Mục lục
Con rể quyền quý – Trương Thác – Lâm Ngữ Lam (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Ngữ Lam nhìn người vừa xuất hiện trước mặt đang nắm chặt lấy tay mình.

 

Áo khoác dài trên lưng Bạch Trình hơi rung lên, anh nhẹ nhàng ngẩng đầu nhìn Lâm Ngữ Lam rồi nói: “Chị dâu, chị có biết nguyên nhân, vì sao mà lão đại đã dẫn nhiều người chúng em như vậy, đánh thắng bao nhiêu trận chiến, hoàn thành cách mạng, giải phóng thắng lợi nhưng vẫn bị cả thế giới gọi là ác quỷ không?”

 

Lâm Ngữ Lam mở miệng, nhưng còn chưa kịp nói ra thành lời thì Bạch Trình lại nói tiếp.

 

“Trong quan niệm của những người Phương Tây thì thiên sứ và ác quỷ đều là những hình tượng mạnh mẽ nhất, nhưng điều khác nhau lớn nhất giữa thiên sứ và ác quỷ, đó là thiên sứ có thể vì cả thế giới mà vứt bỏ người mình yêu. Nhưng ác quỷ, thì lại có thể vì người mình yêu mà phá hủy toàn bộ thế giới này!”

 

Sau khi Bạch Trình nói hết câu thì một tiếng cười lớn vang lên.

 

Trương Thác cất bước, từ từ đi về phía cửa lâu đài cổ, người vừa bật cười là anh.

 

“Tăng Thiên Á, tôi còn tưởng rằng cô hiểu tôi rõ lắm cơ.

 

Nhưng tôi thật sự không ngờ rằng cô sẽ yêu cầu tôi đưa ra một lựa chọn như vậy. Tôi không bao giờ bỏ rơi người yêu, người nhà của tôi cả, cũng giống như trước kia tôi không từ bỏ mấy người vậy. Nếu như cô đã quên rằng chúng ta đã từng sống thế nào, thì quay về mà dở quyển nhật ký chết tiệt của cô ra mà đọc lại đi! Mọi người trên đảo này chết hết thì liên quan gì đến Trương Thác tôi chứ? Cô có giết hết bọn họ thì cũng chẳng ảnh hưởng gì tới tôi cả. Phải không?”

 

Trương Thác châm chậm đi về phía trước, mặc dù anh nói không lớn, nhưng tất cả những người ở đây lại đều nghe thấy rất rõ. Những câu nói này khiến mặt của họ tái mét lại, chỉ có mỗi Lâm Ngữ Lam là rơm rớm nước mắt.

 

Đám người Bạch Trình thì tỏ vẻ như đã đoán được chuyện này rồi, họ không hề bất ngờ khi thấy Trương Thác đưa ra quyết định này.

 

Trương Thác nâng mắt lên, nhìn về phía bầu trời: “Tăng Thiên Á, hôm nay cô đã phạm vào hai lỗi sai, thứ nhất là dùng người tôi yêu nhất để uy hiếp tôi, thứ hai là quá tự tin. Cô nghĩ rằng Trương Thác tôi đây vì sao mà bị gọi là Satan chứ, cô nghĩ rằng chỉ có trăm chiếc máy bay chiến đấu này là đã có thể đánh sập được đảo Ánh Sáng của tôi sao?”

 

Lúc nói chuyện, cả người Trương Thác toát ra vẻ tự tin cực kỳ mạnh mẽ, dù đối mắt với mấy trăm chiếc máy bay chiến đấu thì anh vẫn ra vẻ tự tin như vậy, giống như trong mắt anh, mấy trăm chiếc máy bay đó chẳng là gì cả vậy.

 

Vị Lai từ từ đáp xuống dưới đất, đứng sau lưng Trương Thác, Tóc Đỏ đi đến, vô số con dơi bay ra từ chiếc áo choàng của anh ta rồi bay lên trời. Alex cúi xuống đất nhặt thanh kiếm dẻo của mình, dùng tay lau đi bụi bặm trên lưỡi kiếm, Hải Thần hít sâu một hơi, dưới ánh sáng mặt trời thanh đao cong trên †ay anh ta lóe lên vầng sáng rất đẹp mắt.

 

Pease khẽ lắc đầu, ông ta chắp tay sau lưng, nhìn về phía máy bay chiến đấu trên trời, ánh mắt như thể vừa được giải thoát khỏi thứ gì đó vậy.

 

Dáng người nhỏ bé của liizach chẳng biết đã biến mất từ bao giờ, anh ta lẩn trong đám người, giống một con rắn độc, chờ đến thời điểm quan trọng nhất thì lao lên đánh một nhát trí mạng.

 

Bạch Trình đứng trước Lâm Ngữ Lam, không làm bất kỳ điều gì.

 

Nguyệt Thần đứng trước Tăng Thiên Á khẽ lắc đầu: “Điều cô không nên làm nhất đó là chọc giận anh trai cô, trên thế giới này chẳng ai có thể chịu nổi cơn giận của anh ta. Dù có là cô nhóc như cô thì cũng không nên gây sự với người đó như vậy”

 

Nguyệt Thần nói xong thì quay người, đưa lưng về phía Tăng Thiên Á rồi đi đến chỗ Trương Thác, trong lúc đi, cô ta đưa tay ra lấy cây sáo bạc của mình ra, hất mạnh lên, cây sáo biến thành cây phất trần dài, kéo lê dưới đất.

 

Đối mặt với hàng trăm chiếc máy bay chiến đấu, những vị vương giả của đảo Ánh Sáng nhỏ bé như những con sâu, con kiến vậy, nhưng khí thế tỏa ra từ người họ lại chẳng hề thua kém gì mấy trăm chiếc máy bay chiến đấu trên kia.

 

Vô số chiến sĩ đeo mặt nạ quỷ bước đều đến chỗ sau lưng đám người Trương Thác.

 

Bên ngoài lâu đài cổ còn có những người mặc áo gai, có người đang cày ruộng, có người đang dệt vải, có người thì tưới hoa. Lúc này, những người đó đều dừng việc mình đang làm lại, ngẩng đầu lên nhìn trời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK