Mục lục
Chàng rể đào hoa - Trần Hoàng Thiên (Truyện full tác giả: Tra Nam)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

**********

Đại tiệc do Công ty Hoàng Gia Entertainment tổ chức được tổ chức tại hai sảnh tiệc, một ở khu Đông và một ở khu Tây, khu Tây là cho người đứng đầu các công ty và thành viên gia đình của họ, khu Đông là nơi cho các nhân viên cấp cao và thành viên gia đình của Công ty Hoàng Gia Entertainment.

Lúc này Trần Hoàng Thiên đã rời khỏi khu Tây, đi đến khu Đông, khu Tây có thể tùy ý đi vào. Nhưng khu Đông thì không được, anh cần phải nộp thư mời mới được cho vào.

Trần Hoàng Thiên tất nhiên có, đưa thư mời xong anh liền bước vào.

So với khu Tây, khu Đông tuy ít người hơn nhưng cũng khá đông, được đặt hơn 300 bàn, các tổng giám đốc và một số giám đốc điều hành cấp cao của hơn 300 chi nhánh trên cả nước đã đưa gia đình đến đây.

Lúc này trong Phòng tiệc khu Đông. Về cơ bản đều là người nhà của tổng giám đốc chi nhánh, cùng với một số nhân viên cấp cao và người nhà nói chuyện rôm rả với nhau.

Hơn 300 tổng giám đốc các chi nhánh. Lúc này không phải ở trong sảnh tiệc, mà là ở trong phòng VIP tán gẫu với nhau.

Sau khi Trần Hoàng Thiên bước vào, anh nhìn khắp nơi, tìm một góc không đáng chú ý ngồi xuống, gõ hạt dưa, ăn hoa quả, thích thú lắng nghe cuộc trò chuyện của người nhà nhân viên của mình.

Qua cuộc trò chuyện, không khó để nhận ra, họ đều rất hài lòng với công việc của người nhà mình ở Công ty Hoàng Gia Entertainment, họ đều đánh giá cao sự tuyệt vời của Công ty Hoàng Gia Entertainment, lương cao và phúc lợi tốt.

Tất nhiên, người được nhắc đến nhiều nhất không ai khác chính là tân chủ tịch.


Tất cả đều mong chờ, một lát nữa sẽ thấy được tôn dung của tân chủ tịch.

“Ồ, đây không phải là tên vô dụng Trần Hoàng Thiên đó sao?”

Trần Hoàng Thiên vốn đang vui vẻ thanh thản, không ngờ lại có tiếng chế nhạo bên tai.

Anh cau mày, quay đầu lại nhìn, chỉ thấy các bạn học cấp ba của Dương Ninh Vân là Văn Thiên Thanh và Lý Hải Dương, cùng một vài đôi nam nữ đang ngồi ở bàn cách đó không xa. Lúc này Văn Thiên Thanh đang nhìn anh, khóe miệng nhếch lên cười, ánh mắt khinh thường.

Ha!

Trần Hoàng Thiên khó hiểu.

Tại sao thế giới lại nhỏ như vậy, anh đang ngồi trong góc cũng vẫn bị bọn họ phát hiện?

Đây có phải cái gọi là cúi đầu không gặp ngẩng đầu lại thấy không?

Anh tự hỏi, nhưng anh là chủ tịch của Công ty Hoàng Gia Entertainment, chẳng lẽ anh lại đi sợ vài nhân viên của anh sao?

Cho nên, anh chọn cách phớt lờ, gõ hạt dưa, sau đó bóc một quả chuối ăn.

“Tên vô dụng này không làm ở Công ty Hoàng Gia Entertainment đâu đúng không? Tại sao anh ta lại đến đây?” Lý Hải Dương cau mày, đây là khu ăn uống dành cho nhân viên nội bộ của Công ty Hoàng Gia Entertainment, người ngoài không được phép vào.

“Anh ta chắc sẽ không nhầm đó chứ, anh ta định đi đến khu Tây, nhưng lại chạy vào khu Đông.” Văn Thiên Thanh đoán.

“Có lý!” Lý Hải Dương gật đầu: “Dương Ninh Vân mở công ty kinh doanh thép có lẽ cũng đến dự tiệc do chủ tịch tổ chức, tên vô dụng này chắc là do Dương Ninh Vân đánh bậy đánh bạ đưa vào trong lúc nhân viên bảo vệ không chú ý.”

“Như vậy sao được?” Một thanh niên cùng bàn không vui: “Một người ngoài chạy vào trong Công ty Hoàng Gia Entertainment, còn ra thể thống gì?”

“Không sao đâu không sao đâu. Tôi sẽ đuổi anh ta ra ngay.”

Lý Hải Dương mỉm cười đứng dậy, đi về phía Trần Hoàng Thiên, nói: “Nói anh vô dụng đúng là vô dụng, anh không mua nổi đồ ăn vặt hay sao, mọi người ngồi tán gẫu, anh đến chỗ này chỉ biết ngồi ăn, ăn hẳn ra một đống rác, vỏ dưa rồi lại vỏ trái cây, mau cút đi, đừng có làm mất mặt mọi người ở đây!”

Trần Hoàng Thiên nghe vậy, cũng không có nhìn anh ta, ngược lại vừa gõ hạt vừa nói nhẹ: “Tôi ăn đồ tôi mua, cậu khó chịu cái gì?”

“Anh bỏ tiền ra mua cái gì cơ?” Lý Hải Dương suýt nữa đã cười sặc: “Những cái đĩa nhỏ và đĩa trái cây này là chủ tịch của chúng tôi bỏ tiền ra, người phục vụ của Vạn Hưng đã mang đến, anh thì tiêu tiền gì?”

“Cậu quên tôi đã nói tôi là chủ tịch mới của Công ty Hoàng Gia Entertainment sao?” Trần Hoàng Thiên nhìn Lý Hải Dương.

Cứng đờ năm giây. Lý Hải Dương nở một nụ cười, nhìn Văn Thiên Thanh, cười và đỏ bừng mặt nói: “Thiên Thanh, tên vô dụng này nói anh ta là chủ tịch mới của Công ty Hoàng Gia Entertainment. Còn nói anh ta đang ăn đồ anh ta mua, cô nói có hài hước không?”

“Gì cơ?” Văn Thiên Thanh rất ngạc nhiên: “Tên vô dụng này nói anh ta là chủ tịch của Công ty Hoàng Gia Entertainment?”

“Nhưng mà, tôi thực sự phục tên vô dụng này!” Lý Hải Dương suýt nữa đã cười ngất.

Văn Thiên Thanh không thể ngồi yên, cô ta bước đến, tức giận nói: “Cút ra ngoài, đừng làm bộ ở đây, có tin tôi gọi điện cho anh Báo đến đánh anh không!”

“Cô đánh đi.” Trần Hoàng Thiên cũng không chịu nổi những người này. Lạnh lùng nói.

“Anh tưởng tôi không dám sao?” Văn Thiên Thanh tức giận nói.

Bởi vì giọng nói của cô có chút lớn, cô lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người, tất cả đều nhìn về phía bên này với vẻ nghi ngờ.

“Chuyện gì thế, chuyện gì thế?”

Có người hét lên, sải bước tới.

Người này không ai khác chính là Mộc Minh, trợ lý của tổng giám đốc công ty Hoàng Gia Entertainment.

“Là anh sao?”

Khi Mộc Minh đến gần, nhìn thấy là Trần Hoàng Thiên, anh ta cau mày.

“Trợ lý Mộc, anh biết tên vô dụng này sao?” Lý Hải Dương cau mày hỏi. Anh ta và Mộc Minh đều làm việc tại trụ sở chính nên quen biết nhau.

“Ồ, vừa rồi ở khu Tây, tôi đã nhìn thấy anh ta, cầm thẻ đen của Công ty Hoàng Gia Entertainment làm màu, muốn đuổi chú và anh họ của tôi ra khỏi Vạn Hưng, anh ta bị tôi tát mặt nên xấu hổ rời đi, không ngờ anh ta lại đến khu Đông.” Mộc Minh đáp.

“Gì cơ?” Văn Thiên Thanh ngạc nhiên: “Anh ta cầm thẻ đen đuổi Ông Hoàng và bạn trai tôi ra khỏi Vạn Hưng á?”

Cô ta là tình nhân của Lâm Văn Báo, vào cái đêm bị đuổi khỏi Vạn Hưng, Lâm Văn Báo đã đến gặp cô, tức giận nói về chuyện anh ta bị Vạn Hưng đuổi ra khỏi, kể hết ngọn ngành cho cô, cho nên cô cũng nghe nói về Thẻ đen tối cao.

“Không sai.” Mộc Minh gật đầu: “Anh ta là người đã dùng chiếc Thẻ đen tối cao đuổi Ông Hoàng ra khỏi Vạn Hưng.”

“Gì chứ!”

Văn Thiên Thanh sửng sốt. Nhìn Trần Hoàng Thiên đầy hoài nghi: “Hóa ra là cái đồ vô dụng nhà anh, là anh đã đuổi Ông Hoàng và bạn trai tôi ra khỏi khách sạn Vạn Hưng?”

“Đúng vậy thì sao?” Trần Hoàng Thiên thản nhiên nói: “Có tin tôi đuổi luôn cả cô ra khỏi Vạn Hưng ngay bây giờ luôn không?”

“Anh…” Văn Thiên Thanh đột nhiên mất bình tĩnh, Ông Hoàng và Lâm Văn Báo đều bị anh đuổi ra ngoài, đuổi cô đi càng dễ dàng hơn.

“Anh lại đến đây!” Sắc mặt của Mộc Minh chìm xuống: “Quên những gì tôi nói trước đó đi. Chẳng lẽ thẻ đen tối cao tốt hơn chủ tịch của chúng ta sao?”

“Trợ lý Mộc, vừa rồi tên vô dụng này nói anh ta là chủ tịch mới!” Lý Hải Dương hả hê nói.

“Gì cơ? Anh ta nói anh ta là chủ tịch mới?” Mặt Mộc Minh đầy vẻ không thể tin được.

“Đúng vậy, mà không phải một lần, anh ta đã nói điều đó những hai lần!” Lý Hải Dương nói.

Mộc Minh suýt chút nữa đã cười sặc: “Nếu anh ta là chủ tịch mới. Anh ta sẽ đuổi Ông Hoàng ra khỏi Vạn Hưng, khiến Công ty Hoàng Gia Entertainment xấu hổ sao?”

“Chính xác!” Văn Thiên Thanh dường như cũng nghĩ ra điều gì đó, nói: “Vào cái đêm bị đuổi khỏi Vạn Hưng, bạn trai tôi đã về. Anh ấy đã đem 18 đời tổ tông của người đã đuổi anh ta và Ông Hoàng ra khỏi Vạn Hưng mắng nát rồi, nếu anh ta là chủ tịch mới, bạn trai tôi có dám mắng anh ta không chứ?”

“Cho nên, anh ta là tân chủ tịch hồi nào chứ, anh ta rõ ràng là đang chém gió!”

“Hahaha!”

Lý Hải Dương nghe nói vậy thì không thể nhịn được cười: “Tên vô dụng chết tiệt, anh bị đánh vào mặt rồi phải không? Lần này anh còn dám chém gió nói mình là tân chủ tịch không?”

“Tôi vốn là chủ tịch mới. Tôi có gì không thể nói?” Trần Hoàng Thiên chỉ vào Lý Hải Dương và Mộc Minh, nhẹ nhàng nói: “Nhanh chóng gửi đơn từ chức cho sếp của các người đi, kẻo các người bị sa thải đấy.”

“Con mẹ nó…”

Mộc Minh và Lý Hải Dương suýt bị Trần Hoàng Thiên làm cho tức đến nôn mửa.

Sao lại có người có thể chém gió đến như vậy chứ!

Họ tát mặt anh, trưng ra bằng chứng cho thấy anh không phải là tân chủ tịch, anh còn dám nói anh là tân chủ tịch, thật là quá trơ trẽn!

“Anh có cút ra ngoài hay không?” Mộc Minh lạnh lùng hỏi: “Nếu anh còn không cút ra ngoài, tôi sẽ gọi nhân viên bảo vệ đuổi anh ra ngoài đấy!”


“Vậy anh gọi đi.” Trần Hoàng Thiên tỏ vẻ thờ ơ.


“Mẹ kiếp!” Mộc Minh vô cùng khó chịu, định gọi nhân viên bảo vệ.


Đột nhiên, một trận bạo động vang lên.


“Đến rồi đến rồi! Những người tai to mặt lớn từ Công ty Hoàng Gia Entertainment tham gia rồi! Không biết ai là chủ tịch mới nhỉ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK