Kẻ đột nhập trái phép đương nhiên phải đương nhiên phải chết, nhưng chỉ e những Thiên thần chưởng quản thế giới Thiên Đạo như bọn họ cũng phải gặp nạn!
Huyền Dục đi tới, đột nhiên dừng bước nói: “Chư vị, Huyền Ngô bị giết, ba trong tứ đế cõi âm đã phục sinh, một vị trốn thoát, còn có đại ác nhân mất khống chế, những chuyện này đã không thể giấu được nữa rồi. Nhất định phải báo cáo lên trên!”
Huyền Tinh Huyền Thần lẳng lặng gật đầu.
Huyền Tinh giọng nói khàn khàn: “Thế nhưng cấp trên trách tội xuống là chết chắc? Ai gánh trách nhiệm đây?”
Huyền Dục và Huyền Thần đồng thời nhìn về phía thi thể Huyền Ngô.
Huyền Tinh hiểu ý bọn họ, thở dài: “Đành phải để Huyền Ngô đạo hữu chịu uất ức thôi. Cũng may đạo hữu đã chết, nếu không chúng ta muốn khuyên bảo chắc phải tốn chút sức lực.”
“Tiên giới nhúng tay vào thế gian, chỉ e bầu trời sắp đổi.” Huyền Thần Thần Vương nói.
Huyền Ngô Thần Vương nói: “Đâu phải Tiên giới chưa bao giờ nhúng tay vào thế gian, chẳng phải năm xưa khi bắt Hứa Ứng cũng có tiên nhân hạ giới à? Huyền Ngô và tiên nhân bố trí mới bắt được hắn.”
Huyền Thần suy nghĩ rồi hỏi: “Lần mà chuyển thế Bảo Nhi?”
Huyền Dục Thần Vương gật đầu: “Không biết vị tiên nhân kia có quay lại Tiên giới không.”
“Không.”
Huyền Thần Thần Vương nói: “Ta nhớ sau khi trở về Huyền Ngô sư huynh có nói với ta, vị tiên nhân kia muốn trở về Tiên giới nhưng hắn là được giao việc, cho dù lập công cũng là lập công chuộc tội, không cách nào trở về Tiên giới. Huyền Ngô nói về sau vị tiên nhân kia tới thế giới Nguyên Thú, định tìm một ngọn tiên sơn, hình như tên là Bồng Lai.”
Hắn biết một số chuyện năm xưa.
Chuyện Hứa Ứng Yến Bảo Nhi năm xưa gây huyên náo rất lớn, lớn tới mức Tiên giới phái một vị Trích Tiên hạ giới dẹp loạn, sau khi dẹp loạn xong công lao lại vị vị đại nhân trên Tiên giới nhận mất.
Huyền Dục cười nói: “Trích Tiên biến thành Trích Tiên cũng là vì bên trên không chào đòn cho nên mới phái hắn hạ giới, mắt không thấy tim không đau. Người này định lập công để trở lại Tiên giới, vốn là không thể nào.”
Thế giới Nguyên Thú, Hứa Ứng cũng phát hiện ra chấn động thần thức dị thường này, chẳng qua chấn động này tới nhanh đi cũng nhanh, cho nên y không để trong lòng.
Y từ biệt A Phúc ngốc nghếch, chạy tới Bồng Lai các.
Bồng Lai các ở tận Đông Hải, cách Cửu Nghi sơn rất xa, cũng may thân thể Ngoan Thất rất khổng lồ, Hứa Ứng và Sở Tương Tương ngồi trên đầu con rắn lớn, con rắn bay về phía Bồng Lai, Hứa Ứng có giai nhân bầu bạn, đường xá cũng bớt tịch mịch.
Khi tới Bồng Lai các đã là năm ngày sau. Các chủ Loạn Tinh Hải thấy bọn họ tới vừa mừng vừa sợ, vội vàng mời bọn xuất ngồi xuống.
“Hứa huynh có chỗ chẳng hay rồi, Bồng Lai các ta tuy có hai chữ Bồng Lai nhưng thực tế không chiếm cứ Bồng Lai tiên sơn.”
Lâm các chủ nghe Hứa Ứng nói ý định của mình bèn cười nói: “Bồng Lai các ta còn rất trẻ, mới hơn ba vạn tuổi. So với các môn phái khác, Bồng Lai các chúng ta chỉ coi là mới ra đời chưa bao lâu.”
Hứa Ứng không biết lai lịch của Bồng Lai các, nghe hắn nói vậy trong lòng nghi hoặc hỏi: “Nếu Bồng Lai các mới hơn ba vạn tuổi, vì sao lại có tiên khí trấn thủ kiếp vân? Sư tổ Bồng Lai các các ngươi làm sao phi thăng?”
Lâm các chủ lắc đầu nói: “Sư tổ Bồng Lai các chúng phải không phải là phi thăng lên Tiên giới. Thời thế hiện tại, có Thiên kiếp siêu cấp chặn đường, Thiên lôi lại đứt đoạn, không cách nào phi thăng. Cho nên sư tổ mở lối đi riêng, nếu không thể phi thăng lên Tiên giới, thế thì phi thăng tại nhân gian.”
“Phi thăng tại nhân gian?”
Nghe xong câu này, đám người Hứa Ứng kinh ngạc không thôi, Ngoan Thất vội vàng hỏi: “Lâm các chủ, chúng ta có giao tình bằng cả tính mạng, ngươi không thể giấu giếm được. Phi thăng tại nhân gian là sao?”
Lâm các chủ do dự một hồi rồi nói: “Phi thăng tại nhân gian không phải phi thăng thật sự mà là phi thăng tới Bồng Lai tiên sơn, sinh sống trong Bồng Lai tiên sơn. Năm xưa sư tổ vô tình tìm được Bồng Lai tiên sơn, lại phát hiện Bồng Lai tiên sơn đã bị người ta chế tạo thành tiểu tiên giới tại nhân gian, bên trong bố trí thiên đạo cương thường. Chỉ cần thông qua Thiên kiếp của tiểu tiên giới là có thể phi thăng lên tiểu tiên giới. Từ đó trở đi sẽ là tiên nhân cõi trần, không bị thiên giới quản lý, không nằm trong ngũ hành, tiêu dao tự tại, sung sướng tới khó tả.”
Đám người trợn tròn hai mắt, Sở Tương Tương đi theo Thương Ngô Đại Đế, kiến thức uyên bác nhưng cũng không biết trên đời có nơi kỳ diệu như vậy!
“Bồng Lai tiên sơn phải gọi là Bồng Lai tiên cảnh.”
Lâm các chủ cười nói: “Sư tổ ở trên tiên sơn cũng không khác gì ở Tiên giới, hơn nữa lại càng tự tại. Ba ngàn năm trước kiếp số ập tới, sư tổ Bồng Lai ta cũng bảo vệ cho một đệ tử. Côn Lôn xuất hiện, sư tổ cũng phát kim triện tiên lục, có thể thấy tuy Bồng Lai tiên cảnh là tiểu tiên giới nhưng không khác gì Tiên giới thật sự.”
Hứa Ứng dò hỏi: “Có phải Bồng Lai tiên cảnh có một vị thần nữ tinh thông bói toán?”
Lâm các chủ lắc đầu nói: “Ta chưa từng tới đó, không biết ở đó có ai. Sư tổ là người trong thời Đại Hạ, ba vạn năm trước vô tình tìm được Bồng Lai tiên cảnh, sau khi trở về là sáng lập ra Bồng Lai các. Sau khi sư tổ phi thăng lên Bồng Lai tiên cảnh, Bồng Lai các ta cũng có vài vị các chủ phi thăng tới đó. Bọn họ vẫn đang sống ở Bồng Lai.”
Hứa Ứng nghe đến mê mẩn, nhân gian lại có một tiên cảnh như vậy, chẳng trách năm xưa Tổ Long phái người tìm kiếm Bồng Lai, Doanh CHâu và Phương Trượng tiên sơn. Chắc Tổ Long từng nghe tới thanh danh Bồng Lai tiên cảnh.
Càng khiến hắn ngạc nhiên hơ nữa là A Phúc ngốc nghếch nói ba tòa tiên sơn Bồng Lai, Doanh Châu và Phương Trượng đều là Hứa Ứng đưa từ Tiên giới xuống thế gian. Thế thì Bồng Lai tiên cảnh này có liên quan tới y hay không?”
“Vậy phải làm cách nào mới tới được Bồng Lai tiên cảnh?” Hứa Ứng hỏi.
“Bồng Lai tiên cảnh không có vị trí cố định, không ai biết tiên cảnh này giấu ở đâu. Nhưng Bồng Lai các có một chiếc thuyền mà sư tổ lưu lại, đặt vào trong biển là có thể tới Bồng Lai.”
Lâm các chủ cười khà khà nói: “Năm xưa Tổ Long lệnh cho Từ Phúc ra biển, con thuyền được dùng chính là sao chép từ thuyền của Bồng Lai các ta.”
So với chiếc thuyền chở ba ngàn đồng nam đồng nữ vượt biển tìm kiếm tiên sơn trong trí nhớ của Hứa Ứng, chiếc thuyền của Bồng Lai các nhỏ hơn rất nhiều nhưng lại càng tinh xảo.
Chiếc thuyền là kiểu thuyền lầu, phía sau thuyền là một tòa cung điện, phía trước là một lầu vũ hai tầng, ba cánh buồm, chia ra ở mũi thuyền giữa thuyền và đuôi thuyền.
Con thuyền mà Hứa Ứng và Từ Phúc từng ngồi có quy mô lớn hơn chiếc thuyền này nhiều, trên chiếc thuyền đó có cửu cung, mười hai tầng lầu, dưới có ba tầng, tổng cộng mười sáu tầng, có cầu thang kết nối.
Lại thêm gian phòng lớn lớn nhỏ nhỏ lên tới mấy trăm, thậm chí trong khoang thuyền cũng có gian phòng như lồng chim bồ câu cho người ở.
Buồm lớn buồm nhỏ có tới mấy trăm cái, luyện khí sĩ chuyên phụ trách thần thông hệ phong cũng phải hơn trăm người.