Bên cạnh Liễu Kiếm Tùng còn một tên võ sư độc nhãn, biểu tình cực kỳ lạnh nhạt, còn cầm theo một thanh thiết kiếm sứt mẻ.
Tên võ sư độc nhãn kia cũng là một tên võ sư cấp hai.
Trừ tên đó ra thì những người phía sau cũng có thực lực không hề kém.
"Các ngươi muốn làm gì?" Mấy người Chương Tuyết cũng ý thức được nguy cơ nên khẩn trương hỏi.
"Ta cho các ngươi hai sự lựa chọn. Thứ nhất, giao tất cả thẻ tích điểm ra, thần phục ta! Thứ hai......chết!" Liễu Kiếm Tùng liếc nhìn Chương Tuyết một cái rồi nói một cách thản nhiên.
Dường như hắn đang nói một việc cực kỳ bình thường.
Rõ ràng đám người Liễu Kiếm Tùng này đến đến từ viện Huyền Vũ.
Nghe được lời này, đám người Chương Tuyết lập tức trở nên phẫn nộ hừ lạnh nói: "Đúng là ức hiếp người quá đáng!"
"Chiến đi! Cùng lắm thì chết thôi!"
"Ta cũng muốn xem thử người của viện Huyền Vũ làm sao dùng một tay che trời được!"
"Bọn ta thà rằng chiến đấu tới chết chứ không chịu sống khúm núm dưới người khác!"
Mọi người đứng phía sau lưng Tần Thiên nói một cách đầy phẫn nộ.
Liễu Kiếm Tùng cười lạnh, sau đó hắn làm ra một động tác tay. Ngay sau đó mấy tên cường giả phía sau hắn lập tức ra tay!
Người hai bên trong nháy mắt lao vào chiến đấu với nhau.
Keng, keng, keng!
Tiếng đao kiếm va chạm với nhau vang lên lan ra khắp nơi.
Âm thanh hai bên chém giết vang vọng núi rừng, cỏ cây bốn phía đều bị chặt đắt.
Điều đáng tiếc là thực lực của đám người bên phía Liễu Kiếm Tùng quá mạnh mẽ, trực tiếp đè bẹp đám người Chương Tuyết.
Cục diện chiến đấu bắt đầu xuất hiện tình hình nghiêng về một phía.
Nhất là tên võ sư độc nhãn kia, thực lực đã đạt tới cảnh giới võ sư cấp hai nên mỗi lần ra tay đều mang theo uy hiếp vô cùng lớn.
Bên phía Tần Thiên nhanh chóng có người bị thương.
"Tần Thiên, thực lực của những người này quá mạnh mẽ. Bọn họ ra chiêu toàn là sát chiêu không hề lưu tình một chút nào!" Có người nói.
Đám người Chương Tuyết chống đỡ rất chật vật.
Mà Tần Thiên hiện tại đang nhìn chằm chằm vào Liễu Kiếm Tùng.
Nếu như hắn lao vào cuộc chiến thì phỏng chừng bên phía Tần Thiên còn bại nhanh hơn.
Mà Liễu Kiếm Tùng hiện tại đang cười như không cười nhìn chằm chằm Tần Thiên.
Những mâu thuẫn giữa hai viện Huyền Vũ và Bạch Hổ đã cực kỳ sâu sắc.
Trước khi tiến vào rừng rậm Hắc Phong, Ngụy Hướng Đông cũng đã nhắc nhở với Liễu Kiếm Tùng rằng chỉ cần gặp được Tần Thiên thì chắc chắn phải giết.
"Cục diện trước mắt đối với ta cực kỳ bất lợi. Ta phải đột phá đến võ giả cấp chín mới có thể mới có thể vãn hồi được cục diện này." Tần Thiên âm thầm tính toán trong lòng.
Có điều Liễu Kiếm Tùng khẳng định sẽ không cho Tần Thiên có cơ hội để hắn có thể thuận lợi đột phá võ giả cấp chín.
Với trạng thái hiện tại của Tần Thiên thì nhiều nhất ba canh giờ có thể thăng cấp.
Cái hắn cần bây giờ là thời gian.
Sau khi tính toán rõ ràng, Tần Thiên lớn tiếng nói với đám người Chương Tuyết: "Lui lại, mọi người không cần tham chiến, bảo tồn thực lực!"
Nghe được mệnh lệnh của Tần Thiên, mọi người vừa đánh vừa rút, Tần Thiên phụ trách bọc hậu.
Lợi dụng bóng đêm nên sau khi bọn họ phải trả một cái giá không hề nhỏ cũng đã thuận lợi lui về sâu bên trong rừng rậm.
Hiện tại bóng đêm dày đặc, lại có thêm sự che giấu của rừng rậm nên có thể trốn tránh một khoảng thời gian.
"Chủ nhân, hiện tại phải làm sao ạ?" Tên võ sư độc nhãn hỏi.
Thực lực của hắn đã là võ sư cấp hai nhưng vẫn gọi Liễu Kiếm Tùng là chủ nhân, điều này chứng tỏ thân phận của Liễu Kiếm Tùng cực kỳ cao.
"Ban nãy ta cũng chỉ muốn xem thử thực lực của Tần Thiên thôi."
"Hiện tại xem ra cũng chỉ có thế."
"Chúng ta cứ đứng yên ở nơi này, bọn họ muốn rời khỏi rừng rậm Hắc Phong bắt buộc phải đi bằng đường này."
"Ta thật sự muốn xem bọn họ có thể trốn đến khi nào." Liễu Kiếm Tùng cười lạnh nói.
Tiếp đó, bọn họ phong tỏa toàn bộ nơi này lại kín đến mức một con ruồi cũng không thể lọt ra ngoài.
Còn đám người Tần Thiên hiện tại đã tìm được một nơi an toàn để trốn.
"Hiện tại chúng ta phải làm sao? Mấy tên của viện Huyền Vũ thực lực quá mạnh, chúng ta căn bản đánh không lại." Chương Tuyết lo lắng nói.
"Tất cả mọi người canh gác bốn phía, bất kể người nào cũng không được làm phiền ta." Tần Thiên phân phó.
Chỉ cần hắn đột phá lên võ sư cấp chín thì một mình hắn cũng có thể ngăn cản Liễu Kiếm Tùng cùng tên võ sư độc nhãn kia.
Như vậy nguy cơ trước mắt sẽ có thể giải quyết một cách dễ dàng.