Mục lục
Đỉnh cấp rể quý – Trần Phong (Trần Dật Thần) – Truyện full tác giả: Lư Lai Phật Tổ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đỉnh Cấp Rể Quý CHƯƠNG 144: ĐIỀM TỐT

Nhìn Kim Lục An vẫn bình tĩnh như thường, không hề có vẻ gì là sẽ quản đám đệ tử của mình, Tô Hạo Nhiên càng thêm tức giận, chẳng qua ngại đang ở trước mặt bao nhiêu người, không thể nổi cáu được, nên chỉ đành đè nén lửa giận trong lòng xuống, trầm giọng nói: “Vậy thì tổ chức thi đấu trước nhé, đợi thi đấu xong, lại dùng bữa tối sau.”

Sau đó dẫn người tiến vào võ quán.

Vừa bước vào võ quán, Tô Hạo Nhiên lại trông thấy Trần Dật Thần đang đứng gần Tô Linh Ngọc, nhất thời càng giận không có chỗ phát tiết, không vui nhìn Triệu Đông, thấp giọng mắng: “Sao cái thằng nhóc kia vẫn còn ở đây? Không phải ta đã kêu con đuổi nó đi rồi à?”

Triệu Đông ngây người, sư muội sao vẫn chưa đuổi thằng nhóc đó đi chứ.

“Sư phụ, con lập tức đuổi cậu ta đi.” Triệu Đông nói xong liền muốn đi qua đó.

Tô Hạo Nhiên lại xua xua tay: “Thôi bỏ đi, cứ để nó đứng đấy xem cũng được, đợi xem xong trận đấu này, nó sẽ biết nó không biết tự lượng sức thế nào.”

“Vâng, thưa sư phụ.” Triệu Đông gật đầu, anh ta biết Tô Hạo Nhiên đây là muốn cứu Trần Dật Thần một mạng, tin rằng chỉ cần Trần Dật Thần mở to mắt nhìn, là có thể thấy được mấy đệ tử của Kim Lục An khủng bố biết bao, đến lúc đó, nhất định anh sẽ không tới tìm Kim Lục An gây chuyện nữa, mà còn chạy thật xa ấy chứ.

“Nè chú, bắt đầu rồi, bắt đầu rồi đấy, chúng ta qua đó xem đi.” Tô Linh Ngọc có chút hưng phấn, kéo cánh tay Trần Dật Thần chạy về phía võ đài.

Cảm nhận xúc cảm truyền tới từ cánh tay, Trần Dật Thần không khỏi có chút không biết làm sao, cô nhóc này hồ đồ thật hay hồ đồ giả vậy, chẳng lẽ đến đạo lý nam nữ thụ thụ bất thân cũng không biết à?

Võ đài nằm ở trung tâm võ quán, vì là võ đài thiết kế riêng cho võ giả, nên so với những võ đài quyền anh bình thường lớn hơn rất nhiều, diện tích lên tới hơn năm mươi mét vuông, hơn nữa sàn võ đài còn được làm từ thép vô cùng kiên cố, cho dù võ giả có dùng sức đến thế nào, cũng không thể để lại chút xíu vết tích gì.

Bên dưới võ đài có rất nhiều chỗ ngồi, thế nhưng lúc này, chỉ có mỗi Tô Hạo Nhiên và Kim Lục An là ngồi thôi, những đệ tử còn lại đều phân ra đứng sau lưng hai người.

Tô Hạo Nhiên và Kim Lục An vừa cười vừa nói chuyện, đệ tử của hai người thì đã tự sắp xếp thứ tự để thi đấu rồi.

Mỗi bên đưa ra năm người, sau đó lần lượt lên võ đài, thi đấu một chọi một, người thua phải xuống khỏi võ đài, còn người thắng thì được lựa chọn tiếp tục ở lại võ đài thi đấu với đối thủ tiếp theo, hoặc xuống đài, nhường cho người khác lên võ đài thi đấu.

Bên nào hết người trước, thì xem như bên đó thua, quy định đơn giản thế thôi.

Hai bên đặt cược không phải bằng tiền bạc vật chất, mà là địa điểm chiêu mộ học viên ở thành phố Kim Lăng này.

Bên thắng sẽ được chọn càng nhiều địa điểm chiêu mộ học viên ở thành phố Kim Lăng, nhờ đó mở rộng quy mô võ quán, còn bên thua thì phải nhường ra địa điểm chiêu sinh của võ quán mình, chỉ được chiếm một góc nhỏ thôi.

Việt đặt cược này hai bên đều đã vô cùng quen thuộc, vì thế rất nhanh đã chọn ra được địa điểm đặt cược năm nay là ở đâu.

Sau đó, Triệu Đông cầm biên bản thỏa thuận đến trước mặt Tô Hạo Nhiên, đại đệ tử của Kim Lục An cũng cầm một bản thỏa thuận giống thế đến trước mặt ông ta, tiếp đến, chỉ cần hai bên ký tên vào biên bản, đặt cược liền có hiệu lực.

Tô Hạo Nhiên nhận lấy, nhìn qua một lượt, sau đó chuẩn bị ký tên của mình vào biên bản.

Nhưng lú này, Kim Lục An lại cười cười mở miệng nói: “Hạo Nhiên huynh, hai chúng ta đã đấu với nhau hơn nửa đời người rồi, có thắng có thua, mấy địa điểm chiêu sinh kia, năm nay thuộc về tôi, năm sau lại trở thành của ông, Hạo Nhiên huynh không cảm thấy như vậy quá nhàm chán à?”

“Ý Lục An huynh là muốn thêm thắt một chút gia vị sao?” Tô Hạo Nhiên cũng là người thông minh, lập tức liền hiểu được ý của Kim Lục An, cũng phải thôi, Kim Lục An khó khăn lắm mới đột phá được Ám kình sơ kỳ, đương nhiên muốn nhân cơ hội này, kiếm thêm chút màu mỡ rồi.

Kim Lục An gật gật đầu, sau đó liếc mắt về phía Tô Linh Ngọc đang đứng nói chuyện với Trần Dật Thần ở cách đó không xa, cười hỏi: “Hạo Nhiên huynh, không biết lệnh nữ đã có hôn ước chưa?”

“Linh Ngọc?” Tô Hạo Nhiên rét lạnh trong lòng, cái lão già Kim Lục An này, không phải là nhìn trúng con gái mình đấy chứ.

“Ái nữ trước mắt còn chưa có hôn ước với ai.” Tô Hạo Nhiên căng da đầu nói, cho dù đã đoán được suy nghĩ của Kim Lục An, nhưng lúc này, ông cũng không thể nói dối Kim Lục An được, suy cho cùng thì loại chuyện này, nếu muốn điều tra lập tức có thể tra ra được thôi.

Kim Lục An khẽ gật đầu, nói: “Thằng con nhà tôi, trước mắt cũng đang độc thân.”

“Ý của Lục An huynh là…?” Nghe Kim Lục An nhắc đến con trai mình, Tô Hạo Nhiên mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, đứa con trai kia của Kim Lục An ông từng gặp rồi, tuy không phải là võ giả, nhưng lại rất có thiên phú trong việc kinh doanh, có thể xem như nhân trung long phượng, tuổi còn trẻ mà đã gây dựng được sự nghiệp cho riêng mình, công ty năm trước còn được niêm yết ở Mỹ nữa, kết đôi với con gái mình cũng coi như xứng đôi vừa lứa.

“Hạo Nhiên huynh, hai nhà chúng ta mà kết làm thông gia thì quá tuyệt vời.” Kim Lục An nói thẳng ra ý đồ của mình, thiên phú của Tô Linh Ngọc thế nào ông ta nhìn ra được, có thể xem như kỳ tài tu luyện trong vạn người không tìm được một người như thế, nếu Tô Linh Ngọc mà là con trai, thì nhất định sẽ có không biết bao nhiêu vị cao thủ trong giới võ đạo Kim Lăng tranh cướp nhau để nhận cô làm đệ tử.

Nhưng bởi vì là con gái, thế nên Tô Linh Ngọc trước giờ ít được người để ý đến, nhưng Kim Lục An lại muốn thử xem, ông ta không có tư tưởng phân biệt nam nữ, nếu như Tô Linh Ngọc gả vào nhà họ Kim của ông ta, thì chẳng phải sẽ là người nhà họ Kim rồi à, ông ta nếu có thể dạy dỗ Tô Linh Ngọc thành tài, thì sau này cho dù ông ta có già yếu, chết đi, nhà họ Kim cũng sẽ không đến mức không còn người chống đỡ.

“Lục An huynh, tôi từ tận đáy lòng rất tán thành với ý tưởng hai nhà kết làm thông gia của ông, nhưng mà, Lục An huynh sợ rằng có điều không biết, bọn trẻ bây giờ ấy mà, đều chú trọng cái gì mà tự do yêu đương, không như thời đại của chúng ta, hôn nhân là việc hệ trọng, cha mẹ có thể toàn quyền quyết định, thế nên chuyện này còn phải đợi tôi hỏi ý kiến con gái tôi đã.” Tô Hạo Nhiên cười nói, ông không hề phản đối cùng nhà họ Kim kết làm thông gia, dù sao Kim Lục An bây giờ cũng đã là võ giả Ám kình rồi, lại đang ở độ tuổi sung sức, tương lai rất có thể sẽ còn tiến bộ hơn nữa, đến lúc đó, nhà họ Kim sẽ trở thành gia tộc đứng đầu ở Kim Lăng này, Tô Linh Ngọc gả được vào nhà họ Kim, cũng xem như trèo cao rồi.

Nhưng mà trong chuyện này, Tô Hạo Nhiên lại không thể biểu hiện quá chủ động được, ít nhất không thể Kim Lục An vừa nói, ông đã lập tức đồng ý gả Tô Linh Ngọc vào nhà bọn họ được, như thế sẽ giống như Tô Hạo Nhiên ông thấp hơn Kim Lục An một bậc vậy.

Thế nên Tô Hạo Nhiên mới nói, còn phải hỏi ý kiến Tô Linh Ngọc đã.

Tô Linh Ngọc nhanh chóng được gọi đến.

“Cháu chào chú Kim.” Tô Linh Ngọc ngọt ngào cười, trước mặt người khác, cô vẫn luôn mang hình tượng dịu dàng ngoan ngoãn.

“Chào cháu, Linh Ngọc.” Kim Lục An cười cười gật đầu, rất vừa lòng với Tô Linh Ngọc, xinh đẹp, có chí tiến thủ, lại còn đơn thuần, thiên phú võ học cao nữa, con dâu như vậy, có đốt đèn lồng cũng không tìm thấy đâu.

“Ba, ba gọi con đến có chuyện gì không ạ?” Tô Linh Ngọc hướng mắt về phía Tô Hạo Nhiên, hỏi.

Tô Hạo Nhiên không nói thẳng ra, mà lại bóng gió hỏi: “Linh Ngọc, con đã gặp con trai của chú Kim bao giờ chưa?”

“Con trai chú Kim ấy ạ?” Tô Linh Ngọc cau mày, lắc đầu đáp: “Hình như… từng gặp một lần thì phải.”

“Vậy con cảm thấy con trai của chú Kim thế nào?” Tô Hạo Nhiên híp mắt cười, hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK