Mục lục
[Dịch] Tiên Nghịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mười người Chiến Thần điện, ngoại trừ Mã Lương bốn ngày trước một mình

bỏ đi, ở đây trong ba ngày, chỉ còn lại có ba người bọn họ. Chu Tử Hồng

cay đắng thở dài, vội vàng quay đầu lại nhìn thoáng qua những sinh vật

quỷ dị đang càng lúc càng gần. Trong lòng nàng chẳng còn hi vọng mà nhắm

mắt lại, trong đầu không kìm được mà xuất hiện hình dáng của Mã Lương.

-Mã Lương vốn luôn nhát như chuột, rất sợ chết. Phải nói là da mặt hắn

cũng rất dày, bất kể mắng chửi thế nào cũng không quan tâm. Đồng sư muội

chính vì bị hắn quấn lấy mà chịu không nổi, vì vậy mới nghĩ ra một

phương pháp đem hắn đến chiến trường ngoại vực. Nếu không phải mình nhìn

hắn khá đáng thương, nhiều lần ra tay cứu giúp, chỉ sợ hắn đã sớm mất

mạng rồi. Cái tên Mã Lương này cũng có lương tâm, trước đó vài ngày cho

ta một viên đan dược, nói sau khi ăn vào có thể bảo trụ được nhan sắc,

cũng không biết là thật hay giả nữa… ….

Với trái tim hết hi vọng, trong đầu Chu Tử Hồng không thể kiểm soát được

những suy nghĩ lung tung. Đúng lúc này, nàng đột nhiên nghe được Đương

sư huynh ở bên cạnh lo lắng hô:

-Mã Lương, chạy mau!

Chu Tử Hồng ngẩn người ra, mở to đôi mắt xinh đẹp. Trước mặt nàng có một

người thanh niên đang bay về chỗ này. Người thanh niên đó có dáng vẻ mi

thanh mục tú, nhưng có một luồng khí lạnh ẩn ở bên trong. Vạt áo trước

ngực có một mảng máu.

-Mã sư đệ, lần này chúng ta khó tránh khỏi số kiếp rồi. Ôi.

Dương sư huynh thở dài nói, mặt lộ vẻ chán nản. Vương Lâm quét mắt nhìn

ba người một cái, cũng không nói gì. Lúc này hơn mười cái du hồn đuổi

theo ở phía sau, đột nhiên dừng lại toàn bộ, nhìn chằm chằm vào Vương

Lâm, lộ ra vẻ do dự. Vương Lâm hừ nhẹ một tiếng, trong thần thức truyền

ra một cổ ba động.

-Cút!

Hơn mười cái du hồn lập tức hoảng sợ mà hỗn loạn rút lui, trong nháy mắt

đã chạy sạch. Chu Tử Hồng ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt, như thế

nào cũng nghĩ không ra vì sao những sinh vật đáng sợ kia lại đột nhiên

chạy đi. Đột nhiên nàng quay đầu nhìn Vương Lâm, tận đáy lòng mọc lên

một cái ý niệm dở khóc dở cười, chẳng lẽ những sinh vật đáng sợ đó lại

sợ Mã Lương sao?

Nhưng ngay lập tức, nàng lại phủ nhận ý nghĩ đó. Còn lại hai người đệ tử

Chiến Thần điện kia, cũng chẳng hiểu ra sao. Nhưng nói như thế nào, cái

cảm giác sống sót sau tai nạn lại đột nhiên tăng lên, ba người đều thả

lỏng và thả ra một hơi. Vị sư huynh họ Dương ở trong mấy người là già

nhất. Hắn vẫn còn sợ hãi mà nhìn khắp xung quanh một lượt, vội vàng nói:

-Sư muội! Đám sinh vật này tuy là không biết vì sao không tấn công chúng

ta, nhưng nơi đây không thể ở lâu. Chúng ta nên nhanh chóng chạy đến

truyền tống trận, rời khỏi chỗ này thôi.

Chu Tử Hồng rùng mình một cái, vội vàng gật đầu, nói với Mã Lương:

-Mã sư đệ, ngươi tu vi thấp nhất, nhất định phải theo sát chúng ta.

Tuyệt đối không thể để cho những sinh vật kia nhào lên người, bằng không

sẽ lập tức hồn bay phách lạc.

Tên đệ tử Chiến Thần điện còn lại, sốt ruột nói:

-Còn nói nhiều làm gì! Các ngươi không đi, thì ta đi trước đây.

Nói xong, cơ thể hắn khẽ động, nhanh chóng vọt đi. Vương Lâm thông qua

trí nhớ của Mã Lương, biết được người đó tên là Lâm Đào. Sư huynh họ

Dương cũng vội vàng đi theo. Chu Tử Hồng liếc mắt nhìn Vương Lâm một

cái, thấp giọng nói:

-Cẩn thận đấy!

Nói xong, nàng nhảy lên, bay về phía trước. Vương Lâm từ đầu đến cuối

chẳng có cơ hội để nói một lời. Hắn lặng lẽ, ung dung mà theo sát ở phía

sau. Sở dĩ phải cứu ba người này, ngoại trừ có những tính toán khác,

còn có một chút cảm kích trong ký ức của Mã Lương đối với Chu Tử Hồng.

Vương Lâm cảm thấy đoạt được thân thể của Mã Lương, cũng cần phải giúp

hắn làm một chuyện.

Ba người Chu Tử Hồng phi hành cực kỳ cẩn thận, còn lấy ra những dược vật

bổ sung linh lực từ trong túi trữ vật. Chu Tử Hồng lấy ra nhiều hơn một

viên, đưa cho Vương Lâm. Vương Lâm nhìn viên thuốc trong tay, vô tình

nghĩ tới Nghịch Thiên châu của mình. Một khi đem nó nhúng vào trong

nước, thì sẽ tạo thành loại thuốc tốt nhất để khôi phục lại. Đáng tiếc,

bao nhiêu hồ lô chứa linh lực dịch thể cùng với rất nhiều bảo bối bên

trong túi trữ vât, đều bị Đằng Hóa Nguyên bóp nát, toàn bộ biến thành

không khí.

Vương Lâm thầm than một tiếng. Hắn có thể dựa vào thần thức cảm giác

được sự tồn tại của hạt châu, thậm chí ngay cả huyết luyện phi kiếm cũng

có thể cảm nhận được hình như đã hòa tan vào trong linh hồn của mình.

Nhưng lúc này không phải là lúc tra xét, Vương Lâm trầm ngâm một chút,

trong lòng lại thầm xác định, đợi khi ra khỏi chiến trường ngoại vực,

nhất định phải tìm một chỗ để bế quan.

Các tu sĩ ở bên trong chiến trường ngoại vực, trong thời gian vài ngày

gần đây, phát hiện dấu hiệu sụp đổ dường như có chút chậm lại. Nhưng đối

với bọn họ mà nói thì không có bất kỳ tác dụng nào. Bởi vì so với việc

sụp đổ lớn, thì những sinh vật quỷ dị này lại càng thêm đáng sợ. Một

đống đổ sụp xuống, thì nhiều nhất cũng chỉ khiến cho người ta đột nhiên

tan biến mà thôi. Nhưng để cho những sinh vật này cắn nuốt, thì chỉ có

trơ mắt nhìn hồn phách của mình bị nuốt đi. Liên tục kêu lên thảm thiết,

sau đó thân thể lại biến thành một cái thây khô.

Nếu như những tu sĩ này có thể lựa chọn cách thức chết đi, thì hầu như

tất cả mọi người, đều chọn sự sụp đổ của khong gian còn hơn.

Toàn bộ chiến trường ngoại vực, tổng cộng có bốn cái truyền tống trận

lớn. Phương hướng mà bốn người Vương Lâm bay tới, chính là một cái gần

nhất ở đó. Đối với bốn cái truyền tống trận này, Vương Lâm cũng chẳng có

gì phải lựa chọn. Với hắn mà nói, đi đến cái truyền tống trận nào cũng

đều như nhau. Truyền tống trận này, chỉ có thể truyền tống những người

có được ngọc phù tư cách.

Hễ là người đi vào chiến trường ngoại vực, đều được phát một cái ngọc

phù, ngoài việc chống gió, tác dụng lớn nhất của ngọc phù này chính là

tín vật để truyền tống trở về.

Vương Lâm không có tín vật của Triệu Quốc, căn bản là không có cách nào

thông qua truyền tống trận để trực tiếp trở về Triệu Quốc. Lúc này hắn

lại chiếm được thân thể của Mã Lương, cho nên đối với hắn, sự lựa chọn

tốt nhất chính là Hỏa Phần quốc của Mã Lương. Đây cũng là một cái ý tứ

khác của hắn khi cứu ba người Chu Tử Hồng, nhằm đoạt một cái ngọc phù.

Đương nhiên, nếu như có thể tìm được hai người Hứa Hạo và Cát Dương, thì

sẽ tốt nhất. Hai người này đã bị Vương Lâm liệt vào những người phải

chết. Giết hai người bọn họ cũng không phải vì Mã Lương, mà bởi vì hai

tên này biết rõ, Mã Lương thật sự đã chết rồi. Vì không muốn lưu lại tai

họa về sau, cho nên hai người bọn họ, nhất định phải chết.

Dọc theo đường đi, Vương Lâm căn cứ vào trí nhớ của Mã Lương, đã liên

lạc với ba người hàng xóm, để bọn họ tìm kiếm thay cho mình. Tất cả du

hồn trên toàn bộ chiến trường ngoại vực, liền biến thành tai mắt của

Vương Lâm. Một khi có tin tức của hai người bọn họ, ba người hàng xóm sẽ

lập tức thông báo cho hắn. Nếu như đến sau cùng, vẫn còn không có tin

tức về hai người bọn họ, vậy có thể Hứa Hạo và Cát Dương đã chết. Để cho

ba người Chu Tử Hồng có hàng trăm điều không thể lý giải được vì dường

như tất cả sinh vật quỷ dị cứ nhìn thấy bọn họ là quay người bỏ qua vậy.

Có những con rõ ràng vọt đến, rồi lại lập tức xoay người, rồi nhanh

chóng bỏ qua bọn họ.

Trên đường đi, ba người có thể nói là có hoảng sợ nhưng không nguy hiểm.

Cuối cùng trải qua vô số lần như vậy, khi nhìn thấy những sinh vật cổ

quái kia, cũng không giống như trước mà lập tức dừng lại rồi thay đổi

phương hướng nữa. Chẳng qua tốc độ có giảm, đợi những sinh vật kia chạy

đi, mới tăng tốc độ phi hành.

Có một lần rất ly kỳ, một con sinh vật đột nhiên xuất hiện, nhào về phía

Chu Tử Hồng, nhưng ngay khi nó chuẩn bị đụng tới Chu Tử Hồng, thì dường

như nhìn thấy một cái gì đó khủng bố không thể tưởng tượng được vậy,

thét lên một tiếng chói tai rồi nhanh chóng rút lui, mặc kệ tất cả mọi

thứ mà nhanh chóng bay đi.

Ba người cũng không phải là kẻ ngốc, những chuyện quỷ dị như vậy, tất

nhiên sẽ sinh ra nghi ngờ. Kết hợp với những chuyện trước đó mà nghĩ sơ

qua một chút, lập tức hiểu rõ câu trả lời chắc chắn ở trên cơ thể Vương

Lâm.

Chẳng qua chỉ ngoại trừ Chu Tử Hồng trợn mắt há mồm, cũng muốn hỏi cái

gì đó, nhưng cuối cùng lại không dám nói ra. Còn lại hai người kia cơ

bản là làm như không nhìn thấy. Không phải bọn họ không muốn hỏi, mà

không thể hỏi. Lúc này nếu như có một câu nói đắc tội đến Vương Lâm, chỉ

sợ tính mạng sẽ chôn ở chỗ này mất.

Tên đệ tử có tên là Lâm Đào, đưa lưng về phía Vương Lâm, ánh mắt lấp

lóe, trong lòng cũng chẳng biết có chủ ý gì. Tuy nhiên thần sắc của hắn

nhanh chóng trở lại như thường, nhìn không ra một chút manh mối.

Nhìn thấy còn một đoạn đường không xa nữa, sẽ chạy đến truyền tống trận

gần nhất, những tu sĩ ở gần đó cũng xuất hiện rất nhiều. Mục tiêu của

tất cả mọi người đều là truyền tống trận ở phía trước.

Vương Lâm trước đó đã dùng thần thức tra xét qua rồi, một số người tập

trung ở truyền tống trận ở phía trước, đều đợi truyền tống trận mở ra.

Một đạo ánh sáng màu trắng, phủ lên trên truyền tống trận, có tác dụng

bảo vệ. Ở bên ngoài truyền tống trận, lơ lửng rất nhiều xác khô, bọn

chúng đều muốn lao tới đám tu sĩ bên trong truyền tống trận. Bốn phía

xung quanh chốc chốc lại xuất hiện một số du hồn, ở bên trong những bộ

xác khô chui tới chui lui.

Truyền tống trận của chiến trường ngoại vực, bình thường luôn ở trong

trạng thái đóng kín. Chẳng qua là cố định một cái thời gian, mới được mở

ra. Bây giờ còn cách thời gian mở ra là hai ngày.

Những người này ở trong truyền tống trận, khẩn trương nhìn chằm chằm ra

bên ngoài. Mỗi khi có một ngọn gió thổi đến, lập tức cả đám hoảng hồn.

Nhưng dần dà, có người phát hiện, những du hồn này chỉ dám quanh quẩn ở

bên ngoài, tuyệt đối không dám đụng vào quầng sáng của truyền tống trận.

Lần lượt lại có nhiều người nữa phát hiện ra hiện tượng này. Vì vậy tất cả mọi người ở bên trong đều thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Trong lúc phi hành, đột nhiên vẻ mặt của Vương Lâm khẽ biến đổi, những

người hàng xóm của hắn truyền đến tin tức, đã thấy được hai người mà hắn

muốn tìm. Hai người này đã chết, túi trữ vật đang được du hồn đưa đến.

Không lâu sau, một con du hồn hư ảo trên đầu có hai sừng từ phương xa

nhanh chóng bay tới. Vốn là ba người Chu Tử Hồng còn chưa lưu ý, nhưng

nhìn thấy du hồn này càng ngày càng gần, không khỏi nhìn về phía Vương

Lâm.

Lúc này, du hồn này đã đứng ở trước mặt ba người, hướng về phía Vương

Lâm vung lên, ba cái túi trữ vật lập tức bay ra, bị Vương Lâm chộp vào

trong tay.

Du hồn kia làm xong tất cả những chuyện này, lập tức xoay người bay đi.

Ánh mắt Vương Lâm chớp động, nhìn chằm chằm vào du hồn kia, đột nhiên

nói:

-Dừng lại!

Du hồn ngừng lại, xoay người run rẩy nhìn về phía Vương Lâm. Vương Lâm

cũng không thèm nhìn ba người Chu Tử Hồng, cơ thể tiến về phía trước,

nhẹ nhàng đi đến trước du hồn kia. Vương Lâm cắn nuốt du hồn, không phải

một vạn thì cũng là tám nghìn, con số rõ ràng hắn cũng chưa tính qua.

Hắn liếc mắt thì có thể nhìn ra, du hồn ở trước mặt này có chút không

thích hợp.

Vương Lâm trước khi cắn nuốt du hồn, thật ra chỉ là một trạng thái sinh

mệnh giống như tích góp thần thức vậy. Tất cả bọn nó chắc chắn có trí

tuệ, nhưng vì bản năng trời sinh, là cắn nuốt mọi thứ.

Mà cái du hồn trước mặt này rõ ràng có sự khác biệt. Cơ thể của nó cực

kỳ hỗn tạp, rất nhiều linh hồn sau khi bị nó cắn nuốt, dường như chưa

được tiêu hóa vậy, lưu lại bên trong cơ thể của nó một dấu vết thật sâu.

Loại dấu vết này khi tích lũy đến một mức độ nào đó, thì thể chất của

cái du hồn này, sẽ hoàn toàn bị thay đổi. Ánh mắt Vương Lâm chớp động,

nhìn kỹ một lúc lâu. Hắn từ trên người du hồn này, lại thấy được một tia

cảm giác giống như năm xưa ở bên trong Mộng Cảnh không gian nhìn thấy

Nguyên Anh của Tư Đồ Nam vậy.

Hoặc có thể nói, giữa hai bên dường như có một điểm chung.

-Đi giết hắn!

Tay phải của Vương Lâm chỉ vào Lâm Đào, ra lệnh cho du hồn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
21 Tháng chín, 2018 22:23
nhân vật có ngoại hình chán òm : vẻ ngoài bình thường - tóc bạc trắng! 2.000 năm mang theo cái hòm để Lý Mộ Uyển nhạt như nước theo!
Nguyễn Quốc Bảo
19 Tháng chín, 2018 23:44
khoảng chương 440 lộn xộn tùm lum chương không theo thứ tự gì hết
Hưng Kế Lương
16 Tháng chín, 2018 09:04
Truyện hay
Hieu Le
13 Tháng chín, 2018 20:11
Bao nhiêu kỳ ngộ toàn là bị đánh sống dỡ chết dỡ
Thư Sũn
04 Tháng chín, 2018 14:33
Đề cử. Tần tổng thê nô
huynguyen365
21 Tháng tám, 2018 22:58
Đọc hơn 600 chap, cứ thấy xuất hiện nhân vật nữ xinh đẹp, dáng người xuất trần, thì tám chín phần mười toàn là bọn độc ác, gian xảo, .... Ôi, hình tượng nhân vật nữ trong truyện tiên hiệp của tôi!!!!!!!!!!!!!!!!
Lê Minh Dương
13 Tháng tám, 2018 20:39
Tác phẩm khắc họa rõ nét Tu Chân. Phẩm chất tu sĩ là phải sẵn sàng Nghịch Thiên, tiến hành cải mệnh. Tu luyện là quá trình phải đấu tranh với Thiên, với Địa, với con người và với chính bản thân. Luyện trong khổ, luyện trong nhân sinh. Ta tu, nhưng ko hề quên bản thân mình. Ta tu là vì bản thân ta. Ta tu là vì cha vì mẹ. Ta tu là vì bằng hữu. Ta tu là vì người ta yêu thương . Hay, tu đơn giản bởi những thứ ta yêu quý
congtu_haohoa9983
13 Tháng tám, 2018 14:10
Mới đọc tới chương 1048 là thấy sai sai rồi. Tháp Sơn là bên Lôi Tiên Điện do Tiêu Dao Tử gì đó đưa đến ở trong U Minh Thú, Tiên Đế là Bạch Phàm. Còn ở vùng Yêu Linh này là bên Vũ Tiên Điện, Tiên Đế là Thanh Lâm... làm sao Phù Tổ Tộc gì đó bị Thanh Lâm gạt mà bị bên Tiêu Dao Tử đem vào U Minh Thú ??? Đạo hữu nào giải thích giúp với ???
Lê Minh Dương
28 Tháng bảy, 2018 14:58
hihi
casinhi
25 Tháng bảy, 2018 18:41
ngực Tần tổng bị trát một cây lại một cây đao
Marshmallows
25 Tháng bảy, 2018 13:21
Cám ơn nàng, cố gắng úp tiếp nhé :d cần hỗ trợ cứ nói :d
LYSANSAN828
25 Tháng bảy, 2018 06:43
Tác giả ko có drop, tại Mị ko mua Vip thôi baby
Marshmallows
24 Tháng bảy, 2018 22:36
Lại bị drop à, tangthuvien dạo này nhiều truyện drop quá :(
Snapcool
18 Tháng bảy, 2018 07:34
phẫn nỗ đích hương tiêu
shuikoden2014
17 Tháng bảy, 2018 15:44
hay lắm
shuikoden2014
17 Tháng bảy, 2018 15:43
ko phải ít người đọc mà đã đọc hết rồi =)).
h2olove
05 Tháng bảy, 2018 11:15
cực hay
definitelynotme
04 Tháng bảy, 2018 23:20
tác phẩm hay thế này mà có ít ng đọc quá. tội nghiệp họ :))
Lê Minh Dương
24 Tháng sáu, 2018 14:28
truyện này cực phẩm
Thien Duy Tran
31 Tháng năm, 2018 03:27
Truyen hay!!!
Vũ Tiến Dũng
29 Tháng năm, 2018 09:58
chuối tiêu là ông nào bạn ơi
Lê Minh Dương
22 Tháng năm, 2018 23:08
đây là truyện đầu tiên mà main dùng tuổi và kinh nghiệm lâu năm để đè thiên tài như vậy ( nữa đầu truyên). Sáng cmn tạo ! truyện hay, đáng đọc!
Lê Minh Dương
22 Tháng năm, 2018 23:00
hay ***, nhưng mà Cầu Ma vẫn đỉnh nhất
Phuong Pham
08 Tháng năm, 2018 05:36
mình cũng thấy thế. thiên hạ cứ bảo phàm nhân tu tiên hay, truyện này bắt chước.. mẹ, mình đọc hơn 1000c gần 2000c vẫn bỏ về cày truyện này.. đọc nhiều lần lắm lun
Snapcool
28 Tháng ba, 2018 10:39
ko biết bên metruyen có dịch hay ko
BÌNH LUẬN FACEBOOK