Sau khi tới thành trấn an toàn, Hoan Hỉ sứ giả dùng bí pháp trong môn phái triệu tập đồng môn. Vị đồng môn này là một trong Ngũ Đại Minh Vương: Kim Cương Dạ Xoa minh vương. So với vẻ bên ngoài thô hào bên trong tinh tế của Quân Đồ Lợi minh vương, Kim Cương Dạ Xoa minh vương lại có khẩn trương dễ nóng giận, đó cũng chính là nguyên nhân khiến hắn không được tham gia vào hành động đoạt bảo lần này. Sau khi nghe được Quân Đồ Lợi minh vương bị người ta hại chết, Dạ Xoa minh vương vừa sợ vừa giận, lập tức muốn xông lên Linh Thứu sơn Nguyên Giác động kiếm Nhiên Đăng đối chất, khiến Hoan Hỉ sứ giả phải khổ cực khuyên giải.
Hoan Hỉ sứ giả âm thầm suy tính: Tình huống bản thân '' hoan hỉ '' với Ngô Bình của Xiển giáo, xét về lý thì mình đã sai, nhưng bản thân bị chặt cụt chân tay, còn thiếu chút nữa mất mạng; mà Quân Đồ Lợi minh vương còn bị mất mạng, chuyện này không tránh khỏi quan hệ với Xiển giáo, nếu có thể còn gia tăng sự bất mãn của giáo chủ với Xiển giáo, khi đó lỗi lầm của bản thân có thể được giảm nhẹ, xem ra khi trở về hắn cần phải xuất ra chút công phu miệng lưỡi rồi.
Nếu suy nghĩ này của Hoan Hỉ sứ giả được Trương Tử Tinh biết được, chỉ sợ hắn sẽ vui mừng đến mức liều lĩnh hôn Hoan Hỉ sứ giả mấy cái theo đúng tiêu chuẩn của dân '' gay''.
Đối với vị "ân nhân" Trương Tử Tinh nghĩa bạc vân thiên, Hoan Hỉ sứ giả tự nhiên rất cảm kích, mặc dù từ chính miệng của Tần Hoàn xem ra vị Hạm Chi Tiên vẫn còn chưa chính thức là đạo lữ của Tiêu Dao Tử, nhưng từ biểu hiện và thái độ của song phương, rõ ràng song phương có ý với nhau, có thể nói là thầm quý mễn lẫn nhau, chỉ là vẫn còn chưa biểu hiện một cách rõ ràng mà thôi. Nếu nghiêm khắc mà nói, lúc đầu trên Kim Ngao đảo cũng không thể xem là lời nói dối. huống hồ nếu so sánh với ân cứu mạng của Tiêu Dao Tử, chút việc cỏn con này căn bản không thể nào so sánh được, ngày sau nếu có thể trở lại Trung thổ, có thể báo đáp cho hắn một phen.
Hoan Hỉ sứ giả thành tâm cảm tạ Trương Tử Tinh, rồi sau đó ước định ngày tái ngộ , rồi sau đó cùng Dạ Xoa minh vương rời đi.
Chuyện đoạt bảo xem như chấm dứt, Trương Tử Tinh lo lắng tới chuyện tình ở Triều Ca, hắn cùng Viên Hồng với tốc độ nhanh nhất quay trở lại Triều Ca.
Trên cơ bản mà nói, thế cục của Triều Ca có thể xem là bình ổn, Băng Tuyết chỉ là thi thoảng thượng triều, dựa theo mô thức có sẵn mà giảng giải đôi câu, còn thi thoảng có những chánh vụ quan trọng sẽ do Thương Thanh Quân đứng đằng sau âm thầm quyết định, Khổng Tuyên vẫn đang bế quan để tham ngộ. không hề ra ngoài, Nữ Bạt trừ việc khống chế Huyễn Thủy châu ra. , thời gian còn lại cùng Ứng Long tu luyện song tu chi thuật do đích thân Hoàng Đế truyền cho.
Bất quá, có một tin tức khiến Trương Tử Tinh thầm giật mình: Bá Áp Khảo chết rồi!
Bá Áp Khảo gặp oan tình không thể làm rõ , trong lòng biết là trúng kế, trong ngục nhiều lần đã tìm lấy cái chết, nhưng bởi vì được sự bảo vệ ngiêm ngặt của ngục tốt cho nên mới thất bại, sau khi trải qua cung hình, lòng giống như cây khô, bị đuổi ra khỏi Triều Ca. Có lẽ là bởi vì cõi lòng đã chết nên hắn cực kỳ bình tĩnh, trên đường đi, Bá Áp Khảo ngược lại đã nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện, kể cả sự kiện mông muội của bản thân, vấn đề sau khi được nghĩ thông. Vốn có nhiều nghi vấn nhưng hắn đã đại khái có những giải thích sơ bộ, khi càng hiểu rõ, Bá Ấp Khảo càng nghĩ càng sợ, thậm chí không dám nghĩ nhiều nữa. Hắn lúc này chỉ mong có thể lạp tức quay về Tây Kỳ, báo cáo tất cả sự tình cho thân mẫu Thái Cơ.
Nhưng ngay lúc này ,xa đội đột nhiên bị một đám nhân vật không rõ lai lịch tập kích, những người này xuất thủ cực kỳ ác độc , không để lại ai sống sót, đám hộ vệ Tây kỳ cho dù có tận sức bảo vệ nhưng cũng không cách nào ngăn cản ,cuối cùng cả đoàn người đều bị giết sạch ,kể cả Bá Ấp Khảo.
Địa điểm phát sinh sự kiện ám sát cách Giới Bài quan không xa , vẫn còn trực thuộc địa hạt của Đại Thương , mà khi Bá Ấp Khảo bị hại cũng là lúc Trương Tử Tinh đang ở Nam Hải đoạt bảo. Tổng binh của Giới Bài quan là cha của Hoàng Phi Hổ - Hoàng Dụ, lão lập tức không dám chậm trễ, lập tức phi ngựa bẩm cáo Triều Ca, đồng thời truy tìm thích khách trong phạm vi xung quanh, nhưng cứ nhìn vào hiện trường cũng đủ biết, thích khách sau khi đắc thủ tựa hồ đã nhanh chóng bỏ đi , trốn ở nơi thâm sơn, chẳng hề lưu lưu lại chút dấu vết gì cả, xem ra đều là do những tên sát thủ chuyên nghiệp xuất thủ.
Bá Ấp Khảo vừa chết , đã sinh ra không ít lời đồn đãi, có người nói là do con trai của nghịch thần Nam bá hầu là Ngạc Thuận vì muốn kích động mâu thuẫn giữa Triều Ca và Tây kỳ nên mới cố ý phái người giết chết Bá Ấp Khảo, cũng có chỗ nói là do oan hồn của nữ tử nọ đã tiến hành trả thù Bá Ấp Khảo, còn có chỗ thậm chí còn nói là thiên tử đột nhiên cảm thấy tội của Bá Ấp Khảo không thể tha thứ, nhưng lại không tiện thu hồi mệnh lệnh, cho nên mới phái người đi giết Bá Ấp Khảo, nhất thời năm người mười ý, đương nhiên thuyết pháp cuối cùng ít người để ý nhất ,chính là Bá Ấp Khảo thân phạm trọng tội, thiên tử cho dù xử lý hắn ra sao cũng là danh chính ngôn thuận, căn bản không cần phải lo lắng hay do dự gì cả, càng không cần phải phái người đi hành thích, nhưng nói gì thì nói đây cũng là thuyết pháp có khả năng xảy ra lớn nhất, nhưng đến lúc này , những tin đồn ở Tây Kỳ cũng bắt đầu từ từ lắng xuống.
Trương Tử Tinh đối với cái chết của Bá Ấp Khảo mặc dù có chút đắc ý, nhưng hắn cũng cảm thấy không thoải mái, hắn âm thầm phái Thiên Ảnh đi điều tra. Nhưng điều khiến hắn lo lắng nhất chính là Đát Kỷ, trước mắt nàng ta tạm thời bị pháp lực của Huyễn Thủy Châu làm cho hôn mê, nhưng nàng ta dù sao cũng có liên lạc với thánh nhân. vạn nhất khi Đát Kỷ ở bên trong trận pháp, bị Nữ Oa triệu tập hay liên lạc gì, với pháp lực của Nữ Oa, cho dù là ở ngoài 33 tầng trời, cũng rất khó bảo đảm Nữ Oa sẽ không phát hiện ra chuyện gì dị thường.
Nhưng cũng may theo như những gì mà hắn giám thị và quan sát trong mấy năm gần đây, nếu không có chuyện gì quan trọng , nàng ta sẽ không liên lạc với Nữ Oa, mà Nữ Oa cũng không chủ động triệu hồi Đát Kỷ. Nhưng nếu thân phận Tiêu Dao Tử của hắn từng bước xuất hiện một cách tất yếu, thì sau này thời gian hắn không ở lại trong cung càng ngày càng dài hơn, mà thời hạn cũng cũng không cách nào cố định được, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, nếu như đúng vào lúc này, song phương phát sinh liên lạc thì phải làm sao ? Hắn nhất thời cũng chẳng thể nghĩ ra biện pháp giải quyết, chẳng lẽ, phải biến Đát Kỷ thành nội ứng của hắn? Chuyện này thực sự khó mà xảy ra ……
Trước măt, cần phải hư hư thực thực, phối hợp sự xuất hiện của chân thân của nàng ta với hiệu dụng của Huyễn Thủy Châu sao cho thật thỏa đáng.
Viên Hồng ở Nam Hải cũng thu thập được không ít đồ, chỉ nói túi pháp bảo cũng thu được mười cái, bên trong có không ít pháp bảo và đan dược, Trương Tử Tinh cũng gọi vợ chồng Ứng Long và Phương Nhất tới tham dự phân tang đại hội ( đại hội phân chia tang vật ), hắn tự mình chọn lấy một kiện phòng ngự pháp bảo, sau đó lại chọn lấy mấy thứ đồ khác, trong lòng thập phần vui vẻ.
"Phân tang" chấm dứt, mọi người rời đi, Trương Tử Tinh định quay lại hậu cung, chợt có nội thị ( người hầu trong cung ) báo lại: " Có đạo nhân Thân Công Báo đang ở ngoài hoàng thành cầu kiến."
Thân Công Báo tới rồi ư? Trương Tử Tinh vội vàng triệu hắn nhập điện, đồng thời đích thân mình ra nghênh đón. Chỉ thấy Thân Công Báo vẫn như cũ thân mặc đạo bào , chân đi hài cỏ, tay cầm phất trần, bề ngoài lộ vẻ thế ngoại cao nhân, thấy thiên tử tự mình nghênh tiếp, hắn lập tức chắp tay: " Bần đạo tham kiến bệ hạ."
Trương Tử Tinh lộ vẻ kinh hỉ đáp: " Quốc sư cuối cùng đã tới! Ngài khiến ta tưởng nhớ đến ngài thật khổ a!"
Thân Công Báo không ngờ trực tiếp gọi mình là quốc sư, vội hỏi: " Bần đạo bất tài, sao dám nhận xưng hô như thế? Xin bệ hạ thu hồi mệnh lệnh!"
Trương Tử Tinh lắc đầu đáp: " Đạo trưởng đừng từ chối nữa! Ta với đạo trưởng bốn năm trước đã có ước hẹn, lần trước độc ách hoành hành ở Triều Ca, từ bách quan cho đến dân chứng, tính mạng đều gặp nguy hiểm. Tiêu Dao Tử tìm kiếm Hỏa Vân động mãi mà không có kết quả, may nhờ có đạo trưởng chỉ dẫn, mới có thể giải được nạn này, từ trên xuống dưới của Triều Ca phải cám ơn đạo trưởng ra tay cứu giúp."
Thân Công Báo khiêm nhường nói: '' Việc này bần đạo chưa từng xuất một chút khí lực, chỉ là chỉ dẫn phương hướng mà thôi, tất cả đều là công lao của vị Tiêu Dao Tử."
Trương Tử Tinh cười nói: " Đạo trưởng hà tất gì phải khiêm nhường, quốc sư Tiêu Dao Tử sau khi trở lại Triều Ca, đã nói ra toàn bộ sự thật. Đối với đạo nghĩa cao cả của đạo trưởng , hắn thập phần kính trọng, nói việc này đều là công lao của đạo trưởng. Đạo trưởng không lẽ vẫn còn cảm thấy lạ khi quả nhân lập quốc sư sao? Đại Thương văn quan của ta , lấy tả làm tôn trưởng, Tiêu Dao Tử tuy rất hợp ý với quả nhân , lại lập công lớn, nhưng chỉ có thể làm hữu quốc sư , đạo trưởng chẳng lẽ còn không hiểu?"
Thân Công Báo nghe được Tiêu Dao Tử quả nhiên khi y quay trở về đã nói không ít lời tốt về hắn với thiên tử, trong lòng thầm tỏ ra cao hứng, hắn ra vẻ vẫn không hiểu chuyện nói: " Bần đạo ngu độn, không hiểu được thánh ý."
Trương Tử Tinh nghiêm mặt nói: "Quả nhân khi sách phong cho Tiêu Dao Tử làm Hữu quốc sư từng có lời rằng, Tả quốc sư là một vị trí để trống vĩnh viễn chỉ dành cho một người mà thôi! Người đó là Thân đạo trưởng! Là quốc sư, vừa là thầy của thiên hạ Đại Thương, cũng là cánh tay của quả nhân! Hiện tại tuy cánh tay phải đã có. nhưng cánh tay trái vẫn còn khuyết, chẳng lẽ đạo trưởng nhẫn tân để quả nhân cả đời này phải chịu khiếm khuyết về chi thể sao?"
Thân Công Báo nghe được thiên tử lấy ví dụ về cánh tay, trong lòng không khỏi chấn động, thấy thiên tử thành tâm như vậy, trong lòng cực kỳ cảm động. Hắn lúc này bái lạy: '' Bần đạo tuy bất tài, nhưng chịu ơn tri ngộ và sự đối đãi như thế của bệ hạ, cho dù có phải vì bệ hạ mà gan óc lầy đất , bần đạo cũng không một chút do dự!"
Trương Tử Tinh cực kỳ vui vẻ, nâng Thân Công Báo đứng dậy. Hắn vui vẻ nói: "Quốc sư xếp trên các khanh tướng. Là nhất quốc chi sư, ngài không cần tuân theo những lễ tiết như thế! Quả nhân vì quốc sư đã an bài ở Triều Ca một trạch viện yên tĩnh. Sau này không cần phải làm theo triều lễ, cũng không cần tuân theo đạo lý của quan lại, đi lại tự do, chỉ cần lưu lại phương pháp liên lạc,để khi quả nhân cần được chỉ điểm thì giúp quả nhân giải mê là được."
Thân Công Báo nếu xét trong Xiển giáo chỉ là một tiểu nhân vật bị người khác kỳ thị, vừa nghe đương kim thiên tử ban cho hắn loại đãi ngộ cao cấp này, trong lòng vừa cảm động lại vừa hưng phấn, Trương Tử Tinh biết năng lực ngoại giao của Thân Công Báo cực kỳ cường đại, hiện tại rốt cục cũng đã thành công trói chặt hắn trên chiến xa của Đại Thương, bản thân Trương Tử Tinh cũng thập phần cao hứng, lập tức dắt tay của Thân Công Báo đi vào đại điện, rồi sai người ban cho chỗ ngồi.
" Hiện tại Đại Thương Tả Hữu Quốc Sư rốt cục cũng đã quy vị ( quay về vị trí ), quả nhân đã có thể cao chẩm vô ưu ( gối cao đầu để ngủ mà không cần lo nữa)!"
Thân Công Báo đối với vị hữu quốc sư Tiêu Dao Tử rất có hảo cảm, hắn hướng tới thiên tử hỏi thăm những tin tức có liên quan tới người này, Trương Tử Tinh nói cho hắn biết, Hữu quốc sư gần đây mới tới Nam Hải một chuyến, cũng vừa mới quay trở lại, trong lòng Thân Công Báo cũng hiểu rõ, chuyến đi lần này của Tiêu Dao Tử tất có liên quan đến Côn Luân tinh ngọc, chỉ bất quá nghe nói tinh ngọc cuối cùng cũng rơi vào tay của đồng môn- Nhiên Đăng đạo nhân.
Trương Tử Tinh hỏi: " Chẳng biết quốc sư hôm nay tới Triều Ca có điều chi chỉ giáo?"
" Bần đạo tới lần này, đích thực là có chuyện quan trọng." Thân Công Báo nghiêm mặt nói: " Năm đó trên dưới Triều Ca gặp phải tai ương độc ách, nhưng xin hỏi bệ hạ,cuối cùng thì đó là loại độc gì?"
Trương Tử Tinh thấy Thân Công Báo trịnh trọng như thế,bèn suy nghĩ một chút, rồi nói chuyện ngày đó Việt ương Khải mưu phản, cũng nhấn mạnh rằng trong đó có hai nam nhất nữ là người tu đạo, nhưng lại cấu kết cùng Việt vương Khải mưu đồ phản nghịch, suýt nữa còn khiến cho cả thiên tử cũng bị trúng kịch độc, sau đó ba yêu nhân đó đều bị quốc sư giết chết, mà vị hồng bào đạo nhân trước khi chết nhân lúc người ta khong phòng bị, phóng ra kịch độc, khiến cho trên dưới Triều Ca gặp phải tai ương, mới xảy ra chuyện tới Hỏa Vân động tìm thuốc sau này.
Thân Công Báo sau khi hỏi rõ ràng nhân dạng của hồng bào đạo nhân ấy ra sao,bèn lộ vẻ kinh ngạc: " Quả nhiên là như vậy, nguyên lai ngày ấy Triều Ca phải hứng chịu chính là ôn tai ( bệnh truyền nhiễm) ! Đạo nhân này tên là Chu Thiên Lân, là học trò của Cửu Long đảo Thanh Danh sơn - luyện khí sĩ Lữ Nhạc. Lữ Nhạc đạo pháp cao cường, hắn hơn ta cả trăm lần, nhưng lại là người tàn nhẫn, hiểu biết sâu về ôn độc chi thuật ( thuật về các loại độc truyền nhiễm), dưới trướng có tứ đại đệ tử là Chu Tín, Lý Kỳ, Chu Thiên Lân, Dương Văn Huy, cùng nhau tu luyện, chỉ vì Chu Thiên Lân ra bên ngoài đã lâu mà chưa trở về, cho nên trong lòng có chút nghi hoặc. Lữ Nhạc đã sớm đã tính ra đệ tử đã chết ở Triều Ca, nên hắn muốn tới trả thù……"
Trương Tử Tinh cực kỳ kinh hãi, Thân Công Báo mang đến một tin tình báo phi thường quan trọng. Lúc đầu chỉ là Chu Thiên Lân đã khiến cho trên dưới Triều Ca phải gánh chịu ôn họa nghiêm trọng như thế, nếu Lữ Nhạc tự thân xuất mã, khẳng định sẽ càng khó đối phó, mặc dù Thần Nông lúc đầu có tặng cho đan được, nhưng dù sao chỉ có vài viên, không cách nào ứng phó với tai họa xảy ra nhiều lần. Huống hồ đan dược là vật chết, con người mới là vật sống, vạn nhất Lữ Nhạc nghiên chế ra loại ôn độc mà đan dược do Thần Nông tặng cho không khắc chế nổi, mà Hỏa Vân Động cũng đã phong bế, đúng lên lân trời không lối, xuống đất không cửa.
Trương Tử Tinh vội vàng nói: " Chuyện này quan hệ tới tính mệnh của lê dân bá tính Đại Thương, xin quốc sư giúp ta giải trừ tai ách này!"
Thân Công Báo nói: " Bệ hạ có khi phải triệu hồi Tiêu Dao Tử đạo hữu rồi, việc này chỉ sợ phải để hắn ra mặt đối chứng với Lữ Nhạc, hoặc đánh nhau một trận với Lữ hạc, để Lữ Nhạc bớt giận, mới có thể chấm dứt chuyện này."
Cùng Lữ Nhạc đấu một trận ư? Trương Tử Tinh tuyệt không nghĩ đến chuyện mạo hiểm như thế, Lữ Nhạc đạo pháp tinh thâm, có kỳ thuật cao cường, pháp bảo tùy thân rất nhiều, còn có vũ khí sinh hóa đến ngay cả chúng nhân của Xiển giáo nếu có hợp lực cũng chưa chắc đã bắt được hắn, cuối cùng chỉ dựa vào pháp bảo nổi danh là " nhận nhân ám khí ( ám khí biết đuổi theo người )" - Đả Thần Tiên mới có thể đánh lén được hắn. Trương Tử Tinh thật không muốn đối mặt với cường địch như thế, nếu để Khổng Tuyên tới giáo huấn Lữ Nhạc một phen , cũng chỉ khiến cho cừa oán của song phương càng thêm ặng.
Trương Tử Tinh thấy trong mắt của Thân Công Báo lóe lên thần quang, trong lòng chợt động , lắc đầu đáp : " Không nói tới chuyện Tiêu Dao quốc sư không có ở đây, mà cho dù có mặt ở Triều Ca, quả nhân cũng không cho phép quốc sư đi mạo hiểm. Quốc sư trừ diệt Chu Thiên Lân, là để giải quyết an nguy của quả nhân, cũng là của giang sơn xã tắc. Mà Lữ Nhạc trả thù,lại là tư thù cá nhân, quả nhân sao dám để quốc sư liều mình đi đấu với hắn? Nếu có tổn thất gì, quả nhân cả đời này khó mà yên lòng! Nếu đổi lại là Thân quốc sư, quả nhân cũng làm như thế thôi! Quả nhân nguyện ý tự mình tới gặp Lữ Nhạc một phen, nói lý với hắn vậy."
Thân Công Báo nguyên chỉ là có ý định thăm dò, khi hắn nghe được câu nói " Nếu đổi lại là Thân quốc sư, quả nhân cũng làm như thế", không khỏi động dung, bậc đế vương như thế mới xứng đáng là người bản thân nên theo hầu! Hắn lập tức than thở: "Bệ hạ nhân hậu trọng nghĩa, quả thực là một người tốt! Xin bệ hạ yên tâm, Lữ Nhạc và bần đạo có chút giao tình, có bần đạo ở đây, tuyệt đối sẽ không để chuyện này nảy sinh tranh chấp gì. Lần này bần đạo đến đây, đặc biệt còn mời thêm vị Lữ Nhạc đạo hữu, hắn đang ở bên ngoài hoàng thành chờ ý chỉ của bệ hạ, người này tuy hành sự tàn nhẫn, tâm cao khí ngạo, nhưng lại là người rất có nghĩa khí, bệ hạ chỉ cần lấy lễ mà đối đãi,lại nói rõ đạo lý, tất có thể hóa giải oán thù của song phương."
Trương Tử Tinh vừa nghe Lữ Nhạc đã tới, lại càng cả kinh, khi nghe được lời của Thân Công Báo , bèn truyền Lữ Nhạc nhập điện.
Lữ Nhạc tuân theo chiếu chỉ nhập điện, Trương Tử Tinh âm thầm quan sát tướng mạo của người này, người này mặc đạo bào lớn màu đỏ, trên mặt có hung tướng, giữa trán còn có con mắt thứ ba, nhìn qua có vẻ hết sức dữ tợn.
Lữ Nhạc chắp tay nói: "Cửu Long đảo luyện khí sĩ Lữ Nhạc bái kiến bệ hạ."
Trương Tử Tinh khách khí nói: " Đạo trưởng tướng mạo thanh kỳ, đạo thuật hơn người, quả nhân ngưỡng mộ đại danh đã lâu, người đâu, ban ngồi."
Lữ Nhạc cũng không khách sáo, tạ ơn thiên tử, rồi ngồi xuống.
Trương Tử Tinh hàn huyên được vài câu, đột nhiên nói ra một lời rất kinh người: " Đạo trưởng hôm nay tới Triêu Ca, chẳng lẽ là muốn lấy mạng của quả nhân?"