Mục lục
Thần Y Thánh Thủ - Trương Dương (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tốc độ của Long Phong rất nhanh, Trương Dương cảm giác còn nhanh hơn so với nội kình anh ta đã mất.

Điều này khiến Trương Dương càng giật mình. Hắn không tin Long Phong bế quan gần một tháng đã khôi phục được trạng thái như cũ. Dựa theo suy đoán của hắn, cho dù uống linh dược cũng phải tầm một năm

Dù sao cũng là tu luyện lại lần nữa, cho dù đã có nền tảng nhưng cũng không thể nhanh như vậy

Trương Dương chạy như bay theo. Hai người trông như hai cái bóng. Tuy nhiên tốc độ của Trương Dương rõ ràng nhanh hơn Long Phong rất nhiều.

Nói thế nào hắn cũng là đại cao thủ tam tầng hậu kỳ, ngay cả một người tuy luyện lại một tháng cũng không vượt qua thì hắn thà đâm đầu vào tường mà chết

Sau khi chạy thêm mấy phút, Trương Dương giơ tay rốt cục tóm lấy cánh tay Long Phong.

- Nhị tầng sơ kỳ

Nắm lấy tay Long Phong một lúc, hắn lập tức tra ra nội kình của Long Phong đã là nhị tầng sơ kỳ. Chưa tu luyện tới nhị tầng hậu kỳ như ban đầu nhưng kết quả này cũng thật đáng ngạc nhiên.

- Không đúng, nhị tầng sơ kỳ thì sao tốc độ của cậu lại nhanh hơn lúc trước?

Trương Dương lập tức hỏi Long Phong một câu. Hiện nay là tu vi nhị tầng sơ kỳ, tu vi này căn bản không thể có tốc độ như vậy.

Cho dù Long Phong trước kia, lúc Long Phong đạt đỉnh cao khi chưa mất nội kình cũng chưa từng nhanh như vậy

- Vô thượng kỳ điển thật ra biên độ tăng trưởng lớn nhất chính là tốc độ. Đây là bộ tâm pháp cao cấp chân chính. Tốc độ tu luyện nhanh hơn nhiều so với tôi tưởng tượng, cũng gia tăng rất lớn sự linh hoạt và tốc độ

Long Phong cười nói, lần này anh ta thật sự trong họa có phúc

Vô thượng thực điển là tâm pháp tối cao khó có được nhất. Hơn nữa còn rất thích hợp cho anh ta tu luyện. Nên chỉ trong vòng một tháng anh ta đã đột phá mạnh mẽ lên được một tầng, một lần nữa tiến vào tu vi nội kình nhị tầng.

Tuy nói chỉ là sơ kỳ nhưng anh ta cũng đã rất hài lòng

Trước khi anh ta xuống núi, nội kình cũng chỉ là sơ kỳ. Sau đó đi theo Trương Dương, dựa vào linh dược mới từ từ tăng lên

- Tâm pháp chí cao cấp lợi hại như vậy, tôi cũng muốn tu luyện lại.

Trương Dương gật đầu cảm nhận được tốc độ của Long Phong, hắn có chút hâm mộ nói một câu

- Cậu muốn tu luyện lại có thể tự phế nội kình, tôi có thể nói toàn bộ những điều tâm đắc của tôi lúc tu luyện trước kia cho cậu.

Long Phong cười ha hả, Trương Dương hơi sững sờ, sau khi suy nghĩ lập tức lắc đầu

- Bỏ đi, sau khi tôi tự phế không biết có thể giống cậu trực tiếp tu luyện được không. Chẳng may không được, tôi sẽ lỗ lớn

Tâm pháp tối cao cấp không dễ tu luyện như vậy. Cho dù Trương Vận An giao thực điển cho Long Phong cũng chưa từng cam đoan anh ta nhất định sẽ luyện thành

Là Long Phong rất may mắn, bộ thực điển này vừa đúng phù hợp với anh ta, cuối cùng giúp anh ta luyện thành

Trương Dương tự phế nội kình, đến lúc đó nếu phát hiện không thể luyện, vậy chẳng phải lỗ lớn sao. Hơn nữa hắn đã tam tầng hậu kỳ, rất nhanh sẽ có thể tiến vào tứ tầng cấp cao nhất. Hoàn toàn không phải tu luyện lại.

Tốc độ tăng cường của vô thượng thực điển dưới nội kình tứ tầng cũng có thể thể hiện nội kình tứ tầng. Toàn thân đều tràn đầy nội kình, tương đương với việc tiến hành cải tạo toàn thân. Tốc độ của ai cũng sẽ tăng lên rất nhiều

Tốc độ của Trương Vận An liền không kém gì Tia Chớp, nhưng linh thú vẫn có sở trường về tốc độ

- Haha

Long Phong vừa cười một tiếng, sau đó khẽ nói:

- Tôi có thể khôi phục nhanh như vậy, thứ nhất là nội kình công pháp tốt, hai là linh dược của cậu tốt. Tháng này tôi dùng hai viên tinh huyết đan, không có hai viên tinh huyết đan này, tôi cũng không thể khôi phục được tới nhị tầng sơ kỳ nhanh như vậy

Long Phong nói, trong mắt còn có chút cảm kích

Tinh huyết đan mà Trương Dong cho anh ta đều là thứ hiệu quả nhất, là máu tươi mà linh vượn tay dài nội kình tam tầng cấp cao nhất tự nguyện tặng cho.

Linh dược tốt như vậy, hiệu quả đương nhiên khác những thứ khác, càng đẩy nhanh việc tu luyện của Long Phong

Cho nên anh ta mới có thể khôi phục nhị tầng sơ kỳ trong thời gian ngắn như vậy. Nếu cứ tiến triển như vậy, cuối năm trước khi về nhà, anh ta rất có hy vọng khôi phục được nội kình như cũ.

Nói như vậy, căn bản anh ta sẽ không lỡ chuyện trong nhà, hơn nữa còn tu luyện tâm pháp lợi hại hơn, có tốc độ nhanh hơn

Đợi lúc anh ta khôi phục nhị tầng hậu kì, tốc độ của anh ta hẳn sẽ không thua kém Tia Chớp lúc trước, cũng chính là tốc độ khi Tia Chớp chưa bị Trương Dương bắt.

Có Long Phong tương bồi, Trương Dương tu luyện không còn nhàm chán nữa. Tu luyện xong hai người liền cùng nhau xuống núi

Khúc Mỹ Lan đã tỉnh, nhìn thấy Long Phong, cũng giật mình kinh hãi, cô lúc này mới biết Long Phong đã xuất quan

Long Phong xuất quan là chuyện vui và đáng để ăn mừng. Buổi trưa, Trương Dương đích thân xuống bếp làm một bữa thịnh soạn. Hắn và Long Phong còn uống rất nhiều rượu.

Tu luyện lại, khôi phục nội kình nhị tầng, tốc độ còn nhanh hơn trước, trong lòng Long Phong cũng rất vui. Trước khi bế quan anh ta thật sự không ngờ lần này có thể tu luyện nhanh như vậy

Lúc này ít nhất anh ta không kém hơn so với lúc rời khỏi nha, điều này đã khiến anh ta rất hài lòng rồi

- Linh linh

Vừa ăn cơm xong, Trương Dương đang định tìm Long Phong ra ngoài tìm nơi luyện tay, thì điện thoại vang lên

Dãy số của Vương Quốc Hải. Trong trường hợp bình thường Vương Quốc Hải cũng không chủ động liên lạc với Trương Dương. Trừ phi lại có chuyện bọn họ không giải quyết được

- Trương Dương, tin tốt, tin tốt, Tô Thiệu Hoa khỏi hen rồi

Vừa nghe máy, giọng Vương Quốc Hải đã truyền tới, trong điện thoại hắn còn nghe thấy rất nhiều tiếng vỗ tay truyền đến

- Khỏi rồi

Trương Dương hơi sững sờ hỏi lại

- Chúng tôi vừa làm kiểm tra toàn diện cho ông ấy, không còn dấu hiệu bệnh nào. Đây không phải là sự trị liệu bình thường duy trì, mà là thật sự khỏi, thật sự khỏi

Vương Quốc Hải lớn tiếng kêu lên. Trương Dương lại nghe thấy tiếng hét chói tai của Vương Lộ.

Trương Dương gật đầu nói:

- Tôi biết rồi, tôi tới bệnh viện ngay

Ý nghĩa của việc Tô Thiệu Hoa khỏi hẳn rất khác. Tiểu sử bệnh của Tô Thiệu Hoa chính là tài liệu quan trọng cho đề tài nghiên cứu để họ báo lên cấp trên. Hiện giờ Tô Thiệu Hoa khỏi hẳn điều này có nghĩa là đề tài của họ đã thành công

Đề tài này của họ vốn được thiết lập với mục đích chữa khỏi bệnh này

Cũng khó trách người bên đó vui mừng như vậy. Khổ sở một thời gian rốt cục có được sự đền đáp. Tuy nói việc Tô Thiệu Hoa khỏi hẳn cũng không khiến đề tài kết thúc ngay, nhưng ít ra đã chứng minh với mọi người đề tài của họ có thể thành công, hơn nữa đưa ra minh chứng trực tiếp cho sự thành công

Sau đây bọn họ chỉ phải chữa khỏi cho mười tình nguyện viên, ghi chép lại tất cả số liệu, đề tài này có thể kết thúc mỹ mãn. Đến lúc đó mỗi người tham gia nghiên cứu đều có thể có được vinh dự và lợi ích không thể lường được

- Long Phong, tôi tới bệnh viện một chuyến.

Trương Dương trước khi đi thay quần áo, nói với Long Phong

- Tôi đi với cậu

Long Phong cũng đứng lên. Hiện tại tuy vi của anh ta đã khôi phục rất nhiều, có thể đảm nhiệm làm vệ sĩ cho Trương Dương, nên mới muốn cùng đi

- Không cần đâu, cậu cứ tiếp tục tu luyện, uống tất cả linh dược, nhanh chóng khôi phục trạng thái cũ

Trương Dương lắc đầu, hắn thay quần áo rất đơn giản, chỉ thay cái áo khoác, hơn nữa áo khoác trong phòng khách

Lúc nói chuyện hắn đã thay xong quần áo. Tô Thiệu Hoa khỏi hẳn là đại sự, hắn nhất định phải ra mặt, lúc này hắn cũng phải ra mặt

Trong lòng hắn chỉ có thể thầm than đáng tiếc, hôm nay không thể đưa Long Phong cùng đi luyện tay

May là Long Phong không biết cách nghĩ của hắn. Nếu biết chắc sẽ lập tức quay về bế quan. Hiện tại anh ta là nhị tầng sơ kỳ, Trương Dương đã là tam tầng hậu kỳ, như vậy mà muốn lôi người ta đi luyện tay, vậy chẳng phải rõ ràng là bắt nạt người ta sao

Cho dù tốc độ của anh ta đã tăng rồi nhưng cũng không phải là đối thủ của Trương Dương, đối chiến thì thuần túy là tự rước lấy vạ vào thân

Trương Dương trực tiếp lái xe tới tam viện, lúc này phòng làm việc của tổ nghiên cứu của tam viện đã đầy tiếng reo hò vui sướng

Chu Chí Tường, Ngô Hữu Đạo đều ở đây, đề tài này dù sao cũng có tên họ

Ngoài bọn họ ra còn có Tô Thiệu Hoa cũng ở đây

Lần này tiến hành kiểm tra sức khỏe toàn diện cho Tô Thiệu Hoa. Kiểm tra sức khỏe cho thấy hệ hô hấp của ông ta đã hoàn toàn bình thường, không khác gì người bình thường

Không thấy dấu hiệu đặc thù gì của bệnh hen suyễn

Sau khi xác định nhiều lần, bọn họ mới dám khẳng định Tô Thiệu Hoa thực sự khỏi bệnh. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Biết được kết quả này, Tô Thiệu Hoa vô cùng vui mừng. Ông ta nhớ lại lời của Trương Dương năm đó

Trương Dướng nói bệnh của ông có chút phiền phức, cần thời gian nửa năm mớii chữa khỏi. Hiện nay mới hơn năm tháng, còn chưa đầy nửa năm, đã chữa khỏi hoàn toàn

Chuyện năm đó ông ta không dám tin, bây giờ đã thành sự thật

Căn bệnh hành hạ ông ta mấy chục năm hoàn toàn biến mất. Cuối cùng ông ta không còn phải lo lắng gì nữa. Tâm tình của ông ta lúc này vui không kém gì những người khác

Ông ta còn không ngừng cảm ơn Ngô Hữu Đạo và mọi người

Lúc trước nếu không phải là Ngô Hữu Đạo có mắt nhìn người, giới thiệu Trương Dương trị liệu cho ông ta, chỉ e ông ta không có ngày hôm nay. Căn bệnh khiến ông ta tuyệt vọng cũng sẽ không chữa khỏi được như vậy

Những thành viên nghiên cứu khác thời gian này cũng đều rất vất vả không ngừng ghi chép số liệu

Cho dù thế nào bọn họ cũng phục vụ cho việc chữa bệnh của mình, gửi lời cảm ơn đến họ là đương nhiên

- Viện trưởng Chu, để tỏ lòng cảm ơn của tôi, tôi quyết định tặng mỗi bác sĩ chuyên gia tham gia nghiên cứu số tiền cảm tạ là năm mươi ngàn. Số tiền này tôi sẽ chuyển vào tài khoản của tổ nghiên cứu, vấn đề thuế tôi cũng sẽ lo xong xuôi.

Tô Thiệu Hoa bình tĩnh lại, nhẹ giọng nói với Chu Chí Tường

Chu Chí Tường đang nói chuyện với Vương Quốc Hoa đột nhiên ngẩn ra. Những người khác đang vui vẻ nói chuyện cũng đều dừng lại, quay đầu nhìn Tô Thiệu Hoa

Mỗi người năm mươi ngàn, bọn họ hoài nghi mình có nghe lầm không

- Tô tiên sinh, ông nói ông hậu tạ tổ nghiên cứu?

Chu Chí Tường nhỏ giọng hỏi một câu, ông ta cũng là thành viên tổ nghiên cứu, nếu có thưởng cũng có phần của ông ta

- Đúng, cảm ơn sự nỗ lực của mọi người, cảm ơn mọi người đã chữa khỏi bệnh cho tôi, mỗi người năm mươi ngàn biểu lộ chút thành ý của tôi

Tô Thiệu Hoa mỉm cười, gật đầu. Lúc ông ta nói những lời này, trong lòng lại nghĩ tới một người khác

Đó chính là Trương Dương. Lần này bệnh của ông có thể chữa khỏi hoàn toàn đều là công lao của Trương Dương. Điều này ông biết rõ, sự cảm tạ của ông đối với Trương Dương cũng lớn nhất

Tổ nghiên cứu tổng cộng cũng mấy chục người, mỗi người năm mươi ngàn mới là mấy chục ngàn. Cứ cho cộng cả thuế cũng không quá một triệu

Đừng nói một triệu, ngay cả mười triệu, chỉ cần có thể chữa khỏi bệnh, ông ta cũng tình nguyện bỏ ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK