• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không ngờ tổng giám đốc Chu lại làm đến mức này vì Thư Tư Vi, đó là Hứa Loan đấy, Song Thê Ảnh hậu lại lên sàn diễn catwalk giúp chúng ta.”  

 

“Thôi... Không nói nữa.”  

 

“Mối tình này cảm động trời đất, rõ ràng là ép tôi đẩy thuyền mà.”  

 

“Cô đừng nói nữa, bị tẩy não lâu như vậy, giờ thật sự cảm thấy bọn họ đúng vị rồi đó.”  

 

Chỉ có mình Nguyễn Du Hà nghỉ ngơi trong phòng hóa trang là chưa nghe thấy những lời thảo luận này, chỉ thở phào một hơi, cuối cùng cô cũng có thể thoát thân thành công rồi.  

 

Nguyễn Du Hà lại ngồi nghỉ ngơi tầm hai phút, khi chuẩn bị đứng lên thì cảm thấy bụng quặn thắt.  

 

Chỉ trong nháy mắt thôi, cảm giác này đã khiến trán cô đẫm mồ hôi.  

 

Cô nghiến răng cố đứng dậy, khi tìm được điện thoại muốn gọi điện thì Quý Hoài Kiến đúng lúc gọi đến.  

 

“Du Hà, anh có chuyện muốn nói với em.”  

 

“Quý Hoài Kiến...”  

 

Trong giọng nói của Nguyễn Du Hà lộ ra vẻ đau đớn khó chịu, ngón tay cầm điện thoại cũng trở nên trắng bệch.  

 

Quý Hoài Kiến lập tức phản ứng lại: “Du Hà, em thấy không thoải mái sao? Em đang ở đâu?”  

 

“Tôi ở...” Nguyễn Du Hà khó nhọc hít thở: “Anh gọi cho Sam Sam hộ tôi, nói với cô ấy tôi đang trong phòng hóa trang ở hậu trường show diễn.  

 

“Du Hà, em ở đó chờ anh, anh lập tức đến ngay!”  

 

Sau khi cúp điện thoại, Nguyễn Du Hà chống tay lên trên bàn, hình ảnh trước mắt dần trở nên mơ hồ.  

 

Cô ôm lấy bụng mình, thầm hô trong lòng hết lần này đến lần khác.  

 

Đừng mà, đừng...  

 

Mẹ xin con đấy, đừng bị làm sao cả.  

 

Mấy phút sau, cửa phòng hóa trang bị mở ra, Quý Hoài Kiến xông vào trong: “Du Hà!”  

 

Nguyễn Du Hà mấp máy môi tính nói gì đó, nhưng chưa kịp mở miệng đã ngất đi.  

 

...  

 

Còn hai tiếng nữa mới kết thúc show diễn giới thiệu, nhưng Chu Lãng cũng không còn kiên nhẫn chờ thêm nữa, anh trực tiếp bảo Lâm Nam đi tìm Lâm Tư.  

 

Lâm Nam đã chuẩn bị xong hết lời thoại, đường đường chính chính nói với Lâm Tư: “Tổng biên tập Lâm, sau khi xem hết show diễn, chúng tôi nhận thấy tác phẩm của nhà thiết kế trang sức bên Thịnh Quang rất có linh hồn, cá nhân cô ấy cũng là một người rất có tài. Vậy nên Chu thị quyết định sẽ tài trợ cho cô ấy, sau này bất cứ một tuần lễ thời trang nào ở nước ngoài, tác phẩm của cô ấy đều có cơ hội xuất hiện trên sân khấu. Ngoài ra, nếu như cô ấy cần tài nguyên gì, Chu thị cũng sẽ giúp đỡ hết mình.”  

 

Lâm Tư: “?”  

 

Lâm Nam tổng kết ngắn gọn: “Tổng giám đốc Chu của chúng tôi rất coi trọng cô Nguyễn.”  

 

“Tôi không hiểu lắm... Chẳng phải tổng giám đốc Chu muốn nâng đỡ Thư Tư Vi sao?”  

 

Mặc dù lúc này khi ở hậu trường Chu Lãng kéo Nguyễn Du Hà đi, nhưng khúc đệm nhỏ này không hề ảnh hưởng đến “giang sơn” Chu Lãng gầy dựng cho Thư Tư Vi trong khoảng thời gian này.  

 

Dù anh và Nguyễn Du Hà thật sự có gì đó, cũng chỉ có thể chứng minh anh là tên cặn bã chân đạp hai thuyền mà thôi. Lần này đến lượt Lâm Nam thắc mắc: “Tổng giám đốc Chu muốn nâng đỡ Thư Tư Vi bao giờ?”  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK