Mục lục
[Dịch] Bàn Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thản Nạp thấy Tát Địch Tư Tháp hừ một tiếng không nói lời nào. Lúc này ra vẻ nghi hoặc nói: "Thúc thúc, có điều ta không rõ lắm, người nói cho chúng ta biết An Nạp Tư đi giết Lâm Lôi thất bại đã chết rồi, nhưng An Nạp Tư rốt cuộc đã chết như thế nào? Ta không tin, Lâm Lôi kia có thể giết chết An Nạp Tư".

Tát Địch Tư Tháp nao nao.

Ai giết chết An Nạp Tư?

Tát Địch Tư Tháp bản thân cũng không dám xác định. Dù sao Tát Địch Tư Tháp cũng không có khả năng thời khắc nào cũng dùng thần thức quan sát tất cả. Hắn cũng được hạ vị thần phân thân của An Nạp Tư dùng thần thức thông tri cho hắn, hắn mới biết An Nạp Tư đã thất bại. Còn quá trình An Nạp Tư và Lâm Lôi chiến đấu, Tát Địch Tư Tháp cũng không rõ.

"An Nạp Tư có hai thân thể, hạ vị thần phân thân phong thuộc tính là do Phệ thần thử giết chết" Tát Địch Tư Tháp nói, điểm ấy hắn xác định "Về phần trung vị thần phân thân của hắn…"

"Chẳng lẻ do Lâm Lôi giết?" Thản Nạp nói.

"Đương nhiên không có khả năng" Tát Địch Tư Tháp hừ một tiếng nói "Lâm Lôi kia mặc dù trước dó không lâu, cũng thành tựu thuộc tính thần phân thân, nhưng hắn vẫn là hạ vị thần. Cho dù hai đại thần phân thân liên hợp, có thể làm yếu đi sự trói buộc của 'Thần Chi Lĩnh Vực'. Nhưng Thản Nạp ngươi hẳn là biết, An Nạp Tư là một trung vị thần rất mạnh!"

Thản Nạp gật đầu: "Linh hồn công kích của An Nạp Tư, chính ta cũng không chống nổi".

"Hỏa nguyên tố pháp tắc lục đại huyền ảo, linh hồn công Kích huyền ảo là cực mạnh" Tát Địch Tư Tháp trịnh trọng nói. "An Nạp Tư kia một khi thi triển linh hồn công kích. Lâm Lôi không thể nghi ngờ hẳn phải chết".

Cho dù Tát Địch Tư Tháp lợi hại, cũng không thể tưởng tượng…

Lâm Lôi lại có một kiện tàn phá linh hồn phòng ngự chủ thần khí.

"Cho nên, tất nhiên là trong sơn mạch phải có hai trung vị thần cùng ra tay" Tát Địch Tư Tháp mặc dù không rõ ràng lắm tình huống lúc ấy, cũng căn cứ vào thực lực mà ra suy đoán như thế "cũng chỉ có như vậy, mới có thể giải thích Lâm Lôi tại sao không chết".

"Thúc thúc".

Thản Nạp nghi hoặc nói “Tại sơn mạch có hai trung vị thần, có ai chết không?" Thản Nạp thấy, với linh hồn công kích của An Lạp Tư, cho dù hai đại trung vị thần hợp công An Nạp Tư, An Nạp Tư tối thiểu cũng giết chết được một người!

"Một người cũng không chết" Tát Địch Tư Tháp cười lạnh nói "Hai người trung vị thần này, thực lực hẳn là rất mạnh, ta dùng thần thức cũng phát hiện trong sơn mạch có một đại địa nguyên tố ngưng tụ thành địa phủ. Chỉ nhìn một cách đơn thuần phủ đệ này, trung vị thần này hẳn là đã dung hợp hai loại huyền ảo".

Thổ chi nguyên tố huyền ảo cho dù đại thành, cũng không có khả năng ngưng tụ thành một tòa phủ đệ có thể vĩnh hằng tồn tại nơi này như vậy.

"Trách không được có thể giết chết An Nạp Tư mà hai người bọn họ cũng không ai chết" Thản Nạp cảm thán nói.

Chợt Thản Nạp trong lòng chợt động, liền nói với Tát Địch Tư Tháp: "Thúc thúc, ta biết thúc thúc gần nhất tâm tình không tốt, đã như vầy, thúc thúc tại sao không đi giết chết hai trung vị thần kia đi, thứ nhất là vì An Nạp Tư báo thù, quan trọng là phát tiết một chút".

"Ồ?"

Tát Địch Tư Tháp trong lòng chợt động.

Trong lòng hắn phiền muộn, đích thật là cần phải phát tiết.

"Nhưng Lâm Lôi, Bối Bối kia nữa" Tát Địch Tư Tháp nhướng mày.

"Thúc thúc lo lắng cái gì, chỉ cần thúc thúc không đi đối phó Lâm Lôi. Tránh voi đâu xấu mặt nào! Thúc thúc bây giờ không đi đối phó Lâm Lôi, tin tưởng Bối Lỗ Đặc đại nhân sẽ không làm khó thúc thúc, hắn cũng không có lý do làm khó thúc thúc" Thản Nạp nói.

"Không đi đối phó Lâm Lôi?" Tát Địch Tư Tháp nhướng mày. Sâu trong lòng hắn thực tế là muốn giết Lâm Lôi.

Thản Nạp cười nói: "Thúc thúc, ta cũng biết Lâm Lôi một khi trở lại địa ngục U Lam Phủ. Sau này rất có thể thành uy hiếp lớn cho gia tộc chúng ta. Nhưng thúc thúc muốn giết Lâm Lôi này không nhất định phải tại Ngọc Lan đại lục vị diện! Chờ hắn xuống địa ngục, chúng ta động thủ lần nữa cũng không muộn. phạm vi địa ngục là vô cùng rộng lớn. Lâm Lôi này nhân sinh không quen, chúng ta muốn đối phó hắn, không phải dễ dàng sao?"

"Hắc, ha ha…" Tát Địch Tư Tháp cười.

Tát Địch Tư Tháp cười nhìn Thản Nạp: "Thản Nạp. Ta thiếu chút nữa là đã hồ đồ rồi. Đúng, địa ngục vô cùng rộng lớn. Lâm Lôi muốn đi U Lam phủ cũng không phải dễ dàng như vậy, chúng ta hoàn toàn có thể tại địa ngục động thủ" Tát Địch Tư Tháp nhìn về hướng Tây, trong lòng cũng vui vẻ.

"Hai trung vị thần kia, trực tiếp giết!" Tát Địch Tư Tháp phi thường căm ghét hai trung vị thần kia.

"Thúc thúc người thậm chí khi nhìn thấy Lâm Lôi kia, còn có thể nhiệt tình chào hỏi" Thản Nạp cười nói "Dù sao thúc thúc người tại Ngọc Lan đại lục vị diện cũng không giết hắn, thì ngại gì? Về phần tại địa ngục động thủ giết Lâm Lôi, Bối Lỗ Đặc kia làm sao có thể biết hắn phát sinh chuyện gì, ngay cả Chủ thần cũng không làm gì được!"

Tát Địch Tư Tháp tươi cười càng thêm sáng lạn.

"Ha ha. Nói rất hay" Tát Địch Tư Tháp vỗ vai Thản Nạp "Ta tại Ngọc Lan đại lục vị diện còn có thể làm bằng hữu với Lâm Lôi. Có muốn động thủ, cũng đợi xuống địa ngục động thủ!"

"Làm cho ta phiền muộn hơn một tháng" Tát Địch Tư Tháp nhìn về phía Tây "Hừ, bây giờ ta phải đi giết hai tên đáng ghét kia đã, nhân tiện cũng đi kết giao với Lâm Lôi một chút" Nói xong Tát Địch Tư Tháp liền trực tiếp bay lên.

"Ta đi tìm Lâm Lôi, Bối Bối để làm bằng hữu" Tát Địch Tư Tháp sướng khoái không thôi.

Tát Địch Tư Tháp cả người trong nháy mắt hóa thành hư vô, trong thiên địa căn bản không có thân ảnh của Tát Địch Tư Tháp.

"Nghe nói thúc thúc đã dung hợp hắc ám pháp tắc ba loại pháp tắc huyền ảo. Không biết đến lúc nào, ta mới có thể làm được" Thản Nạp đứng ở trong hoa viên trong lòng cảm thán không thôi, dung hợp pháp tắc huyền ảo, hai loại dung hợp đã rất khó rồi.

Về phần ba loại dung hợp lẫn nhau, khó khăn còn tăng lên mấy chục lần.

Tại thượng vị thần, làm được bước này cũng là cực nhỏ.

Đồng La sơn, bên trong nguyên tố phủ đệ.

"Lâm Lôi, mặc dù Tử Huyết nhuyễn kiếm kia sát khí có thể ảnh hưởng đến đối phương, nhưng ngươi cũng không nên cưỡng cầu linh hồn công kích" Lôi Lâm tự nói với Lâm Lôi "Công kích chân chính, là đem pháp tắc huyền ảo ứng dụng vào, thông qua thần khí thi triển ra".

"Ngươi hoàn toàn có thể đem Tốc Độ Áo Nghĩa, Thanh Nhạc huyền ảo, Thanh Ba huyền ảo thông qua Tử Huyết nhuyễn kiếm thi triển ra" Lôi Lâm cười nói "Mặc dù đây là vật chất công kích, nhưng vật chất công kích và linh hồn công kích, cũng không khác nhau quá lớn. Ngươi một kiếm bổ vào đầu địch, không phải cũng như có thể chém thần cách đối phương, giết chết đối phương?"

Lâm Lôi gật đầu đồng ý.

"Nhớ kỹ, lấy huyền ảo bản thân lĩnh ngộ làm vốn công kích, như vậy rất tốt. Không cần quá phụ thuộc vào thần khí!" Lôi Lâm nói "Ngươi xem, Hắc ngọc trọng kiếm của ngươi chỉ có thể xem như đê đẳng thần khí. Nhưng uy lực 'Hư Vô Kiếm Ba' kia, vượt xa công kích của Tử Huyết nhuyễn kiếm".

Lâm Lôi cười.

"Lôi Lâm…" Lâm Lôi vừa mở miệng, lại phát hiện Lôi Lâm nhướng mày: "Không ngờ, hắn lại tới".

Lôi Lâm thân hình vừa động, liền biến mất ở trong nguyên tố phủ đệ.

"Phát sinh chuyện gì?" Lâm Lôi trong lòng khó hiểu.

Thật ra, từ khi phát sinh chuyện An Nạp Tư đánh lén, Lôi Lâm liền thi triển tại Đồng La sơn một mạng lưới 'Trọng Lực Không Gian'. Đại địa pháp tắc trong 'Trọng Lực Không Gian' phi thường thần kỳ, đây cũng là một loại cao đẳng huyền ảo.

Bên trong trọng lực không gian. Lôi Lâm có thể đem trọng lực biến thành ngàn vạn lần lần.

Nhưng Lôi Lâm cũng không làm như vậy, hắn chỉ là làm cho trọng lực không gian, bao trùm phạm vi Đồng La sơn, cũng không thay đổi trọng lực, bởi vì khôn cùng đại địa vốn hàm chứa lực hút, An Nạp Tư mặc dù bố trí 'Trọng Lực Không Gian' nhưng Tát Địch Tư Tháp bay tới đây cũng không có chú ý, còn tưởng rằng chỉ là lực hút của đại địa mà thôi.

Tát Địch Tư Tháp một khi tiến vào phạm vi Đồng La sơn. Lôi Lâm tự nhiên phát hiện ngay.

Giờ phút này tại một nơi u tĩnh giữa sườn núi Đồng La sơn, trung niên áo bào trắng đang cùng Bối Bối luận bàn, chỉ thấy lưỡng đạo ảo ảnh không ngừng biến ảo, đánh lẫn nhau, mỗi lần đánh đều phát ra tiếng kim loại “Cảng cảng”.

Mà nam tử đầu bóng lưởng Bá Cát Tư vẫn ở một bên cười nói: "Nhị đệ, ngươi là trung vị thần, lại tốn hao thời gian dài như vậy cũng không đánh bại được Bối Bối, đừng quá mất thể diện chứ".

"Ta chỉ sử dụng 'Quang Tốc' một loại huyền ảo, nếu như sử dụng hai loại huyền ảo, ta đã sớm thắng, hơn nữa ngọn chủy thủ của Bối Bối cũng thật sự là quỷ dị. Thân thể của ta cũng không dám đón đỡ" Trung niên áo bào trắng trong quá trình chiến đấu có vẻ bất bình, Bối Bối thực lực đích xác là rất mạnh.

Đặc biệt là ngọn chủy thủ này.

"Ngươi là trung vị thần, đừng tìm cớ" Bá Cát Tư cười lớn.

"Bùng!" Bối Bối bay đi.

"Đánh lại" Bối Bối cắn răng một cái, không phục nói. Đột nhiên Bối Bối sắc mặt hơi đổi, ngay cả hai huynh đệ Bá Cát Tư đang tươi cười bên cạnh sắc mặt cũng thay đổi.

Quỷ dị, giữa sườn núi này ánh mặt trời ở xung quanh đột nhiên biến mất, ở chỗ khác vẫn có ánh mặt trời. Nhưng tại sườn núi nơi mấy người Bối Bối đứng lại chìm trong bóng tối quỷ dị. Một bóng người màu tím đột ngột xuất hiện trong bóng đêm. Đó là Tát Địch Tư Tháp.

"Ngươi là ai?" Bá Cát Tư quát.

Tát Địch Tư Tháp ánh mắt đầu tiên là nhìn vào Bối Bối, mỉm cười nói: "Ồ, là Bối Bối. Bối Bối. Ta cùng Bối Lỗ Đặc gia gia của ngươi cũng có chút giao tình, chỉ là hai người này với ta có một chút cừu oán. Ngươi hãy tránh qua một bên trước đi" Tát Địch Tư Tháp thái độ phi thường tốt.

Bối Bối không khỏi sững sờ: "Người kia là ai?" Bối Bối căn bản không nhận ra Tát Địch Tư Tháp.

Tát Địch Tư Tháp quay đầu nhìn về phía hai huynh đệ Bá Cát Tư, cười lạnh nói: "Hai người các ngươi, chuẩn bị chịu chết đi" Vừa nói, Tát Địch Tư Tháp trực tiếp vung tay lên.

"Muốn giết huynh đệ của ta? Ngươi cũng can đảm không nhỏ" Một thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên, Lôi Lâm một thân trường bào màu đỏ sậm đã đi tới. hai con mắt dưới đôi mi đỏ hàm chứa sự tức giận.

Tát Địch Tư Tháp thấy vậy trong lòng không khỏi thất kinh: "Tại sao còn có người khác?" Dựa theo thần thức của hắn điều tra, Đồng La sơn này chỉ có bốn người Lâm Lôi, Bối Bối cùng với hai trung vị thần thôi, không có người trước mắt.

Lôi Lâm lạnh lùng nhìn Tát Địch Tư Tháp.

"Các ngươi đều lui ra trước" Lôi Lâm lạnh nhạt nói.

Hai người Bá Cát Tư, Bối Bối đều lập tức bay sang một bên. Mà Lâm Lôi này cũng từ xa xa bay lại, Lâm Lôi giật mình nhìn tình cảnh ở giữa sườn núi, chỉ có thể nhìn Lôi Lâm, Tát Địch Tư Tháp hai người. Những nơi khác đều là hắc ám hư vô.

"Người kia là ai?" Lâm Lôi nghi hoặc nói.

"Không biết" Bá Cát Tư nói "Chỉ là hắn lại muốn tới giết chúng ta, còn nói cùng với Bối Lỗ Đặc đại nhân có chút giao tình".

Lâm Lôi nhìn về phía Bối Bối. Bối Bối cũng lắc đầu: "Ta không nhận ra người nọ".

Ở giữa sườn núi truyền đến tiếng cười giận dữ của Lôi Lâm: "Ha ha. Nói một câu lầm người là muốn đi sao? Thật sự là buồn cười, nếu như hôm nay ta không đến, huynh đệ ta không phải bị ngươi giết rồi sao? Người muốn giết huynh đệ ta, đến nay không một ai có thể sống sót!"

Thanh âm phẫn nộ của Tát Địch Tư Tháp cũng truyền đến: "Ta cho ngươi thể diện, ngươi còn cuồng ngạo như thế. Ha ha… Tốt. Nếu như vậy, ta hôm nay chẳng những muốn giết huynh đệ ngươi, ngay cả ngươi cũng giết luôn. Ta xem ngươi có thể thế nào!"

"Oành!" Lấy Tát Địch Tư Tháp là trung tâm, không gian bắt đầu vặn vẹo. Đồng thời không gian vặn vẹo này còn hướng tản ra bốn phương tám hướng. Mỏm núi bên canh cũng hóa thành bụi phấn, cây cối, hoa cỏ chung quanh, kể cả ánh mặt trời chung quanh thân thể Tát Địch Tư Tháp cũng bị không gian vặn vẹo thôn phệ, bởi vì ánh mặt trời cũng bị thôn phệ. Không gian vặn vẹo kia càng đen như mực.

Phạm vi này không ngừng khuếch trương.

Không gian văn vẹo lấy Địch Tư Tháp làm trung tâm.

Lâm Lôi trong lòng hoảng sợ: "Đây là năng lực gì?" Hai người Bá Cát Tư cũng sợ hãi.

"Là ngươi tự mình tìm chết" Tát Địch Tư Tháp lạnh lẽo nhìn Lôi Lâm.

Lôi Lâm lạnh lùng cười: "Không ngờ, ngươi cũng có chút bản lãnh".

"Hừ!" Tát Địch Tư Tháp hừ lạnh một tiếng, phạm vi không gian màu đen vặn vẹo đã khuếch tán đã mấy trăm thước, rồi cự nhanh tụ lại biến thành một con ác lang màu đen cao chừng bảy tám thước, ác lang này hoàn toàn bao quanh Tát Địch Tư Tháp.

"Gầm…" Tát Địch Tư Tháp cả người trong nháy mắt hóa thành hư vô, cùng với ác lang màu đen kia dung hợp thành một thể.

Ác lang màu đen rít gào trong nháy mắt đã tói trước người Lôi Lâm, đồng thời mở ra cái miệng như chậu máu, tựa hồ muốn nuốt gọn của người Lôi Lâm. Mà trong cái miệng như chậu máu đó không gian cũng không ngừng sụp đổ, khôi phục.

"Xẹt xẹt…" Trong nháy mắt nhiệt độ nóng chảy đáng sợ phát tán ra, Lôi Lâm cả người cũng trực tiếp vỡ vụn, biến thành một đạo hỏa quang. Đạo hỏa quang này "Xoẹt" một tiếng xuyên qua thân thể ác lang màu đen. Rồi sau đó lại ngưng tụ thành hình người, hóa thành bộ dáng Lôi Lâm.

Về phần ác lang màu đen nọ, toàn thân phảng phất như từng đợt sóng chấn động nổi lên…

"A!"

Ác lang sụp đổ tiêu tán, hóa thành hai thân thể, hai thân thể của Tát Địch Tư Tháp cũng từ giữa không trung rơi xuống.

"Hắc ám, phong, hai viên thượng vị thần thần cách, cho ta có ích lợi gì?" Lôi Lâm nhìn một chút hai viên thượng vị thần thần cách trong lòng bàn tay, trong nháy mắt, Lôi Lâm đã giết cả hai phân thân của Tát Địch Tư Tháp. Thực lực này căn bản không cùng cấp bậc.

Lâm Lôi, Bối Bối trợn mắt há hốc mồm.

"Người nọ. Đã chết?" Lâm Lôi khó có thể tin, thượng vị thần mạnh như vậy trong nháy mắt đã xong đời?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK