• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộ Dung Yên Nhiên đứng lên, để lộ thân hình cao gầy, dáng người đầy đặn, có lồi có lõm.

E rằng bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy rồi cũng không thể rời mắt được.

“Ta nhớ thiên phú của Liễu Kiếm Tùng ở học viện Huyền Vũ, còn có Lục Thanh Thanh ở học viện Chu Tước cũng không tệ. Chẳng lẽ một trong hai người họ đã vượt qua Mộ Dung Sơn Hà?” Mộ Dung Yên Nhiên chớp chớp mắt, hỏi.

Cô ấy và Chu Chỉ Lan đều là đệ tử nòng cốt của Võ Phủ, muốn nghe ngóng tin tức của các đệ tử mới cũng không phải chuyện gì khó khăn.

“Sai rồi.” Chu Chỉ Lan cười nói.

“Chẳng lẽ là người hầu của Liễu Kiếm Tùng?” Mộ Dung Yên Nhiên hỏi tiếp.


Chu Chỉ Lan vẫn lắc đầu như cũ.

“Rốt cuộc là ai?” Mộ Dung Yên Nhiên trừng mắt nhìn cô ta, hỏi.

“Tần Thiên, đến từ học viện Bạch Hổ.” Chu Chỉ Lan trả lời.

Nghe vậy, Mộ Dung Yên Nhiên có hơi hoài nghi. Mấy năm gần đây học viện Bạch Hổ đã xuống dốc, sao có thể thu nhận được đệ tử ưu tú như vậy chứ?

“Chậc, ta biết ngay ngươi sẽ không tin, lại đây, xem một chút là biết.”

Nói xong, cô ta bước tới trước một cái gương đồng.

Điểm đặc biệt của cái gương đồng kia là có thể nhìn thấy quá trình vượt ải của đám Tần Thiên.

Trước đó, lúc Mộ Dung Sơn Hà vượt ải, Mộ Dung Yên Nhiên cũng đã dùng cái gương đồng này để quan sát.



Dưới sự điều chỉnh của Chu Chỉ Lan, trên gương đồng hiện lên quá trình Tần Thiên vượt ải.

Ở ba ải đầu tiên, hắn dễ dàng vượt qua với tốc độ cực nhanh.

“Tốc độ của người này quả thật nhanh hơn Mộ Dung Sơn Hà.” Mộ Dung Yên Nhiên nghiêm túc đánh giá.

Cảnh tượng xuất hiện kế tiếp chính là khi Tần Thiên vượt cửa ải thứ tư.

“Trò hay tới rồi.” Chu Chỉ Lan nói.

Bọn họ nhìn thấy Tần Thiên dễ như trở bàn tay thông qua trận đấu với các con rối giáp đồng.

Lúc Tần Thiên đánh bại tám con rối cấp cao giáp bạc, cô ấy giật mình nói: “Vòng này chỉ cần đánh bại năm con rối cấp cao giáp bạc đã coi như qua ải. Trước kia, người vượt ải này, vì để tiết kiệm thể lực chỉ đánh bại năm con rối cấp cao giáp bạc xong lập tức tiến vào vòng tiếp theo. Thế mà hắn lại tiêu diệt tất cả con rối giáp bạc.”

Lúc này, Chu Chỉ Lan hỏi: “Lần trước ngươi đối mặt với mấy con rối giáp vàng đã đánh bại tổng cộng mấy con?”

“Hình như là bốn con. Con rối giáp vàng phối hợp với nhau quá ăn ý, nếu ta diệt hết bọn nó thì chắc chắn sẽ cạn kiệt toàn bộ sức lực.” Mộ Dung Yên Nhiên nói.

“Ngươi đoán xem, người tên Tần Thiên này đã đánh bại mấy con rối giáp vàng cấp cao?” Chu Chỉ Lan hỏi lại.

Trên mặt Mộ Dung Yên Nhiên bây giờ lộ rõ vẻ kinh ngạc và chấn động, hỏi: “Đừng nói hắn tiêu diệt tất cả con rối cấp cao giáp vàng đấy nhé?”

“Chính xác! Ta đã nói rồi, năm nay Võ Phủ có một yêu nghiệt thiên tài!” Chu Chỉ Lan nói.

Chỉ lát sau, hai người bọn họ đã nhìn thấy cảnh Tần Thiên đánh bại tất cả con rối giáp vàng.

“Thằng nhãi này đúng là biến thái. Toàn bộ con rối ở cửa thứ tư đều bị hắn đánh bại hết. Rất ít người có thể làm được như vậy. Có điều, trong cửa ải này hắn đã sử dụng hết sạch mạnh, chắc chắn cửa thứ năm sẽ thất bại.” Mộ Dung Yên Nhiên lắc đầu nói.

Lúc trước cả hai người Mộ Dung Yên Nhiên và Chu Chỉ Lan đều thua ở cửa thứ năm.



Bọn họ muốn xem thử biểu hiện của Tần Thiên này ở cửa thứ năm như thế nào.

Lúc này trước mặt Tần Thiên xuất hiện một bóng năng lượng mờ ảo

Bóng mờ được hình thành chỉ nhờ vào việc hội tụ linh khí.

“Ta là trận linh, chỉ cần ngươi đánh bại ta, là có thể thông qua cửa thứ năm!” Cái bóng mờ mờ kia mở miệng nói.

Tần Thiên ngẩng đầu nhìn trận linh, hỏi: “Thực lực của ngươi cỡ nào?”

“Ta là nhân vật mạnh nhất trong cảnh giới võ giả!” Trận linh đáp.

Nghe vậy, Tần Thiên lắc đầu, nói: “Ở đại lục Nguyên Linh này, có tới cả ngàn tỷ người tu luyện võ đạo, ngươi lại dám nói mình mạnh nhất trong cảnh giới võ giả. Khẩu khí cũng lớn quá nhỉ?”

“Ngươi hiểu lầm rồi. Mấy trăm năm quá, có hàng ngàn hàng vạn đệ tử tới đây vượt ải. Mỗi một cảnh giới đều có những đệ tử vô cùng xuất chúng, ta chỉ sao chép lại người mạnh nhất trong số bọn họ mà thôi. Thế nên, ngươi đấu với ta, cũng tương đương với việc đấu với người mạnh nhất trong số những người từng vượt qua cửa ải này suốt bao năm qua.” Trận linh nói.

Nghe nó giải thích như vậy, Tần Thiên mới hiểu thấu mọi chuyện.

Hóa ra mạnh nhất mà trận linh nói chỉ nằm trong phạm vi của những người đã từng vượt qua cửa ải này.


“Nếu ta đạt tới cảnh giới võ sư cấp một, có phải thực lực của ngươi cũng sẽ nâng cao lên cấp tương ứng, trở thành người mạnh nhất trong số các võ sư cấp một?” Tần Thiên hỏi.


“Đúng là như vậy!” Trận linh nói.


“Nếu đã như vậy, tới đi!”


Tần Thiên hét lớn một tiếng, mũi chân nhún nhẹ trên mặt đất, cở thể của hắn lướt tới như tia chớp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK