Mục lục
[Dịch] Tiên Nghịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nơi sườn bắc của núi rừng Tiên Di xuất hiện một đôi nam nữ, đang bay rất nhanh.

Nữ là một người có vóc dáng rất đẹp, vận đồ lụa màu trắng. Nam là một lão già mặc áo màu xanh.

Hai người đang bay trong không gian. Bỗng nhiên, lão già biến sắc, ôm lấy nữ tử, cả hai lập tức lùi về phía sau. Trong nháy mắt hai người vừa lùi lại, lập tức mặt đất phía trước bọn họ bỗng nhiên ầm một tiếng, xuất hiện rất nhiều vết nứt.

Đứng giữa khe nứt là một nam tử đầu tóc màu đỏ, sắc mặt lạnh lùng, đúng là Bản Tôn của Vương Lâm.

Bản Tôn lạnh lùng quét mắt liếc hai người một cái, tay phải lập tức “ầm” một tiếng, xuất ra một quyền.

Lão già thanh sam mặt biến sắc, vỗ túi trữ vật, lập tức một kiện pháp bảo hình núi bay ra, đón lấy hướng gió, hóa thành một ngọn núi thật lớn, bỗng nhiên dừng trước người lão.

Bản Tôn trong mắt bình tĩnh, nắm tay vẫn thẳng tiến, dừng lại trên ngọn núi.

“ Ầm !”

Một tiếng nổ xé tai, ngọn núi điên cuồng lóe ra kim quang, nhưng kim quang cũng không có tác dụng, lập tức sụp đổ, cả ngọn núi thật lớn kia cũng trong nháy mắt hóa thành đá vụn, thổi quét hai người lùi ra xa.

Lão già thanh lam sắc mặt âm trầm, kéo nữ áo trắng dừng lại.

Bản Tôn tay vẫn nắm, chân bước đạp mạnh, dưới chân hắn lập tức vỡ vụn, hắn bay nhanh ra, lại tung ra một quyền tiếp.

Miệng lão già phun ra một đám sáng trắng, bạch quang này hóa thành một phi kiếm, phía trên phi kiếm xuất hiện khí lạnh chớp động, bên trong còn có một tử tuyến, rõ ràng cực kỳ cứng rắn, có chút hiếm thấy so với những người cùng luyện hóa phi kiếm.

Phi kiếm chợt lóe trong không gian, đâm thẳng Bản Tôn, Bản Tôn thần sắc như thường, hừ nhẹ một tiếng, quyền và kiếm cùng va vào nhau.

"Ca ca "

Lập tức phi kiếm nhanh chóng sụp đổ giữa không gian, hóa thành vô số nhỏ mảnh nhỏ li ti, tiêu tan không còn. Đồng thời, một ý cảnh của Hóa Thần tu sĩ bỗng nhiên từ trên phi kiếm truyền ra, theo nắm tay của Bản Tôn tiến vào trong cơ thể.

Bản Tôn ánh mắt chợt lóe, vốn là Cổ Thần, hắn không có được ý cảnh, nhưng lại có một cổ sát khí. Phía sau hắn tóc bay nhẹ, hào quang màu đỏ lập tức chớp động bên trong thân thể Bản Tôn. Ý cảnh của lão già áo xanh lập tức yếu ớt không chịu nổi, sụp đổ trong cơ thể Bản Tôn.

Bản Tôn nắm tay, lại tiến đến.

Lão già ánh mắt lộ ra một tia kinh hoàng, kéo cô gái mặc lụa trắng, lùi về phía sau.

Bản Tôn tiếp tục truy kích.

-Đạo hữu, chuyện này là thế nào, ta không hiểu?

Lão già lớn tiếng quát, lui lại phía sau. Thấy nắm tay đối phương, dĩ nhiên lão kinh hãi.

Cả cuộc đời này, trừ chiến chú sĩ của Tiên Di Tộc, lão chưa bao giờ gặp phải tu sĩ có công kích như vậy. Pháp bảo đều nhanh chóng bị phá hủy, giẫm chân tại chỗ là khe nứt không gian xuất hiện, điều này khiến lão sợ hết hồn.

Bản Tôn hừ nhẹ một tiếng, thân mình khẽ động, lại xuất ra một quyền. Lập tức lão già và cô gái bị bao vây bốn phía bởi thần thông như giam cầm.

-Nhận lấy cái chết! Bản Tôn quát nhẹ.

Lão già trong lòng kêu khổ, hắn nhìn đến cô gái, trong mắt hiện rõ vẻ kinh hoàng, tuyệt vọng, cắn răng một cái, quát:

-Tiểu thư, ta mượn pháp đao dùng một lát!

Cô gái liền vỗ túi trữ vật, lập tức một đạo ánh sáng trắng lóe ra, lão già bắt lấy.

Cầm lấy đao xong, lão già kéo cô gái, cắn vào chót lưỡi, phun ra một ngụm tiên huyết, nhổ vào phía trên thanh đao.

Cũng là lúc Bản Tôn nắm tay ầm ầm dội xuống, mục tiêu là đánh vào đầu lão già. Lão già run lên, lập tức liều mạng, hét lớn một tiếng, đoạn đao trong tay lập tức bay ra, dốc sức dùng đao che phía trước người.

“Ầm”

Một tiếng vỡ trong trẻo vang lên, trên thân đao lập tức xuất hiện một vết nứt, đồng thời có một mảng bị vỡ bay ra.

Lão già áo xanh cắn răng một cái, sắc mặt âm trầm, lộ rõ sợ hãi, lùi ra phía sau, lấy tốc độ cực nhanh, không ngờ kéo được cô gái mặc lụa trắng thoát khỏi chỗ bị giam cầm.

- Tiền bối dừng tay, dù muốn giết hai người ta, cũng phải cho biết nguyên nhân?

Nữ áo lụa trắng nói nhanh, tiếng nói lộ ra vẻ kinh hoảng.

Bản Tôn thu hồi nắm tay, mắt lạnh lẽo nhìn về phía hai người.

Lập tức, bốn phía yên tĩnh dần, chỉ có tiếng gió thổi, đánh quần áo phát ra âm thanh, ngoài ra không có tiếng động.

Lão già áo xanh trán đẫm mồ hôi, khiếp sợ mất hồn. Lão suy nghĩ kỹ lại trong trí nhớ, nhưng không thể nào nhớ ra được đã gặp gã tóc đỏ này khi nào, đã đặc tội gì với đối phương.

- Hai người các ngươi từ đâu đến? Bản Tôn lạnh giọng hỏi.

Nữ áo lụa trắng ngẩn ra, nàng không kịp nghĩ, vội vàng nói:

-Vãn bối là người Chu quốc, đi ngang qua nơi đây, đang muốn muốn đi Sở quốc.

- Hà cớ gì ngươi phải nói dối, muốn chết hả?

Bản Tôn trong mắt chợt lóe, nhìn về phía hai người, ánh mắt giống như đang nhìn người chết, thân mình hắn chưa di chuyển, chân phải đã đá về phía trước trong nháy mắt.

Tiếng động ầm ầm vang lên, lão già lập tức né tránh, song không kịp, hét lớn một tiếng, khống chế đoạn đao ngay trước người.

“Ầm”

Đoạn đao vỡ vụn!

Thân mình lão già, hóa thành một đạo sao băng, lập tức từ giữa không trung lao xuống.

- Tiền bối!! Ngươi và ta không thù không oán, vì sao phải đuổi giết bằng được?!!!

Nữ áo lụa trắng, mắt ngấn lệ, run giọng nói .

Bản Tôn dáng vẻ lạnh như băng, nhìn về phía nữ tử áo lụa trắng.

- Hai người các ngươi, từ chỗ nào mà đến?

Bản Tôn vẻ mặt lạnh như băng, chậm rãi nói.

Nữ tử áo lụa trắng thân mình run lên, cúi đầu nhìn thoáng qua phía dưới không biết lão già áo xanh sống chết như thế nào. Nàng không còn hi vọng, nên không dám nói dối, nhẹ giọng nói:

- Vãn bối từ Tiên Di Chi Địa (vùng đất Tiên Di) đi ra.

- Từ vùng đất Tiên Di ư? Lúc các ngươi đi là bảy người, vì sao hiện tại chỉ có hai người các ngươi?

Bản Tôn quét mắt liếc Nữ tử áo lụa trắng một cái, bình thản nói.

Nữ tử áo lụa trắng lại run lên, nàng khiếp sợ nhìn về phía nam tử tóc đỏ, càng nhìn càng thấy rất quen, nhưng chắc chắn là chưa bao giờ gặp.

- Vãn bối có nỗi khổ trong lòng..

Nữ tử áo lụa trắng chua xót nói.

- Đi theo ta.

Bổn Tôn liếc mắt nhìn nữ tử áo lụa trắng, xoay người hướng về phía núi rừng Tiên Di, bay nhanh.

Nữ tử áo lụa trắng do dự một chút, sau đó cùng đi theo.

Về phần lão già áo xanh, Bản Tôn cũng không thèm nhìn, trúng của hắn một cước thì lão chết chắc. Lão già áo xanh chẳng qua cũng chỉ là Hóa Thần sơ kỳ, lại không có bảo pháp bảo vệ.

Nhưng đúng lúc này, bỗng nhiên Bổn Tôn a lên một tiếng, cúi đầu nhìn về phía lão già áo xanh, nơi lão rơi xuống.

Ở đó, một người bị thương nặng chầm chậm đứng lên.Trên người có một luồng khí đen vờn quanh. Bên trong lại có một gốc thực vật có năm lá, chập chờn lóe sáng.

Giữa đám khí đen, lão già áo xanh miệng phun ra máu tươi, trên mặt lộ ra vẻ đau đớn. Nhưng ánh mắt vẫn sáng trong.

Bản Tôn chỉ liếc mắt một cái, lập tức sắc mặt âm trầm. Hắn liền quay đầu lại nhìn nữ tử áo lụa trắng. Gương mặt nàng tái nhợt, cắt không ra máu, trầm mặc không nói.

Hoá ra là như thế này. Bản Tôn lập tức hiểu được sự tình từ đầu đến cuối. Vì sao hai người này không chết mà dễ dàng từ Tiên Di đi ra.

Bản Tôn nâng lên tay phải lên, chỉ xuống lão già, đang muốn giết chết hắn.

Lúc này, nữ tử áo lụa trắng lập tức di chuyển, đứng trước lão già áo xanh, quỳ trên mặt đất, hạ giọng nói:

- Tiền bối. Vãn bối và năm người nữa, chắc chắn có người quen biết ngươi, mong rằng người đừng làm khó bọn ta. Nếu có giết hãy giết ta.

Lão già áo xanh giãy dụa đứng lên ngoảnh đầu nhìn về phía Bản Tôn nói:

- Muốn giết cứ giết ta. Ta đã sớm không nghĩ muốn sống thêm nữa. Chết ở trong tay tiền bối, cũng coi như đã giải thoát. Còn hơn bị người khác luyện thành phù khôi. Chỉ có điều Tiểu thư nhà ta không đồng ý để ta chết.

Bản Tôn ánh mắt chớp động, nhìn hai người một lúc, rồi cách không bắt lấy hai người, bay đi, tiến vào giữa vùng đất Tiên Di.

Dọc đường đi, vết thương của lão già áo xanh dần dần hồi phục, chẳng qua gốc thực vật hư ảo kia cứ lấp lóe nơi mi tâm của lão.

Nữ tử áo lụa trắng trầm mặc, hai mắt nhắm lại.

Rất nhanh, Bản Tôn đã đi tới hố sâu chỗ chính giữa núi rừng Tiên Di .

Sau khi rơi xuống đất, Bản Tôn đánh một quyền vào hố sâu. Lập tức, khe nứt không gian xuất hiện, bên trong không gian tối đen như mực. Hắn dùng đầu ngón tay bắn ra, hai giọt máu tươi, trúng vào mi tâm của lão già áo xanh và nữ tử áo lụa trắng, hai người bị ném thẳng vào trong khe nứt.

- Nếu có thể tìm được Vương Lâm bên trong, ta tha cho hai người tội chết. Tiếng của Bản Tôn dừng ở trong tai hai người, tiếp đó, cái khe biến mất.

Bản Tôn khoanh chân ngồi ở bên ngoài hố, trầm mặc không nói. Hắn không thể đi vào trong cái khe bởi vì nếu bên ngoài không có người mở lối, vậy thì Vương Lâm sẽ vĩnh viễn bị vây trong hư vô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
21 Tháng chín, 2018 22:23
nhân vật có ngoại hình chán òm : vẻ ngoài bình thường - tóc bạc trắng! 2.000 năm mang theo cái hòm để Lý Mộ Uyển nhạt như nước theo!
Nguyễn Quốc Bảo
19 Tháng chín, 2018 23:44
khoảng chương 440 lộn xộn tùm lum chương không theo thứ tự gì hết
Hưng Kế Lương
16 Tháng chín, 2018 09:04
Truyện hay
Hieu Le
13 Tháng chín, 2018 20:11
Bao nhiêu kỳ ngộ toàn là bị đánh sống dỡ chết dỡ
Thư Sũn
04 Tháng chín, 2018 14:33
Đề cử. Tần tổng thê nô
huynguyen365
21 Tháng tám, 2018 22:58
Đọc hơn 600 chap, cứ thấy xuất hiện nhân vật nữ xinh đẹp, dáng người xuất trần, thì tám chín phần mười toàn là bọn độc ác, gian xảo, .... Ôi, hình tượng nhân vật nữ trong truyện tiên hiệp của tôi!!!!!!!!!!!!!!!!
Lê Minh Dương
13 Tháng tám, 2018 20:39
Tác phẩm khắc họa rõ nét Tu Chân. Phẩm chất tu sĩ là phải sẵn sàng Nghịch Thiên, tiến hành cải mệnh. Tu luyện là quá trình phải đấu tranh với Thiên, với Địa, với con người và với chính bản thân. Luyện trong khổ, luyện trong nhân sinh. Ta tu, nhưng ko hề quên bản thân mình. Ta tu là vì bản thân ta. Ta tu là vì cha vì mẹ. Ta tu là vì bằng hữu. Ta tu là vì người ta yêu thương . Hay, tu đơn giản bởi những thứ ta yêu quý
congtu_haohoa9983
13 Tháng tám, 2018 14:10
Mới đọc tới chương 1048 là thấy sai sai rồi. Tháp Sơn là bên Lôi Tiên Điện do Tiêu Dao Tử gì đó đưa đến ở trong U Minh Thú, Tiên Đế là Bạch Phàm. Còn ở vùng Yêu Linh này là bên Vũ Tiên Điện, Tiên Đế là Thanh Lâm... làm sao Phù Tổ Tộc gì đó bị Thanh Lâm gạt mà bị bên Tiêu Dao Tử đem vào U Minh Thú ??? Đạo hữu nào giải thích giúp với ???
Lê Minh Dương
28 Tháng bảy, 2018 14:58
hihi
casinhi
25 Tháng bảy, 2018 18:41
ngực Tần tổng bị trát một cây lại một cây đao
Marshmallows
25 Tháng bảy, 2018 13:21
Cám ơn nàng, cố gắng úp tiếp nhé :d cần hỗ trợ cứ nói :d
LYSANSAN828
25 Tháng bảy, 2018 06:43
Tác giả ko có drop, tại Mị ko mua Vip thôi baby
Marshmallows
24 Tháng bảy, 2018 22:36
Lại bị drop à, tangthuvien dạo này nhiều truyện drop quá :(
Snapcool
18 Tháng bảy, 2018 07:34
phẫn nỗ đích hương tiêu
shuikoden2014
17 Tháng bảy, 2018 15:44
hay lắm
shuikoden2014
17 Tháng bảy, 2018 15:43
ko phải ít người đọc mà đã đọc hết rồi =)).
h2olove
05 Tháng bảy, 2018 11:15
cực hay
definitelynotme
04 Tháng bảy, 2018 23:20
tác phẩm hay thế này mà có ít ng đọc quá. tội nghiệp họ :))
Lê Minh Dương
24 Tháng sáu, 2018 14:28
truyện này cực phẩm
Thien Duy Tran
31 Tháng năm, 2018 03:27
Truyen hay!!!
Vũ Tiến Dũng
29 Tháng năm, 2018 09:58
chuối tiêu là ông nào bạn ơi
Lê Minh Dương
22 Tháng năm, 2018 23:08
đây là truyện đầu tiên mà main dùng tuổi và kinh nghiệm lâu năm để đè thiên tài như vậy ( nữa đầu truyên). Sáng cmn tạo ! truyện hay, đáng đọc!
Lê Minh Dương
22 Tháng năm, 2018 23:00
hay ***, nhưng mà Cầu Ma vẫn đỉnh nhất
Phuong Pham
08 Tháng năm, 2018 05:36
mình cũng thấy thế. thiên hạ cứ bảo phàm nhân tu tiên hay, truyện này bắt chước.. mẹ, mình đọc hơn 1000c gần 2000c vẫn bỏ về cày truyện này.. đọc nhiều lần lắm lun
Snapcool
28 Tháng ba, 2018 10:39
ko biết bên metruyen có dịch hay ko
BÌNH LUẬN FACEBOOK