Mục lục
Con rể quyền quý – Trương Thác – Lâm Ngữ Lam (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 827:

 

“Đm, cái này cũng quá lắm mài”

 

“Phụ nữ ghen tuông quá đáng sợ mà”

 

“Giết sạch người trên đảo? Đại hội thế giới ngầm, người đến đó đều là những người của thế lực lớn, nếu muốn giết hết bọn họ thì cả thế ngầm cũng rối loạn, tiền đặt cược của Tăng Thiên Á cũng quá lớn!”

 

“Quân Vương Địa Ngục kia thì sao, hắn nói thế nào?” Có người không kịp đợi hỏi.

 

“Quân Vương Địa Ngục không hổ là Quân Vương Địa Ngục, hắn nói sống chết của người trên đảo liên quan gì đến hắn, hắn tuyệt đối không buông tay người hắn yêu!”

 

“Đm, ngang ngược Cũng có người bất đồng quan điểm, “Ngang ngược cái gì, đây là ích kỷ, chỉ vì một người phụ nữ mà không để ý đến tính mạng mấy ngàn người trên đảo, người như vậy không xứng làm Quân Vương”

 

Một đám người tụ tập bàn tán phán xét, ý kiến mỗi người một khác, có người cho là hành động của Quân Vương Địa Ngục chính là đàn ông chân chính, dám yêu dám hận, muốn làm gì thì làm đó.

 

” Một người không nhịn được lên tiếng.

 

Cũng có người cho là hành động của Quân Vương Địa Ngục ích kỷ, nếu đã là Quân Vương Địa Ngục thì không thể mạo hiểm tính mạng của người trên toàn đảo.

 

“Tôi chỉ muốn nói là, bất kể hắn là một tên đàn ông ngay thật hay ích kỷ, thì với một người phụ nữ, hắn chính là một người đáng để phó thác cả đời” Một thanh âm nhàn nhạt vang lên, Nam Cung Yến Khanh không biết từ lúc nào cũng đứng giữa đám người.

 

Là con gái cả nhà họ Nam Cung, từng hành động của Nam Cung Yến Khanh ở Tước Thành đều gây được sự chú ý, đồng thời, bản thân cô ta cũng là một tài nữ, về nhan sắc cũng rất có tiếng vang, cô ta chỉ cần lên tiếng, lập tức thu hút bao ánh nhìn.

 

Mọi người đều nhìn Nam Cung Yến Khanh, nhưng ánh mắt của Nam Cung Yến Khanh lại nhìn xuyên qua đám người hướng vào Trương Thác.

 

“Cô bé, khi nói chuyện đừng quá tự tin” Trương Thác chán nản, phất tay áo đi ra hướng khác.

 

Nam Cung Yến Khanh nhìn thấy biểu hiện của Trương Thác, tức giận dậm chân, cô ta nghĩ một người phụ nữ như thế nào mới khiến anh ta nói ra những lời lẽ như đối địch cả thế giới như vậy.

 

Những người đang nói chuyện, nhìn Nam Cung Yến Khanh, rồi nhìn Trương Thác đã đi xa.

 

“Đây là ai vậy mà không buồn nể mặt cô cả nhà họ Nam Cung”

 

“Ai biết được.”

 

Trương Thác đi đến trước cửa đại sảnh nhà họ Tô, nhìn thấy bên trong treo đầy dây đỏ, mà những người nhà họ Tô đều tỏ ra vui mừng.

 

Trương Thác lách qua sảnh chính, đi vào gian phòng ở phía sau đại sảnh, Lâm Ngữ Lam, đang ở ngay trong phòng.

 

Khi anh vừa vào nhà họ Tô cũng đã nghe ngóng xem Lâm Ngữ Lam ở đâu, lúc đó anh không suy nghĩ gì thêm mà trực tiếp đẩy cửa đi vào.

 

Trong phòng, Lâm Ngữ Lam đang ngồi trước bàn trang điểm, mái tóc của cô buông xõa, mềm mại óng ả, trên tóc cài một cây châm vàng chạm rỗng, cô mặc một chiếc váy dài chấm đất màu lam pha tím, bên hông treo một cái lô hình kim thú, mỗi một động tác của cô sẽ khiến hạt châu va vào thành lô, phát ra tiếng vang leng keng, cô giống như một nàng tiên hạ phàm, dáng vẻ thoát tục.

 

Khuôn mặt trang điểm mộc mạc, đồ trang sức trang nhã, mày liễu cong cong, mang vẻ quyến rũ kì lạ.

 

Cửa phòng trang điểm đột nhiên bị đẩy ra.

 

Trương Thác bước vào.

 

“Wow, vợ à, em đẹp quá.” Trương Thác vừa bước vào, liền lớn tiếng nói, anh nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của cô gái trong gương, ánh mắt có chút ngây dại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK