• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn bóng lưng Lưu Họa Y rời đi, trong lòng Lương 

 

Minh Thành như nghẹn lại, anh ta khổ sở cười một 

tiếng. 

Rốt cuộc anh ta cũng biết vì sao Lâm Thành Công lại không kiêm lòng được mà thích cô tới như thế. 

Một cô gái quật cường, mạnh mẽ, luôn khiến người khác có cảm giác muốn yêu thương cô. Đau lòng vì cô... Lương Minh Thành thở dài, vì sao anh không gặp được cô sớm hơn? 

Trở lại phòng ngủ, nhóm bạn cùng phòng đều không có ở đây. 

Lưu Họa Y thở phào nhẹ nhõm, lúc này cô không có tâm trạng để đối mặt hay cố gắng ra vẻ có lệ với ai cả. Lưu Họa Y ngã xuống giường. Cô duỗi tay ra nhưng trong bóng đêm, cô không thấy rõ năm ngón tay của mình, đồng tử cô mở to, đôi mắt đen không có một chút biểu cám. 

Huỳnh Cẩn Mai...... 

Lưu Họa Y bật cười, tiếng cười nghe có vẻ chói tai trong căn phòng trống trải. 

Cô cảm thấy mình thật đáng buồn cười. Hiểu ra mọi chuyện muộn đến đáng sợ. 

Nếu không phải hôm nay bất ngờ bắt gặp, sợ rằng cô sẽ không bao giờ phát hiện ra chuyện giữa hai người bọn 

họ. 

Thậm chí dù cô không yêu Lâm Thành Nhân, cô cũng không thể chấp nhận chuyện bạn của mình và chồng mình 

Là cố ý sao?. 

Lâm Thành Nhân cố tình qua lại với Huỳnh Cẩn Mai để trả thù cô?. 

Lưu Họa Y nhếch miệng cười nhạo chính mình, bạn thân của cô thực sự có quan hệ với chồng cô...... 

Lưu Họa Y kéo chăn đắp kín người, nước mắt còn chưa kịp rơi, điện thoại đặt bên gối đột nhiên rung lên hai 

lân. 

Cô click mở. 

Họa Y, ngày mai có thời gian không? Tôi có chuyện muốn nói với cô. Cẩn Mai. 

Huỳnh Cẩn Mai.... Lưu Họa Y cười lạnh, cô muốn nghe xem Huỳnh Cẩn Mai muốn nói gì với cô đây, cho nên lập tức đồng ý. 

Sáng sớm hôm sau Lưu Họa Y đã bị tiếng chuông điện thoại đánh thức. 

“Chị đang ở đâu?" Lâm Thành Công lo lắng dò hỏi từ đầu dây bên kia. 

“Trường học..... 

"Lưu Họa Y, chị vẫn có tâm trạng để ngủ sao. Chị có 

biết người được gọi là bạn của chị đã dọn vào biệt thự nhà 

họ Lâm rồi không. Em đã nói với chị là cô ta không có ý tốt từ lâu rồi. Chí tại chị không tin...” 

"Được rồi. Đừng nói nữa. Để tôi ngủ một lát.” 

Lâm Thành Công sững sờ, sau đó hỏi: "Chị đã biết rồi phải không?” 

Lưu Họa Y nhất thời trở nên cáu kỉnh, ”Tôi mới biết ngày hôm qua. Không ngờ lại đưa cô ấy về nhà nhanh như vậy." 

“Vậy mà chị còn không mau trở về?" Lâm Thành Công tức giận hét vào điện thoại. 

Người phụ nữ này có phải là heo không? Chồng cô đã bị giật mất, cô còn mang dáng vẻ như không có chuyện gì liên quan đến mình, ở trường học ngủ một giấc. 

nói. 

“Tối nay tôi sẽ về." Lưu Họa Y suy nghĩ một chút rồi 

Sau đó, Lưu Họa Y đến địa điểm được hẹn theo thời gian đã thỏa thuận với Huỳnh Cẩn Mai. 

Huỳnh Cấn Mai đã ngồi sẵn ở đó rồi. 

Lưu Họa Y lạnh mặt ngồi xuống, trực tiếp đi vào chủ đề chính, "Nói đi. Cô muốn nói gì với tôi.” Cô không có gì để nói với người đã từng là bạn thân này. 

Huỳnh Cẩn Mai lập tức nắm chặt tay Lưu Họa Y, rơi nước mắt nói, "Họa Y, thật xin lỗi. Những gì tớ nói tối hôm qua đều không phải là sự thật....Tớ bị ép buộc..... 

"Ép buộc? Huỳnh Cẩn Mai, cô cho rằng tôi là kẻ ngốc sao? Hôm qua cô than thở khóc lóc, chẳng lẽ đều là giả sao?" 

"Không ... Họa Y, tớ ... thực sự bị ép buộc. Là Lâm Thành Nhân bắt tớ làm như vậy." 

 

"Rốt cuộc là thế nào?" 

ו 

Huỳnh Cẩn Mai lắc đầu, vẻ mặt đau khổ. 

Lưu Họa Y nhìn cô ta, thầm nghĩ trong lòng, chẳng lẽ 

thật sự giống như cô đã nghĩ sao? Lâm Thành Nhân ép buộc Cẩn Mai ở bên cạnh để trả thù mình. 

Lưu Họa Y nhìn cô ta, môi run run, "Cô..." 

Huỳnh Cẩn Mai nắm tay cô, "Họa Y, tớ không muốn thế này, tớ không muốn làm cậu đau lòng, tớ thật sự không muốn. Chúng ta quen nhau lâu như vậy, chẳng lẽ cậu không biết tớ là người thế nào sao? Nhưng tớ không còn cách nào khác... tớ ... anh ta muốn khiến cậu đau khổ. Để 

cậu tận mắt chứng kiến bạn thân phản bội cậu. 

Lưu Họa Y ngẩng đầu, nước mắt rơi xuống không ngừng. Cô biết Huỳnh Cẩn Mai sẽ không phản bội cô mà. Tất cả đều do Lâm Thành Nhân chết tiệt kia đã bắt ép Cẩn Mai. 

“Tớ đi tìm anh ta." Cô tức giận muốn đi. 

Huỳnh Cẩn Mai nắm lấy tay cô ra sức lắc đầu. 

"Không. Không. Nếu để Lâm Thành Nhân biết tớ đã nói với cậu những chuyện này, anh ta nhất định sẽ không bỏ qua cho tớ. Hơn nữa tớ không muốn anh ta làm tổn thương cậu.” 

Lưu Họa Y run lên, phải rồi ... nếu cô đi tìm Lâm Thành Nhân, anh ta nhất định sẽ không buông tha cho Cẩn Mai. 

"Vậy... tớ nên làm gì?" 

Huỳnh Cẩn Mai cúi đầu, trong mắt lóe lên tia sáng hung ác. 

Làm sao cô ta có thể để Lưu Họa Y đến gặp Lâm Thành Nhân chứ. Như vậy không phải mọi chuyện sẽ lộ tẩy cả sao?. 

Cô ta muốn Lưu Họa Y tự rời khỏi Lâm Thành Nhân. Để Lâm Thành Nhân ghét cô ấy. 

Huỳnh Cấn Mai ngẩng đầu, lại trở về dáng vẻ đáng thương. 

"Họa Y, hay là cậu rời xa anh ta trước đi? Hoặc là dọn 

ra ngoài ở. Như vậy ... như vậy Lâm Thành Nhân sẽ không phát hiện ra. Anh ta sẽ nghĩ rằng kế hoạch của mình thành công." 

Lưu Họa Y đau lòng nhìn cô ta, trầm mặc suy nghĩ, không lên tiếng. 

Lúc Lưu Họa Y trở về biệt thự thì trời đã tối. Cô vừa bước vào cửa đã nhìn thấy Huỳnh Cẩn Mai và Lâm Thành Nhân đang ngồi cạnh nhau, sắc mặt của Lâm Thành Nhân vô cùng khó coi, Huỳnh Cẩn Mai nhìn anh ta một cách dè dặt và lo lắng, trong lòng Lưu Họa Y lập tức bùng lên lửa giận. 

Quả nhiên y như lời Cẩn Mai đã nói. Khi không có mặt cô, anh ta đều không cho Cẩn Mai thấy sắc mặt tốt. Cẩn Mai quả thật bị anh ta ép buộc. 

Lưu Họa Y lạnh lùng nhìn anh, cô vốn định thu dọn đồ đạc rời đi trong im lặng nhưng không ngờ Lâm Thành Công đã từ trong phòng đi ra, vừa nhìn thấy cô, lập tức hét lên: "Chị dâu, chị về rồi à?" Vừa gọi vừa nhìn Huỳnh Cẩn Mai với ánh mắt khiêu khích. 

 

Biểu cảm của hai người thay đổi, đồng thời quay đầu lại. 

Lưu Họa Y nhìn Lâm Thành Nhân nói: "Tôi trở về lấy hai bộ quần áo rồi đi ngay." 

"Chị dâu, chị đi đâu vậy?" 

Lưu Họa Y nhìn Lâm Thành Công, chọn cách im lặng không nói. 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK