Chương 288
Nhược điểm để uy hiếp Mạc Hậu? Cũng hoặc là vốn liền để cầm đến lấy lòng Mâu Nghiên?
“Cảm ơn.” Trong lòng Thương Mẫn nỗi lên một trận sóng lớn, nhưng mà trên mặt vẫn mang theo nụ cười: “Khải gia, lúc này đây ngài quả thật là đã giúp tôi rất nhiều, sau này có cơ hội tôi chắc chắn sẽ đền đáp cho ngài.”
“Chỉ là một cái nhắc tay mà thôi.” Mâu Khải cũng không nhắc đến cái khác, anh ta nhẹ nhàng nói một câu, quay người mở miệng nói với Tiêu Song bên cạnh: “Đi thôi, náo nhiệt cũng đã xem xong rồi, đã muộn rồi tôi buồn ngủ.”
Tiêu Song gật đầu, Chu Lâm mỉn cười ra hiệu với Thương Mẫn, Thương Mẫn trả lại điện thoại di động trong tay cho cô ta, đưa mắt nhìn ba người bọn họ rời đi.
Nhưng tới gần cửa, Mâu Khải lại dừng lại, anh ta hơi nghiêng đầu, mở miệng nói với Mâu Nghiên.
“Nghiên, nếu một nhân chứng là Chu Lâm không đủ, nhà thiết kế Tề Kim Mẫn của bộ phận thiết kế có lẽ cũng giúp đỡ một chút, dù sao, năm đó em gái và chồng của cô ta cũng có chút quan hệ sâu xa với cô Mạc, chuyện bỏ đá xuống giếng bực này, cô ta hẳn là sẽ bán cho tôi một cái thể diện.”
Thương Mẫn nhướng mày.
Tề Kim Mẫn…
Hình như cô đã từng nghe Lê Chuẩn nhắc tới, năm đó em gái của Tề Kim Mẫn tiến vào Đạt Phan, đi hơi gần một chút với Mâu Nghiên, rồi sau đó lại vô cớ rơi xuống nước tinh thần không bình thường, mà chồng quân nhân của Tề Kim Mẫn khi cứu em gái của cô ta đã bị chết đuối…
Lúc trước Thương Mẫn còn cảm thấy chuyện này kỳ lạ, một loạt sự việc này xảy ra, Tề Kim Mẫn chắc chắn không thể cái gì cũng không biết, nhưng mà qua nhiều chuyện như vậy cô ta còn muốn ở Đạt Phan, còn có thể cùng người hại chết chồng của mình ở cùng một cái công ty…
Bây giờ nghe thấy Mâu Khải nói như vậy, Thương Mẫn đột nhiên hiểu được.
Nếu sau lưng có một cái chỗ dựa vững chắc như Mâu Khải, hơn nữa nói cho cô ta, cuối cùng sẽ có một ngày sẽ báo thù rửa hận thay cô ta, những ngày như vậy cũng còn có chút hi vọng.
Mâu khải rời khỏi phòng, còn lại Thương Mẫn và Mâu Nghiên hai người đối mặt với vẻ mặt khác nhau.
“Cậu hai.” Trữ Trình đang cầm usb trong tay không biết nên làm cái gì kế tiếp.
Mâu Nghiên không lên tiếng, anh lạnh lùng nhìn cái usb kia, cơ thể chưa di chuyển một bước nào.
“Nếu đã đưa tới cửa rồi vậy thì nhận đi.” Thương Mẫn lên tiếng trước, cô thu hồi tầm mắt, quay đầu nhìn chằm chằm Mạc Hậu đang ngồi co quắp dưới đắt.
Giờ phút này, sắc mặt của Mạc Hậu đã sớm trắng bệch, hiển nhiên, cô ta cũng biết một khi cái usb này phát ra cô ta sẽ có kết cục gì, trạng thái điên điên khùng khùng vừa rồi đã không còn tồn tại nữa.
Cô ta nắm chặt tắm ra giường, vẫn còn đang đắm chìm trong sự khiếp sợ to lớn.
Chu Lâm phản bội cô ta, Tô Huệ Phi và Lê Chuẩn đều không có chết…
Cô ta mặc dù quấy nhiễu làm cho Mâu Nghiên cầu hôn thất bại, nhưng mà Mâu Nghiên và Thương Mẫn đã sớm đăng ký kết hôn, vì vậy cô ta làm tất cả những chuyện này có ý nghĩa gì chứ?
“Mâu Nghiên.” Thương Mẫn đi đến bên cạnh túm lấy tay áo của anh.
Mâu Nghiên đem cảm xúc của mình đè xuống, mặc kệ thế nào, kết quả như bây giờ đã là tốt nhát, không có làm ra tai nạn chết người, cảm giác có tội của Thương Mẫn sẽ không tăng thêm, sau này bọn họ lại có thể ở cùng nhau.
Thương Mẫn muốn nói lại thôi, muốn mở miệng nói nhưng rồi lại đem lời muốn nói nuốt trở vào.
“Làm theo suy nghĩ của em.” Từ trong biểu tình của cô Mâu Nghiên biết cô đang suy nghĩ cái gì.
Đôi mắt Thương Mẫn sáng lên, hỏi anh: “Thật sự? Anh cũng không hỏi một chút em muốn làm cái gì sao?”
Mâu Nghiên vươn tay qua đem tay cô bọc ở trong lòng bàn tay của mình.
Suýt chút nữa anh đã mắt cô, bây giờ thật vất vả mới có một chút nhàn hạ, cô muốn làm cái gì thì làm cái đó, trời xụp xuống cũng có anh chống, đến nỗi những cái khác anh không muốn quan tâm.
Mâu Nghiên không trả lời, nhưng mà từ hành động của anh Thương Mẫn đã biết tắm lòng của anh, cô quay đầu lại, đôi mắt đột nhiên thay đổi thần sắc.