Mục lục
Con rể quyền quý – Trương Thác – Lâm Ngữ Lam (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 559:

 

Cảm nhận tốc độ và lực lượng của đối phương, sắc mặt Hàn Ôn Nhu thay đổi, vội vàng giơ tay ngăn cản. Mặc dù chặn được nắm đấm của đối phương, nhưng cô lại bị mất trọng †âm, liên tục lùi về sau. Người phụ nữ trẻ tuổi lại nhào lên, giơ nắm đấm đấm lên mặt Hàn Ôn Nhu.

 

Thấy cảnh này, Hạ Tấn Dương nở nụ cười vui vẻ. Hàn Ôn Nhu vừa đứng vững chân thì đối mặt với một quyền của người phụ nữ này, thậm chí không kịp ngăn cản mà chỉ có thể trơ mắt nhìn nắm đấm của đối phương dần dần phóng to trong mắt mình. Hàn Ôn Nhu nhăm mắt lại, cam chịu chờ cú đấm này, thậm chí đã sẵn sàng chịu đựng đối phương đấm đá và nhục nhã.

 

Một giây, hai giây, ba giây trôi qua…

 

Cao thủ đối chiến, chỉ trong một giây cũng có thể xảy ra rất nhiều chuyện. Nhưng khoảng chừng ba giây, Hàn Ôn Nhu cũng thấy cơn đau trong tưởng tượng. Cô mở mắt ra, thấy người phụ nữ trẻ tuổi kia đang đứng trước mặt mình, cô ta đã tung nắm đấm ra, nhưng dừng lại trước mặt mình 20 cm không thể đi tới, bởi vì một bàn tay nắm chặt nắm đấm của cô ta.

 

“Nhớ kỹ, giao chiến với người khác, cho dù là trong chớp mắt cuối cùng thì cũng không thể bỏ cuộc. Ngay vừa rồi, cô có không dưới năm cách để ngăn cản nắm đấm của cô ta. Với tốc độ của cô, nếu hoàn toàn phát huy thì cũng có thể tránh thoát.

 

Một giọng nói vang lên sau lưng Hàn Ôn Nhu. Nghe thấy giọng nói này, Hàn Ôn Nhu khẽ run lên, vẻ mặt khó tin. Từ khi cô rời khỏi Châu Xuyên, giọng nói này đã xuất hiện trong giấc mơ của cô vô số lần. Cô ảo tưởng một ngày nào đó mình có thể gặp lại chủ nhân của giọng nói này, nhưng trong lòng cô cũng biết chỉ là mình một bên tình nguyện mà thôi, suy cho cùng thì anh đã có gia đình.

 

Hàn Ôn Nhu lưu luyến rời khỏi Châu Xuyên, nhưng đa phần là một loại dứt bỏ. Cô biết rõ Trương Thác đã có gia đình, mình với anh chẳng qua chỉ là sai lâm, sớm muộn gì cũng phải kết thúc. Nhưng hôm nay lại được nghe giọng anh, Hàn Ôn Nhu nghỉ ngờ rốt cuộc có phải là sự thật hay không.

 

Đám đội trưởng Tôn đều nhìn thanh niên xa lạ xuất hiện sau lưng Hàn Ôn Nhu, không biết thân phận của anh. Trương Thác siết chặt nắm tay của người phụ nữ trẻ tuổi, một tay nhẹ nhàng ôm vai Hàn Ôn Nhu, nói: “Được rồi, răn dạy cô xong rồi, chuyện còn lại giao cho tôi đi.

 

Đám đội trưởng Tôn kinh ngạc phát hiện Hàn Ôn Nhu vốn nóng tính ở trước mặt thanh niên xa lạ này lại vô cùng ngoan ngoãn. Sau khi thanh niên nói xong, Hàn Ôn Nhu lại ngoan ngoãn gật đầu, ngay cả lửa giận trên mặt cũng giảm bớt rất nhiều.

 

Hàn Ôn Nhu đứng sau lưng Trương Thác, lúc này cô cảm thấy như có một ngọn núi lớn chống đỡ mọi thứ giúp mình, đứng sau lưng anh, mình yên tâm vô cùng.

 

“Thằng kia, tao khuyên mày đừng làm chim đầu đàn!

 

Người phụ nữ trẻ tuổi hung tợn trừng Trương Thác. Vẻ mặt cô ta tràn đầy hung ác, vừa rồi mình tung ra một quyền bị thanh niên này dễ dàng ngăn cản, có thể thấy rõ thực lực của bản thân với đối phương chênh lệch rất lớn.

 

“Chim đầu đàn?” Trương Thác lộ vẻ nghi hoặc, đột nhiên nở nụ cười lạnh, giơ tay tát mạnh lên mặt người phụ nữ trẻ tuổi. Trương Thác ra tay quá nhanh, nhanh đến mức người trong phòng riêng còn chưa kịp hoàn hồn, thậm chí chưa kịp thấy rõ thì đã nghe “bốp” một tiếng, trên mặt người phụ nữ trẻ tuổi xuất hiện năm ngón tay đỏ bừng.

 

Trương Thác ra tay quyết đoán khiến mọi người không kịp hoàn hồn. Dù gì đi nữa, đàn ông đánh phụ nữ thì vẫn có áp lực tâm lý, tuy nhiên áp lực đó không tồn tại đối với Trương Thác. Trong mắt anh, không có phân biệt đàn ông với phụ nữ, chỉ có bạn và địch.

 

Người phụ nữ trẻ tuổi ôm gò má mình. Chính cô ta cũng không kịp phản ứng, cô ta cho rằng chí ít người đàn ông trẻ tuổi này sẽ nói mấy câu hung ác đe dọa mình, thậm chí sẽ không ra tay, chỉ nói mấy câu thôi, không ngờ người này lại nói đánh là đánh.

 

“Mày…” Người phụ nữ trẻ tuổi vừa định mở miệng thì Trương Thác lại cho thêm một cái tát. “Bốp” một tiếng giòn vang, người phụ nữ trẻ tuổi vừa nói tới bên miệng thì bị Trương Thác đánh cho nuốt vào.

 

“Dám đụng vào bạn gái tôi, cô đã nghĩ kỹ hậu quả chưa?

 

Trương Thác tiến lên, cúi đầu nhìn xuống người phụ nữ trẻ tuổi. Bị Trương Thác nhìn chằm chằm, cô ta chỉ cảm thấy mình như bị một con thú dữ theo dõi, không khỏi dựng tóc gáy, tim đập thình thịch, vô cùng bối rối.

 

Trương Thác túm tóc cô ta, sau đó đá một phát trúng bụng cô ta. Người phụ nữ trẻ tuổi bị Trương Thác đá bay, đập trúng bàn thủy tinh trong phòng riêng. “Choang” một tiếng, bàn thủy tinh vỡ tan tành.

 

Trương Thác ra tay khiến đám đội trưởng Tôn trợn mắt há hốc mồm. Họ nghĩ mình không có cách nào đánh một người phụ nữ như vậy, nhưng xem ra thanh niên xa lạ này lại không hề cảm thấy có gánh nặng chút nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK