . T, T đọc bộ này với 1 bộ nữa , đều yeb cả
Nsutghost
05 Tháng bảy, 2017 23:49
ứng dụng bị lỗi à. load chương ko đc
Đỗ Phước Vinh
02 Tháng tư, 2017 08:22
cực hay
Hieu Le
07 Tháng ba, 2017 21:07
Ứng dụng như có vấn đề. chọn chương toàn ra trang chủ
BÌNH LUẬN FACEBOOK