Mục lục
Hôn Nhân Bất Ngờ: Đoạt Được Cô Vợ Nghịch Ngợm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

(*) biệt lai vô dạng : hi vọng bạn vẫn khỏe kể từ lúc chúng ta chia tay

Editor: Mèo (meoancamam)

Trách không được hai người này vừa thấy mặt nhau liền giống như phải đấu nhau một trận.

Nhưng Thái Nghi Giai vẫn có chút nghi hoặc, hai người đàn ông đều xuất sắc như thế, về cơ bản không hề thiếu cái gì, có thể khiến bọn họ tranh giành đối nghịch nhau như vậy rốt cuộc là thứ gì chứ?

“Trên phương diện nắm đấm, Diêm tôi xin cam bái hạ phong. Nhưng Diêm tôi hôm nay muốn so đấu cũng không phải cái này!” Diêm Soái thu tay lại đút vào trong túi quần, ngầm cọ vào đùi vài lần.

Hẳn người khác cho rằng khi nãy chỉ là cái bắt tay lịch sự cơ bản.

Nhưng thực tế…

Diêm Soái thừa nhận, ngay từ đầu anh ta muốn ngầm dùng sức để Kiều Trác Phàm ăn chút đau khổ, báo thù cho vết u đầu mẻ trán này một phần.

Nhưng Diêm Soái đâu có nghĩ đến, tay anh ta vừa nắm lấy tay Kiều Trác Phàm, sức lực của Kiều Trác Phàm liền lớn gấp bội lần anh!

Hiển nhiên, Kiều Trác Phàm cũng có chuẩn bị.

Bởi vậy Diêm Soái chẳng những không báo thù được, lại còn khiến tay mình bị bóp đau điếng vài lần.

Thế nhưng trước mặt hai người phụ nữ này, anh lại xấu hổ kêu ra tiếng.

Cho nên lần chịu thiệt này, anh ta chịu hết!

Nhưng liên tiếp chịu thiệt mấy lần liền, ai không muốn đòi lại chứ?

Cho nên, anh lại bắt đầu muốn tính toán Kiều Trác Phàm một chút!

Anh muốn khiến cho Kiều Trác Phàm bị tổn hại nhiều một chút trước mặt Tiếu Bảo Bối. Như vậy ngoại trừ có thể kéo lại chút tôn nghiêm từ chỗ Tiếu Bảo Bối, anh càng hi vọng cô có thể nhìn thấy được một hình ảnh khác biệt ở bản thân…

“Không biết Diêm tiên sinh có đề nghị nào được không?” Đối với “chiến thư” của Diêm Soái, Kiều Trác Phàm thảnh thơi đáp lại.

Thật ra, so cái gì thì Kiều Trác Phàm anh hoàn toàn không thèm để ý. Anh cũng không tin Diêm Soái này còn có thể nhảy nhót ra bao nhiêu dáng vẻ hoa hòe hoa sói.

Nhưng đồng thời anh cũng lo lắng, lần so đấu này đến lúc đó lại ảnh hưởng tâm tình của Tiếu Bảo Bối.

Đừng quên, hôm nay anh và A Vĩ chỉ là chậm xuất phát một chút thôi, Tiếu Bảo Bối liền bĩu môi, im lặng thể hiện không vui với bọn họ rồi.

Nhưng mà vừa quay đầu lại, Kiều Trác Phàm liền phát hiện Tiếu Bảo Bối nhà anh lại đang nhìn theo anh, dáng vẻ y như cục cưng đang tò mò.

Nhìn ra được cuộc đánh cược này không có ảnh hưởng đến tâm trạng của cô.

Như vậy anh cũng không cần lo lắng rồi.

“Tôi nghe nói gần chỗ này có một sân bắn. Không bằng hôm nay chúng ta đấu với nhau một trận ngay tại sân bắn này đi!” Đối với bắn súng, Diêm Soái có vẻ rất có tin tưởng.

Ít nhất trong khoảng thời gian anh ở nước ngoài, tất cả thời gian giải trí của anh đều ở trong sân bắn.

Đến huấn luyện viên của anh còn nói, thành tích của anh có thể tham gia Olympic được rồi.

Đương nhiên, Diêm Soái không cảm thấy bản thân lừa gạt Kiều Trác Phàm. Ai bảo khi nãy Kiều Trác Phàm dõng dạc để anh ta “đề nghị” chứ.

Vậy lúc này, anh liền “đề nghị” một cái, phương diện sở trường của mình.

Sau đó, anh liền muốn đấu đến nỗi Kiều Trác Phàm thất bại thảm hại, càng là muốn Tiếu Bảo Bối nhìn với cặp mắt khác xưa.

Nghĩ đến đó, Diêm Soái liền có dụng ý liếc mắt nhìn Tiếu Bảo Bối.

Mà nghe Diêm Soái nói một hồi, tầm mắt Kiều Trác Phàm cũng rơi xuống Tiếu Bảo Bối.

Thế nhưng Kiều Trác Phàm lúc này so với khi nãy trấn tĩnh thảnh thơi thì lại thêm chút lo lắng.

Được rồi, anh sớm đã biết có cái sân bắn xuất hiện nhưng anh một chút cũng không muốn đưa Tiếu Bảo Bối đang mang thai vào chỗ đó.

Giống như hôm nay anh cũng không đồng ý Tiếu Bảo Bối tới chỗ này vậy.

Thế nhưng Kiều Trác Phàm lại không biết, khi nãy chỉ là một cái nhíu mày của anh cũng khiến Diêm Soái vui vẻ.

Được rồi, theo ý Diêm Soái thì Kiều Trác Phàm là đang sợ hãi!

Hẳn Kiều Trác Phàm không nghĩ tới, anh ta sẽ lựa chọn môn bắn súng này.

Đương nhiên, đừng tưởng rằng phản ứng chưa so đấu mà đã bắt đầu sợ hãi của Kiều Trác Phàm sẽ khiến Diêm Soái bỏ qua cho anh.

Mấy hôm trước khi Kiều Trác Phàm đánh anh, tại sao không do dự đi? Vậy thì bây giờ Diêm Soái anh còn cần do dự cái gì?

“Như thế nào? Chẳng lẽ Kiều thiếu không dám so rồi à?” Diêm Soái không đợi đến Kiều Trác Phàm đáp lại liền tiếp tục thúc giục.

Chính là anh hoàn toàn không biết, khi anh hỏi ra câu này liền có dáng vẻ như muốn thách thức.

Mà Diêm Soái cũng không biết, vừa rồi hai chữ “không dám” trong lời nói của anh trực tiếp tác động đến chỗ nào đó trong lòng Kiều Trác Phàm, khiến cho trong mắt anh khẽ lóe lên khí thế chết chóc.

Phải biết rằng, trong từ điển của Kiều Trác Phàm anh cho tới nay đều không có hai chữ “không dám”! Nhất là về việc bắn súng…

Mà khí thế chết chóc trong mắt Kiều Trác Phàm, người khác nhìn không thấy nhưng A Vĩ sao có thể không nhận ra?

Chỉ cần ánh mắt này, A Vĩ liền xác định Diêm Soái đã khiến anh rất không vui.

Hơn nữa, A Vĩ càng chắc chắn Diêm Soái tìm Kiều Trác Phàm làm trận bắn súng, hoàn toàn là đi tìm đường chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK