Mục lục
[Dịch] Bàn Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quốc hoàng đế Kiều An đã sớm nghe qua đại danh của Lâm Lôi, vị ma pháp thiên tài đệ nhị trong lịch sử cùng với chỉ gần mười sáu tuổi đã đạt đến địa vị thạch điêu tông sư, quả thật là tuyệt thế thiên tài. Sau khi Kiều An biết sự tình có liên quan đến Lâm Lôi cũng than thở không thôi. Khi thấy Lâm Lôi đi vào, Kiều An thầm than thở: “Quả thật là một nhân tài.”. Vô luận là thân thể hay khí chất đã được thu liễm thì trong mắt Kiều An đều là một loại khí chất đặc thù của thạch điêu tông sư.

“Ra mắt bệ hạ.” Lâm Lôi có chút khom người nói.

“To gan.” Âm thanh của cung đình thị giả bên cạnh Kiều An vang lên : “Gặp bệ hạ lại không quỳ xuống !”

Ánh mắt lạnh như băng của Lâm Lôi đảo qua, cung đình thị giả đó có cảm giác như mình đang bị độc xà nhìn chằm chằm, không khỏi cảm thấy rùng mình.

“Nhân vật cấp đại sư như Lâm Lôi bổn hoàng cũng ngưỡng mộ đã lâu, không cần phải làm lễ quỳ lạy.” Kiều An bệ hạ liếc mắt nhìn thị giả bên cạnh, lúc này thị giả cũng không dám lên tiếng nữa.

Tại Áo Bố Lai Ân đế quốc, thần tử bình thường đều phải làm lễ quỳ lạy,bất quá một thân truyện đệ tử của Vũ thần như Bối Lỗ Mặc chỉ cần có chút khom người là được.

“Ốc Đốn.” Kiều An bệ hạ nhìn về phía Ốc Đốn đang đứng bên cạnh Lâm Lôi nói : “Bổn hoàng đã sớm nghe ngưỡi có một ca ca, sao đến bây giờ mới giới thiệu cho ta?”

Ốc Đốn liền nói ngay : “Bệ hạ, đại ca của thần cũng là vừa đến đế đô không lâu.”

Kiều An bệ hạ lạnh nhạt gật đầu, sau đó nhìn về phía Lâm Lôi cười nói: “Nghe nói khi Lâm Lôi đại sư mười bảy tuổi thì đã là bảy cấp song hệ ma pháp sư, mười năm trôi qua không biết hôm nay đã đạt đến cảnh giới nào?”

Lâm Lôi mỉm cười nói : “Mười năm khổ tu,vài ngày trước đã bước vào cánh của chín cấp.”

“Chín cấp đại ma đạo?” Kiều An ngây người.

“Sao?” Phía sau cũng truyền đến một âm thanh kinh dị, Lâm Lôi liếc mắt nhìn bình phong phía sau Kiều An một cái, khi vừa tiến vào phòng Lâm Lôi đã sớm biết ở đó đang ẩn nấp hai gã chín cấp cao thủ, một là ma pháp sư, một là chiến sĩ.

Kiều An bệ hạ hướng phía sau nhìn thoáng qua.

Hai người đó cũng biết hành tung đã bị lộ nên đều đi ra. Hai người này có một người mặc ma pháp sư trường bào rộng thùng thình, một người mặt trang phục điển hình của chiến sĩ.

“Đây là hai vị hộ vệ của bổn hoàng, bọn họ cũng thật sự cảm thấy kinh dị về tiến bộ của Lâm Lôi đại sư.” Kiều An bệ hạ mỉm cười nói.

“Cửu cấp song hệ đại ma đạo? Không biết Lâm Lôi ngài năm nay bao nhiêu tuổi?” Ma pháp sư tóc bạc nhìn Lâm Lôi hỏi. Thân là một ma pháp sư hắn tự nhiên cũng biết sự tăng trưởng của tinh thần lực gian nan đến mức nào.

Trong lịch sử, hai mươi mấy tuổi đạt đến thánh vực chiến sĩ có hơn mười người, nhưng đạt đến cửu cấp đại ma đạo, không có một ai dưới ba mươi tuổi. Sự gia tăng của tinh thần lực là không thể quá gấp, phải từng bước mà gia tăng.

“Ca ta năm nay hai mươi bảy tuổi.” Ốc Đốn nói.

“Hai mưỡi bảy?” Cửu cấp ma pháp sư nghe con số đó thì vẻ mặt rất đặc sắc.

Lịch sử dù gì vẫn chỉ là lịch sử, trong lịch sử chính là ghi chép những tính toán thống nhất về vô số thiên tài trong nhiều ngàn năm. Ba mươi tuổi đạt đến cửu cấp quả thật cũng có vài người, nhưng đều là người xưa. Mấy trăm năm gần đây, ba mưỡi tuổi đạt đến cửu cấp thì một người cũng không có.

Nhưng….

“Hai mươi bảy, hai mươi bảy sao!” lão nhân tóc bạc cười tựu giễu nói: “Ta một trăm bảy mươi tuổi mới đạt đến cửu cấp đại ma đạo, còn tự nhận mình cũng không kém, nhưng so sánh với Lâm Lôi đại sư thì …”

Lão nhân tóc bạc này lắc đầu kêu khổ không thôi.

Chênh lệch không phải chỉ là lớn bình thường!

“Cát Hồ tiên sinh, cửu cấp đại ma đạo trẻ nhất trong lịch sử là bao nhiêu tuổi mới đột phá?” Kiều An bệ hạ liền hỏi.

Vị lão giả tóc bạc này cung kính nói : “Bệ hạ, căn cứ lịch sử ghi lại, cửu cấp đại ma đạo nhỏ tuổi nhất trong lịch sử là một vị tuyệt thế thiên tài hơn ba vạn năm trước, người ấy cũng ba mươi hai tuổi mới có thể đột phá, mà từ Ngọc Lan lịch nguyên niên cho đến bây giờ, ma pháp thiên tài trẻ nhất cũng là ba mươi lăm tuổi mới bước vào cảnh cửa cửu cấp.”

Đấu khí tu luyện, nếu có thể gặp được thiên tài địa bảo gì đó thì có thể gia tăng nhanh chóng. Cảnh giới cũng có thể một lần lĩnh ngộ mà đại tăng. Hai mươi mấy tuổi đạt đến thánh vực, lịch sử là có!

Nhưng về tinh thần lực, không thể nói gia tăng là có thể gia tăng, cho dù như thạch điêu điêu khắc của Bình đao lưu phái, Lâm Lôi cũng chỉ đột phá một lần năm mười sáu tuổi, mười năm sau đó đều phải thành thành thật thật khổ tu, không ngừng tăng trưởng, rốt cục mới đạt đến chín cấp.

“Nghe nói Lâm Lôi đại sư không chỉ đơn thuần là ma pháp sư mà còn là một chiến sĩ lợi hại?” Kiều An bệ hạ cười nhìn về phía Lâm Lôi nói.

Lâm Lôi lạnh nhạt cười nói : “Bệ hạ, hay là người để vị bên cạnh người thử xem một chút.”

Vị chín cấp chiến sĩ kia khóe miệng nhếch lên một chút nói : “Không phải Lâm Lôi đại sư quả thật là tuyệt thế thiên tài đến mức cũng đạt đến chín cấp chiến sĩ đấy chứ?”

“Lan Tây tiên sinh hãy thử xem một chút,bất quá cũng nên cẩn thận, Lâm Lôi đại sư chính là Long huyết chiến sĩ gia tộc đấy.” Kiều An bệ hạ cười nói.

Vị Lan Tây tiên sinh này liền xuất ra một thanh kiếm bảng to ngăm đen.

Lâm Lôi chỉ phất tay một cái, trong tay liền xuất hiện tử huyết thần kiếm, đối phó với cửu cấp chiến sĩ, ngay cả biến thân cũng không cần.

“Hừ.” Thanh kiếm bảng rộng trong tay Lan Tây tiên sinh hiện lên một tầng tinh quang mộng ảo có ve mông lung.

“Lan Tây tiên sinh là đồ đệ của Tinh không kiếm thánh.” Kiều An bệ hạ bên cạnh giải thích.

Tinh không kiếm thánh?

Lâm Lôi ngay cả Tinh không kiếm thánh còn không coi ra gì, như vậy còn phải quan tâm đồ đệ của hắn sao?

“Phốc… “ thanh kiếm bảng to phảng phất như xé rách không gian, mang theo vô tận lực lượng trực tiếp đánh về phía Lâm Lôi. Lâm Lôi đứng bất động tại chỗ, tử huyết nhuyễn kiếm trong tay chợt lóe… Lan Tây tiên sinh chỉ cảm thấy toàn bộ thiên địa như tràn ngập ánh sáng màu tím, mà không gian xung quanh giống như bị tập trung lại.

“Bồng!” thân kiếm của tử huyết nhuyễn kiếm đánh lên người Lan Tây, cả người Lan Tây bay lên, văng mạnh vào tấm bình phong bằng đá, bình phong vỡ ra, miệng Lan Tây phun máu tươi, sau đó ngã xuống mặt đất.

Lan Tây chống tay đứng dậy, trong mắt hắn lúc này không có một chút ngạo khí, ngược lại còn cảm kích nói : “Tạ Lâm Lôi đại sư hạ thủ lưu tình.” Thân kiếm đánh lên người đã có uy lực như thế, nếu là mũi kiếm hắn chắc chắn sẽ chết không cần nghi ngờ.

"Chỉ là luận bàn mà thôi." Lâm lôi tùy ý nói.

“Lâm Lôi đại sư đã lĩnh ngộ đến mức có thể dẫn động được thiên địa, sư phụ có nói qua, muốn đạt đến thánh vực thì phải lĩnh ngộ đến mức đó. Ta thua kém Lâm Lôi đại sư nhiều lắm.” Lan Tây cũng vẫn còn biết chính mình.

Cảm giác bị không gian tập trung vừa rồi hắn cũng đã cảm thụ qua khi luận bàn với sư phụ hắn.

Kiều An bệ hạ hai mắt sáng lên.

Tình báo đối với Long huyết chiến sĩ có ghi lại, nếu loài người hình thái có thể có thực lực chín cấp thì có thể đạt đến thánh vực. Mà hình thái loài người nếu đạt đến thánh vực thì khi biến thân bọn họ chính là vô địch trong thánh vực.

“Thánh vực…”

Trong lòng Kiều An bệ hạ, địa vị Lâm Lôi không ngừng tăng lên.

“Ha ha … Lâm Lôi đại sư quả thật là thiên tài không thể vượt qua mà bổn hoàng gặp từ trước đến nay,ngay cả Áo Lợi Duy Á cũng không bì kịp.” Kiều An bệ hạ cười to.

Áo Lợi Duy Á ở phương diện chiến sĩ có thể vượt qua Lâm Lôi, nhưng ma pháp thì sao? Đệ nhất thiên tài trong lịch sử, ai có thể so sánh?

Về phương diện thạch điêu thì sao? Mười sáu tuổi đã là thạch điêu tông sư, chỉ cần là người yêu thích thạch điêu thì có ai có thể không sùng bái?

Ở bất cứ một phương diện nào, để đạt đến đỉnh đều rất khó khăn, nhưng chết người ở chỗ cả ba phương diện đều đạt đến đỉnh, như vậy cũng chỉ có thể dùng từ ‘thiên tài’ để hình dung.

“Bệ hạ.” Lâm Lôi lại không muốn cùng Kiều An lãng phí thời gian, “Ta cũng chỉ vừa đến đế đô, có rất nhiều chuyện trong đế đô cũng không được rõ ràng, nhưng ta biết việc công chúa Ni Na. Lấy thân phận tộc trưởng của Ba Lỗ Khắc gia tộc hỏi bệ hạ một chút, không biết … bệ hạ có nguyện ý gả Ni Na cho Ba Lỗ Khắc gia tộc chúng ta không?”

Sau khi Hoắc Cách chết đi, Lâm Lôi cũng xem như tộc trưởng của Ba Lỗ Khắc gia tộc. Chỉ là gia tộc này chỉ mới có hai người mà thôi.

“Việc này …” Kiều An bệ hạ đột nhiên bị Lâm Lôi hỏi nên có chút khó xử.

Đích xác, nhân tài như Lâm Lôi, Kiều An phi thường động tâm.

Cả Áo Bố Lai Ân đế quốc, thánh vực chiến sĩ có không ít, chỉ tính Vũ thần môn cũng đã có rất nhiều, nhưng thánh vực ma đạo sư cũng là ít đến mức có thể đếm được trên đầu ngón tay, chịu nghe lệnh hoàng tộc cũng chỉ có một người.

Thánh vực ma đạo sư, khi giao chiến một mình thì lực uy hiếp có thể không lớn, nhưng khi chiến tranh, lực uy hiếp của thánh vực ma đạo sư quả thật rất đáng sợ.

Ngẫm lại, nếu để một thánh vực ma đạo sư đi vào quân đội tung ra một cái cấm chú ma pháp thì sẽ có tổn thất thế nào? Ngươi khổ cực gây dừng nên trăm vạn đại quân, chỉ cần một cái cấm chú ma pháp 'Hủy Diệt Một Cơn Lốc' thì …

Hai mươi bảy tuổi cũng có thể đạt đến chín cấp song hệ đại ma đạo, thiên tài ma pháp như thế, nếu có người nói Lâm Lôi không thể đạt đến thánh vực ma đạo sư thì sợ rằng Kiều An cũng sẽ chửi tên đó là đầu óc có vấn đề.

“Nhân tài a.”

Thánh vực ma đạo sư,hấp dẫn lực so với thánh vực chiến sĩ lớn hơn nhiều.

“Lâm Lôi đại sư mong cho bổn hoàng thời gian để suy nghĩ.” Thái độ Kiều An bệ hạ tốt hơn rất nhiều.

“Ta ở chỗ đệ đệ ta chờ kết quả của bệ hạ.” Lâm Lôi cười nhẹ nói: “Vậy xin phép bệ hạ ta về trước.”

“Lâm Lôi đại sư hay là ở lại dùng cơm với bổn hoàng được không?” Kiều An bệ hạ vội nói.

“Ta ân tứ của bệ hạ, chỉ là ta còn có chuyện quan trọng.” Lâm Lôi mỉm cười nói, trên mặt Kiều An bệ hạ có một tia thất vọng nhưng vẫn miễn cưỡng cười nói : “Vậy để lần sau cũng được.”

Sau khi Lâm Lôi, Ốc Đốn rời khỏi hoàng cũng, Ốc Đốn có vẻ rất kích động: “Ca, đệ đến bây giờ vẫn chưa thấy bệ hạ khiêm tốn như vậy, ngay cả đối với Bối Lỗ Mặc cũng không khiêm tốn như vậy.”

“Thánh vực chiến sĩ của Áo Bố Lai Ân đế quốc có nhiều nhưng thánh vực ma đạo sư lại rất ít.” Lâm Lôi cười nhẹ nói : “Hắn chỉ là coi trọng thiên phú ma pháp của huynh thôi.”

Hai mươi bảy tuổi là chín cấp song hệ đại ma đạo,nói ra ngoài quả thật là dọa người.

Ai cũng không biết tương lai Lâm Lôi sẽ trở nên đáng sợ đến mức nào.

“Đệ xem vẻ mặt bệ hạ, phỏng chừng sẽ suy nghĩ nhiều hơn. Đệ ở đế đô lâu vậy nhưng vẫn chưa nghe qua thánh vực ma đạo sư.” Ốc Đốn có vè than thở nói.

Thánh vực ma đạo sư của Áo Bố Lai Ân đế quốc quá ít.

“A!” Ốc Đốn đột nhiên nhìn một người ở phía xa.

Lâm Lôi thấy Ốc Đốn dừng lại cũng khồn khỏi nghi hoặc hỏi : “Đệ nhìn gì vậy?”

“A, Ốc Đốn, là ngươi sao. Sao vậy?Đi gặp bệ hạ à?” Một âm thanh lạnh lùng vang lên, Lâm Lôi cũng nhìn qua, chỉ là liếc mắt một cái Lâm Lôi cũng dễ dàng đoán ra thực lực của thanh niên trước mắt không kém.

“Bối Lỗ Mặc, ngươi đến đây làm gì?” Ốc Đốn dùng âm thanh lạnh lùng nói.

Ốc Đốn đối với hoàng cung tương đối quen thuộc, đăc biệt là chỗ ở của thất công chúa, phương hướng kia đúng là chỗ của thất công chúa.

Bố lỗ mặc đạm mạc cười: "Sao vậy? Ta đi gặp thất công chúa cũng không được sao?”

“Gặp Ni Na công chúa?” Ốc Đốn bình tĩnh lại nói : « Bối Lỗ Mặc, ta nghĩ ngay cả của ngươi cũng không được bước vào.”

Đích xác là như vậy.

Bối Lỗ Mặc đi gặp Ni Na công chúa, nhưng nàng dứt khoát đóng cửa không gặp.

Đáy lòng Bối Lỗ Mặc không khỏi nổi lên một trận tức giận, cả đời hắn ngoại trừ bội phục ca ca của mình cũng chưa từng bội phục qua người nào khác, đặc biệt lần này trở thành thân truyền đệ tử của Vũ thần lại càng làm cho hắn thêm tự tin.

”Đúng,vẫn chưa gặp được.” âm tahnh của Bối Lỗ Mặc trở nên trầm thấp.

Ốc Đốn lạnh nhạt cười : “Bối Lỗ Mặc, ngươi cho rằng ngươi trở thành thân truyền đệ tửu của Vũ thần là có thể cưới được Ni Na sao? Nằm mơ! Ca, chúng ta đi.”

Lâm Lôi cười lắc đầu,cùng Ốc Đốn xoay người rời đi.

"Đứng lại!" Bố lỗ mặc đột nhiên quát.

“Sao?” Ốc Đốn quay đầu nhìn về phía hắn nói : “Xin hỏi, thân truyền đệ tử của Vũ thần còn có chuyện gì ?”

Ánh mắt lạnh như băng của Bối Lỗ Mặc nhìn chằm chằm nói : “Ốc Đốn, nghe nói ngươi là Long huyết chiến sĩ nhất tộc, sau khi biến thân thực lực cũng rất mạnh. Bất quá ta không tin, hôm nay ta chính thức khiêu chiến ngươi, ngươi có dám đáp ứng không?”

Lâm lôi không khỏi nheo mắt lại.

Ốc Đốn đứng bên cạnh ngẩn ra, sau đó cười to nói : “Có gì không dám chứ!”

“Một tháng sau, tại ‘Đấu võ tràng’ của đế đô, đến lúc đó ta sẽ mời bệ hạ cùng với các vị sư huynh Vũ thần môn cùng chủ trì. Nếu không có can đảm,ngươi có thể rút lui.” Bối Lỗ Mặc lạnh lùng nói. Sau đó hắn không thèm nhìn Ốc Đốn mà lập tức rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK