Có lẽ, biết được gia tộc Foster chính là kẻ đứng sau chuyện này cũng không hoàn toàn là một chuyện xấu.
Tống Lam trở lại trước bàn làm việc của mình, đeo tai nghe lên, lập tức nhắm mắt lại, giả vờ đắm chìm trong thế giới âm nhạc, trên thực tế, thực chất là trong đầu hắn đang sắp xếp lại tất cả những náo động gần đây ở khu 17.
Đầu tiên, tập đoàn tội phạm Sài Khả ở khu 17 tác oai tác quái mà không người dám quản, nguyên nhân bề ngoài là gã bỏ ra giá cao để tiến hành cải tạo cấy ghép cơ thể nhân tạo vào bản thân, dưới quyền còn có một nhóm thủ hạ mạnh mẽ, lấy lực lượng của chấp pháp giả bản địa ra so thì căn bản không đủ để địch nổi gã; Nhưng trong mắt Tống Lam, nguyên nhân sâu xa hơn trong đó chính là tồn tại mối liên hệ dây mơ rễ má giữa việc làm ăn của gã và gia tộc Foster.
Chính là bởi vì lợi ích phía sau liên lụy, nên dẫn đến việc khu vực trung tâm chậm chạp không phái người cứu trợ đến giải quyết Sài Khả.
Cho đến khi Lục Tương đến.
Sau khi Lục Tương hạ cánh xuống bộ phận chấp pháp giả khu 17, việc đầu tiên cô làm chính là bày ra kế hoạch bắt giữ Sài Khả.
Ngay cả các đồng nghiệp của cô cũng không tin rằng một ngày nào đó họ có thể tự tay đưa Sài Khả vào tù.
Bây giờ nghĩ lại, hành vi của đại công tố viên Angela Foster lúc đó hóa ra là đã được tính toán trước.
Vào ngày Sài Khả bị bắt giam, cô ta đã công khai phát biểu tại quảng trường trung tâm quận 17, nói bộ phận kiểm sát sẽ trừng phạt nghiêm khắc tên tội phạm khét tiếng này theo pháp luật, cũng chính vì vậy mà cô được coi là anh hùng thành phố, những người dân không rõ nguyên do kia đã tính công lao này lên đầu cô và bộ phận kiểm tra.
Nhưng mà Ann Foster làm như vậy cũng không phải là vì tranh công, mà mục đích chân chính của cô chính là để cho bộ phận kiểm tra toàn quyền tiếp nhận vụ án của Sài Khả.
Sau đó không lâu, cô liền thả Sài Khả đi, còn bày ra một tin tức đủ để đẩy Lục Tương lên nơi đầu sóng ngọn gió.
Nếu như không phải ngày đó hắn xui xẻo trở thành vật hy sinh cho tin tức lớn kia. Thì những việc như lén trợ giúp Sài Khả vượt ngục dẫn đến cái chết của vài chấp pháp giả, thậm chí còn dẫn đến việc Sài Khả bắt cóc anh hùng thành phố trong lòng mọi người, hơn nữa còn có văn kiện giả mạo cùng ghi âm để làm bằng chứng, như vậy thì chỉ sợ Lục Tương cũng không phải là đơn giản bị thôi việc không đâu.
Tống Lam không thể không cảm khái tâm địa của những đại gia tộc khu vực trung tâm này thật sự là quá đen tối.
Sau khi chải chuốt sự tình cho mạch lạc xong, hắn lại phát hiện ra phần kỳ lạ nhất của toàn bộ sự việc.
Nếu như tổng kết lại tất cả hỗn loạn gần đây của khu 17 thành một cuộc đấu tranh giữa gia tộc Foster và quản lý mới của Chấp Pháp Giả, vậy thì ai phái Lục Tương tới đây?
Từ trong đôi câu vài lời của sát thủ chuyên nghiệp kia, không khó đoán ra Lục Tương cũng đến từ khu vực trung tâm, hơn nữa tựa hồ bọn họ còn biết rõ đối phương…
Cho nên, người đưa Lục Tương tới nơi này kỳ thật là muốn lợi dụng cô để phá hoại việc làm ăn của gia tộc Foster sao?
Tình hình ngày càng phức tạp.
Gia tộc Foster gần như nắm trong tay toàn bộ hệ thống phán quyết của chính phủ liên hợp, cùng với một thế lực khổng lồ khác đang âm thầm đối phó với gia tộc Foster.
Mà hắn, chẳng qua là một người muốn an an ổn ổn làm đến về hưu, mua một cái nhà thuộc về mình để an hưởng tuổi già, đây vốn không phải là vấn đề hắn nên quan tâm.
Đến năm 2020, Tống Lam đã không còn hứng thú gì với cục diện quốc tế, đến năm 2166 cũng vẫn như vậy.
Nhưng mà, hiện tại xảy ra một ít vấn đề nhỏ.
Sát thủ chuyên nghiệp mà gia tộc Foster phái tới xử lý hậu quả, giờ phút này đang an tường ngủ ở dưới đáy hồ hoang vu rồi.
Một khi Foster gia tộc ý thức được điểm này, nhất định còn có thể lại phái người mạnh hơn tới nơi này, đến lúc đó, sẽ diễn biến thành không ngừng tranh chấp, thế thì kế hoạch hưu chiến do chính hắn lập ra sẽ triệt để bị phá bỏ.
Cho nên, trước khi Foster gia tộc tìm được hắn, hắn mới phải tìm được một hảo huynh đệ để gánh chịu tội lỗi kia giúp hắn.
Đến lúc đó cho dù Foster gia tộc trở mặt với trọng phạm ở "Ngoại giới", thì đó cũng cũng không phải chuyện của hắn.
Hắn phải đạt được mục tiêu mang tính giai đoạn của mình.
Tống Lam không tự chủ nhíu chặt mày, hiệu quả cách âm tuyệt hảo của tai nghe khiến cho hắn hoàn toàn đắm chìm ở trong thế giới của bản thân, hắn lo âu nên đã gặm ngón tay cái của mình từ nãy đến giờ, thẳng đến mùi máu tươi chiếm cứ toàn bộ vị giác của hắn.
Cảm giác đau đớn ở đầu ngón cái khiến hắn trở nên vô cùng chuyên chú, ước chừng hai phút sau, hắn rốt cục đã mở hai mắt ra.
Đúng rồi.
Hiện tại ngoại trừ hắn ra, thì cũng không có bất luận kẻ nào biết sát thủ tiên sinh đã an nghỉ ở nơi hoang vu kia.
Chỉ cần gia tộc Foster cho rằng sát thủ tiên sinh còn sống, bọn họ sẽ tạm thời không phái người tới nữa.
Ngụy trang thành sát thủ tiên sinh, liên lạc với gia tộc Foster một lần nữa, như vậy có thể tranh thủ đủ thời gian để hắn có thể sắp xếp một nghi thức "nghỉ hưu" cho sát thủ tiên sinh.
Trong đầu Tống Lam hiện ra một kế hoạch.
Hắn nhớ đến chiếc điện thoại di động vẫn được cất trong két sắt trong phòng ngủ và con mắt giả đã ngừng hoạt động kia, hắn đã liên tục kiểm tra hộp thư và lịch sử cuộc gọi trên điện thoại di động, nhưng dù sao thì bên kia cũng là một sát thủ chuyên nghiệp, thế nên không có địa chỉ liên hệ nào trong danh bạ, hộp thư cũng hoàn toàn trống rỗng.
Muốn liên lạc với gia tộc Foster, cũng chỉ có thể để cho đối phương chủ động liên lạc với mình.
Tống Lam nghĩ tới một loại khả năng -- gia đình Foster sẽ đưa ra chỉ thị mới cho sát thủ tiên sinh sau khi gã hoàn thành các nhiệm vụ hiện có.
Và hắn lại tình cờ biết về nhiệm vụ hiện tại chưa hoàn thành của vị sát thủ này.
Thứ nhất, là thông qua cưỡng bức dụ dỗ phương thức, khiến hắn bán đứng Lục Tương.
Thứ hai, là diệt khẩu toàn bộ con tin còn sống sót trong vụ án Sài Khả.
Người sống sót cuối cùng giờ phút này đang ở bệnh viện bảo vệ rừng phía đông, Lục Tương đang dẫn người bất phân ngày đêm canh giữ ở nơi đó.
Hắn đương nhiên không có khả năng làm bằng chứng giả để hãm hại Lục Tương, thế nên con đường cuối cùng hắn có thể đi chính là để cho Foster gia tộc biết công tác diệt khẩu đã hoàn thành.
Tống Lam không khỏi nhớ lại một bộ phim điện ảnh mình từng xem qua, thông qua việc giả chết để lừa gạt nhân vật phản diện.
Cân nhắc đến tình huống đặc thù của người cuối cùng còn sống, còn có Lục Tương lúc nào cũng canh giữ ở bên cạnh nàng, hắn tin rằng gia tộc Foster thấu tình đạt lý hẳn là sẽ không truy cứu “cách chết" của nạn nhân này có chút bất đồng với hai người trước kia.
Xem ra, nhất định phải đến bệnh viện kiểm lâm một chuyến rồi.
Đặt mình vào vòng xoáy đấu tranh, còn phải biến thành một nhân vật hoàn toàn xa lạ, đây là trải nghiệm Tống Lam chưa bao giờ có, cuộc sống yên bình mà hắn hướng tới dường như đang dần dần xa rời hắn.
Tuy nhiên, nó cũng chỉ giới hạn trong khoảng thời gian gần đây mà thôi.
Hắn nhất định có thể liên lạc được với gia tộc Foster, sau đó để cho sát thủ tiên sinh mà hắn đóng vai "nghỉ hưu" một cách vinh quang, đến lúc đó, trên thế giới này sẽ không còn ai biết chuyện gì xảy ra đêm qua tại một căn hộ nào đó ở khu mười bảy nữa.
Tháo tai nghe ra, phun một ít bình xịt cấp cứu lên vết thương đã ngừng chảy máu trên ngón tay cái, lại dùng băng cá nhân băng lại.
Hắn lấy từ trong ngăn kéo ra túi quà tặng mà hắn phải thức đêm để phân biệt đóng gói kia, trong này chứa quà an ủi để gửi đến người bạn gái bận công việc cả đêm không về nhà.
Điều này về tình về lý đều phi thường hợp lý.
May mắn là bọn họ là bộ phận thanh nhàn nhất trong cơ quan chấp pháp giả.
Trưởng khoa sau kích thích ngày hôm qua, hôm nay đã xin nghỉ một ngày, toàn bộ bộ phận càng thêm tản mạn, đồng sự nào cũng đều bận rộn học tập tinh thần cứu hộ giả, lúc hắn vào cửa không ai chào hỏi, cũng không ai chú ý tới việc lúc hắn rời đi còn mang theo một cái túi quà tặng.
Đi xuống cầu thang và lên chiếc MK-II yêu quý.
Tiếp theo là thời gian thăm gia đình.
Tống Lam trở lại trước bàn làm việc của mình, đeo tai nghe lên, lập tức nhắm mắt lại, giả vờ đắm chìm trong thế giới âm nhạc, trên thực tế, thực chất là trong đầu hắn đang sắp xếp lại tất cả những náo động gần đây ở khu 17.
Đầu tiên, tập đoàn tội phạm Sài Khả ở khu 17 tác oai tác quái mà không người dám quản, nguyên nhân bề ngoài là gã bỏ ra giá cao để tiến hành cải tạo cấy ghép cơ thể nhân tạo vào bản thân, dưới quyền còn có một nhóm thủ hạ mạnh mẽ, lấy lực lượng của chấp pháp giả bản địa ra so thì căn bản không đủ để địch nổi gã; Nhưng trong mắt Tống Lam, nguyên nhân sâu xa hơn trong đó chính là tồn tại mối liên hệ dây mơ rễ má giữa việc làm ăn của gã và gia tộc Foster.
Chính là bởi vì lợi ích phía sau liên lụy, nên dẫn đến việc khu vực trung tâm chậm chạp không phái người cứu trợ đến giải quyết Sài Khả.
Cho đến khi Lục Tương đến.
Sau khi Lục Tương hạ cánh xuống bộ phận chấp pháp giả khu 17, việc đầu tiên cô làm chính là bày ra kế hoạch bắt giữ Sài Khả.
Ngay cả các đồng nghiệp của cô cũng không tin rằng một ngày nào đó họ có thể tự tay đưa Sài Khả vào tù.
Bây giờ nghĩ lại, hành vi của đại công tố viên Angela Foster lúc đó hóa ra là đã được tính toán trước.
Vào ngày Sài Khả bị bắt giam, cô ta đã công khai phát biểu tại quảng trường trung tâm quận 17, nói bộ phận kiểm sát sẽ trừng phạt nghiêm khắc tên tội phạm khét tiếng này theo pháp luật, cũng chính vì vậy mà cô được coi là anh hùng thành phố, những người dân không rõ nguyên do kia đã tính công lao này lên đầu cô và bộ phận kiểm tra.
Nhưng mà Ann Foster làm như vậy cũng không phải là vì tranh công, mà mục đích chân chính của cô chính là để cho bộ phận kiểm tra toàn quyền tiếp nhận vụ án của Sài Khả.
Sau đó không lâu, cô liền thả Sài Khả đi, còn bày ra một tin tức đủ để đẩy Lục Tương lên nơi đầu sóng ngọn gió.
Nếu như không phải ngày đó hắn xui xẻo trở thành vật hy sinh cho tin tức lớn kia. Thì những việc như lén trợ giúp Sài Khả vượt ngục dẫn đến cái chết của vài chấp pháp giả, thậm chí còn dẫn đến việc Sài Khả bắt cóc anh hùng thành phố trong lòng mọi người, hơn nữa còn có văn kiện giả mạo cùng ghi âm để làm bằng chứng, như vậy thì chỉ sợ Lục Tương cũng không phải là đơn giản bị thôi việc không đâu.
Tống Lam không thể không cảm khái tâm địa của những đại gia tộc khu vực trung tâm này thật sự là quá đen tối.
Sau khi chải chuốt sự tình cho mạch lạc xong, hắn lại phát hiện ra phần kỳ lạ nhất của toàn bộ sự việc.
Nếu như tổng kết lại tất cả hỗn loạn gần đây của khu 17 thành một cuộc đấu tranh giữa gia tộc Foster và quản lý mới của Chấp Pháp Giả, vậy thì ai phái Lục Tương tới đây?
Từ trong đôi câu vài lời của sát thủ chuyên nghiệp kia, không khó đoán ra Lục Tương cũng đến từ khu vực trung tâm, hơn nữa tựa hồ bọn họ còn biết rõ đối phương…
Cho nên, người đưa Lục Tương tới nơi này kỳ thật là muốn lợi dụng cô để phá hoại việc làm ăn của gia tộc Foster sao?
Tình hình ngày càng phức tạp.
Gia tộc Foster gần như nắm trong tay toàn bộ hệ thống phán quyết của chính phủ liên hợp, cùng với một thế lực khổng lồ khác đang âm thầm đối phó với gia tộc Foster.
Mà hắn, chẳng qua là một người muốn an an ổn ổn làm đến về hưu, mua một cái nhà thuộc về mình để an hưởng tuổi già, đây vốn không phải là vấn đề hắn nên quan tâm.
Đến năm 2020, Tống Lam đã không còn hứng thú gì với cục diện quốc tế, đến năm 2166 cũng vẫn như vậy.
Nhưng mà, hiện tại xảy ra một ít vấn đề nhỏ.
Sát thủ chuyên nghiệp mà gia tộc Foster phái tới xử lý hậu quả, giờ phút này đang an tường ngủ ở dưới đáy hồ hoang vu rồi.
Một khi Foster gia tộc ý thức được điểm này, nhất định còn có thể lại phái người mạnh hơn tới nơi này, đến lúc đó, sẽ diễn biến thành không ngừng tranh chấp, thế thì kế hoạch hưu chiến do chính hắn lập ra sẽ triệt để bị phá bỏ.
Cho nên, trước khi Foster gia tộc tìm được hắn, hắn mới phải tìm được một hảo huynh đệ để gánh chịu tội lỗi kia giúp hắn.
Đến lúc đó cho dù Foster gia tộc trở mặt với trọng phạm ở "Ngoại giới", thì đó cũng cũng không phải chuyện của hắn.
Hắn phải đạt được mục tiêu mang tính giai đoạn của mình.
Tống Lam không tự chủ nhíu chặt mày, hiệu quả cách âm tuyệt hảo của tai nghe khiến cho hắn hoàn toàn đắm chìm ở trong thế giới của bản thân, hắn lo âu nên đã gặm ngón tay cái của mình từ nãy đến giờ, thẳng đến mùi máu tươi chiếm cứ toàn bộ vị giác của hắn.
Cảm giác đau đớn ở đầu ngón cái khiến hắn trở nên vô cùng chuyên chú, ước chừng hai phút sau, hắn rốt cục đã mở hai mắt ra.
Đúng rồi.
Hiện tại ngoại trừ hắn ra, thì cũng không có bất luận kẻ nào biết sát thủ tiên sinh đã an nghỉ ở nơi hoang vu kia.
Chỉ cần gia tộc Foster cho rằng sát thủ tiên sinh còn sống, bọn họ sẽ tạm thời không phái người tới nữa.
Ngụy trang thành sát thủ tiên sinh, liên lạc với gia tộc Foster một lần nữa, như vậy có thể tranh thủ đủ thời gian để hắn có thể sắp xếp một nghi thức "nghỉ hưu" cho sát thủ tiên sinh.
Trong đầu Tống Lam hiện ra một kế hoạch.
Hắn nhớ đến chiếc điện thoại di động vẫn được cất trong két sắt trong phòng ngủ và con mắt giả đã ngừng hoạt động kia, hắn đã liên tục kiểm tra hộp thư và lịch sử cuộc gọi trên điện thoại di động, nhưng dù sao thì bên kia cũng là một sát thủ chuyên nghiệp, thế nên không có địa chỉ liên hệ nào trong danh bạ, hộp thư cũng hoàn toàn trống rỗng.
Muốn liên lạc với gia tộc Foster, cũng chỉ có thể để cho đối phương chủ động liên lạc với mình.
Tống Lam nghĩ tới một loại khả năng -- gia đình Foster sẽ đưa ra chỉ thị mới cho sát thủ tiên sinh sau khi gã hoàn thành các nhiệm vụ hiện có.
Và hắn lại tình cờ biết về nhiệm vụ hiện tại chưa hoàn thành của vị sát thủ này.
Thứ nhất, là thông qua cưỡng bức dụ dỗ phương thức, khiến hắn bán đứng Lục Tương.
Thứ hai, là diệt khẩu toàn bộ con tin còn sống sót trong vụ án Sài Khả.
Người sống sót cuối cùng giờ phút này đang ở bệnh viện bảo vệ rừng phía đông, Lục Tương đang dẫn người bất phân ngày đêm canh giữ ở nơi đó.
Hắn đương nhiên không có khả năng làm bằng chứng giả để hãm hại Lục Tương, thế nên con đường cuối cùng hắn có thể đi chính là để cho Foster gia tộc biết công tác diệt khẩu đã hoàn thành.
Tống Lam không khỏi nhớ lại một bộ phim điện ảnh mình từng xem qua, thông qua việc giả chết để lừa gạt nhân vật phản diện.
Cân nhắc đến tình huống đặc thù của người cuối cùng còn sống, còn có Lục Tương lúc nào cũng canh giữ ở bên cạnh nàng, hắn tin rằng gia tộc Foster thấu tình đạt lý hẳn là sẽ không truy cứu “cách chết" của nạn nhân này có chút bất đồng với hai người trước kia.
Xem ra, nhất định phải đến bệnh viện kiểm lâm một chuyến rồi.
Đặt mình vào vòng xoáy đấu tranh, còn phải biến thành một nhân vật hoàn toàn xa lạ, đây là trải nghiệm Tống Lam chưa bao giờ có, cuộc sống yên bình mà hắn hướng tới dường như đang dần dần xa rời hắn.
Tuy nhiên, nó cũng chỉ giới hạn trong khoảng thời gian gần đây mà thôi.
Hắn nhất định có thể liên lạc được với gia tộc Foster, sau đó để cho sát thủ tiên sinh mà hắn đóng vai "nghỉ hưu" một cách vinh quang, đến lúc đó, trên thế giới này sẽ không còn ai biết chuyện gì xảy ra đêm qua tại một căn hộ nào đó ở khu mười bảy nữa.
Tháo tai nghe ra, phun một ít bình xịt cấp cứu lên vết thương đã ngừng chảy máu trên ngón tay cái, lại dùng băng cá nhân băng lại.
Hắn lấy từ trong ngăn kéo ra túi quà tặng mà hắn phải thức đêm để phân biệt đóng gói kia, trong này chứa quà an ủi để gửi đến người bạn gái bận công việc cả đêm không về nhà.
Điều này về tình về lý đều phi thường hợp lý.
May mắn là bọn họ là bộ phận thanh nhàn nhất trong cơ quan chấp pháp giả.
Trưởng khoa sau kích thích ngày hôm qua, hôm nay đã xin nghỉ một ngày, toàn bộ bộ phận càng thêm tản mạn, đồng sự nào cũng đều bận rộn học tập tinh thần cứu hộ giả, lúc hắn vào cửa không ai chào hỏi, cũng không ai chú ý tới việc lúc hắn rời đi còn mang theo một cái túi quà tặng.
Đi xuống cầu thang và lên chiếc MK-II yêu quý.
Tiếp theo là thời gian thăm gia đình.