Tống Lam không thể không cảm thán, nhờ có khoa học kỹ thuật năm 2166, cùng với điện thoại di động mới hắn mua cho cậu bé, thế nên giúp hắn bắt kịp cuộc đối thoại cuối cùng giữa hai người, mới có thể hiểu được hoàn chỉnh mạch lạc toàn bộ sự kiện.
Gia tộc Foster tìm kiếm cậu bé này khắp nơi, không chỉ là vì che dấu sự thật chính mình đã hại chết cứu hộ giả cấp hai, mà đồng thời cũng là vì cho Fiona Elnim một cái công đạo, tuy rằng cái này nghe có chút hoang đường, nhưng với năng lực của Fiona Elnim, thì quả thực có thể lấy sức mạnh của một mình mình lật đổ một thành phố nhỏ.
Mà sau khi tìm kiếm không thành công, thì gia tộc Foster đã dứt khoát thay đổi chủ ý.
Dẫn độ Fiona Elnim vào thành phố, để cho cô tự mình tìm người, đồng thời có lẽ họ còn định mượn tay cô diệt trừ cái đinh trong mắt cái gai trong thịt - Lục Tương.
Hành động này, có thể nói là một hòn đá trúng hai con chim.
Lục Tương với tư cách là người lãnh đạo của ngành chấp pháp giả, tất nhiên không có khả năng để mặc Fiona Elnim quậy tung khu 17.
Nghĩ sâu hơn một chút, có lẽ nhóm cứu hộ giả chết ba năm trước ở trong tay Fiona Elnim, cũng có ban tay giở trò của gia tộcFoster ở sau lưng.
"Đại..."
Cho dù phủ thêm áo khoác dày nặng, cho dù khuôn mặt bị che khuất sau mặt nạ, cậu bé vẫn liếc mắt một cái là nhận ra Tống Lam, ngữ khí nói chuyện cùng cái xe đạp MK - II màu xanh xám đã đủ để nói rõ thân phận người tới.
Giờ khắc này, hai hình tượng trong lòng trùng lặp lại với nhau.
Cậu bé rốt cục ý thức được việc người đêm hôm đó đi đến tầng dưới chót của xưởng in để giải cứu mọi người từ trong tay bọn buôn người cũng là Tống Lam.
Chỉ là vừa mới mở miệng, cậu liền đột nhiên nghĩ tới cái gì đó nên mạnh mẽ dừng lời nói kế tiếp của mình lại.
Sẽ bị giết!
Người đại ca ca đã từng lẻn vào phòng thí nghiệm và cố gắng cứu cậu từ trong đấy cũng đã bị giết sau khi gặp Fiona Elnim.
Fiona Elnim chú ý tới bộ dáng muốn nói lại thôi của cậu bé thì ngay lập tức hiểu ra, ánh mắt nhìn về phía Tống Lam cũng nhiều hơn một tia nghiền ngẫm.
"Dolago Saffron, tôi đã nghe nói về anh."
Cô mở miệng nói: "Tại thời gian đương nhiệm, Angela Foster từng thuê một sát thủ chuyên nghiệp nổi danh ở 'Ngoại giới' để xử lý khắc phục hậu quả công tác thay cô ta."
Từ lúc ở phòng thí nghiệm, Fiona Elnim đã nghe người ta nói về vị sát thủ chuyên nghiệp đặc thù này, chỉ là cô thật sự không ngờ tạp chất trong lòng đứa nhỏ này cũng không phải những chấp pháp giả xen vào việc tốt của người khác kia, mà là một sát thủ chuyên nghiệp.
Nhưng......
Một khi để cho linh năng của đứa nhỏ này nhiễm tạp chất, vô luận đối phương là chấp pháp giả, sát thủ chuyên nghiệp, hay thậm chí là Dominus, thì cô đều sẽ tự tay loại bỏ tạp chất này.
Cô chậm rãi giơ hai tay lên, duỗi thẳng, ngón cái và ngón trỏ ghép lại thành hình khung ảnh, khóa chặt Tống Lam vào trong "khung ảnh".
"Dolago Saffron, hóa ra đây là tên của ta."
Câu trả lời của Tống Lam lại làm cho Fiona Elnim sửng sốt một lúc lâu.
Sát thủ gia tộc Foster thuê bị chứng mất trí nhớ sao, thế mà ngay cả tên của mình cũng không nhớ rõ.
Dưới cái nhìn chăm chú kinh ngạc của cô, Tống Lam thế mà còn dè dặt nói: "Tôi đã nghe nói qua chuyện của ngươi, tại quán bar Cực Tinh đêm qua, bởi vì xảy ra tranh cãi với một vị khách nhân, nên ngươi trực tiếp giết chết tất cả mọi người trong quán bar, không lưu lại một người nào sống."
"Cũng không hẳn là vì xảy ra tranh chấp, ta vốn định giết chết tất cả mọi người từ trước rồi."
Fiona Elnim liếm môi, tất cả những gì xảy ra trong quán bar khiến cô rất thích thú: "Chỉ có như vậy mới có thể làm cho tin tức nhanh chóng lan truyền, cứ như vậy, vô luận đứa nhỏ này trốn đến nơi nào, thì đều có thể biết việc chị đây đang tới tìm hắn."
"Kỳ thật ta còn phải cảm tạ ngươi, ngươi đến đã làm cho ta nghĩ tới một cái kế hoạch, kế hoạch này liên quan đến việc ta có thể vinh quang mà về hưu hay không -- ngươi xem, ta cũng nhận được mệnh lệnh là tìm đứa nhỏ này, như vậy trong quá trình chấp hành nhiệm vụ thì gặp phải ngươi cũng là hợp tình hợp lý, mà theo cách làm của ngươi, chỉ sợ sẽ không tha cho ngưuời tranh đoạt 'Hàng hóa' với ngươi."
Ngươi thế mà rất hiểu rõ ta nha, bất quá ta cũng không có bất cận nhân tình như vậy, chỉ cần ngươi biểu lộ thân phận, thì mọi hiểu lầm đều đã được giải trừ, thả ngươi đi cũng không phải không có khả năng..."
Nói tới đây, Phỉ Nhân đột nhiên chuyển đề tài, không chút che dấu sát ý của mình: "Đương nhiên, tình huống vừa rồi ta chỉ chỉ là tình huống bình thường, mà hiện tại, ngươi đang làm chuyện dư thừa rồi, rõ ràng là sát thủ chuyên nghiệp mà lại muốn đứa nhỏ này sinh ra hi vọng."
Chỉ cần vẫn còn hy vọng, năng lực của đứa trẻ này sẽ không cách nào được cô sử dụng 100%.
Tuy nghiêm khắc mà nói, bọn họ thuộc về quan hệ bạn bè, nhưng điều cô cần chính là một người sẽ không nảy sinh ý niệm phản bội, trăm phần trăm trung thành với cô.
Hy vọng luôn là nơi sinh sôi của sự phản bội.
"Vậy thì không sao rồi, cho dù ta chết dưới tay ngươi, gia tộc Foster cũng sẽ không nghi ngờ, dù sao cũng không có ai hiểu rõ ngươi hơn bọn họ... Fiona Elnim, cho đến nay đã có ba cứu hộ giả cấp một và một cứu hộ giả cấp hai chết dưới tay ngươi."
Hả?
Những lời này của Tống Lam lập tức làm cho Fiona Elnim nhíu mày.
Nàng vốn tưởng rằng đối phương sẽ dùng hết tất cả để liều chết, thế nhưng vì sao lời này lại nghe như là hắn đã chuẩn bị sẵn sàng thản nhiên chịu chết rồi vậy?
"Chỉ cần chết trong tay ngươi, tất cả phiền toái đều dừng ở đây, mà cuộc sống của ta cũng có thể khôi phục trở lại nhịp điệu ổn định ngày xưa."
Fiona Elnim, phù hợp với mọi tiêu chuẩn về huynh đệ tốt bụng mà hắn tưởng tượng.
Đây cũng là cơ hội tuyệt vời để hắn trở lại cuộc sống yên bình.
"Nhưng mà, giờ chúng ta nên nói về đại cục."
Sắc mặt Tống Lam lạnh xuống.
Phỉ Nhân nhìn thấy Tống Lam rõ ràng đã bị "khung ảnh" khóa chặt, giờ lại đang từ từ đi về phía mình.
Không hiểu tại sao mà một cỗ cảm giác nguy cơ đang mãnh liệt xông lên đầu cô.
Người này, tuyệt đối không phải Dolago Saffron!
Nhưng mà vì cái gì mà hắn muốn ăn mặc thành bộ dáng của Dolago, mà Dolago chân chính giờ ở đâu rồi?
"Tôi tình cờ nghe thấy cuộc trò chuyện giữa hai người khi tôi đến, điều này khiến tôi nhận ra rằng có một lỗ hổng lớn trong kế hoạch của tôi..."
"Biến thành thịt băm cho ta!"
Fiona Elnim không muốn tiếp tục suy nghĩ nữa, cô cũng sẽ không cho Tống Lam cơ hội tới gần mình, cô cắn răng một cái, trực tiếp phát động năng lực.
Vật thể bên trong "khung ảnh" nhất thời bị một lực lớn nén lại cùng một chỗ, đèn đường phía sau Tống Lam cũng không thể may mắn thoát khỏi năng lực này.
Trước đó, cho dù gặp phải cứu hộ giả cấp hai, cô cũng chưa bao giờ bức thiết đến mức muốn hủy diệt đối thủ ngay lập tức như vậy, cô thích những tiết tấu chậm hơn, để cho đối phương có thể thưởng thức quá trình thân thể của mình từng chút từng chút bị đè ép thành một cục.
Nhưng giờ Fiona Elnim lại vô cùng muốn nhìn thấy cái thi thể đã bị đè ép thành bánh thịt trong "khung ảnh" kia, chỉ có như vậy mới có thể làm cho cô an tâm.
Tuy nhiên, vào thời điểm này, bên trong "khung ảnh" lại không có một bóng người.
Mà một giọng nói từ khoảng hơn mười mét lại vang lên phía sau cô.
"Ta đường đường là một sát thủ chuyên nghiệp, làm sao có thể chết dưới tay một kẻ chuyên bắt cóc trẻ con được?"
……
Cả con phố yên tĩnh trở lại, như thể thời gian ở đây đã bị ngưng đọng lại.
Cậu bé ngửa đầu, kinh ngạc nhìn cánh tay phải đang rút ra từ trong thân thể Fiona Elnim kia, thân thể Fiona Elnim mất đi chống đỡ ngã về phía trước, phát ra tiếng trầm đục "bộp bộp"
.
Thứ rơi xuống cùng với nó dường như là nỗi sợ hãi đã đè nén trong lòng cậu suốt bao nhiêu năm.
"Cậu nhóc, không phải là em nói muốn báo đáp anh sao?"
Tống Lam nhìn thoáng qua thời gian.
11 giờ 28 phút ngày 11 tháng 5 năm 2166.
"Vậy thì, anh sẽ cho em một cơ hội thực sự."
(Hết chương này)
Gia tộc Foster tìm kiếm cậu bé này khắp nơi, không chỉ là vì che dấu sự thật chính mình đã hại chết cứu hộ giả cấp hai, mà đồng thời cũng là vì cho Fiona Elnim một cái công đạo, tuy rằng cái này nghe có chút hoang đường, nhưng với năng lực của Fiona Elnim, thì quả thực có thể lấy sức mạnh của một mình mình lật đổ một thành phố nhỏ.
Mà sau khi tìm kiếm không thành công, thì gia tộc Foster đã dứt khoát thay đổi chủ ý.
Dẫn độ Fiona Elnim vào thành phố, để cho cô tự mình tìm người, đồng thời có lẽ họ còn định mượn tay cô diệt trừ cái đinh trong mắt cái gai trong thịt - Lục Tương.
Hành động này, có thể nói là một hòn đá trúng hai con chim.
Lục Tương với tư cách là người lãnh đạo của ngành chấp pháp giả, tất nhiên không có khả năng để mặc Fiona Elnim quậy tung khu 17.
Nghĩ sâu hơn một chút, có lẽ nhóm cứu hộ giả chết ba năm trước ở trong tay Fiona Elnim, cũng có ban tay giở trò của gia tộcFoster ở sau lưng.
"Đại..."
Cho dù phủ thêm áo khoác dày nặng, cho dù khuôn mặt bị che khuất sau mặt nạ, cậu bé vẫn liếc mắt một cái là nhận ra Tống Lam, ngữ khí nói chuyện cùng cái xe đạp MK - II màu xanh xám đã đủ để nói rõ thân phận người tới.
Giờ khắc này, hai hình tượng trong lòng trùng lặp lại với nhau.
Cậu bé rốt cục ý thức được việc người đêm hôm đó đi đến tầng dưới chót của xưởng in để giải cứu mọi người từ trong tay bọn buôn người cũng là Tống Lam.
Chỉ là vừa mới mở miệng, cậu liền đột nhiên nghĩ tới cái gì đó nên mạnh mẽ dừng lời nói kế tiếp của mình lại.
Sẽ bị giết!
Người đại ca ca đã từng lẻn vào phòng thí nghiệm và cố gắng cứu cậu từ trong đấy cũng đã bị giết sau khi gặp Fiona Elnim.
Fiona Elnim chú ý tới bộ dáng muốn nói lại thôi của cậu bé thì ngay lập tức hiểu ra, ánh mắt nhìn về phía Tống Lam cũng nhiều hơn một tia nghiền ngẫm.
"Dolago Saffron, tôi đã nghe nói về anh."
Cô mở miệng nói: "Tại thời gian đương nhiệm, Angela Foster từng thuê một sát thủ chuyên nghiệp nổi danh ở 'Ngoại giới' để xử lý khắc phục hậu quả công tác thay cô ta."
Từ lúc ở phòng thí nghiệm, Fiona Elnim đã nghe người ta nói về vị sát thủ chuyên nghiệp đặc thù này, chỉ là cô thật sự không ngờ tạp chất trong lòng đứa nhỏ này cũng không phải những chấp pháp giả xen vào việc tốt của người khác kia, mà là một sát thủ chuyên nghiệp.
Nhưng......
Một khi để cho linh năng của đứa nhỏ này nhiễm tạp chất, vô luận đối phương là chấp pháp giả, sát thủ chuyên nghiệp, hay thậm chí là Dominus, thì cô đều sẽ tự tay loại bỏ tạp chất này.
Cô chậm rãi giơ hai tay lên, duỗi thẳng, ngón cái và ngón trỏ ghép lại thành hình khung ảnh, khóa chặt Tống Lam vào trong "khung ảnh".
"Dolago Saffron, hóa ra đây là tên của ta."
Câu trả lời của Tống Lam lại làm cho Fiona Elnim sửng sốt một lúc lâu.
Sát thủ gia tộc Foster thuê bị chứng mất trí nhớ sao, thế mà ngay cả tên của mình cũng không nhớ rõ.
Dưới cái nhìn chăm chú kinh ngạc của cô, Tống Lam thế mà còn dè dặt nói: "Tôi đã nghe nói qua chuyện của ngươi, tại quán bar Cực Tinh đêm qua, bởi vì xảy ra tranh cãi với một vị khách nhân, nên ngươi trực tiếp giết chết tất cả mọi người trong quán bar, không lưu lại một người nào sống."
"Cũng không hẳn là vì xảy ra tranh chấp, ta vốn định giết chết tất cả mọi người từ trước rồi."
Fiona Elnim liếm môi, tất cả những gì xảy ra trong quán bar khiến cô rất thích thú: "Chỉ có như vậy mới có thể làm cho tin tức nhanh chóng lan truyền, cứ như vậy, vô luận đứa nhỏ này trốn đến nơi nào, thì đều có thể biết việc chị đây đang tới tìm hắn."
"Kỳ thật ta còn phải cảm tạ ngươi, ngươi đến đã làm cho ta nghĩ tới một cái kế hoạch, kế hoạch này liên quan đến việc ta có thể vinh quang mà về hưu hay không -- ngươi xem, ta cũng nhận được mệnh lệnh là tìm đứa nhỏ này, như vậy trong quá trình chấp hành nhiệm vụ thì gặp phải ngươi cũng là hợp tình hợp lý, mà theo cách làm của ngươi, chỉ sợ sẽ không tha cho ngưuời tranh đoạt 'Hàng hóa' với ngươi."
Ngươi thế mà rất hiểu rõ ta nha, bất quá ta cũng không có bất cận nhân tình như vậy, chỉ cần ngươi biểu lộ thân phận, thì mọi hiểu lầm đều đã được giải trừ, thả ngươi đi cũng không phải không có khả năng..."
Nói tới đây, Phỉ Nhân đột nhiên chuyển đề tài, không chút che dấu sát ý của mình: "Đương nhiên, tình huống vừa rồi ta chỉ chỉ là tình huống bình thường, mà hiện tại, ngươi đang làm chuyện dư thừa rồi, rõ ràng là sát thủ chuyên nghiệp mà lại muốn đứa nhỏ này sinh ra hi vọng."
Chỉ cần vẫn còn hy vọng, năng lực của đứa trẻ này sẽ không cách nào được cô sử dụng 100%.
Tuy nghiêm khắc mà nói, bọn họ thuộc về quan hệ bạn bè, nhưng điều cô cần chính là một người sẽ không nảy sinh ý niệm phản bội, trăm phần trăm trung thành với cô.
Hy vọng luôn là nơi sinh sôi của sự phản bội.
"Vậy thì không sao rồi, cho dù ta chết dưới tay ngươi, gia tộc Foster cũng sẽ không nghi ngờ, dù sao cũng không có ai hiểu rõ ngươi hơn bọn họ... Fiona Elnim, cho đến nay đã có ba cứu hộ giả cấp một và một cứu hộ giả cấp hai chết dưới tay ngươi."
Hả?
Những lời này của Tống Lam lập tức làm cho Fiona Elnim nhíu mày.
Nàng vốn tưởng rằng đối phương sẽ dùng hết tất cả để liều chết, thế nhưng vì sao lời này lại nghe như là hắn đã chuẩn bị sẵn sàng thản nhiên chịu chết rồi vậy?
"Chỉ cần chết trong tay ngươi, tất cả phiền toái đều dừng ở đây, mà cuộc sống của ta cũng có thể khôi phục trở lại nhịp điệu ổn định ngày xưa."
Fiona Elnim, phù hợp với mọi tiêu chuẩn về huynh đệ tốt bụng mà hắn tưởng tượng.
Đây cũng là cơ hội tuyệt vời để hắn trở lại cuộc sống yên bình.
"Nhưng mà, giờ chúng ta nên nói về đại cục."
Sắc mặt Tống Lam lạnh xuống.
Phỉ Nhân nhìn thấy Tống Lam rõ ràng đã bị "khung ảnh" khóa chặt, giờ lại đang từ từ đi về phía mình.
Không hiểu tại sao mà một cỗ cảm giác nguy cơ đang mãnh liệt xông lên đầu cô.
Người này, tuyệt đối không phải Dolago Saffron!
Nhưng mà vì cái gì mà hắn muốn ăn mặc thành bộ dáng của Dolago, mà Dolago chân chính giờ ở đâu rồi?
"Tôi tình cờ nghe thấy cuộc trò chuyện giữa hai người khi tôi đến, điều này khiến tôi nhận ra rằng có một lỗ hổng lớn trong kế hoạch của tôi..."
"Biến thành thịt băm cho ta!"
Fiona Elnim không muốn tiếp tục suy nghĩ nữa, cô cũng sẽ không cho Tống Lam cơ hội tới gần mình, cô cắn răng một cái, trực tiếp phát động năng lực.
Vật thể bên trong "khung ảnh" nhất thời bị một lực lớn nén lại cùng một chỗ, đèn đường phía sau Tống Lam cũng không thể may mắn thoát khỏi năng lực này.
Trước đó, cho dù gặp phải cứu hộ giả cấp hai, cô cũng chưa bao giờ bức thiết đến mức muốn hủy diệt đối thủ ngay lập tức như vậy, cô thích những tiết tấu chậm hơn, để cho đối phương có thể thưởng thức quá trình thân thể của mình từng chút từng chút bị đè ép thành một cục.
Nhưng giờ Fiona Elnim lại vô cùng muốn nhìn thấy cái thi thể đã bị đè ép thành bánh thịt trong "khung ảnh" kia, chỉ có như vậy mới có thể làm cho cô an tâm.
Tuy nhiên, vào thời điểm này, bên trong "khung ảnh" lại không có một bóng người.
Mà một giọng nói từ khoảng hơn mười mét lại vang lên phía sau cô.
"Ta đường đường là một sát thủ chuyên nghiệp, làm sao có thể chết dưới tay một kẻ chuyên bắt cóc trẻ con được?"
……
Cả con phố yên tĩnh trở lại, như thể thời gian ở đây đã bị ngưng đọng lại.
Cậu bé ngửa đầu, kinh ngạc nhìn cánh tay phải đang rút ra từ trong thân thể Fiona Elnim kia, thân thể Fiona Elnim mất đi chống đỡ ngã về phía trước, phát ra tiếng trầm đục "bộp bộp"
.
Thứ rơi xuống cùng với nó dường như là nỗi sợ hãi đã đè nén trong lòng cậu suốt bao nhiêu năm.
"Cậu nhóc, không phải là em nói muốn báo đáp anh sao?"
Tống Lam nhìn thoáng qua thời gian.
11 giờ 28 phút ngày 11 tháng 5 năm 2166.
"Vậy thì, anh sẽ cho em một cơ hội thực sự."
(Hết chương này)