Chương 335
“Nói thẳng ra đi!”
Một lúc sau, trong điện Hùng loan truyền tới giọng nói của Đế Uyên: “Tình hình Nam Cương bên đó như thế nào rồi?”
Hiển nhiên!
Trong tất cả các tình huống bây giờ, Đế Uyên quan tâm nhất chính là tình hình ở Nam Cương!
Là Tiêu Nhất Thiên!
“Tất cả đều thuận lợi!”
Yến Đông Dương cung kính trả lời: “Đêm hôm qua, cô Linh Lung đích thân ra tay giúp Lang Vương Tiêu Nhất Thiên loại bỏ hết độc tố trong máu và tủy!”
“Bây giờ!”
“Quỷ vương đại nhân tự mình áp giải, dẫn theo năm ngàn cấm vệ quân rời khỏi thành Man Di, bắt đầu lộ trình trở về thủ đô, khoảng chiều tối là có thể về đến đây!”
“Nhưng mà…”
Nói đến câu cuối, Yến Đông Dương lại ngập ngừng do dự! “Nói thẳng!”
Giọng của Để Uyên vô cùng trầm, mang theo một chút mất kiên nhẫn!
“Vâng!”
Yến Đông Dương vội vàng nói: “Theo như lời Quỷ Vương đại nhân thì sau trận chiến Nam Cương, cô Linh Lung đã tự phong mình là nữ vương của Nam Cương mà chưa được sự đồng ý của Hoàng chủ điện hạ, và đã nắm giữ hết thế lực tàn dư ở Nam Cương!”
“Hơn nữa!”
“Thái độ của cô ta trước mặt Quỷ Vương đại nhân vô cùng hống hách kiêu ngạo, còn bắt Quỷ Vương đại nhân phải gọi cô ta là nữ vương, cô ta còn thúc dục Quỷ Vương đại nhân nhanh rút một trăm ngàn đại quân rời khỏi thành Man Di…”
Yến Đông Dương không hề biết chi tiết về cuộc giao dịch giữa Đế Uyên và Hoắc Linh Lung, anh ta chỉ là truyền lời giúp ám dạ Quỷ Vương mà thôi!
“Ô?”
“Vậy sao?”
Để Uyên hừ một tiếng rồi nói: “Không sao, cô ta mới lên nắm quyền Nam Cương, có chút kiêu ngạo cũng hợp lý thôi, đợi việc lớn của tôi thành công, ắt sẽ để cô ta hiểu được thế nào là kính sợ!”.
Nói xong!
Đế Uyên lại quay sang hỏi: “Nói tình hình phủ Lang Vương đi?”
“Vâng!”
Yến Đông Dương bẩm báo: “Đám người Tô Tử Lam âm thầm liên lạc với Huyết Lang đoàn ở bắc cảnh, có vẻ như bọn họ đã biết tin gì đó về chuyện ở Nam Cương.”
Sau đó!
Yến Đông Dương kể lại toàn bộ cuộc nói chuyện trong điện thoại với Lý Triển Bằng cho Đế Uyên vô cùng chi tiết rõ ràng!
Sau khi nghe Yến Đông Dương kể xong!
“Không sao!”
Đế Uyên vẫn giữ thái nói chuyện dửng dưng như cũ, ông trầm giọng nói: “Chỉ là đám giun dế mà thôi, thân cá chậu chim lồng, dãy dụa muốn sống, rất nhanh thôi bọn họ sẽ cảm nhận được, thế nào mới thật sự là tuyệt vọng!”
Đám người Sói Ảnh, người mạnh nhất cũng chỉ là cao thủ ám cảnh viên mãn, trong mắt của Đế Uyên, cơ bản là chẳng đáng lo ngại!
Đế Uyên chỉ cần thuận miệng hỏi một câu, mà chẳng thèm quan tâm, ông tiếp tục hỏi: “Tin tức Đế Hạo chết đã truyền tới Đông Cung chưa! Bên đó hiện giờ có động tĩnh gì không?”
Yến Đông Dương trả lời : “Đám tâm phúc của Thái tử điện hạ đều tụ tập ở Đông Cung, khuyên tam hoàng tôn chạy khỏi kinh thành…”
Yến Đông Dương kể vô cùng tường tận tỉ mỉ tất cả những chuyện xảy ra ở Đông Cung!
Thậm chí!
Trần thuật lại toàn bộ quá trình Đế Thần nói chuyện cùng đám lão già kia!
Như thể!
Chính anh ta đang ở hiện trường lúc đó vậy! Rõ ràng rằng!
Yến Đông Dương có sắp xếp tai mắt của mình vào Đông Cung hoặc trong đám lão già kia!
Thà chết không chạy!”
Đế Uyên có chút ngạc nhiên với sự lựa chọn của Đế Thần, nhưng mà, nhiều hơn cả là sự vui vẻ, ông thở phào rồi nói: “Hay cho một câu trời sinh đã bất phàm!”
“Mặt mũi của hoàng tộc, không thể mất!”
“Nói rất hay!”
“Nói rất hay!”
“Đế Hạo mặc dù không ra gì, nhưng lại thay ta bồi dưỡng được một đứa cháu ngoan, nếu như Đế Hạo có thể giác ngộ được như Đế Thần, thì cũng không rơi vào kết cục chết không toàn thây…”
E rằng!
Ngay cả chính bản thân Đế Thần cũng không nghĩ tới, mỗi một lời nói hành động của cậu, đều nằm trong sự giám sát của Để Uyên!
Hơn nữa!
Cậu mang theo suy nghĩ muốn chết, mà ở lại chỗ này chờ chết, thái độ thà chết mà không chạy ấy, ý nghĩ không thể làm mất mặt hoàng tộc ấy, ngược lại đã nhận được sự coi trọng của Đế Uyên!
“Vậy…”
Yến Đông Dương hỏi một cách cần thận: “Bên Đông Cung phải xử lý như thế nào?”
“Tôi là người luôn thưởng phạt rõ ràng!” Đế Uyên nói: “Thái tử Đế Hạo, vì dẹp loạn Nam Cương mà đã anh dũng hy sinh, giữ lại chức vị Thái tử, ba ngày sau, tổ chức quốc tang cho nó!”
“Về phần Đế Thần..”
“Để cho nó và người nhà tiếp tục ở lại Đông Cung đi, không cần dời đi!”
Nghe vậy!
Yến Đông Dương có chút giật mình!
Theo lệ thường thì chủ vị đông cung chỉ có Thái tử đương triều mới có đủ tư cách để bước vào, bây giờ Đế Hạo đã chết, gia quyến cũng không bị liên lụy, thì cũng nên dời khỏi Đông Cung mới đúng chứ!”
Nhưng mà!
Đế Uyên lại không xử lý theo lệ thường!
Rõ ràng rằng!
Đế Uyên khá là hài lòng với tam hoàng tôn này!
“Nhưng mà!”
Để Uyên dừng một chút sau đó lại nói tiếp: “Đám người bên phe Thái tử, đảm phản quốc đó, đến giờ vẫn không biết thế nào là hối lỗi, muốn chạy trốn thoát tội thì thôi đi, vậy mà dám giật dây cháu ta, vọng tưởng ly gián, phá vỡ quan hệ giữa ông cháu ta!”
Đế Uyên nói, ông thưởng phạt rõ ràng!
Đối với Đế Thần!
Là thưởng!
Đối với đám lão già kia, đảm tâm phúc của Thái tử!
Tất nhiên là phạt!
“Mat tướng lĩnh mệnh!” Yến Đông Dương là thủ lĩnh Vệ lâm quân, phụ trách bảo vệ hoàng thành, là người trực tiếp nhận mệnh lệnh của Đế Uyên, thái độ của Đế Uyên, là tiêu chuẩn đầu tiên anh ta làm việc!
“Để Khâm thì sao?”
Để Uyên tiếp tục hỏi: “Đế Hạo chết trận Nam Cương, người vui vẻ nhất, chắc hẳn là nó đi?”
“Này…”
Yến Đông Dương vội vàng kể lại chuyện ở dinh thự lục hoàng tử cho Đế Uyên!
Cũng giống như ban nãy vậy!
Anh ta kể vô cùng chi tiết, thuật lại toàn bộ câu chuyện của Đế Khâm cùng với các thuộc hạ của anh ta!
Yến Đông Dương cũng có gài tai mắt của mình vào trong dinh thự của Để Khâm!
Đây!
Chính là Yến Đông Dương!
Đây!
Chính là thống lĩnh ngự lâm quân!
Nhiệm vụ của ngự lâm quân là bảo vệ hoàng thành, nói là vậy nhưng nó cũng không đơn giản là chỉ bảo vệ mỗi hoàng thành, những người và việc có thể đe dọa đến sự an nguy của hoàng thành, đều thuộc trong trách nhiệm mà anh ta phải xử lý!
“ô?”
Đế Uyên cũng rất ngạc nhiên và mang theo chút hài lòng không khác gì khi ban nãy ông nhắc tới Để Thần, tiếp theo đó, ông ta bật cười, vừa cười vừa nói: “Trẻ nhỏ dễ dạy!” “Xem ra!”
“Đế Khâm đứa nhỏ này đã hiểu được dụng tâm của ta!”
“Cũng hiểu được!”
“Phải làm như thế nào để trở thành đứa con ngoan!” “Làm như thế nào để trở thành một bậc quân thần trung nghĩa!”
Trận chiến Nam Cương, mặc dù đã chết đi một Đế Hạo, nhưng lại thành công mà bắt được Tiêu Nhất Thiên, hơn nữa trong lúc nguy nan, lại có thể nhìn thấy được khí thế thà chết không chịu đầu hàng của Đế Thần, khiến Đế Khâm hiểu được đạo lí quân thần khác biệt, uốn nắn lại suy nghĩ của mình!
Kết quả như vậy!
Khiến Đế Uyên vô cùng hài lòng!
Đế Uyên rất vui mừng, ông hỏi: “Bao giờ thì đoàn sứ giả Đại Hoa đến thủ đô?”.
“Mười giờ sáng!”
Yến Đông Dương trả lời!
“Được!”
Đế Uyên lại nói: “Cậu nhanh chóng ra lệnh, trước khi đoàn sứ giả Đại Hoa đến, kết quả trận đánh Nam Cương phải được tuyên dương ra ngoài!”
“Phái binh!”
“Đến phong tỏa phủ Lang Vương, những người trong phủ, chờ xử lý!”
Yến Đông Dương sững sờ!
Đây là! Muốn ngửa bài hay sao?
“Vâng!”
Yến Đông Dương không hề chần chừ mà cung kính tuân lệnh: “Mạt tướng sẽ đi làm ngay!”
Nói xong!
Xoay người bước xuống chín mươi năm bậc bích ngọc, tập hợp nhân mã, xuất phát…