Mục lục
Thần Y Thánh Thủ - Trương Dương (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi báo được thù, Truy Phong đối với Trương Dương có vẻ càng thân mật, chở Trương Dương không ngừng chạy như bay trên thảo nguyên.

Tình cờ có người bình thường qua đường, hoặc là dân du mục nhìn thấy bọn họ, đều sẽ không nhịn được mà dụi lại hai con mắt, tốc độ của Truy Phong quá nhanh, trên thảo nguyên chỉ thấy là một điểm trắng di động rất nhanh, sau một lúc thì sẽ không còn thấy bóng, mấy người này đều coi là tự mình hoa mắt.

Truy Phong lần này đã chạy bỏ cách đám Long Phong bọn họ hai ngày đường.

Đi dạo trên thảo nguyên hai ngày, bắt được một ít "dã vị" thảo nguyên xui xẻo, chờ Trương Dương an nhàn thư thái trải qua hai ngày này, đám Long Phong bọn họ mới đuổi kịp tới.

Nhìn răng nanh Kim Quan Mãng mà Trương Dương tùy ý ném qua, Long Phong suýt chút nữa thất kinh rơi cả mồm xuống.

Trương Dương chạy đã nhanh, lại còn thuận tiện làm thịt một con Kim Quan Mãng khiến y thực sự có chút ngoài ý muốn, Kim Quan Mãng thất quan, y mà đơn độc đối mặt thì căn bản không phải đối thủ, cũng chỉ có Trương Dương mới có thể nhẹ nhàng giải quyết như vậy.

Vừa giật mình, đồng thời Long Phong cũng có cảm giác bất đắc dĩ rất mãnh liệt.

Cho tới nay, y đều xem đuổi kịp Trương Dương là mục tiêu của mình, lúc Trương Dương đang ở tam đẳng sơ kỳ, y đã muốn thế, hắn đến tam đẳng trung kỳ y vẫn nghĩ như thế, thậm chí khi hắn đã đến tam đẳng hậu kỳ, y cũng không hề từ bỏ.

Trùng tu tâm pháp chí cao, về tổng thể y cảm giác mình còn có ưu thế hơn so với Trương Dương.

Đáng tiếc hiện thực là tàn khốc, trong khi y thật vất vả đột phá đến tam đẳng, cho rằng khoảng cách với Trương Dương đã lại gần thêm một bước thì Trương Dương nghiễm nhiên cũng làm ra đột phá, đã là cao thủ tứ đẳng hàng đầu, lại đã bỏ xa y hơn nữa.

Bây giờ với y, chuyện đuổi kịp Trương Dương đã không còn ôm mộng hão huyền gì nữa.

Ai biết khi y tiến bộ lần thứ hai thì Trương Dương đã "biến thái" tới mức nào rồi, ở trong mắt y Trương Dương chính là một "yêu nghiệt".

Trên đường trở về không có dừng lại, rất nhanh chóng đã đến địa chỗ có đông người sinh sống.

Ở chỗ này Truy Phong mới coi như là thành thật buông xuống tốc độ "ngạo nhân" của nó, để tránh việc quá ư "kinh thế hãi tục".

Ngay cả như vậy, bộ lông đẹp đẽ trắng muốt toàn thân của nó cũng sẽ rước lấy đông đảo anh nhìn, sức hấp dẫn thậm chí vượt qua cả Thiểm Điện "kute", tới không ít nơi đều có rất nhiều người đề nghị chụp ảnh chung với Truy Phong.

Cuối cùng vẫn là Trương Dương mướn thêm một chiếc xe lớn, để Truy Phong chịu ấm ức chút mà ở trong xe, lúc này mới coi như tạm thôi.

Suốt dọc đường không ngừng nghỉ, sau ba ngày mấy người liền trở lại Trường Kinh.

Lần này đi ra ngoài gần như hơn một tháng, hơn một tháng này làm cho Trương Dương có loại cảm giác như đã hơn một năm, trong hơn một tháng này đã phát sinh rất nhiều chuyện, cũng đã khiến cho hắn cả đời đều khó mà quên được.

Ở cửa biệt thự của Trương Dương, có bóng dáng mỹ miều đang ở đó sửa sang chăm sóc hoa cỏ, bên cạnh còn có một cô gái đang giữ đồ, ở đó nói liên miên lầu bầu không biết chuyện gì nữa.

Người đang chăm cây chính là Mễ Tuyết, trường học đã nghỉ đông, quán cơm bên kia Tiểu ngốc cùng Nam Nam có thể trông coi triệt để khiến cho cô được giải phóng trong thời gian dài.

Hơn một tháng qua mỗi ngày cô đều ra cửa mà trông, chờ Trương Dương trở về, lúc đợi chờ tẻ nhạt mới làm những việc này.

- Tiểu Tuyết cứ để cho tôi nói, thiếu gia không chừng đi đâu ăn chơi chè chén, đàn ông bọn hắn chính là như vậy, đặc biệt là gã Long Thành kia vẫn theo thì chắc chắn sẽ không dẫn anh ấy đi đâu hay ho cả. . .

Người đang nói chuyện chính là Khúc Mỹ Lan, những ngày qua cô ta vẫn ở cùng Mễ Tuyết, hai người ngược lại là đã tạo được mối tình cảm khá thân thiết.

Đây cũng là cô ta đang bất bình dùm cho Mễ Tuyết, đi ra ngoài lâu như vậy, thậm chí ngay cả cuộc điện thoại cũng không gọi, cũng quá thể rồi.

Còn Long Thành, bởi vì lúc trước cô chính là bị Long Thành bắt được, Long Thành lại đột phá trước nên làm cho cô nàng rất là đố kị, tránh không được chuyện nói xấu sau lưng vài câu.

Nghe cô ta nói xong, Mễ Tuyết chỉ là cười cười, rồi đột nhiên cô ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn ra phía sau.

Ánh mắt rạng ngời không ngừng sáng lên, trong đó rất nhanh chóng đã xuất hiện ánh sáng rạng rỡ của niềm vui đoàn tụ, Khúc Mỹ Lan cũng ngáo ngơ quay đầu lại rồi lập tức há to miệng, ngơ ngác đứng đó.

- Thiếu, thiếu gia, tôi không phải. . .

- Dám nói tôi đi ăn chơi chè chén, tý sẽ tính sổ với cô sau!

Trương Dương trừng mắt lên, Khúc Mỹ Lan thân thể lập tức tự động nép vào một bên, vừa ấm ức vừa sợ hãi nép ở đó, một câu cũng không dám nói nữa.

Cô không ngờ, đang lúc chính mình ở sau lưng nói xấu mà lại bị bắt tại trận.

- Tiểu Lan không phải cố ý đâu, anh đừng giả bộ kiểu đó làm cổ sợ!

Mễ Tuyết liếc nhìn Khúc Mỹ Lan đang sợ hãi đến sắp rơi nước mắt thì khẽ bênh một câu, những ngày qua cũng may là có Khúc Mỹ Lan bên cạnh mới giúp cô không thấy tẻ nhạt.

- Anh biết, anh về rồi đây, chúng ta vào nhà đã rồi hẵng nói!

Trương Dương khẽ gật đầu rồi ôm lấy Mễ Tuyết, hai người cùng nhau tiến vào biệt thự, phía sau lúc này mới hiện ra hai chiếc xe, Long Phong cùng Long Thành đều từ trên xe đi xuống. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn

Nhưng tranh xuống trước chính là Truy Phong, Truy Phong có vẻ rất không vui, đứng ở trong xe tải tự nhiên không nhanh bằng nó tự vung chân chạy, nếu không phải dọc đường đi có Trương Dương an ủi thì e là nó đã sớm tức giận.

Đem tất cả các thứ trên xe vào, Long Phong lúc này mới về phòng mình đi tắm.

Những đồ vật này đều phải bảo quản thích hợp, tất cả đều là bảo bối tốt, ngay cả linh dược cũng có thể chế ra đến mấy chục viên, thêm vào trong tay Trương Dương còn có ngọc phục linh ngàn năm, dược hiệu của những linh dược này càng thêm mạnh.

Những thứ thuốc không phải linh dược quý giá, tỷ như dưỡng sinh hoàn, giải độc đan, Trương Dương cũng có thể chế ra thật nhiều, hắn bây giờ hoàn toàn sẽ không phải vì lo lắng chuyện nguyên liệu mà phát sầu nữa.

Trừ những thứ này ra, tinh huyết đan sắp tiêu hao hết cũng có bổ sung, hai người ba thú bọn họ, không ngừng dùng đến tinh huyết đan, chỗ tồn kho trước đó đã tiêu hao hơn nửa, tinh huyết của con Kim Quan Mãng thất quan này hắn vừa khéo có thể dùng để chế ra một ít.

Những tinh huyết đan này hiệu quả không sánh được với tinh huyết đan Linh Viên, nhưng so với tinh huyết đan của Kim Quan Mãng trước đó thì đã khá hơn một chút, những tinh huyết đan này Trương Dương chưa dùng tới, nhưng đối với Long Phong, Thiểm Điện bọn họ vẫn có trợ giúp rất lớn.

Trương Dương trở về tối đầu tiên là Mễ Tuyết xuống bếp làm cơm nước.

Hơn một tháng qua, lúc không ở nhà cô liền theo sang bên quán cơm học nghề đầu bếp, chưa đến mức có thể lợi hại như bếp trường nhưng tay nghề so với trước đây đã tinh tiến không ít, một bàn tiệc tối phong phú liền hiện ra qua tay cô.

Cơm tối xong, Long Phong chủ động đi ra, lại còn kéo theo Truy Phong cùng Thiểm Điện mấy tên tiểu tử không muốn rời khỏi nốt.

Về phần Long Thành, đưa xong đồ thì anh ta liền đi luôn vì cũng rất lâu rồi chưa về nhà nên về thăm người thân.

- Em gầy đi rồi…

Nhìn khuôn mặt nhỏ hơi có chút tiều tụy đi của Mễ Tuyết, Trương Dương có chút đau lòng thốt lên, lúc này người không hiểu chuyện như Khúc Mỹ Lan cũng đã bị sai đi mua đồ, Truy Phong thích thú ngủ trên tấm lót lông dê lớn đến mức nó chưa từng thấy.

- Em vẫn ổn, anh cũng gầy đi nhiều.

Mễ Tuyết sắc mặt thoáng ửng hồng, quả thực cô đã gầy đi chút ít so với trước đây, mấy ngày lúc Trương Dương không có ở đây, cô hầu như không ăn uống chu đáo lắm, những đồ làm ra đều được Khúc Mỹ Lan chén hộ.

- Anh như thế này không phải là gầy, là khỏe mạnh đấy chứ.

Trương Dương khẽ mỉm cười, thể trọng của hắn quả đã có hơi giảm bớt, sau khi lên tứ đẳng thì hắn muốn kiểm soát thể trọng bản thân cũng rất đơn giản, hắn cố ý khống chế thể trọng bản thân ở một phạm vi thích hợp nhất.

Điểm này nếu như bị đám nữ sinh kia biết được, phỏng chừng đều sẽ phát rồ đi học nội kình để tự do khống chế thể trọng, chuyện đáng tha thiết ước mơ đến cỡ nào.

Chỉ một điểm hấp dẫn này cũng đã có thể đủ khiến cho các cô dũng cảm đối mặt với quá trình tu luyện nội kình vốn cực kỳ khắc khổ, nói không chừng lại còn có thể xuất ra mấy cao thủ phái yếu.

- Trương Dương, em nhớ anh!

Mắt nhìn Trương Dương hơi thở, Mễ Tuyết như hoa lan nhẹ tỏa hương, lúc nói chuyện cô cũng dựa vào rất gần với Trương Dương.

- Cưng à, anh cũng nhớ em!

Trương Dương khex gật đầu một cái, không nhịn được ôm lấy tình nhân trước mặt vào lòng, hướng về đôi môi anh đào ngọt lịm say đắm mê người kia mà nghiêng nghiêng ghé xuống.

*****

Cùng lúc đó tại Xibia xa xôi, một người đàn ông tầm sáu mươi tuổi trong tay đang cầm một con cáo đỏ như máu, ở đó đắc ý cười to.

Người này chính là Trương Đạo Phong, mười năm trước ông ta liền bắt đầu truy tìm tung tích huyết hồ, cuối cùng xác định tại Seberia có một con, lại bỏ ra thời gian mấy năm tìm ra tung tích con huyết hồ này.

Sau ba năm truy tìm thì ông ta rốt cuộc đã thành công, bắt được con huyết hồ này.

Có máu của huyết hồ, ông ta liền có thể phối chế ra huyết hồ đan, huyết hồ đan đối với ông ta có tác dụng rất trọng yếu.

- Trở về, rốt cuộc có thể trở về rồi, nhoáng một cái mười năm, cũng không biết Vận An hiện giờ như thế nào, còn cả Dương Dương nữa.

Trương Đạo Phong trong miệng khẽ thầm cảm thán, nói xong lời cuối cùng, trên mặt có vẻ hơi ủ rũ, tựa hồ mang theo sự tiếc nuối rất sâu.

Cuối cùng liếc nhìn nơi ông ta đã hết sức quen thuộc này, đoạn không hề chuyển hướng tiến về phương bắc, tốc độ của ông ta rất nhanh, mấy cái lắc mình liền không còn hình bóng, so với trưởng lão Lý gia thì tốc độ lại còn nhanh hơn nhiều.

Một đêm qua đi không tiện nói nữa, vừa rạng sáng ngày thứ hai Trương Dương liền rời khỏi giường.

Trên mặt của hắn hơi có chút ảo não, ngày hôm qua hai người đều kích động hơn chút so với bình thường, nhưng bất đắc dĩ ông trời lại không thuận theo, Mễ Tuyết đúng lúc là sẽ "bất tiện" trong mấy ngày.

Tuy rằng tối hôm qua không thể có "bước đột phá trọng đại", nhưng hai người cũng đã có thể làm ra một bước quyết định.

Qua mấy ngày nữa cho tròn năm, bọn họ sẽ về nhà một lần, thương lượng chuyện đính hôn, đem việc kết hôn quyết định xuống trước.

Việc này lẽ ra nên do Trương Khắc Cần tự mình đứng ra, nhưng gần đây công việc của ông bận rộn, Trương Dương tuy nói đã hóa giải mâu thuẫn trong quan hệ cha con, nhưng nhiều năm ngăn cách như vậy, hai người không thể nào thân tình như cha con nhà người ta.

Chuyện đính hôn này, hắn đơn giản là tự mình đi làm, chỉ có ngày đính hôn là mời Trương Khắc Cần đứng ra quyết định.

Cha mẹ hai bên đều đã gặp mặt, cũng không câu nệ chuyện này nữa.

Về chuyện đính hôn, Mễ Tuyết đương nhiên sẽ không hề phản đối, mấy ngày này nụ cười trên mặt cô càng rạng rỡ hơn rất nhiều, có lần đi quán rượu mà vẫn có vẻ hồn ở đâu đâu, bị Tiểu ngốc cùng Nam Nam trêu chọc một trận.

Mễ Tuyết cũng không chuyện tốt là mình sắp đính hôn giấu giếm hai cô bạn tốt, hai người vừa ước ao vừa chúc mừng cho Mễ Tuyết, đồng thời cũng đều nghĩ đến chính mình.

Tiểu ngốc cùng Hồ Hâm kỳ thực sớm đã lén lút xác định quan hệ, còn Nam Nam cùng Cố Thành "da mặt đều mỏng", đến nay vẫn chưa "chọc thủng được tầng giấy cửa sổ kia", nhưng với tình thế trước mắt thì có thể thấy hai người sớm muộn cũng sẽ đến với nhau.

Hiện tại bọn họ vẫn đều đang trong gia đoạn gây dựng sự nghiệp, vẫn chưa tốt nghiệp, vẫn nên là đợi sau khi tốt nghiệp bọn họ mới nên nói tới chuyện này.

Hồ Hâm và Cố Thành bây giờ đã là tổng và phó tổng công ty hậu cần lớn nhất Trường Kinh.

Ông chủ Vương bên đó sau khi trải qua đả kích lần trước thì cũng coi như là tỉnh táo một cách triệt để, sau khi bán cổ phần cho Trương Dương, y đã dẹp bỏ tính hung hăng trước đây mà nghiễm nhiên ăn chay niệm phật, chuyện của công ty cũng không hỏi đến, hoàn toàn uỷ quyền cho Hồ Hâm cùng Cố Thành, ngay cả những thủ hạ kia, ai thích đi thì giải tán, không thể giải tán thì cũng đều đẩy cho Hồ Hâm cả.

Đối với y mà nói, của cải tích lũy trước đây đã đủ để y sống sung sướng cả đời.

Cũng may là y cũng không làm chuyện gì quá khích, Trương Dương hiện tại xem như là triệt để trở mặt với Hô Duyên gia, muốn phòng bị Hô Duyên gia trả thù, đối với một số sản nghiệp của Hô Duyên gia ở thế tục nhất định phải nhìn chăm chăm rất căng, ông chủ Vương đang ở trước mắt, một khi y có biểu hiện gì lạ, Trương Dương sẽ lập tức bóp chết mối nguy này từ trong trứng nước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK