Thượng Quan Truy Vân bị nữ nhân cãi lại vài câu, trong lòng nhất thời không nói được gì, hắn đối với nữ nhân trước mặt cảm thấy trung khí không đủ, cũng chỉ tự trách là thật sự khiếm khuyết với nàng nhiều lắm.
Cốc Thanh Phong thấy thế, sau khi giúp cho Phương Diệc Thần trong tay ổn định, bay lên cười to nói: "Trận vừa rồi, ta cũng đã thông báo Thượng Quan Linh chiến thắng, dù sao võ công của sư điệt cũng hết sức ổn định, tuyệt đối kiếm khí thi triển vừa rồi phải làm người ta sự hãi. Nếu không, Thượng Quan huynh vị tất đã ngăn cản được...."
Thượng Quan Linh dịu giọng nói: "Vốn là thế mà! hừ"
Nói xong, nàng quay đầu không để ý tới Thượng Quan Truy Vân, ngự kiếm bay trở lại lôi đài, thu hồi kim bài tham chiến của mình rồi quay trở về khán đài.
Người xem ở dưới đều chứng kiến Thượng Quan Linh thắng lợi, sự thật này được mọi người tận mắt nhìn thấy, tuyệt không có dị nghị gì. Chỉ vì Thượng Quan Linh thắng lợi thật sự quá nhanh, nên gây nên cảm giác ngỡ ngàng, rất nhiều người hét lên: "Trận tiếp theo nào, trận tiếp theo đi nào"
Thượng Quan Linh đối với tiếng hô của bọn họ không để ý, yên lặng trở về khán đài phía đông, Dương Phong Linh hưng phấn nói: "Sư tôn thật là lợi hại a! Một chiêu đã giành phần thắng rồi!"
Ai ngờ Thượng Quan Linh có chút vui vẻ nói: "Ba chiêu cơ mà? Ngươi không được nói lung tung!"
Dương Phong Linh bĩu môi nói: "A! Linh nhi biết rồi"
Thiên Sơn tất cả mọi người đều cảm thấy hứng phấn, mọi người đối với việc đoạt kiếm tràn ngập hy vọng, võ công của Tiểu sư thúc sự thật là ai thấy cũng phải khen.
Chỉ có Lý Lôi Vân nhìn nhìn sang Hoa Lân tại khán đài đối diện, nghiêm mặt nói: "Chúng ta đã thắng một trận, hôm nay đã không còn trận nào nữa của vòng hai, không bằng chúng ta thừa cơ trở về nghỉ ngơi sớm hơn chút"
Mọi người đương nhiên không biết là Lý Lôi Vân đang có mục đích, Hạng Tiêu Vân là người thứ nhất reo lên: "Sư tôn! Con muốn được xem kết quả tỷ thí của Hoa Lân! Con xem qua đối thủ của hắn tại vòng một là chưởng môn Mục Tinh Hàn của La Tiêu Cung a! Con nghĩ hắn không chống đỡ được đâu...."Hạng Tiêu Vân trong lời nói giống như là quan tâm Hoa Lân, nhưng vẻ mặt thì thể hiện hoàn toàn khác.
Trương Thiên Hoa kiểm tra lại đối thủ của vòng 1 của đại ca, cười khổ nói: "Khó thắng đây"
Dương Phong Linh chớp chớp mắt nói: "Mục Tinh Hàn lợi hại vậy sao?"
Thượng Quan Linh sắc mặt trầm xuống, trong lời nói lộ ra sự lo lắng: "Mục Tinh Hàn xuất thân từ Vĩ Đức Sơn của Toàn Chân Giáo, cùng Thánh Thủy Cung tề danh. Thực lực của La Tiêu Sơn, có thể thấy được không phải nhỏ..."
Lý Lôi Vân nghe vậy hết sức vui mừng. Hơn nữa Hác Văn Chân của Toàn Chân giáo còn chưa lên giao đấu, chính mình cũng muốn được xem nhân vật đoạt kiếm này có bao lợi hại. Vì vậy gật gật đầu nói: "Được rồi! Xem xong tỷ thí của Hoa Lân, chúng ta về nghỉ ngơi cũng được"
Cái nhìn của mọi người đối với Hoa Lân không đồng nhất, người thì lo lắng, người thì xem nhiệt náo, hoặc mong bị mang hoạ....
Mặc kệ cái nhìn của bọn họ đối với Hoa Lân như thế nào, nhưng tất cả đều biết giống nhau rằng, Hoa Lân sẽ bị thảm bại!
Mặc dù Hoa Lân có thể đánh bại được vài cao thủ Thiên Sơn trẻ tuổi đồng lứa, nhưng khi hành tẩu trên giang hồ lại là chuyện khác. Trước mắt nhân vật tham gia "Thục Sơn Kiếm Điển", người nào không phải là cao thủ của võ lâm thiên hạ? Bằng vào công lực của Hoa Lân mà nói, khó có thể cùng người khác so chiêu, huống chi, nếu hắn gặp phải cao thủ ngự kiếm, khẳng định hắn chỉ còn biết đứng trên mặt đất ngây ngốc mà nhìn.
Đây là suy nghĩ không phải của riêng đệ tử Thiên Sơn, mà Phiêu Thiên Văn Sĩ ngồi cạnh Hoa Lân cũng có suy nghĩ kiểu này.
PS: Ta cố làm nhanh cho xong để trả nợ thôi bi bi Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK