Mục lục
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai - Cố Tịch Dao
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 54

Nó luôn khiến cô cảm thấy quen thuộc khó giải thích.

Trong đầu đột nhiên lướt qua hình ảnh của Dương Dương…

Trái tim cô thắt lại!

Đột nhiên cảm thấy người đàn ông này có vài nét giống với Dương Dương!

Điều này đến quá đột ngột làm cô cảm thấy hoang mang!

Không, sẽ không phải là anh ta…

***

Bắc Minh Quân họp xong thì đã là bảy giờ tối.

“Đến nhà hàng Lincoln ở tầng dưới, mua hai phần thức ăn loại A về đây.”

Anh lạnh lùng nói với Cố Tịch Dao, lấy một vài tờ tiền trong ví của mình ra ném cho cô, rồi tiếp tục vùi đầu vào công việc.

Cố Tịch Dao vô thức nhíu mày: “Anh đúng là người nghiện công việc, cũng có phải là cô nhi đâu. Thời gian này nên về nhà ăn cơm mẹ nấu chứ không phải đồ ăn nhanh!”

Quan trọng là, anh tự ngược đãi bản thân cũng đừng kéo theo cô, được không?

Đột nhiên, anh lườm cô với ánh mắt sắc lạnh, như khoan thủng mấy lỗ trên người cô vậy.

“Nếu cô muốn về nhà thì lập tức cút về đi! Không ai cản cô đâu! Thậm chí ngày mai cô không đi làm, cũng không có vấn đề gì!” Trên thế giới này sợ rằng không có ai muốn cô cút đi như anh.

Cố Tịch Dao nghiến răng, tự nhủ bản thân cần bình tĩnh.

Nếu không, người tức chết là chính cô mà thôi, anh sẽ không bắt tay làm hòa đâu.

“Hừ! Mua thì mua! Tôi nói rõ, tôi không ăn phần A!”

“Tùy cô!”

***

Nửa tiếng sau.

Trong phòng làm việc ướp đầy mùi cánh gà nướng.

Quan trọng nhất là cánh gà được nướng trong vỏ sầu riêng.

Hương vị đó là…

Cố Tịch Dao ngồi trên ghế sofa, miệng ăn đầy dầu, ngon miệng.

“Ôi… Thơm quá… Thật là ngon…”

Đây là lần thứ sáu cô nói lời khen ngợi như thế này.

Cố Tịch Dao vừa cắn miếng cánh gà to vừa trộm liếc nhìn biểu hiện của Bắc Minh Quân, nhìn lông mày anh càng ngày càng nhíu chặt lại, tâm trạng cô rất tốt.

Cuối cùng, người đàn ông đó không nhịn được nữa: “Đi mở cửa sổ ra, điều chỉnh điều hòa ở giữa thành quạt gió.”

“Tổng giám đốc, mở điều hòa thì cần phải đóng cửa sổ.”

Cô lạnh lùng nhắc nhở anh về yêu cầu mâu thuẫn này, trong lòng cười thầm.

Người đàn ông dừng lại chút, nghiến răng: “Vậy thì mở cửa sổ ra!”

“Vâng!”

Cố Tịch Dao không thể không cười, gật đầu, ngoan ngoãn đi mở cửa sổ.

Nhân lúc mà Bắc Minh Quân không chú ý đến, cô lén đặt miếng sầu riêng nãy vừa mua về vào bệ cửa sổ.

Vù vù~

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK