Bữa ăn trưa của ba người cũng nhanh chóng kết thúc, cô muốn giúp bà rửa bát,nhưng bà lại không cho,bà liền liết mắt nhìn anh,anh hiểu ý liền nói với cô.
- - Em lên phòng khách ngồi nghỉ đi, để anh phụ mẹ cho.
- - Nhưng...
- - Đi đi anh phụ cho.
- - Vậy em đi trước vậy.
- - Ừm.
Cô quay người đi lên phòng phòng khách, dáng người cô đi khập khiễng, anh nhìn mà đau lòng,rồi anh quay sang đi lại chỗ bà lên tiếng.
- - Mẹ à mẹ có cần làm như vậy không chứ?
- - Không làm như vậy thì chừng nào mới có cháu cho ta bồng chứ?
- - Thì cứ để tự nhiên có sao đâu?
- - Anh mà để tự nhiên chắc tôi xuống lỗ mới có.
- - Mẹ còn trẻ lắm chưa tới mức đó đâu, với lại hôm trước con và cô ấy cũng đã có rồi, vậy mà hôm qua mẹ cho liều nhiều đến nỗi cô ấy đi khập khiễng luôn rồi kìa.
- - Cải gì? Hôm trước có rồi, vậy sao không nói chứ?
- - Mẹ có hỏi đâu con biết.
- - Cái thằng này,nhưng không sao như vậy tỉ lệ cao hơn, à mà ba mẹ con bé về, mẹ và ba con sẽ qua nhà con bé bàn chuyện hôn sự.
- - Mẹ quyết định đi con không ý kiến.
- - Được rồi mau đem nước cam cho con bé đi.
- - Vâng.
Nói chuyện với bà xong,anh lấy ly nước cam rồi đem lên cho cô, vừa lên phòng khách thấy cô cầm điện thoại xem gì đó rất chăm chú, anh đi lại liền hỏi cô.
- - Em xem gì mà chăm chú vậy?
- - Không có gì, chỉ là em thấy cái nickname này hơi quen thôi.
- - Vậy sao đâu anh xem.
Cô đưa điện thoại cho anh xem,anh nheo mắt lại rồi lên tiếng.
- - Đúng là quen nhưng anh cũng không nhớ rõ là ai.
- - Em cũng vậy.
- - Em uống nước cam đi.
- - Cảm ơn.
Cô cầm ly nước cam lên uống rồi đăc xuống bàn, cô suy nghĩ không biết người đó là ai,sao lại gửi lời mời cho cô,nhìn rất quen nhưng không nhớ là ai, cô không để ý cũng không kết lại, cô xoay qua nhìn anh có ý muốn nói.
- - Anh không đến công ty sao?
- - Không đến.
- - Anh em muốn về nhà, ba ngày rồi chưa về đó.
- - Hay em dọn qua nhà anh ở luôn cũng được, tiền thể anh chở em đi làm luôn.
- - Không được, trai đơn gái chiếc ở chung không ổn.
- - Em thấy chỗ nào không ổn chứ, ngủ chung cũng đã ngủ, hôn cũng hôn,thậm chí anh và em đều thấy cơ thể của nhau rồi không ổn chỗ nào?
- - Anh biến thái, khi không lại nói cái này ra làm gì chứ?
- - Thì sự thật là vậy rồi còn gì?
- - Nhưng em chưa muốn ở chung với anh đâu.
- - Em ăn rồi không chịu trách nhiệm sao?
- - Gì chứ sao lại là em?
- - Vậy thì anh chịu trách nhiệm với em.
- - Không cần.
- - Em không cần nhưng anh cần.
- - Không thèm cãi nữa mệt!
Anh mỉm cười với sự dễ thương của cô, anh nựng hai bầu má mềm mềm của cô,mà muốn cắn một phát, cô khó chịu gạt tay anh ra,quay mặt chỗ khác, không thèm đếm xỉa đến anh. Mẹ anh lúc này đem lên một đĩa trái cây lên,cô nhìn bà cười, bà cũng vậy rồi lên tiếng nói.
- - Tiểu Kiều con mau ăn trái cây đi.
- - Dạ bác gái cũng ăn đi ạ.
- - Được.
Cô cầm một miếng trái cây đưa cho bà, rồi cô mới lấy cho mình, cô cắn một miếng rồi nhai nhai,anh khiều cô rồi chỉ vào môi, cô nhìn anh mỉm cười rồi phồng má lên, anh ỉu xìu xuống nắm vẹt áo ngay tay cô lắc lư qua lại, cô nhất quyết không cho, anh càng lắc thách thức cô rồi nói nhỏ bên tai cô.
- - Đúc cho anh miếng đi mà.
- - Anh có tay đó tự lấy ăn đi.
- - Nhưng anh muốn em đúc cho anh cơ.
- - Em không rãnh đâu.
- - Đi đi mà, đúc cho anh miếng thôi.
- - Không.
- - Vậy em đừng hòng ăn.
- - Anh... mau bỏ ra.
Anh lắc tay cô khiến cô không ăn được, cô không đúc anh càng lắc mạnh hơn, cô bực bội nhìn anh nói.
- - Dừng lại em đúc cho anh là được chứ gì?
- - Biết sớm như vậy, không phải như thế này rồi.
Cô lấy một miếng trái cây rồi xoay qua nhìn anh,anh há miệng chờ cô đúc, cô nhìn anh rồi đưa miếng trái cây đó nhồi vào miệng anh,làm anh xém chút nữa là nghẹt họng luôn, cô nhìn anh cười,anh thì hết nói nổi cô nhưng không sao cô đúc cho anh là được, anh ăn rất ngon miệng,mỉm cười hài lòng. Một màn cơm chó trước mắt, làm bà vừa buồn cười vừa ngứa mắt làm sao? Nhưng rồi cũng coi như không có chuyện gì?
- ---------- LIKE CHO TUI NHÉ --------------
Cảm ơn ❤