Mục lục
Con rể quyền quý – Trương Thác – Lâm Ngữ Lam (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này Trương Thác cũng đã thấy rất rõ có một dòng khí lưu phát ra từ cú đấm của mình, vừa nãy chính luồng khí này đã phá hủy chiếc máy bay chiến đấu.

 

Sau khi luồng khí lưu đó được tỏa ra bên ngoài thì luồn sức mạnh cuồng bao trong người Trương Thác cũng giảm bớt đi.

 

Tất nhiên, nó chỉ giảm xuống một phần rất nhỏ mà thôi, bây giờ nếu so sánh phần năng lượng đó với sức mạnh còn lại trong người Trương Thác thì chẳng khác nào cây me rụng lá, bò rụng lông.

 

Lúc này Trương Thác chỉ có một cảm giác duy nhất, đó là dùng tay nắm cả thiên hạ! Có được nguồn sức mạnh này rồi, anh tin rằng dù bây giờ trước mặt anh có cả một quân đội thì anh cũng có thể một mình chấp tất.

 

Trương Thác đang bay trên trời, bỗng đạp xuống khoảng không một cái, vậy là dưới chân anh xuất hiện một luồng khí, Trương Thác men theo luồng khí đó, cứ như đang đi trên bậc thang vô hình, có thể tùy ý biến hóa nó. Điều này ngay cả bản thân Trương Thác cũng thấy bất ngờ, vậy tức là nếu trong cơ thể một người có nguồn sức mạnh lớn đến một mức nhất đinh nào đó thì chắc hẳn người này có thể… bay!”

 

Vị Lai đứng trên mặt đất, nhìn lên Trương Thác đang trên trời, vẻ mặt cực kỳ kích động!

 

“Làm được, lão đại làm được rồi!”

 

Dựa vào luồng khí trong cơ thể, Trương Thác thay đổi hưởng đi trên không, tốc độ của anh rất nhanh, hơn nữa cú đấm nào cung tràn đầy năng lượng, cứ tung ra là hạ được một cỗ máy bay chiến đấu, anh liên tục tung năm đấm, máy bay chiến đấu cứ thế mà nổ tung.

 

Anh cứ như một vị thần giáng trần vậy, khiến người ta có cảm giác bị uy hiếp bởi một vị thần linh nào đó.

 

Những người đến từ các thế lực lớn lúc này cũng không kiềm lòng được mà nuốt nước bọt, nhìn bóng người trên trời, đây còn là người sao? Đây là việc mà người làm được à? Đây là Thần, đây là vị cường giả hàng đầu thế giới này, là Satan, là Quân Vương Địa Ngục, là người đứng đầu đảo Ánh Sáng.

 

Hiển nhiên là những người ngồi trong buồng lái máy bay chiến đấu cũng không ngờ rằng có người làm như vậy được, họ nhìn thấy đám máy bay nổ tưng bừng trên trời thì thấy lạnh hết cả sống lưng, người kia đúng là một tử thần đích thực, bây giờ anh nhìn ai thì người đó sẽ phải chào tạm biệt với thế giới này.

 

Vốn dĩ trên trời có mấy trăm chiếc máy bay chiến đấu, bên phía Tăng Thiên Á đang thắng thế, nhưng bây giờ chỉ mình Trương Thác thôi cũng đủ mạnh để thay đổi lại tình thế. Một mình anh đã chống lại cả một quân đội. Một mình anh đã hạ gục mấy trăm chiếc máy bay chiến đấu, những người kia còn chẳng còn sức để đánh trả lại, mà kể cả có bản lửa ra thì cũng chẳng thể trúng được Trương Thác.

 

Những việc mà Trương Thác vừa làm, chính là những việc mà chỉ có mỗi thần mới làm nổi.

 

Người đàn ông mặc đồ đen vốn đang định rời đi ỚC mắt lên nhìn trời, thở dài một hơi: “Xem ra là thất bại “Chủ nhân đã nói với ông rồi, đừng có chọc giận người này, nhưng ông không nghe cơ” Một bóng người màu trắng xuất hiện bên cạnh người mặc đồ đen.

 

Người đàn ông mặc đồ đen cúi người, nhìn người mặc đồ trắng vừa xuất hiện trước mặt mình, không nói lời nào.

 

Giọng nói đầy ẩn ý của người mặc đồ trắng vang lên: “Chủ nhân nói là người kia chính là sự tồn tại đáng sợ nhất trên thế giới này. Chúng ta làm cho xong nhiệm vụ kia có phải đơn giản không, ông thì cứ khăng khăng đòi chọc giận học trò của người kia, ông cảm thấy bây giờ tình hình thành ra thế này rồi chúng ta còn lấy được tinh thể lửa nữa à?”

 

Người mặc đồ đen ngẩng đầu lên nhìn trời, Trương Thác cứ vung một nắm đấm là một chiếc máy bay chiến đấu lại nổ tung.

 

Người mặc đồ đen hừ lạnh: “Tôi tự có cách làm riêng của mình, không cần phải dạy đời, nếu có ý kiến thì tự đến trước mặt chủ nhân mà nói”

 

Người đàn ông mặc đồ đen nói xong, vung tay áo rời đi, Người mặc đồ trắng nhìn theo bóng lưng của người mặc đồ đen rồi cười thấp: “Khà khà, kiểu gì rồi cũng có ngày tôi sẽ bóp vỡ đầu ông ra”

 

Sau khi người đàn ông mặc đồ trắng nói xong thì cũng biết mất, giống như chưa từng xuất hiện vậy.

 

Trên bầu trời, máy bay chiến đấu cứ nổ hết cái này đến cái khác, một mình Trương Thác dùng sức, thay đổi hoàn toàn thế cục lúc này, lực lượng cuồng bao trong cơ thể anh cũng dần tản đi theo từng động tác của anh. Cứ đánh một đòn, Trương Thác lại cảm giác mình yêu đi một phần, nhưng đồng thời, áp lực mà cơ thể anh phải gánh chịu cũng giảm bớt đi rất nhiều. Mặc dù anh không bị cái gì đánh trúng nhưng cả người cũng đầy vết máu loang lổ, đây đều là máu rỉ qua lỗ chân lông của anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK