[ Tịnh Sương ] đội ngũ gồm bốn người trong đó có hai dị năng giả cao cấp, hai dị năng giả hệ đăc biệt. Là đội ngũ cường giả nổi danh nhất nước X kể từ sau mạt thế.
Và đội trưởng của [ Tịnh Sương ] - Lưu Tịnh Ly chính là người phát hiện ra cách xử dụng tinh hạch.
Kiếp trước đội ngũ này đã từng đến căn cứ của cậu vài lần nhưng dị năng giả tầng thấp như Hàn An chỉ có thể nhìn bóng lưng họ mà ngưỡng mộ thôi.
_ Cậu có muốn gia nhập đội ngũ của chúng tôi không ?
Lưu Tịnh Ly hỏi Hàn An.
_ Vì sao ?
_ Vì cậu có vẻ rất hiểu về tang thi, và đội ngũ của chúng tôi đang rất cần một người như vậy. Để tránh trường hợp như hôm nay.
Hắn nói, đoạn hất cằm chỉ vào con tang thi đã queo quắp.
_ Đúng rồi đó ... Ờm, cậu tên là gì nhỉ ? - Hoàng Giám Vũ gãi gãi má, dè dặt hỏi cậu.
_ Hàn An.
_ Đúng đó Hàn An, đội bọn tôi mạnh lắm, hôm nay gặp phải con hàng này là tại xui thôi. Chứ bình thường gặp tang thi là bọn tôi chém cái rụp luôn đó.
Hoàng Giám Vũ nhe răng cười, gương mặt trẻ con trông càng đáng yêu.
_ ... Xin lỗi tôi...
Lời chưa nói hết, một tiếng kêu xé gió lao đến. Giây sau,bóng thứ gì đó xuất hiện sau lưng cậu. Đây leo đã vùi vào lòng đất lần nữa trồi lên nhanh chóng cuốn lấy sinh vật kia.
Sinh vật kia là một chú chó Corgi mình mẩy dơ hầy, hình thể vẫn nhỏ như những chú chó bình thường trước mạt thế. Nhưng nhìn kĩ mới phát hiện ra hàm răng sắc nhọn như vừa được mài qua của nó.
_ Chó biến dị ? Lại còn là dị năng hệ gió nữa. Là chó của cậu sao ?
Anh chàng đeo kính Trần Lập Đông đẩy kính đánh giá.
_ Cứ cho là vậy đi.
Theo câu nói của anh ta, 3 người còn lại mỗi người lại có một biểu cảm khác nhau.
Tạm thời mặc kệ đội ngũ trước mặt, Hàn An giơ con chó lên nhìn khắp tổng thể. Rất nhanh liền phát hiện vết thương ở đùi sau của nó.
Đùi sau của nó bị mất một mảng thịt lớn tuy đã ngừng chảy máu, cơ thể đang tự chữa lành nhưng chung quy rất chậm. Vết thương vẫn lộ ra thịt đỏ và xương trắng nhìn rất kinh dị.
Con chó vùi đầu vào ngực Hàn An cọ cọ, miệng không ngừng phát ra tiếng kêu như đang tố cáo những nhân loại đã làm nó bị thương.
Hàn An vỗ nhẹ vào chiếc mông trái tim của của nó, nhỏ nhẹ trấn an.
_ Không sao rồi tiểu Q, ổn rồi mà. Lát về lấy cá nhỏ cho mày ăn ha.
Nghe đến cá nhỏ, con chó càng dụi mạnh.
Đúng là trời sập cũng không bỏ được tật ham ăn.
_ Mọi người, con súc sinh đó ở bên kia !
_ Mẹ nó con chó khốn nạn, để ông bắt được mày là ông rút xương lột da, băm mày thành thịt vụn rồi ném cho tang thi ăn !!
_ Bắt lấy nó !! Không được để nó thoát !!!!
Một đám người tay cầm gậy gộc, vừa chạy vừa lớn tiếng chửi bới. Đi đầu là một gã đàn ông trung niên gầy gò, khuôn mặt đầy sự độc đoán và gian xảo.
_ Vết thương ở chân mày là họ làm à ?
Trả lơi câu hỏi của Hàn An chính là sự run rẩy ở lồng ngực.
_ Ê thằng nhóc kia, đưa con chó mày đang ôm cho tao nhanh lên.
Gà đàn ông trung niên nói với giọng the thé.
_ Tại sao phải đưa cho ông. Ông cũng không phải chủ của nó.
Hàn An lạnh nhạt liếc gã một cái.
_ Chủ hay không kệ mẹ tao. Tao không phải chủ nó thế mày là chủ nó chắc ? Thằng nhõi con, trước khi bố mày nổi điên thì hãy biết điều mà đưa con súc sinh kia cho tao !
Sau đó, gã trung niên giơ cánh tay ra, từ bả vai trở xuống cánh tay hắn nhanh chóng thay đổi. Cả cánh tay biến thành màu vàng kim sáng loáng.
Rồi gã đấm mạnh xuống mặt đường, chỗ bị gã đấm lõm xuống thành một cái hố nhỏ, sâu khoảng 5cm. Hiển nhiên là đang thị uy.
Hàn An nheo mắt, bắt đầu khởi động dị năng để đáp lại hành động đe dọa vừa rồi của gã đàn ông trung niên.
Nhưng một bàn tay thon dài đã ngăn cậu lại. Chính là cô gái duy nhất trong đội ngũ [ Tịnh Sương ] Phạm Hoan Hoan.
Cô gái vẫn luôn giữ im lặng trong khi ba người còn lại trong đội thay phiên nói chuyện với cậu, kể cả khi một con thú biến dị là tiểu Q xuất hiện.
Cô ta nháy mắt với Hàn An mấy lần rồi tiến lên.
Phạm Hoan Hoan mặc một bộ đồ ôm sát màu đen, cô ta kéo khóa áo xuống lộ ra cặp đào căng mọng. Khi nói chuyện còn đặc biệt cọ cọ gã trung niên mấy cái.
_Cưng à, thằng bé đội chúng tôi không hiểu chuyện, cưng đừng để bụng nó làm gì. Cưng xem, cũng chỉ là một con chó thôi mà, cưng nhường cho thằng bé đi. Rồi cưng muốn gì em cũng chiều ~
Gã đàn ông bị cọ đến đỏ bừng cả mặt. Tầm mắt dơ bẩn không ngừng đảo qua đảo lại trên cơ thể Phạm Hoan Hoan.
Cô ta cũng không hề tỏ ra khó chịu, thậm chí còn phối hợp với gã mà phô ra thân hình nóng bỏng.
Hàn An nhìn về [ Tịnh Sương ], không một ai tỏ ra lo lắng, Hoàng Giám Vũ còn nhìn gã trung niên bằng ánh mắt thương hại, như thể gã chỉ là một cái xác biết đi.
Cũng đúng, bông hồng đen của đội ngũ top đầ [ Tịnh Sương ] đâu phải loại con gái dễ chọc.
Nhưng gã đàn ông vẫn không nhận ra sự nguy hiểm của cô gái trước mặt. Giờ gã còn đang đắm chìm trong dục vọng dơ bẩn. Không nhận ra những ánh mắt thương hại phía đối diện.
_______
Hồ sơ nhân vật :
Hàn An
Tuổi : 17
Thiết lập nhân vật : Con cưng của tác giả
Tính tình thay đổi theo hoàn cảnh. Kiếp trước là dị năng giả hệ mộc bình thường ở căn cứ. Trong tang thi triều bị người bình thường đẩy vào đàn tang thi. Trùng sinh lại thời gian trước mạt thế.
Dị năng : Hệ mộc biến dị
Hệ không gian. ( tui sẽ ko viết nhiều về không gian. Ở truyện này không gian chỉ có tác dụng chứa đồ sống/ chết, sẽ không có tình tiết tu luyện trong không gian hay gì đâu )
Và đội trưởng của [ Tịnh Sương ] - Lưu Tịnh Ly chính là người phát hiện ra cách xử dụng tinh hạch.
Kiếp trước đội ngũ này đã từng đến căn cứ của cậu vài lần nhưng dị năng giả tầng thấp như Hàn An chỉ có thể nhìn bóng lưng họ mà ngưỡng mộ thôi.
_ Cậu có muốn gia nhập đội ngũ của chúng tôi không ?
Lưu Tịnh Ly hỏi Hàn An.
_ Vì sao ?
_ Vì cậu có vẻ rất hiểu về tang thi, và đội ngũ của chúng tôi đang rất cần một người như vậy. Để tránh trường hợp như hôm nay.
Hắn nói, đoạn hất cằm chỉ vào con tang thi đã queo quắp.
_ Đúng rồi đó ... Ờm, cậu tên là gì nhỉ ? - Hoàng Giám Vũ gãi gãi má, dè dặt hỏi cậu.
_ Hàn An.
_ Đúng đó Hàn An, đội bọn tôi mạnh lắm, hôm nay gặp phải con hàng này là tại xui thôi. Chứ bình thường gặp tang thi là bọn tôi chém cái rụp luôn đó.
Hoàng Giám Vũ nhe răng cười, gương mặt trẻ con trông càng đáng yêu.
_ ... Xin lỗi tôi...
Lời chưa nói hết, một tiếng kêu xé gió lao đến. Giây sau,bóng thứ gì đó xuất hiện sau lưng cậu. Đây leo đã vùi vào lòng đất lần nữa trồi lên nhanh chóng cuốn lấy sinh vật kia.
Sinh vật kia là một chú chó Corgi mình mẩy dơ hầy, hình thể vẫn nhỏ như những chú chó bình thường trước mạt thế. Nhưng nhìn kĩ mới phát hiện ra hàm răng sắc nhọn như vừa được mài qua của nó.
_ Chó biến dị ? Lại còn là dị năng hệ gió nữa. Là chó của cậu sao ?
Anh chàng đeo kính Trần Lập Đông đẩy kính đánh giá.
_ Cứ cho là vậy đi.
Theo câu nói của anh ta, 3 người còn lại mỗi người lại có một biểu cảm khác nhau.
Tạm thời mặc kệ đội ngũ trước mặt, Hàn An giơ con chó lên nhìn khắp tổng thể. Rất nhanh liền phát hiện vết thương ở đùi sau của nó.
Đùi sau của nó bị mất một mảng thịt lớn tuy đã ngừng chảy máu, cơ thể đang tự chữa lành nhưng chung quy rất chậm. Vết thương vẫn lộ ra thịt đỏ và xương trắng nhìn rất kinh dị.
Con chó vùi đầu vào ngực Hàn An cọ cọ, miệng không ngừng phát ra tiếng kêu như đang tố cáo những nhân loại đã làm nó bị thương.
Hàn An vỗ nhẹ vào chiếc mông trái tim của của nó, nhỏ nhẹ trấn an.
_ Không sao rồi tiểu Q, ổn rồi mà. Lát về lấy cá nhỏ cho mày ăn ha.
Nghe đến cá nhỏ, con chó càng dụi mạnh.
Đúng là trời sập cũng không bỏ được tật ham ăn.
_ Mọi người, con súc sinh đó ở bên kia !
_ Mẹ nó con chó khốn nạn, để ông bắt được mày là ông rút xương lột da, băm mày thành thịt vụn rồi ném cho tang thi ăn !!
_ Bắt lấy nó !! Không được để nó thoát !!!!
Một đám người tay cầm gậy gộc, vừa chạy vừa lớn tiếng chửi bới. Đi đầu là một gã đàn ông trung niên gầy gò, khuôn mặt đầy sự độc đoán và gian xảo.
_ Vết thương ở chân mày là họ làm à ?
Trả lơi câu hỏi của Hàn An chính là sự run rẩy ở lồng ngực.
_ Ê thằng nhóc kia, đưa con chó mày đang ôm cho tao nhanh lên.
Gà đàn ông trung niên nói với giọng the thé.
_ Tại sao phải đưa cho ông. Ông cũng không phải chủ của nó.
Hàn An lạnh nhạt liếc gã một cái.
_ Chủ hay không kệ mẹ tao. Tao không phải chủ nó thế mày là chủ nó chắc ? Thằng nhõi con, trước khi bố mày nổi điên thì hãy biết điều mà đưa con súc sinh kia cho tao !
Sau đó, gã trung niên giơ cánh tay ra, từ bả vai trở xuống cánh tay hắn nhanh chóng thay đổi. Cả cánh tay biến thành màu vàng kim sáng loáng.
Rồi gã đấm mạnh xuống mặt đường, chỗ bị gã đấm lõm xuống thành một cái hố nhỏ, sâu khoảng 5cm. Hiển nhiên là đang thị uy.
Hàn An nheo mắt, bắt đầu khởi động dị năng để đáp lại hành động đe dọa vừa rồi của gã đàn ông trung niên.
Nhưng một bàn tay thon dài đã ngăn cậu lại. Chính là cô gái duy nhất trong đội ngũ [ Tịnh Sương ] Phạm Hoan Hoan.
Cô gái vẫn luôn giữ im lặng trong khi ba người còn lại trong đội thay phiên nói chuyện với cậu, kể cả khi một con thú biến dị là tiểu Q xuất hiện.
Cô ta nháy mắt với Hàn An mấy lần rồi tiến lên.
Phạm Hoan Hoan mặc một bộ đồ ôm sát màu đen, cô ta kéo khóa áo xuống lộ ra cặp đào căng mọng. Khi nói chuyện còn đặc biệt cọ cọ gã trung niên mấy cái.
_Cưng à, thằng bé đội chúng tôi không hiểu chuyện, cưng đừng để bụng nó làm gì. Cưng xem, cũng chỉ là một con chó thôi mà, cưng nhường cho thằng bé đi. Rồi cưng muốn gì em cũng chiều ~
Gã đàn ông bị cọ đến đỏ bừng cả mặt. Tầm mắt dơ bẩn không ngừng đảo qua đảo lại trên cơ thể Phạm Hoan Hoan.
Cô ta cũng không hề tỏ ra khó chịu, thậm chí còn phối hợp với gã mà phô ra thân hình nóng bỏng.
Hàn An nhìn về [ Tịnh Sương ], không một ai tỏ ra lo lắng, Hoàng Giám Vũ còn nhìn gã trung niên bằng ánh mắt thương hại, như thể gã chỉ là một cái xác biết đi.
Cũng đúng, bông hồng đen của đội ngũ top đầ [ Tịnh Sương ] đâu phải loại con gái dễ chọc.
Nhưng gã đàn ông vẫn không nhận ra sự nguy hiểm của cô gái trước mặt. Giờ gã còn đang đắm chìm trong dục vọng dơ bẩn. Không nhận ra những ánh mắt thương hại phía đối diện.
_______
Hồ sơ nhân vật :
Hàn An
Tuổi : 17
Thiết lập nhân vật : Con cưng của tác giả
Tính tình thay đổi theo hoàn cảnh. Kiếp trước là dị năng giả hệ mộc bình thường ở căn cứ. Trong tang thi triều bị người bình thường đẩy vào đàn tang thi. Trùng sinh lại thời gian trước mạt thế.
Dị năng : Hệ mộc biến dị
Hệ không gian. ( tui sẽ ko viết nhiều về không gian. Ở truyện này không gian chỉ có tác dụng chứa đồ sống/ chết, sẽ không có tình tiết tu luyện trong không gian hay gì đâu )