Chương 560
Các cao thủ chính thống đều biết rõ quốc sư Đại Hoa, quốc sư Đại Hoa để “Điêu Tạc Thiên” đi vào trong là vì nghĩ cách cứu Lý Trâm Anh, nhưng quốc sư Đại Hoa cũng không có nói cho bọn họ biết cảnh giới thực lực thật của “Điều Tạc Thiên”, càng không nói đến danh tính thật sự của “Điêu Tạc Thiên”!
Cho nên, phản ứng của bọn họ cùng Thương Triết, Thương Thịnh không khác nhau là mấy, đều sợ hết hon!
“Trong phòng còn có người khác?”
Thương Triết và Thương Thịnh nhìn về phía các cao thủ chính thống của quốc sư Đại Hoa, cả nước Đại Hoa chỉ có hai người minh cảnh cường giả, người bên trong hoàng thành là Hoa Tuấn Vũ và quốc sư Đại Hoa thì mới rời khỏi học viện Đạt Ma, sao có thể xuất hiện thêm người thứ ba?
Đương nhiên bạn họ nằm mơ cũng không dámnghi “Điêu Tạc Thiên” và “minh cảnh cường giả” có liên quan với nhau
Cho nên, Thương Triết và Thương Thịnh thật sự lo lòng, liệu “Điều Tạc Thiên” có gặp nguy hiểm gì khi đi vào không? Sở dĩ bọn họ ở lại liều chết một phen đơn giản là vì nhìn trúng tiềm năng to lớn của “Điều Tác Thiên” nếu “Điều Tạc Thiên” chết, đương nhiên bạn họ sẽ không tiếp tục ở lại nữa!
“Hắn là không có…”
Một trong những cao thủ chính thống của quốc sư Đại Hoa lắc đầu nói: “Nơi này là chỗ ở riêng của viên trường, bình thường chỉ có một mình viện trường ra vào, tuyệt đối không thể có người thứ hai!”
“Hơn nữa. Vừa rồi viện trưởng còn ở đây, nếu trong phòng có minh cảnh cường giả ẩn núp, chúng ta không biết thì thôi, sao viện trường lại không biết?”
Nghe có vẻ hợp lý!
Nhưng mà tất cả mọi người đều cảm nhận được rất rõ ràng khí tức Minh Kình, sự tình xảy ra trước mắt, căn bản chuyện này không có đường ngụy biện
“Không được.”
Thương Triết và Thương Thịnh liếc nhau, trầm giọng nói: “Sự an toàn của bạn Thiên rất quan trọng, không thể sở suất một xíu nào, rốt cuộc có người haykhông, đi vào nhìn là biết
Nói xong, hai người quay lưng bước đến túp lều tranh trước mặt
Các cao thủ của Quốc sư Đại Hoa nhìn nhau, nói thật, bọn họ cũng tò mò, cũng lo lắng, bọn họ cũng muốn vào xem thử nên bọn họ đã không ngăn cản Thương Triết và Thương Thịnh!
“Không cần nhìn ”
Thương Triết và Thương Thịnh vừa mới bước tới cảnh cửa túp lều tranh, đột nhiên từ bên trong vọng ra một giọng nói quen thuộc của một người phụ nữ, ngay sau đó, người đi theo Tiêu Nhất Thiên là Lục Vy Oanh một mình đi ra, nét mặt vẫn còn kinh ngạc, cô ta hít một hơi thật sâu, sau đó đi tới phía Thương Triết và Thương Thịnh nói: “Hiệu trưởng Triết, trưởng lão Thịnh, sư đệ Thiên cậu ấy… Cậu ấy không có chuyện gì, đang ở bên trong chữa trị cho cô chủ Lý…
“Thật sao?”
Thương Triết và Thương Thịnh ngần người, đường nhiên bọn họ tin lời nói của Lục Vy Anh, chỉ là bọn họ vẫn nghĩ không ra nên không nhịn được mở miệng hỏi: “Vậy hơi thở này là sao? Ngoại trừ bạn Thiên còn có ai ở bên trong không p
“Cái này…Lục Vy Anh do dự, cô ta thật sự không biết nên nói hay không và nên nói như thế nào, cô ta nghĩ rồi lắc đầu nói: “Bây giờ sư đệ Thiên an toàn rồi, cậu ấy kêu tôi chuyển lời cho mọi người, chỉ cần đợi ở bên ngoài, nếu cậu ấy chưa cho phép, bất kỳ ai cũng không được đi vào làm phiền.”
không thừa nhận hay phủ nhận, lời nói của Lục Vy Anh có chút mơ hồi
“Chẳng lẽ ”
Tâm tư của Thương Triết và Thương Thịnh rất nhanh liền thay đổi, dường như nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt của họ thay đổi, trái tim run lên mãnh liệt, hoảng sợ kinh hãi nói: “Chẳng lẽ là bang chủ Bang Tạc Thiên tự mình tới giúp? Hơn nữa bây giờ còn đang ở bên trong túp lều tranh cùng Điều Tạc Thiên kết hợp chữa trị cho con gái Lý Trâm Anh của quốc sư Đại Hoa?”
Suy nghĩ này khiến Thương Thịnh và Thương Triết vừa mừng vừa lo.
Trước kia, bọn họ vẫn luôn suy đoán, sở dĩ “Điều Tát Thiên” dám kiêu ngạo như thế, không đem thái tử Hoa Long Thần hay bất cứ kẻ nào để vào mắt, bởi vì sau lưng có chỗ dựa là Tục Thiên mà Tục Thiên lại là bang chủ Bang Tục Thiên, rất có thể là một minh cànhcường giả, người đủ để chống lại hoàng chủ Hoa Tuấn VO!
Như vậy thì hiện tại sống chết đã ở trước mắt rồi, bang chủ Tạc Thiên tự mình ra mặt, xem ra cũng có lý, bằng không trong lời nói, đường đường là quốc sư Đại Hoa, sao mà chỉ dựa vào một lần gặp mặt đã có thể cùng “Điều Tạc Thiên” kết thành bằng hữu?
Nói vậy, tất cả đều là bang chủ Tạc Thiên ở sau lưng phát triển sự việc!
Suy một ra ba
Hai anh em Thương Triết và Thương Thịnh đều là hai con cáo già tinh ranh, đầu óc xoay chuyền cực nhanh, trong nháy mắt đã thông qua một số suy đoán bổ não, họ đã nói thẳng ra những điều mà trước đây không rõ ràng, hợp tình hợp lý, đơn giản là vậy, quả thật không chê vào đâu được.
Vì thế, Thương Triết và Thương Thịnh nở nụ cười,
nói: “Không có việc gì là tốt rồi, không có việc gì là tốt rồi, vậy để khiến bạn Thiên yên tâm chữa trị cho cô chủ Lý, chúng ta ở bên ngoài chờ, bảo vệ thay bạn Thiên”
Bang chủ Tục Thiên đến đây giúp bạn họ cũng căng thêm yên tâm…
Lúc đó, bên trong thủ đô nước Đại Hoa, tiếngchém giết âm vang khắp trời, muôn vàn người dân sôi suc!
Quốc sư Đại Hoa xông vào thủ đô với bào đạo Tru Thiên, như đã nói trước đó với Tiêu Nhất Thiên thần cản giết thần, phật cản giết phật, các gia tộc lớn của thủ đô và các binh lính canh phòng, tất cả đều trở thành mục tiêu tàn sát quốc sư Đại Hoa
Một người một đao!
Lúc này quốc sư Đại Hoa giống như hóa thành ma quỷ hơn là người, hoàn toàn giết người đến đỏ cả mắt rồi, bất luận đối phương có thân phận gì, là cảnh giới, thực lực gì, chỉ cần dám đứng trước mặt ông ta, cản đường của ông ta, như vậy, một đạo chém xuống!
Nhớ năm đó. Lúc Quốc sư Đại Hoa rung chuyển trời đất chính là bộ dáng thế này đây, sảng khoái trả thủ, rong ruổi thiên hạ, không có người nào có thể phản kháng!
Những năm gần đây, bởi vì Lý Trâm Anh hôn mê bất tỉnh nên ông ta đã bỏ con dao đồ tể trong tay xuống, ở ẩn trong học viện Đạt Ma, đừng nói là động thủ giết người, thậm chí số lần ông ta bước ra khỏi học viền Đạt Mã còn có thể đếm được… Ấn tượng của mọi người và quốc sư Đại Hoa đều dừng lại ở “Quốc sư đi đầu, như vua đi đến đó” mà dần dần quên đi sự điêncuồng của ông ta
Hiện tại, dưới áp lực của tôn chủ Ngưu Sát và Hoa Tuần Vũ, vào thời khắc sinh tử quan trọng, vì con gái Lý Trâm Anh, quốc sư Đại Hoa lại một lần nữa cầm lên con dao đồ tể, hút lấy máu tươi và mạng sống của kẻ thủ, nó đã đánh thức ký ức cát bụi trong trái tim của dân chúng nước Đại Hoa
Đây mới chính là quốc sư Đại Hoa!
Vị hoàng chủ vĩ đại lâm vào cảnh bị tóm gọn, dân chúng trong thủ đô sợ hãi vội vàng chạy trốn, khung cảnh trật tự ban đầu trở nên hỗn loạn, tiếng chém giết và tiếng kêu thảm thiết nổi tiếp nhau, tiếng nổ chói tại vang lên giống như long trời lở đất, một trận lại một trận
Lúc này, mặc dù Hoa Tuấn Vũ ở xa hoàng thành, đứng trước cung điện Thiên Sát từ xa nhìn về thủ đô nước Đại Hoa, nhìn thấy những cảnh tượng ly kỳ, nghe thấy từng trái tim vỡ òa đau thương.
Sắc mặt Hoa Tuấn Vũ vô cùng khó coi.
Đương nhiên, Hoa Tuấn Vũ không ngờ rằng, quốc sư Đại Hoa lại có thể phản bội! Quốc sư Đại Hoa tại dám phản bội Hơn nữa, Là trước khi ton chủ Người Sát đến thủ đó, ông ta đã tạo phần trước
Tay phải Nhất Sát bị quốc sứ Đại Hoa chặt đứt,ông ta bò dưới chân Hoa Tuấn Vũ, cơ thể run lên dữ dõi, thậm chỉ không dám ngẩng đầu lên, mà Hoa Long Thần lại đứng phía sau Hoa Tuấn Vũ, trái tim hắn cũng đập lên dữ dội, nghĩ thật sự là có chút sợ nhưng lại nhịn không được mà vui mừng, vui mừng vì mình trở về sớm, toàn bộ đại hội võ thuật vừa mới kết thúc, hắn liền lập tức rời khỏi học viện Đạt Ma, quay trở về trong hoàng thành:
Nếu không, chỉ sợ hắn cũng sẽ rơi vào kết cục giống Nhất Sát, thậm chí, ngay cả mạng sống có lẽ cũng không thể bảo đảm Một lát sau, Hoa Tuấn Vũ thở sâu, thầm than một
tiếng, nghiến răng nói: “Xem ra, Lý Thuần Cương đã
đoán được kết cục của mình, biết rõ sẽ phải chết, cho
nên trước khi chết đã ngoan cố chống lại lần cuối
cùng.”
“Kia là…”
Hoa Long Thần do dự một chút, hỏi: “Phụ hoàng, chúng ta phải ứng phó như thế nào? Chẳng lẽ cứ trợ mắt nhìn ông ta khuấy đảo thủ đô, giết hại binh lính nước. Đại Hoa sao?”
Đúng vậy! Phải làm sao bây giờ? Có thể làm gì bây
Nếu muốn đối phó với một mình cảnh cường giả. vậy chỉ có thể là minh cảnh cường giả, nếu không dưới minh cảnh đều là con kiến, không ai có thể ngăn cản được quốc sư Đại Hoạt
“Lý Thuần Cương!”
Hoa Tuấn Vũ không có trả lời câu hỏi của Hoa Long Thần, ông ta đột nhiên bùng nổ, từ xa hét lên với quốc sư Đại Hoa đang tàn sát ở thủ đô: “Nếu ông có dũng khí, ông có thể đến hoàng thành để đánh một trận”
“Bồn hoàng cùng ông đánh!”