Mục lục
Tuyệt Phẩm Cuồng Tế (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Cuồng không hiểu nhìn Bạch Diệc Phi.

Bạch Diệc Phi cũng không giải thích gì nhiều, anh nói thêm vài câu rồi tiễn Lâm Cuồng ra về.

Buổi chiều, Bạch Diệc Phi đang luyện tập thì đột nhiên nhận được điện thoại của Tần Hoa.

“Anh nói cái gì? Muốn tôi đi cùng anh đến nhà Chu Khúc Nhi? Thật sao? Anh, anh chắc chứ?”

Tần Hoa đáp: “Tôi…đi một mình thì ngại lắm…”

Bạch Diệc Phi cười tủm tỉm: “Đó là bố mẹ vợ anh, sau này sẽ là người một nhà, ngại gì chứ?”

Tần Hoa do dự hồi lâu mới nói: “Đến nhà gặp mặt bố mẹ nhất định phải có người nhà đi cùng, nhưng bố mẹ tôi đã mất từ lâu rồi…Tôi chỉ còn mình cậu là người thân thôi”.

Bạch Diệc Phi sững sờ hồi lâu mới nói: “Được, anh đang ở đâu, tôi tới ngay”.

Tần Hoa coi anh là người thân, người làm em trai như anh còn có lí do gì để từ chối chứ?

Sau khi cúp máy thì Bạch Diệc Phi nói tình huống cho Bạch Hổ biết, sau đó anh tắm rửa qua rồi lái xe đi ra ngoài.

Tần Hoa vốn cũng muốn lái xe, nhưng Bạch Diệc Phi nói anh lái xe nên Tần Hoa chờ Bạch Diệc Phi ở dưới khu nhà của mình.

Sau khi Tần Hoa lên xe thì Bạch Diệc Phi cười ha ha: “Anh, bây giờ anh chính là anh trai ruột của em rồi, đúng rồi, hai người đi đăng ký giấy chứng nhận chưa?”

“Vẫn chưa, nhưng cũng sắp rồi”.

Sau đó bọn họ lái xe đến khu nhà của Chu Khúc Nhi.

Còn chưa đến thì đã nhìn thấy Chu Khúc Nhi đang đứng đợi từ xa.

Tần Hoa xuống xe trước, ang ta đi ra phía sau cầm quà đã mua.

Sau khi Chu Khúc Nhi nhìn thấy Tần Hoa thì vội vàng chạy tới, giọng nói cô ta dịu dàng thẹn thùng hiếm thấy: “Sao còn mua mấy thứ này vậy? Đã nói đi người không đến là được rồi mà”.

Cơ thể Tần Hoa hơi cứng ngắc: “Nên làm mà”.

Chu Khúc Nhi mỉm cười, sau khi nhìn thoáng qua thì chợt nhận ra chiếc xe này là của Bạch Diệc Phi?

Quả nhiên tiếp theo Chu Khúc Nhi nhìn thấy Bạch Diệc Phi.

“Sao anh lại đến đây?”, nét mặt Chu Khúc Nhi tràn đầy vẻ ghét bỏ, sau đó cô ta nhớ tới một loạt chuyện đã xảy ra với Bạch Diệc Phi lúc trước thì vừa xấu hổ vừa khó hiểu, Bạch Diệc Phi đến đây làm gì?

Bạch Diệc Phi bất lực nhún vai: “Không còn cách nào khác, ai bảo tôi là em trai của anh Tần Hoa chứ?”

Tần Hoa gật đầu: “Ừ, anh cũng chỉ có một đứa em là cậu ấy, đi đến cùng anh là điều tất nhiên mà”.

“Được thôi, vậy miễn cưỡng để anh ta lên cũng được”.

Trước khi đi lên Chu Khúc Nhi còn đặc biệt cảnh cáo Bạch Diệc Phi: “Lát nữa anh bớt nói đi, không có chuyện gì đừng thể hiện cảm giác tồn tại trước mặt bố mẹ tôi, biết không?”

“Biết rồi”, Bạch Diệc Phi gật đầu.

Nói ra thì Bạch Diệc Phi cũng có chút ngượng ngùng, lần trước để giúp Chu Khúc Nhi chặn một cuộc xem mắt mà anh đã giả làm bạn trai của cô ta, còn đến nhà cô ta ăn cơm, còn nói chuyện tỏ vẻ cool ngầu, giờ anh đối mặt với bố mẹ Chu Khúc Nhi cũng cảm thấy ngại ngùng.

Chu Khúc Nhi cũng vì chuyện này nên không muốn Bạch Diệc Phi đi lên, lỡ như bố mẹ hiểu lầm chuyện gì đó thì nên giải thích như thế nào?

“Đã tới chưa?”

Ở cửa, Chu Thành Hoa bố của Chu Khúc Nhi tươi cười đón mọi người đi vào, Triệu Tình mẹ của Chu Khúc Nhi cũng mỉm cười: “Mời vào ngồi”.

Tần Hoa ngượng ngùng gọi tiếng: “Chú, cô”.

Triệu Tình cười vẫy tay, bà ấy cầm lấy quà mà Tần Hoa mang tới: “Cơm sắp chuẩn bị xong rồi, ngồi đợi một lát nha”.

Bạch Diệc Phi là người đi vào cuối cùng: “Chú, cô”.

Triệu Tình và Chu Thành Hoa sửng sốt, đây không phải là Tiểu Bạch sao? Sao đi theo cùng tới vậy?

Chu Khúc Nhi thấy vậy lập tức nói: “Đây là em trai của anh ấy”.

Vì vậy sắc mặt Chu Thành Hoa và Triệu Tình lần lượt đen xì.

Bạch Diệc Phi cười gượng hai tiếng: “Ha ha…”

Tần Hoa gật đầu nói: “Đúng, cậu ấy là em trai cháu, hôm nay đi đến cùng cháu”.

Triệu Tình lập tức trở lại bình thường: “Ồ ồ ồ, vậy mau vào đi”

Chu Thành Hoa cũng bình thường trở lại, ông ấy chào hỏi rồi mời hai người ngồi xuống, Triệu Tình kéo Chu Khúc Nhi đi vào phòng bếp.

“Khúc Nhi, chuyện này là thế nào?”, Triệu Tình liếc nhìn Bạch Diệc Phi trong phòng khách: “Không phải con lại muốn quay lại với cậu ta đấy chứ? Con gái, muốn quay lại với cậu ta thì nói với cậu ta ấy, con tìm anh trai người ta làm gì? Chuyện này không được đâu”.

Chu Khúc Nhi không nói gì về chuyện của mình và Bạch Diệc Phi, chỉ nói sau này chia tay rồi, nhưng ai nghĩ Tần Hoa và Bạch Diệc Phi lại có quan hệ chứ, cho nên Triệu Tình hiểu lầm.

“Mẹ, mẹ đang nói gì vậy?”, Chu Khúc Nhi giậm chân: “Con không muốn quay lại với anh ta, bây giờ con thích Tần Hoa, không thích Bạch Diệc Phi nữa!

“Gu gì kì vậy con, con định cua hết cả nhà người ta hả?”, Triệu Tình quở trách

“Mẹ, mẹ đừng nói nữa, thật ra…Bạch Diệc Phi là chồng của Tuyết Nhi”.

Chu Khúc Nhi vội vàng kéo Triệu Tình giải thích một hồi, cũng kể chuyện trước kia Bạch Diệc Phi giả làm bạn trai của mình, để tránh hiểu lầm về sau.

Sau khi nói xong thì Chu Khúc Nhi còn nói thêm một câu: “Bây giờ người ta là chủ tịch tập đoàn Hầu Tước rồi”.

Triệu Tình hồi lâu mới phản ứng lại, cuối cùng bà ấy chỉ tay vào Chu Khúc Nhi: “Con nhóc này, sao không nói sớm!”

“Được rồi, đừng vướng tay vướng chân nữa, đi ra ngoài tiếp khách đi”.

Chu Khúc Nhi cười hi hi: “Vậy con ra ngoài trước đây”.

Triệu Tình cũng nói với Chu Thành Hoa nhân lúc ông ấy đi bưng thức ăn, Chu Thành Hoa kinh ngạc, điều kinh ngạc không phải là chuyện bọn họ giả vờ, mà là thân phận của Bạch Diệc Phi.

Tập đoàn Hầu Tước đó, ông to bà lớn đó.

Cho nên ngoài việc chăm sóc Tần Hoa ra thì ông ấy cũng vô cùng nhiệt tình với Bạch Diệc Phi.

Bạch Diệc Phi biết hôm nay là ngày Tần Hoa gặp mặt bố mẹ vợ nên rất khiêm tốn, thật sự không nói nhiều, anh dành phần lớn thời gian để ăn cơm.

Sau bữa ăn mọi người đều rất vui vẻ, cũng bàn bạc rất nhiều về những chi tiết trong hôn lễ, khoảng một tuần nữa là đến ngày kết hôn rồi.

Sau bữa cơm Chu Khúc Nhi tiễn bọn họ ra ngoài.

“Sau này đừng tới nhà tôi nữa”, Chu Khúc Nhi nói lầm bầm với Bạch Diệc Phi.

Bạch Diệc Phi nhún vai: “Tôi cũng nào có muốn đâu! Nhưng cô không phải muốn kết hôn hả? Dù sao cũng phải tới đón dâu chứ?”

Người trong gia đình Tần Hoa đều không còn nữa, chỉ còn Bạch Diệc Phi là người thân, cho nên Bạch Diệc Phi nhất định phải đến đón dâu.

“Khúc Nhi, cậu ấy khá tốt mà”, Tần Hoa không biết nói thế nào, anh ta chỉ nói một câu khô khan như thế.

Còn Chu Khúc Nhi sau khi nghe Tần Hoa nói thế thì lập tức ngoan ngoãn gật đầu.

Đợi sau khi Chu Khúc Nhi đi thì Bạch Diệc Phi không khỏi nói đùa: “Được đó, anh, quả nhiên là trời sinh một cặp”.

Anh thấy Chu Khúc Nhi trước mặt Tần Hoa và trước mặt người khác hoàn toàn là hai người khác nhau.

– ——————

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK