Mục lục
[Dịch] Phượng Nghịch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xem ra, vẫn là phải có một cuộc ác chiến rồi!

Vẫy tay, lệnh cho Ngụy Yên Nhiên mang Nhã hoàng hậu cùng Phong Nhã Ngọc đi trước, mật đạo từ trong cung đi ra ngoài, chắc Nhã hoàng hậu cũng biết.

Mạnh Kì Thiên cười, Độc Giác thú của hắn bay nhanh qua, chắn ở trước đám người Ngụy Yên Nhiên, vẻ mặt vênh váo hống hách nhìn ba người bọn họ.

“Đối đầu? Người của Quang Diệu điện, muốn bắt Nhã hoàng hậu và Thập Nhất hoàng tử làm gì?” Thấy bọn họ không thể đi, Hoàng Bắc Nguyệt trầm giọng lại hỏi.

“Chuyện này không cần các hạ quan tâm, để bọn họ lại, ngươi có thể đi.” Mạnh Kì Thiên cũng không phải người thích giết chóc, dù ở Quang Diệu điện, nhưng cũng không giống với Hồng Liên, hắn học sâu biết rộng, thích yên tĩnh, việc chém chém giết giết, từ trước tới nay hắn luôn coi thường.

“Nếu ta nói không?” giọng nói của Hoàng Bắc Nguyệt rất bình thản, gần như không để người của Quang Diệu điện trước mặt này trong mắt.

Mạnh Kì Thiên ngạc nhiên, người mặc áo choàng đen quỷ dị này, gần như không nhìn thấy bộ dáng của hắn, nhưng hơi thở trên người vô cùng đáng sợ, trong trẻo lạnh lùng, khiến cho người ta có cảm giác bị áp bức.

Đây là vị cao thủ nào? trên đại lục Tạp Nhĩ Tháp, đã từng xuất hiện một vị cao thủ nào như vậy sao?

Áo choàng đen.

Đầu của Mạnh Kì Thiên nhanh chóng suy nghĩ, chỉ cần chuyện xảy ra trên đại lục Tạp Nhĩ Tháp, chắc chắn hắn sẽ biết!

“Ngươi” Mạnh Kì Thiên cúi đầu nhìn kĩ Hoàng Bắc Nguyệt, bỗng nhiên nói: “Ngươi là Hí Thiên năm năm trước xuất hiện ở Nam Dực quốc? Chủ nhân của Băng Linh Huyễn Điểu? Ma nữ tóc đỏ, Bắc Nguyệt quận chúa!”

Bị hắn nói ra lai lịch của mình, Hoàng Bắc Nguyệt cũng không hoảng loạn, ở trước mặt người thông minh, không nghĩ là sẽ giấu được chuyện này.

Cho dù bây giờ không phát hiện, lát nữa đấu võ, cũng vẫn sẽ bị hắn nhận ra!

“Mạnh Kì Thiên các hạ vẫn còn nhớ ta, thật vinh hạnh.” Hoàng Bắc Nguyệt thản nhiên nói.

“Làm sao ta có thể quên được? Người có khả năng chạy thoát dưới tay Hồng Liên, ngươi là người đầu tiên.” Nói xong, Mạnh Kì Thiên cũng trở nên cẩn thận, nếu hắn nhớ không lầm, vị Bắc Nguyệt quận chúa này không chỉ có một con Băng Linh Huyễn Điểu, nàng còn có một con thần thú mới sinh, và một con Chức Mộng thú!

Thần thú kia chưa trưởng thành, nhưng uy lực chắc chắn là rất mạnh, đáng sợ nhất chính là Chức Mộng thú kia, không cẩn thận là sẽ gặp chuyện!

“Hồng Liên, chuyện năm đó ta vẫn còn nhớ rất rõ!”

“Muốn tìm nàng ta báo thù, trước phải qua cửa của ta!” Trong tay Mạnh Kì Thiên xuất hiện một cây giáo màu trắng như tuyết, cùng với con Độc Giác thú của hắn cao quý tao nhã, thời điểm cây thương này xuất hiện, quần áo trên người Mạnh Kì Thiên cũng biến thành một màu trắng thần thánh!

Chiến y! ( quần áo chiến đấu )

Có thể ngăn được một phần sức mạnh trong đòn công kích, còn chống lại ảo thuật, xem ra, thánh quân đối với Mạnh Kì Thiên cũng rất trọng dụng!

Hoàng Bắc Nguyệt cầm Tuyết Ảnh chiến đao, đồng thời, liên hệ với Vạn Thú Vô Cương, lúc này nàng rất cần sự trợ giúp của Vạn Thú Vô Cương!

Nguyên khí màu đen từ từ chảy đến tay nàng, sau đó đi tới trên thân của Tuyết Ảnh chiến đao, trong khí đen quỷ dị kia có loại cảm giác xơ xác tiêu điều! Mà cùng lúc đó, tóc ở bên dưới áo choàng màu đen, cũng biến thành màu đỏ chói mắt!

Ở phía xa xa Thôn Thiên Hồng Mãng đang phát ra tiếng gầm gừ thật lớn, lại một trận cuồng phong nổi lên, áo choàng trên người của Hoàng Bắc Nguyệt cũng bị lay động, tóc đỏ tung bay!

Hai người lạnh lùng đối mặt nhau, ai cũng không chịu ra tay trước, bên kia, nhóm người Ngụy Yên Nhiên vẫn còn đang kinh ngạc hoảng sợ nhìn nàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK