• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Hai người đều cảm thấy lúng túng, hồi lâu Lý Ngang mới cười khan hai tiếng, lặng lẽ rút bó hoa hồng trên tay về: “Ngại quá, anh cứ tưởng là Sam Sam.”  

 

Nguyễn Du Hà nói: “Dạo này tòa tạp chí hơi bận, Sam Sam chắc phải muộn chút mới về được.”  

 

“À...tại anh, anh vốn dĩ muốn cho cô ấy một bất ngờ.”  

 

“Không sao không sao, em không nói cho cậu ấy đâu, cậu ấy mà nhìn thấy bất ngờ anh chuẩn bị cho cậu ấy sẽ rất vui, vậy em ra ngoài đây, không làm phiền hai người nữa.”  

 

Lý Ngang nói hai câu tượng trưng để giữ lại: “Hay là thôi bỏ đi, Sam Sam mà biết nhất định sẽ mắng anh.”  

 

Nguyễn Du Hà cười: “Em vừa hay có chút chuyện, anh nói với Sam Sam một tiếng giúp em, tối nay em không về đâu.”  

 

“Vậy để anh đưa em đi.”  

 

“Không cần đâu, em gọi xe là được.”  

 

Nguyễn Du Hà nói xong, rất thức thời mà rời đi.  

 

Lý Ngang là bạn trai ở bên cạnh Bùi Sam Sam từ thời đại học, tình cảm của hai người vẫn luôn rất tốt, năm ngoái Lý Ngang bị công ty điều đi nước ngoài, điều đáng nói là ít nhất cũng phải đi hai năm, bây giờ xem ra được về trước rồi.  

 

Hai người họ lâu ngày không gặp, chắc chắn có nhiều điều muốn nói, nhiều chuyện muốn làm, cái bóng đèn là cô đây vẫn ở đó khônng phải rất chướng mắt sao.  

 

Nguyễn Du Hà tìm một quán cà phê ngồi, bắt đầu lướt xem qua thông tin thuê phòng.  

 

Dần dần, trời bên ngoài đã chuyển tối.  

 

Nguyễn Du Hà hoạt động cổ một chút, lại đi tìm chỗ ăn cơm.  

 

Cô ăn được một nửa thì nhận được điện thoại của Bùi Sam Sam: “Du Hà, cậu ở đâu?”  

 

“Tớ đang ăn cơm bên ngoài, cậu về rồi à?”  

 

“Ừ...tên Lý Ngang đáng ghét này còn làm cái gì mà bất ngờ cho tớ, suýt chút nữa dọa chết tớ, tớ còn tưởng là có trộm vào nhà, tay cũng nắm thành đấm luôn rồi.”  

 

Bùi Sam Sam tuy miệng thì oán tránh, nhưng không khó để nghe ra ngữ khí của cô ấy đều là ngọt ngào.  

 

Nguyễn Du Hà cười: “Cậu đừng mắng anh ấy nữa, anh ấy không dễ dàng gì mới trở về, tối nay chúc mừng cho đàng hoàng đi.”  

 

“Đã ở bên nhau bốn năm năm rồi, có khác gì vợ chồng già đâu, có gì mà chúc mừng. Du Hà, tối nay cậu cứ về đây ở đi, tớ bảo anh ấy ra khách sạn ở.”  

 

“Đừng, tớ ở bên ngoài là được rồi, sao có thể làm phiền thế giới hai người của các cậu được.”  

 

Bùi Sam Sam nghe thấy lời này có hơi xấu hổ: “Cậu nói cái gì đấy...Vậy cậu một mình ở bên ngoài phải cẩn thận đấy, lát nữa gửi địa chỉ khách sạn cho tớ.”  

 

“Ừ được, làm việc của cậu đi.”  

 

Cúp máy, Lý Ngang từ sau lưng ôm lấy lấy eo Bùi Sam Sam, không yên tâm hỏi: “Cô ấy không về đâu đúng không?”  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK