Mục lục
Thần Y Thánh Thủ - Trương Dương (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Trương Dương, Cục trưởng Triệu đối với cậu quả không tệ!

Trương Dương tiễn Viện trưởng Chu về, Cố Thành hâm mộ nói, Cố Thành đang sắp xếp mấy thứ quà Cục trưởng Triệu đem tới.

- Bọn họ đến thăm Mễ Tuyết, có phải đến thăm tôi đâu!

Trương Dương nhẹ nhàng cười, đi tới ngồi cạnh giường Mễ Tuyết, chăm chú nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Mễ Tuyết, trong lòng hơi nhói lên.

Đây là một cô gái lương thiện, sao trời lại đối xử với cô ấy như vậy, cô gái như thế không nên chịu đựng bất kỳ sự đau khổ nào, dặc biệt là lần này, trong lòng Trương Dương thầm sợ, nếu không phải có hắn bên cạnh, để xe cấp cứu đưa đi, có khả năng giờ đã không còn cô ấy nữa rồi.

Cô gái như vậy, tuyệt đối không nên chịu đau đớn, cô phải được che chở, yêu thương mới đúng, Trương Dương không kìm được nắm lấy bàn tay bé nhỏ của Mễ Tuyết.

- Đừng nghĩ là tôi không biết, nếu không phải vì cậu, người ta không thể đến dây, hai hộp này đều là não bạch kim, giá trên thị trường không thấp, hai lần trước tới hiệu thuốc tôi đã thấy rồi, phải một hai trăm đấy!

Cố Thành không quay đầu lại, vừa sắp xếp đồ đạc vừa nói, quà của Cục trưởng Triệu quả rất tốt, Não bạch kim này giá quả không thấp.

- Nếu cậu thích cứ lấy đi!

Trương Dương khẽ mỉm cười, đối với mấy sản phẩm bảo vệ sức khỏe này hắn cũng không khoái.

Nghiêm chỉnh mà nói, sản phẩm bảo vệ sức khỏe cũng được, những sản phẩm bảo vệ sức khỏe thực sự sau khi sử dụng quả thực cũng có điểm tốt, cũng giống như thực liệu trung y vậy, đáng tiếc là, trong hoàn cảnh hiện tại, muốn mua thực phẩm bảo vệ sức khỏe thực sự quả thực quá khó khăn.

Thời đại này còn đỡ, tương lai, đừng nói là thực phẩm bảo vệ sức khỏe, ngay cả các xưởng sản xuất thuốc, các loại thuốc liên quan đến mạng sống của bệnh nhân mà người ta cũng dám động tay động chân, làm ra mấy loại vỏ nhộng có độc.

- Được rồi, tôi không dùng được mấy thứ quý giá này đâu!

Cố Thành dọn dẹp xong, đặt mọi thứ sang một bên, vừa nói vừa quay đầu lại, vừa ngoảnh mặt sang, cậu ta đã sửng người.

Ánh mắt của cậu ta nhìn thấy tay Trương Dương và Mễ Tuyết nắm lấy nhau, vội vàng quay đầu sang hướng khác.

Tính Cố Thành vốn hay ngại ngùng, may là thời kỳ này con người rất cởi mở, nắm tay chẳng là gì, trong mắt họ, dù Trương Dương và Mễ Tuyết chưa chính thức quen nhau, nhưng sớm muộn cũng có một ngày như vậy.

- Trương Dương, chúng tôi quay lại rồi!

Cửa phòng bệnh lại bị mở ra, Hồ Hâm, Tiêu Bân và Tiểu Ngốc cùng bước vào, còn cô nàng lái xe máy gây chuyện thì chẳng thấy đâu.

- Nhanh vậy?

Cố Thành vội vàng hỏi, sự xuất hiện của họ, tránh cho cậu ấy xáu hổ, vừa rồi Cố Thành định chạy ra ngoài, tránh ở lại làm bóng đèn.

Trương Dương cũng chẳng đứng dậy, thả tay Mễ Tuyết ra.

- Ừ, tên khốn kia coi như cũng phối hợp, để tiền viện phí lại rồi cho cô ta đi rồi!

Hồ Hâm cười ha hả giơ tay đưa chiếc phong bì lên, trên mặt có chút đắc ý.

- Đúng, người kia chả nói gì, chỉ đưa 10.000 tiền viện phí, nói không đủ sẽ đưa thêm, tôi với Hồ Hâm nghĩ 10.000 chắc cũng đủ, nên tạm thời cho cô ta đi!

Tiêu Bân nói thêm vào, trên tay Hồ Hâm chính là 10.000 tiền viện phí.

Năm 98, 10.000 không được xem là ít, đối với sự cố giao thông bình thường coi như đủ, lúc này có tung chết người, thì cũng chỉ đền bù mấy chục ngàn.

- Trương Dương, anh đừng lo lắng, chúng em đã lấy chứng minh của cô nàng, còn có số điện thoại và địa chỉ nữa, ngoài ra, người bạn đem tiền đến cho cô ta, xe của bạn cô ta em cũng ghi lại biển số rồi!

Tiểu Ngốc thấy Trương Dương thoáng suy nghĩ, lập tức nói thêm, con gái suy nghĩ cẩn thận, những gì bọn Hồ Hâm và Tiêu Bân không nghĩ đến, cô đều làm cả rồi.

- Không sao, anh biết, thế này, Hồ Hâm cậu đem 8000 nộp cho bệnh viện trước đi, chúng ta không thể để bệnh viện bỏ tiền ra được, như vậy vi phạm quy định, nên tính thế nào cứ tính thế ấy!

Trương Dương gật đầu, Mễ Tuyết ngoài xương bị gãy nặng, những thứ khác đều khá tốt, không có gì đáng ngại.

10.000 tiền thuốc men là đủ rồi, tình hình của Mễ Tuyết điều trị nhiều nhất là 5 đến 6000, cô nàng gây ra tai nạn trông cũng bình thường, nhưng cũng coi là một người có trách nhiệm, không chối bỏ trách nhiệm.

Đương nhiên, nếu cô ta muốn trốn tránh thật thì Trương Dương cũng có cách để túm bằng được cô ta.

- Được, tôi đi đây!

Hồ Hâm lập tức gật đầu, bệnh viện này có bác sĩ trực ban, huống hồ nhiều tiền như vậy cất trong người cậu ta cũng không yên tâm, giao cho bác sĩ cũng tốt.

- Em đi với anh!

Tiểu Ngốc vội vàng kéo lấy Hồ Hâm, sau khi Hồ Hâm cứu cô, hai người càng dính lấy nhau, Hồ Hâm đi đâu, Tiểu Ngốc đều theo đến đó.

Lần này Tiêu Bân không đi cùng, bước đến xem Mễ Tuyết, sau đó ngẩng đầu lên nhìn Trương Dương, không ngừng đánh giá.

- Sao nhìn tôi?

Trương Dương ngẩng đầu lên, nhìn thấy bộ dạng Tiêu Bân quả cổ quái, không kìm được thốt lên.

- Không có gì, Thành tử, cậu có cảm thấy gì không, dường như Trương Dương có gì đó không giống trước đây?

Tiêu Bân lắc đầu, kéo tay Cố Thành, Cố Thành nghe Tiêu Bân nói, cũng cẩn thận nhìn Trương Dương rồi gật đầu.

- Cậu nói, tôi mới thấy, hình như đẹp trai hơn trước kia, hình như cũng có khí chất hơn!

Cố Thành từ từ nói. Tiêu Bân lập tức gật đầu:

- Đúng, tôi cũng có cảm giác như vậy, Trương Dương à, sao cậu ngày càng đẹp trai vậy?

Khi Tiêu Bân nói, mặt còn lộ vẻ nghiêm túc, Cố Thành cũng vậy.

- Hai người các cậu thần kinh à?

Trương Dương dở khóc dở cười, không ngờ hai người này lại chọc hắn, hắn càng ngày càng đẹp trai gì chứ.

Cơ thể này, không được coi là rất đẹp trai, nhưng cũng được, thuộc lại trung bình trở lên. Trương Dương vóc dáng khá cao, chỉ cần biết ăn mặc một chút là được, dù sao cũng không bằng cơ thể của hắn kiếp trước.

Nhưng chẳng bao giờ hắn nghe người ta nói với hắn càng ngày càng đẹp trai cả, đặc biệt là còn hai thằng con trai nói với hắn câu này nữa chứ.

- Không có, tôi nói thật, cảm thấy cậu có gì đó khác trước!

Tiêu Bân lắc đầu, có vẻ mơ màng, cậu ta thực sự cảm thấy Trương Dương có chút thay đổi, cụ thể thế nào không nói ra được, chỉ là cảm thấy tốt hơn trước đây. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.

- Đúng, tôi cũng vậy, hình như cậu có sức hấp dẫn hơn rồi!

Cố Thành gật đầu, nhờ Tiêu Bân nhắc nhở, cậu mới có cảm giác này, lời nói của cậu ta làm Trương Dương thoáng sửng sốt.

Sức hấp dẫn.

Tư liệu hệ thống chia ra làm năm loại, trong đó không phải có cả sức hấp dẫn sao, Trương Dương nhớ rõ, hôm nay hắn thăng cấp hệ thống, còn được nhiệm vụ thưởng, có tăng một chút sức hấp dẫn.

Trong lòng nghĩ, màn hình hệ thống lại hiện ra trước mặt hắn, giờ vẫn chưa hết giờ, hệ thống vẫn có thể gọi ra.

Năm thanh, toàn bộ đều hiện ra trước mặt Trương Dương, Trương Dương mở thanh dữ liệu.

- Sức hấp dẫn 13, may mắn 12, nghe nhìn 10, vị khứu 12, sức mạnh 22!

Đây là những con số trong thanh dữ liệu, so với ban đầu quả nhiên đã gia tăng, ngoại trừ sức mạnh, trị số sức hấp dẫn cũng tăng lên một chút.

Trương Dương nhớ, lúc đầu, sức hấp dẫn của hắn là 11, phần thưởng nhiệm vụ "Lòng cảm kích của Cục trưởng Triệu" lại được gia tăng thêm 2 điểm.

Tuy nhiên từ 11 đến 13 thay đổi như thế nào, Trương Dương cũng không rõ.

- Ký chủ đoán đúng, số liệu hệ thống gia tăng, sẽ thể hiện trực tiếp ở cơ thể ngài, sức hấp dẫn của ngài quả thực đã tăng, lực hấp dẫn đối với người khác cũng lớn hơn!

Giọng nữ máy móc đột ngột vang lên, làm Trương Dương giật mình.

- Vậy cũng không đúng, những trị số này đều thay đổi, vậy sao sức hấp dẫn tăng rõ vậy còn mau mắn lại chẳng tăng bao nhiêu?

Trương Dương nghĩ, trực tiếp hỏi, mấy số liệu này, vận may là thay đổi nhiều nhất, trước chỉ có 5, giờ là 12, đã nhiều gấp đôi rồi.

- Vận may không thể hiện bên ngoài, từ từ ngài sẽ nhận ra, chỗ tốt của việc gia tăng lũy thừa vận may!

Giọng nữ máy móc chàm chậm nói, trong giọng nói dường như mang cả ý cười.

Trương Dương thoáng nhíu mày, lại hỏi:

- Nghe nhìn, vị khứu đều tăng, sao biểu hiện chả rõ ràng gì cả?

Nghe nhìn từ 9, giờ đã lên 10, biến hóa không lớn, tuy nhiên vị khứu tăng không ít, từ 7 giờ đã là 12, ngoại trừ may mắn thì đây là mục có biến đổi lớn nhất.

- Có chỉ có điều ký chủ không chú ý thôi, không tin ngài cứ tĩnh tâm cảm nhận, chắc chắn sẽ cảm nhận được sự thay đổi!

- Được, tôi sẽ cảm nhận thử!

Trương Dương nhẹ nhàng gật đầu, lần này giao lưu với hệ thống không tốn nhiều thời gian, Tiêu Bân và Cố Thành cũng đang nói chuyện, sự thay đổi của Trương Dương họ cũng chỉ nói vậy thôi chứ thực sự cũng chẳng nghĩ ngợi gì, chẳng qua Trương Dương chỉ thay đổi một chút thôi, không rõ ràng đến thế, nếu không phải Tiêu Bân quan sát kỹ Trương Dương thì đã không nhận ra điều này.

Đứng ở đó, Trương Dương cẩn thận nghe ngóng Tiêu Bân và Cố Thành nói chuyện, thính lực hình như có tốt hơn một chút, chỉ có điều cảm nhận không được rõ ràng.

Còn về phần thị lực, thị lực của hắn trước giờ rất tốt, nên cũng chẳng có cảm nhận gì rõ ràng.

Còn lại là vị khứu.

Trương Dương hít một hơi, vừa hít vào, ánh mắt hắn lập tức ánh lên tia sửng sốt, hắn đã ngửi được chút mùi của thuốc.

Trong bệnh viện, ngửi được mùi thuốc chẳng có gì đáng ngạc nhiên, bất kỳ ai đến bệnh viện, đều ngửi được mùi này.

Vấn đề là, lần này Trương Dương cảm nhận được sự khác biệt với trước kia, mùi thuốc nồng hơn, thậm chí hắn có thể mơ hồ phân biệt được vài loại thuốc.

Loại cảm giác này, tuyệt đối rõ ràng hơn trước rất nhiều.

Ngoài ra, Trương Dương còn ngửi thấy được những mùi trước nay hắn chẳng hề chú ý, chẳng hạn mùi của Mễ Tuyết trên giường, có thể là do khoảng cách hơi gần một chút, nhưng Trương Dương biết, bình thường, hắn ở vị trí này tuyệt đối sẽ không thể ngửi được mùi gì.

Dấu hiệu này chứng tỏ, khứu giác của hắn đúng là đã gia tăng, đúng như lời hệ thống nói.

Về phần vị giác, còn sức mạnh, Trương Dương không muốn thử, chỗ này không phải chỗ để thử, có thể dựa vào khứu giác để xác định là đủ rồi.

Lúc này, Trương Dương đột nhiên cảm giác, thăng cấp hệ thống dường như không hề sai, chí ít năng lực của bản thân hắn quả thực đã gia tăng, mà loại gia tăng này, hiệu quả hơn mình tự luyện tập.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK