11 giờ 36 phút ngày 11 tháng 5 năm 2166.
"Giám đốc Lục, hết mười lăm phút rồi, đến giờ dậy rồi."
Mơ hồ nghe thấy tiếng gọi của Tống Lam, Lục Tương nhíu mày, trong miệng mơ hồ không rõ nói thầm điều gì đó, ngay sau đó cô bỗng nhiên nhớ tới điều gì đó, vừa mở mắt, trực tiếp từ trên sô pha ngồi dậy.
Nhìn thấy Tống Lam, cô theo bản năng vuốt tóc mái trên trán.
Đến lúc làm việc rồi.
Nghỉ ngơi chút buổi chiều giúp cho mệt mỏi của cô giảm bớt, cũng làm cho cô kiên định hơn rất nhiều.
Phải chắc chắn đuổi được Fiona Elnim ra khỏi Quận 17, đó là trách nhiệm và nghĩa vụ của cô với tư cách là một chấp pháp giả.
Ngay lúc Lục Tương đưa tay với tới máy tính bảng ghi lại thông tin của Fiona Elnim, tiếng bước chân dồn dập đã phá vỡ sự hài hòa của buổi chiều, người chạy việc không nhịn được hét tướng lên: "Quản lý Lục, Fiona Elnim bị người ta giết chết rồi!"
Những lời này chẳng những truyền vào trong lỗ tai Lục Tương, hơn nữa còn nhanh chóng khuếch tán ra toàn bộ trụ sở chấp pháp giả.
Những chấp pháp giả vốn đang hoảng sợ trước sự xuất hiện của Fiona Elnim, giờ đã không kìm chế được phấn khích trong lòng nữa, từng người bọn họ lao ra khỏi khoa, chạy về phía hành lang cùng sân thể dục, muốn tự mình xác nhận nguồn gốc tin tức kia có đáng tin hay không.
Ngay cả Lục Tương cũng ngây ngẩn cả người.
Fiona Elnim đã chết?
Cô thật sự không thể tin được tin tức này, bởi vì theo cô thấy, ở cái thành phố không có nổi một cứu hộ giả như cái khu khu mười bảy này, thì căn bản là không có tồn tại nào có thể địch nổi Fiona Elnim.
"Thưa quản lý, tin tức là hoàn toàn đúng sự thật, Fiona Elnim đã chết."
Ngực bị xuyên thủng, từ đầu bên này có thể nhìn thấy phong cảnh ở đầu bên kia.
Phương thức tử vong này... quả thực giống hệt với Sài Khả và thủ hạ của gã lúc đó!
"Thi thể hiện tại đang ở đông khu Lưu Tinh phố số 203, người gửi thư tự xưng, tự xưng là..."
"Tự xưng là gì?"
"Tự nhận mình là một công dân lo lắng."
Chấp pháp giả báo cáo đến đây thì có chút xấu hổ, anh luôn cảm thấy cái tên kia nghe như là có thể khiến bên chấp pháp giả trở thành vô dụng vậy, tố cáo hang ổ của Lenal chính là công dân, giải quyết Fiona Elnim cũng là công dân.
"Biết rồi."
Lục Tương gật đầu, lập tức cầm lấy điện thoại nội tuyến: "Thông báo đội 1, đội 2, đội 3 đợi lệnh, chuẩn bị hành động.”
……
Một lát sau, văn phòng cũng chỉ còn lại một mình Tống Lam, cơ mà hắn cũng không có lập tức trở lại khoa hậu cần, mà là chậm rãi đi tới bên cửa sổ.
Nhìn qua cửa sổ có thể thấy chấp pháp giả khắp nơi trong trụ sở đều là hoan hô chúc mừng mọi người.
Đến khi Lục Tương mang theo tổ hành động đặc biệt chạy tới hiện trường, thì chỉ sợ cậu bé kia đã rời đi rất lâu rồi.
Hắn quay trở lại trụ sở chấp pháp giả trước một bước, rồi mới bảo cậu bé kia truyền tin tức Fiona Elnim đã tử vong ra ngoài.
Địa điểm xảy ra sự việc là số 203 phố Lưu Tinh phía đông, cho dù lái xe bay thì ít nhất cũng phải mất 20 phút, như vậy là hắn đã có đầy đủ chứng cứ ngoại phạm, giống như ngày xảy ra vụ án của Sài Khả vậy, từ góc độ thời gian thì sẽ không tồn tại khả năng hắn giết Fiona Elnim.
Chỉ là Tống Lam rất khó dung nhập vào bầu không khí nhiệt liệt của trụ sở chấp pháp giả, giờ này khắc này, trong lòng của hắn chỉ có một mảnh bi thương.
“Hảo huynh đệ” - người có thể trợ giúp hắn thoát khỏi bể khổ chờ mãi mới đến kia thế mà cứ như vậy mà chết non, mà tình cảnh của hắn giờ cũng không có phát sinh thay đổi nào.
Nhưng đây cũng là chuyện bất đắc dĩ phải làm thôi.
Khi hắn đạp xe đến nơi, thì “hảo huynh đệ” của hắn đang bàn luận về kế hoạch phá hủy trụ sở chấp pháp giả, hành vi cấp tiến như vậy căn bản không để lại cho hắn bất kỳ cơ hội nào để bàn bạc với “hảo huynh đệ”.
Cho nên, lúc này đây lại chỉ có thể lưu lại hắn lẻ loi một mình, tự nghĩ biện pháp mà thôi.
Tống Lam cũng không rõ lắm, những tên tội phạm truy nã kia tại sao lại không thể kiên định làm người tốt để làm ra một kết quả có thể làm cho tất cả mọi người có thể hài lòng chứ?
Hắn tin rằng trong một khoảng thời gian ngắn nữa, lệnh cảnh giới cấp hai sẽ được giải trừ, tin tức Fiona Elnim đã chết cũng sẽ nhanh chóng truyền ra khắp khu 17, tân công tố viên Dominus nhất định cũng sẽ biết tin tức này đầu tiên.
Tống Lam cúi đầu, nhìn thoáng qua huy chương ngân tinh hai sao trong lòng bàn tay, đây mới là đồ vật gia tộc Foster tâm tâm niệm niệm muốn lấy để che đậy hoàn toàn thỏa thuận giữa họ và Fiona Elnim, đồng thời loại bỏ hoàn toàn bằng chứng về việc họ đã sát hại cứu hộ giả.
Nếu như nghĩ tiêu cực một chút, thì một cái huy chương ngân tinh hai sao là đủ để hạ bệ gia tộc Foster sao?
Điều đó rõ ràng là không thể.
Đừng nói gia tộc Foster, mà ngay cả đại công tố viên mới nhậm chức Dominus cũng chưa chắc là hạ bệ được.
Cho dù được truyền thông cùng dư luận trợ giúp, thì chỉ sợ cái tội danh này cũng sẽ được một tên nào đó không biết từ nơi nào xuất hiện để nhận tội thay mà thôi, đây cũng là thủ đoạn từ trước cho tới nay của bọn họ.
Nhưng ở khu 17, quả thật là có một người biết sự cấu kết giữa gia tộc Foster và thế lực bên ngoài, chứng cứ có thể vạch tội bọn họ giờ phút này đang nằm trong tay người kia.
Sau khi chứng kiến hành động của “hảo huynh đệ” Fiona Elnim khi đến khu mười bảy, Tống Lam đã có thái độ cực kỳ bi quan trước mấy “người ngoại giới” có giá treo thưởng cao ngất trời này. Nếu thật sự có “hảo huynh đệ” khác đi tới khu mười bảy thì họ thực sự có thể tuân thủ pháp luật không? Có thể không mang đến thêm phiền toái cho hắn không, có thể gánh chịu tiếng xấu giúp hắn không?
Có rất ít hy vọng.
Tống Lam chỉ có thể đưa ra kết luận này.
Nếu không thể giải quyết được vấn đề, thế thì chỉ còn cách giải quyết người đưa ra vấn đề.
Khi chuyện cấu kết với thế lực "ngoại giới" cùng với chuyện hại chết mấy cứu hộ giả hoàn toàn bại lộ, thì chỉ sợ gia tộc Foster cũng không còn lòng dạ thanh thản nào để quản vị sát thủ họ thuê đến tột cùng là sống hay chết rồi nữa.
……………………………………
Trong khi đó, tại bộ thanh tra
Dominus nghe bộ hạ báo cáo xong thì sắc mặt tái mét, ngay vừa rồi, anh đã nhận được một tin mà anh chưa bao giờ ngờ tới.
Fiona Elnim đã chết.
Tên trọng phạm này bị chính phủ liên hiệp truy nã với phần thưởng là 1,73 triệu watt này là át chủ bài lớn nhất tròn tay anh, cũng chính là "Chìa khóa" trong kế hoạch giải quyết hết thảy mọi phiền toái cho gia tộc Foster của anh.
Lục Tương là người được phái từ khu vực hạch tâm đến khu 17, vì vậy nếu không có lý do thích hợp, ngay cả gia tộc Foster cũng không thể trực tiếp ra tay với cô, nhưng nếu đó là tội phạm truy nã khét tiếng thì lại khác.
Nếu Lục Tương bất hạnh hi sinh vì nhiệm vụ trong chiến đấu với trọng phạm, thì thế lực sau lưng cô cũng không nói gì được.
Dù sao thì ngay cả những cứu hộ giả cũng có thể hy sinh trong nhiệm vụ chiến đấu chống lại bọn tội phạm cơ mà.
Nhưng mà......
Tại sao Fiona Elnim lại bị giết vậy?
Ở cái khu 17 này, năng lực của cô ta hẳn là vô địch mới đúng!
"Thưa ngài Dominus!"
Lại có người xông vào phòng làm việc của anh, người đang tới này có thần sắc kinh hoảng, vừa đến đã đưa một phong thư đến trước mặt anh:
[Công tố viên Dominus thân mến…]
Từ khi trở thành tân công tố viên, ngày nào anh cũng nhận được rất nhiều thư tín, nhưng mà khi anh nhìn thấy chữ ký trên bức thư kia thì đồng tử đột nhiên co rụt lại.
Dolago Saffron.
Anh thậm chí không còn để ý tới hai cấp dưới ở đây mà lập tức xé phong thư ra, bên trong ngoại trừ một phong thư, thì còn có một vật khiến anh ngày nhớ đêm mong kia.
Huân chương Ngân Tinh.
(Hết chương này)
"Giám đốc Lục, hết mười lăm phút rồi, đến giờ dậy rồi."
Mơ hồ nghe thấy tiếng gọi của Tống Lam, Lục Tương nhíu mày, trong miệng mơ hồ không rõ nói thầm điều gì đó, ngay sau đó cô bỗng nhiên nhớ tới điều gì đó, vừa mở mắt, trực tiếp từ trên sô pha ngồi dậy.
Nhìn thấy Tống Lam, cô theo bản năng vuốt tóc mái trên trán.
Đến lúc làm việc rồi.
Nghỉ ngơi chút buổi chiều giúp cho mệt mỏi của cô giảm bớt, cũng làm cho cô kiên định hơn rất nhiều.
Phải chắc chắn đuổi được Fiona Elnim ra khỏi Quận 17, đó là trách nhiệm và nghĩa vụ của cô với tư cách là một chấp pháp giả.
Ngay lúc Lục Tương đưa tay với tới máy tính bảng ghi lại thông tin của Fiona Elnim, tiếng bước chân dồn dập đã phá vỡ sự hài hòa của buổi chiều, người chạy việc không nhịn được hét tướng lên: "Quản lý Lục, Fiona Elnim bị người ta giết chết rồi!"
Những lời này chẳng những truyền vào trong lỗ tai Lục Tương, hơn nữa còn nhanh chóng khuếch tán ra toàn bộ trụ sở chấp pháp giả.
Những chấp pháp giả vốn đang hoảng sợ trước sự xuất hiện của Fiona Elnim, giờ đã không kìm chế được phấn khích trong lòng nữa, từng người bọn họ lao ra khỏi khoa, chạy về phía hành lang cùng sân thể dục, muốn tự mình xác nhận nguồn gốc tin tức kia có đáng tin hay không.
Ngay cả Lục Tương cũng ngây ngẩn cả người.
Fiona Elnim đã chết?
Cô thật sự không thể tin được tin tức này, bởi vì theo cô thấy, ở cái thành phố không có nổi một cứu hộ giả như cái khu khu mười bảy này, thì căn bản là không có tồn tại nào có thể địch nổi Fiona Elnim.
"Thưa quản lý, tin tức là hoàn toàn đúng sự thật, Fiona Elnim đã chết."
Ngực bị xuyên thủng, từ đầu bên này có thể nhìn thấy phong cảnh ở đầu bên kia.
Phương thức tử vong này... quả thực giống hệt với Sài Khả và thủ hạ của gã lúc đó!
"Thi thể hiện tại đang ở đông khu Lưu Tinh phố số 203, người gửi thư tự xưng, tự xưng là..."
"Tự xưng là gì?"
"Tự nhận mình là một công dân lo lắng."
Chấp pháp giả báo cáo đến đây thì có chút xấu hổ, anh luôn cảm thấy cái tên kia nghe như là có thể khiến bên chấp pháp giả trở thành vô dụng vậy, tố cáo hang ổ của Lenal chính là công dân, giải quyết Fiona Elnim cũng là công dân.
"Biết rồi."
Lục Tương gật đầu, lập tức cầm lấy điện thoại nội tuyến: "Thông báo đội 1, đội 2, đội 3 đợi lệnh, chuẩn bị hành động.”
……
Một lát sau, văn phòng cũng chỉ còn lại một mình Tống Lam, cơ mà hắn cũng không có lập tức trở lại khoa hậu cần, mà là chậm rãi đi tới bên cửa sổ.
Nhìn qua cửa sổ có thể thấy chấp pháp giả khắp nơi trong trụ sở đều là hoan hô chúc mừng mọi người.
Đến khi Lục Tương mang theo tổ hành động đặc biệt chạy tới hiện trường, thì chỉ sợ cậu bé kia đã rời đi rất lâu rồi.
Hắn quay trở lại trụ sở chấp pháp giả trước một bước, rồi mới bảo cậu bé kia truyền tin tức Fiona Elnim đã tử vong ra ngoài.
Địa điểm xảy ra sự việc là số 203 phố Lưu Tinh phía đông, cho dù lái xe bay thì ít nhất cũng phải mất 20 phút, như vậy là hắn đã có đầy đủ chứng cứ ngoại phạm, giống như ngày xảy ra vụ án của Sài Khả vậy, từ góc độ thời gian thì sẽ không tồn tại khả năng hắn giết Fiona Elnim.
Chỉ là Tống Lam rất khó dung nhập vào bầu không khí nhiệt liệt của trụ sở chấp pháp giả, giờ này khắc này, trong lòng của hắn chỉ có một mảnh bi thương.
“Hảo huynh đệ” - người có thể trợ giúp hắn thoát khỏi bể khổ chờ mãi mới đến kia thế mà cứ như vậy mà chết non, mà tình cảnh của hắn giờ cũng không có phát sinh thay đổi nào.
Nhưng đây cũng là chuyện bất đắc dĩ phải làm thôi.
Khi hắn đạp xe đến nơi, thì “hảo huynh đệ” của hắn đang bàn luận về kế hoạch phá hủy trụ sở chấp pháp giả, hành vi cấp tiến như vậy căn bản không để lại cho hắn bất kỳ cơ hội nào để bàn bạc với “hảo huynh đệ”.
Cho nên, lúc này đây lại chỉ có thể lưu lại hắn lẻ loi một mình, tự nghĩ biện pháp mà thôi.
Tống Lam cũng không rõ lắm, những tên tội phạm truy nã kia tại sao lại không thể kiên định làm người tốt để làm ra một kết quả có thể làm cho tất cả mọi người có thể hài lòng chứ?
Hắn tin rằng trong một khoảng thời gian ngắn nữa, lệnh cảnh giới cấp hai sẽ được giải trừ, tin tức Fiona Elnim đã chết cũng sẽ nhanh chóng truyền ra khắp khu 17, tân công tố viên Dominus nhất định cũng sẽ biết tin tức này đầu tiên.
Tống Lam cúi đầu, nhìn thoáng qua huy chương ngân tinh hai sao trong lòng bàn tay, đây mới là đồ vật gia tộc Foster tâm tâm niệm niệm muốn lấy để che đậy hoàn toàn thỏa thuận giữa họ và Fiona Elnim, đồng thời loại bỏ hoàn toàn bằng chứng về việc họ đã sát hại cứu hộ giả.
Nếu như nghĩ tiêu cực một chút, thì một cái huy chương ngân tinh hai sao là đủ để hạ bệ gia tộc Foster sao?
Điều đó rõ ràng là không thể.
Đừng nói gia tộc Foster, mà ngay cả đại công tố viên mới nhậm chức Dominus cũng chưa chắc là hạ bệ được.
Cho dù được truyền thông cùng dư luận trợ giúp, thì chỉ sợ cái tội danh này cũng sẽ được một tên nào đó không biết từ nơi nào xuất hiện để nhận tội thay mà thôi, đây cũng là thủ đoạn từ trước cho tới nay của bọn họ.
Nhưng ở khu 17, quả thật là có một người biết sự cấu kết giữa gia tộc Foster và thế lực bên ngoài, chứng cứ có thể vạch tội bọn họ giờ phút này đang nằm trong tay người kia.
Sau khi chứng kiến hành động của “hảo huynh đệ” Fiona Elnim khi đến khu mười bảy, Tống Lam đã có thái độ cực kỳ bi quan trước mấy “người ngoại giới” có giá treo thưởng cao ngất trời này. Nếu thật sự có “hảo huynh đệ” khác đi tới khu mười bảy thì họ thực sự có thể tuân thủ pháp luật không? Có thể không mang đến thêm phiền toái cho hắn không, có thể gánh chịu tiếng xấu giúp hắn không?
Có rất ít hy vọng.
Tống Lam chỉ có thể đưa ra kết luận này.
Nếu không thể giải quyết được vấn đề, thế thì chỉ còn cách giải quyết người đưa ra vấn đề.
Khi chuyện cấu kết với thế lực "ngoại giới" cùng với chuyện hại chết mấy cứu hộ giả hoàn toàn bại lộ, thì chỉ sợ gia tộc Foster cũng không còn lòng dạ thanh thản nào để quản vị sát thủ họ thuê đến tột cùng là sống hay chết rồi nữa.
……………………………………
Trong khi đó, tại bộ thanh tra
Dominus nghe bộ hạ báo cáo xong thì sắc mặt tái mét, ngay vừa rồi, anh đã nhận được một tin mà anh chưa bao giờ ngờ tới.
Fiona Elnim đã chết.
Tên trọng phạm này bị chính phủ liên hiệp truy nã với phần thưởng là 1,73 triệu watt này là át chủ bài lớn nhất tròn tay anh, cũng chính là "Chìa khóa" trong kế hoạch giải quyết hết thảy mọi phiền toái cho gia tộc Foster của anh.
Lục Tương là người được phái từ khu vực hạch tâm đến khu 17, vì vậy nếu không có lý do thích hợp, ngay cả gia tộc Foster cũng không thể trực tiếp ra tay với cô, nhưng nếu đó là tội phạm truy nã khét tiếng thì lại khác.
Nếu Lục Tương bất hạnh hi sinh vì nhiệm vụ trong chiến đấu với trọng phạm, thì thế lực sau lưng cô cũng không nói gì được.
Dù sao thì ngay cả những cứu hộ giả cũng có thể hy sinh trong nhiệm vụ chiến đấu chống lại bọn tội phạm cơ mà.
Nhưng mà......
Tại sao Fiona Elnim lại bị giết vậy?
Ở cái khu 17 này, năng lực của cô ta hẳn là vô địch mới đúng!
"Thưa ngài Dominus!"
Lại có người xông vào phòng làm việc của anh, người đang tới này có thần sắc kinh hoảng, vừa đến đã đưa một phong thư đến trước mặt anh:
[Công tố viên Dominus thân mến…]
Từ khi trở thành tân công tố viên, ngày nào anh cũng nhận được rất nhiều thư tín, nhưng mà khi anh nhìn thấy chữ ký trên bức thư kia thì đồng tử đột nhiên co rụt lại.
Dolago Saffron.
Anh thậm chí không còn để ý tới hai cấp dưới ở đây mà lập tức xé phong thư ra, bên trong ngoại trừ một phong thư, thì còn có một vật khiến anh ngày nhớ đêm mong kia.
Huân chương Ngân Tinh.
(Hết chương này)