Đến lượt Phan An, Thịnh Tâm Lan mới tập trung sự chú ý, hướng lên sân khấu.
Bây giờ Phan An đã có một lượng fan hâm mộ đáng kể, trong thời gian bốc thăm, trước mặt anh ta là các cô gái với đôi mắt lấp lánh đang chen chúc nhau.
“Số mà tôi bốc được là, số 28.”
Giọng nói của thiếu niên vang lên trong trẻo, các fan thở dài nhìn xuống con số trong tay mình.
Đột nhiên có một giọng nói non nớt vang lên giữa đám đông,
“Em là số 28! Anh Phan An! Là em!”
Giọng nói trẻ con yêu kiều đã thành công thu hút sự chú ý của mọi người, đám đông tự động giải tán, một cô bé mặc chiếc áo phông màu vàng nhạt cùng chiếc quần yếm màu xanh da trời đã phấn khích nhảy không ngừng tại chỗ, khi thấy mọi người đã tránh đường cho cô, cô vội vàng chạy lên, dùng cả tay cả chân trèo lên sân khấu, lập tức lao vào vòng tay của Phan An.
“Em có thể đi du lịch cùng anh Phan An rồi!”
“Sao lại là một cô bé thế này?”
“Ôi chao, cô bé đáng yêu thật đấy.”
“May mắn quá đi.”
“Trời ơi đáng yêu quá.”
Tất cả mọi người đang chìm đắm trong sự dễ thương của cô bé, chỉ có mội Thịnh Tâm Lan mặt mày biến sắc, nhấc váy vội vàng chạy lên sân khấu: “Ái Linh, con làm cái gì thế hả, xuống đây ngay cho mẹ.”
Thịnh Ái Linh dựa vào lòng Phan An,
“Không, con trúng thưởng rồi mà, con muốn đi du lịch với anh Phan An.”