Mục lục
Tình nồng khó phai - Ngũ Vận Uyển (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên tấm bia đá trắng như tuyết được khắc một dòng chữ tinh tế. 

 

Mộ của Mặc Chiêu Huyên. 

 

Trên bia mộ còn có một tấm ảnh đen trắng, cô gái trong ảnh cười tươi như hoa, cô đang ở độ tuổi đẹp nhất, đẹp đến mức rung động lòng người, nhưng lại chỉ ở lại trên tấm ảnh đen trắng. 

 

“Xin lỗi” Ngũ Vận Uyển còn đang đắm chìm trong bia mộ trước mặt, khi còn chưa có phản ứng thì Nam Ngự đã đột nhiên nói, giọng anh trầm thấp: “Chưa qua sự đồng ý của em đã đưa em đến đây, em sẽ không giận chứ?” 

 

Ngũ Vận Uyển giật mình, sau đó vội lắc đầu. 

 

Đương nhiên cô sẽ không cảm thấy không vui, ngược lại nói thật cô còn có chút vui vẻ. 

 

Kể từ khi nghe chị Trịnh nói về vụ bắt cóc năm đó, cô luôn muốn hỏi Nam Ngự cho rõ. 

Nhưng suy cho cùng đó cũng là quyền riêng tư của anh, lại là một quá khứ nặng nề, cô thật sự không thể mở lời. 

Không ngờ Nam Ngự lại chủ động nhắc đến. Có phải là anh đã thật sự sẵn sàng mở lòng với cô không? 

Nam Ngự nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Ngũ Vận Uyển, nhiệt độ từ lòng bàn tay cô truyền tới lòng bàn tay anh, anh nhìn bia mộ trước mặt, ánh mắt hơi loé lên: “Tôi nghĩ chắc em biết thân phận của cô ấy đúng chứ?” 

Ngũ Vận Uyển do dự một chút rồi vẫn gật đầu: “Biết một chút.” 

“Vậy tôi tin chắc em cũng đã nghe rất nhiều tin đồn về vụ bắt cóc đúng không?” Nam Ngự vẫn bình thản, không nghe ra được cảm xúc gì từ giọng điệu anh: “Nói tôi bỏ mặc cô ấy, một mình tìm sự sống?” 

Ngũ Vận Uyển đột nhiên có chút căng thẳng, không biết nên nói gì. 

Nhưng cô lúng túng thì ngược lại Nam Ngự rất bình tĩnh, thậm chí anh còn cười: “Em đừng căng thẳng, cứ nói cho tôi biết sự thật” 

“Đúng là có người nói với tôi như vậy? Sau khi do dự, đắn đo, Ngũ Vận Uyển vẫn nói thật, nhưng cô nhanh chóng bổ sung thêm: “Nhưng tôi không tin” 

 

Đôi mắt đen sâu không thấy đáy của Nam Ngự thoáng loé lên:

“Sao lại không tin?” 

 

“Bởi vì tôi nghĩ anh sẽ không bỏ mặc người khác không quan tâm, huống chi người đó còn là bạn gái anh” Ngũ Vận Uyển nhẹ giọng nói, nhưng cô vẫn có chút không chắc chắn lắm: “Tôi nói đúng chứ?” 

 

Nam Ngự không trực tiếp trả lời câu hỏi của Ngũ Vận Uyển mà nhìn bia mộ, như lẩm bẩm một mình: “Sẽ không bỏ mặc người khác không quan tâm sao? Thật ra chính tôi... tôi cũng không biết nữa.” 

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK