Mục lục
Nghiệt Duyên Xin Đừng Hận Em - Tô Thanh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Chi Quân cảm thấy tim mình như bị véo một cái, con của anh lại xem anh thành người lạ sao? Anh thật muốn nói anh không phải người lạ gì gì đó, anh là papa của hai bé nhưng mà anh không có mặt mũi để nhận, anh sợ anh thừa nhận Hạ An sẽ tức giận.

“Chú không phải người lạ đâu chú là anh trai đáng yêu của dì Minh Nguyệt của các con đó”

Áo Áo hai mắt lập tức phát sáng.

“Nhạc Nhạc chú hông phải người lạ, Nhạc Nhạc với Áo Áo đi được mà ha”

Nhạc Nhạc khoanh tay trước ngực sau đó lại lắc đầu.

“Không được, mama không thích chú này, nhất định sẽ không cho chúng ta đi”

Một lời này của Nhạc Nhạc còn có sát thương cao hơn của Áo Áo trực tiếp đâm thủng lục phủ ngũ tạng của Cố Chi Quân, anh sắp thổ huyết rồi nhưng mà không sao không sao, con trai của anh tính khí như vậy là tốt nhất.

“Minh Nguyệt em gọi cho Hạ An thử xem, xem cô ấy có đồng ý cho anh cùng Nhạc Nhạc và Áo Áo đi chơi cùng nhau không?”

Cố Chi Quân vừa nói vừa bắn ánh mắt cầu cứu đến đáng thương qua Minh Nguyệt, đến gần cô anh còn nhét vào tay cô một cái thẻ màu đen.

“5 cái đồng hồ kim cương hồng mà em thích, 6 cái túi đeo có chữ ký của thần tượng của em, tất cả đều dự trữ ở nhà anh rồi em có thể đến lấy, cái thẻ đen vô hạn này cũng cho em dùng đi shopping, nếu muốn anh cũng có thể chuyển nhượng cổ phần của Cố thị qua cho em”

Phúc lợi lớn như vậy, Minh Nguyệt có cảm giác bị thao túng tâm lý rồi, cô cũng không có muốn giúp đâu nha, cô là đang nể tình anh trai em gái thôi.

“E hèm, để em gọi”

Đưa điện thoại lên tai Minh Nguyệt liên tục gật đầu.

“Được, được, được”

Đặt điện thoại xuống cô quay sang nói với Cố Chi Quân.

“Cô ấy nói là được, còn nói các người đi chơi vui vẻ nha”

Cố Chi Quân lại âm thầm đưa ngón tay cái qua cho Minh Nguyệt.

Diễn rất được sau này cô em gái này của anh rất có triển vọng bên showbiz nha.

Áo Áo nghe đến lại vui sướng nhảy lên.

“Hoan hô, chúng ta đi thôi”

Cố Chi Quân lại cười thêm tươi.

“Được rồi, đi thôi”

Anh bế Áo Áo lên lại tiến đến chỗ của Nhạc Nhạc muốn cùng bé đi.

Mà Nhạc Nhạc lúc này lại lắc đầu.

“Con không đi”

Lời nói lạnh lùng như vậy khiến mặt Cố Chi Quân nhanh chóng xụ xuống.

Áo Áo cũng không có vui vẻ liền dùng dằn từ người Cố Chi Quân tuột xuống.

“Nhạc Nhạc, Nhạc Nhạc đi cùng Áo Áo đi có được hông, hông có Nhạc Nhạc Áo Áo bị ức hiếp thì sao? Nhạc Nhạc hông thương Áo Áo nữa hả?”

Áo Áo dùng đôi mặt ngập nước chiếu qua Nhạc Nhạc mà Nhạc Nhạc lập tức né đi ánh mắt đi, Áo Áo lại chạy qua chiếu tới, cuối cùng Nhạc Nhạc cũng bị chiếu đến buông bỏ phòng ngự.

“Haizzz, đi thôi”

Bé thật hết cách, ai bảo bé thương nhất là Áo Áo.

“Yeyee”

Áo Áo cười rối rít rồi lại chạy ra cửa.

“Đi hoiiiii, siêu nhân xuất trận đây”

Cố Chi Quân chậm rãi đi phía sau nở nụ cười nhìn cục bột nhỏ, mà bên cạnh anh lại có thêm một cục bột nhỏ khoé môi cũng hơi câu lên.

Minh Nguyệt phía sau nhìn theo không khỏi cảm thán.

Khí chất này đúng là từ một khuôn đúc ra rồi.

[…]

Đến cung thiếu nhi Áo Áo vui đến cười tít cả mắt, đâu đâu cũng là các bạn nhỏ gần bằng tuổi Áo Áo mà đặc biệt là còn có mấy trò chơi, chơi rất vui nữa.

Nhạc Nhạc nhìn xung quanh chỉ tặc lưỡi một tiếng.

Cũng có phải con nít ba tuổi đâu mà dẫn bé đến nhưng chỗ như này, quá trẻ con rồi.

“Áo Áo muốn chơi cái trò kia”

Áo Áo nắm nhẹ lấy ống quần của Cố Chi Quân nhẹ kéo, tay chỉ thẳng về phía đường đua xe điện ở kia.

Cố Chi Quân không nghĩ nhiều lập tức gật đầu đồng ý.

“Được, chú đưa Áo Áo cùng Nhạc Nhạc đi nha”

Cả ba đi đến chỗ xe điện kia Áo Áo cùng Cố Chi Quân đã vào vị trí chỉ có Nhạc Nhạc là không thèm vào.

Áo Áo lại dùng tuyệt chiêu cái môi nhỏ câu lên làm nũng.

“Nhạc Nhạc”

Nhạc Nhạc chỉ đành bất lực bước vào ngồi cùng.

Cố Chi Quân ngồi ở giữa làm người lái chính hai bên là hai cục bột nhỏ xíu trắng nõn, anh từ lâu đã thu hút hết sự chú ý của người khác.

Quan sát xung quanh anh phát hiện ra ở đây cũng có rất nhiều người muốn đua với anh, toàn là đàn ông, cuộc đua này chính là lấy thể diện cho bảo bảo nhà mình nên các ông bố đều dồn hết tâm huyết.

Cố Chi Quân cũng không ngoại lệ, hai mắt anh liền ánh lên tia lửa.

Xe được khởi động, Áo Áo phấn khích đến nổi đưa cả hai tay lên trời.

“Siêu nhân tiến lên”

Nhạc Nhạc cũng không xem trọng cái trò này cho lắm, thắng cũng được mà thua cũng được, nếu là mama lái bé sẽ là quân sư tiếp sức còn nếu là cái “chú” này thì thôi bỏ đi.

Vào lúc tiếng “bùm” vang lên xe cũng chạy đi, mà Cố Chi Quân lại cực độ tập trung, cố gắng lái nhanh nhưng vẫn có thể giữ được an toàn cho hai tiểu bánh bao hai bên.

Mà anh kỹ quá người ta lại vượt mặt anh, rất nhanh anh đã bị bỏ lại vị trí số ba.

“Chú cố lên, siêu nhân phải chiến thắng”

Áo Áo cất tiếng cỗ vũ, Cố Chi Quân càng thêm quyết tâm.

“Ôm chắc chú chắc vào”

Áo Áo liền đưa cái tay nhỏ nắm lấy áo anh, Nhạc Nhạc vẫn khinh thường ngồi muốn góc lạnh nhạt.

Chẳng qua…

“Aaa”

Anh đột ngột tăng tốc Nhạc Nhạc cũng hết hồn la lên rồi ôm chặt anh.

Bé chợt phát hiện, cái người “chú” này rất ấm áp.

Có thêm sức mạnh của hai bé con anh nhanh chóng vượt qua số hai rồi dí sát số 1, nhưng họ nhanh quá anh cố thế nào cũng không qua được.

Nhạc Nhạc lại bị sự quyết tâm này của anh làm cho lây động, bé phải ra tay thôi.

“Khúc cua phía trước giảm tốc một xíu có thể qua được, đội số 1 chỉ trở 1 bé gái lực cân bằng sẽ không ổn định bằng chúng ta, nên tận dụng cơ hội”

Cố Chi Quân nghe bé phân tích cũng có chút bất ngờ, chỉ mới 4 tuổi đã có thể thông minh như vậy, không tồi, không tồi, con của anh như vậy anh chính là rất tự hào.

“Được, xem siêu nhân tiến công đây”

Nói rồi anh đạp mạnh chân ga sau đó lại nhẹ nhàng thả ra lúc ôm cua cả ba đều căng thẳng, Nhạc Nhạc cùng Áo Áo đều mở to mắt mong đợi.

Không phụ sự kỳ vọng của hai bảo bối với tài nghệ của mình Cố Chi Quân ôm một đường cong đẹp mắt thàng công vuợt mặt hai ba con kia.

Thừa thắng xong lên anh trở thành người đầu tiên về đích.

Áo Áo vui đến nổi nhảy cẩn lên.

“Thắng rồi, thắng rồi, chú đẹp trai thật giỏi”

Cố Chi Quân thấy bộ dạng này của Áo Áo cũng cười tít mắt.

” Áo Áo có thưởng cho chú không?”

Anh ngồi xuống trước mặt bé mà bé lại nhanh chóng gật đầu rồi hôn mạnh lên má anh.

Cố Chi Quân thích như muốn tan chảy rồi.

Đáng yêu như vậy anh không cưỡng lại được liền hôn má Áo Áo.

“Áo Áo muốn chơi cái kia”

Áo Áo lại chỉ tay đến vòng đu quay Cố Chi Quân lập tức gật đầu bế hai bé đi đến vòng quay.

Chơi xong vòng quay lại chơi cưỡi ngựa sau đó lại là tàu lượng siêu tốc lại còn mấy cái trò khác.

Áo Áo rất cao hứng, Cố Chi Quân lại càng cao hứng hơn, Nhạc Nhạc xem như ban đầu lạnh lùng nhưng dần bé cũng phát hiện hình như chơi mấy cái này cũng rất vui mà cái người chú này cũng rất ấm áp. Thôi thì kệ vậy, hôm nay bé thử làm trẻ con một ngày.

Cả ba chơi thật vui tận cho đến chiều tối mà không biết niềm vui này lại mang đến sự lo âu cho một người phụ nữ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK