Bạch Long sứ giả trỏ tay vào Cao Phong, hỏi:
- Ông nhìn thật kỹ xem, tên này có phải do ông thuê về không?
Phí Ngữ Thư ngắm sơ Cao Phong, rồi qay sang thưa cùng Bạch Long sứ giả:
- Bẩm sứ giả, hắn đích thực do thuộc hạ đã thuê ở chỗ khu chợ về.
Bạch Long sứ giả chăm chú quan sát, rồi ánh mắt dịu xuống, y thầm nói nhỏ:
- Hình dạng tên này thấy quen quá, vì sao ta có cảm tưởng đã có gặp đâu đây rồi? Nhưng chuyện thuê mướn phu phen là mới vừa quyết định đây thôi, không thể có khả năng bị người dự đoán trước được!
Đúng lúc ấy, từ nơi xa vọng về tiếng sấm nổ, thanh âm đặc biệt, làm ù tai thật lâu. Mọi người trên thuyền đều ngạc mhiên, sao giưã trời quang mây tạnh lại có sấm sét?
Chẳng rõ kẻ nào đó la lớn:
- Mọi người mau trông kìa .. Đàng trước, có tàu thuyền! Nhiều lắm!
Lúc ấy tất cả cũng đều đã nhìn rõ, phía mặt biển đàng xa trước đầu thuyền, có uớc chừng mười bảy, mười tám cỗ đại thuyền, trong số có một chiếc đang nghiêng ngả, khói đen cuồn cuộn bốc lên từ sau đuôi.
Cả Bạch Long sứ giả lẫn Phí Ngữ Thư đều bị cảnh tượng đó cuốn hút ngay lấy.
Một lúc sau, tình huống nơi ấy rõ dần, thì ra không hiểu duyên cớ gì, đã xảy ra đại chiến giữa hai đội thuyền.
Tiếng ẩm ĩ chính là tiếng nổ của mấy khẩu súng lớn.
Bạch Long sứ giả lập tức hạ lệnh giảm tốc độ di chuyển.
Cao Phong, Lôi Vũ cũng đứng lẫn vào đám đông trên thuyền, cùng dõi mắt trông về phía ấy.
Chỉ thấy đó là mười bẩy, mười tám cỗ thuyền đang quần thảo nhau, cung tên, ám khí, hoả khí bắn loạn đả vào nhau, cuộc chiến giữa hai bên đang vào thời điểm quyết liệt.
Một chặp sau , khi chiến cuộc đang xảy đã có thể quan sát rõ, họ thấy được nhiều bóng người giao tranh qua lại, vụt tiến vụt lui, hò hét, chém giết, tiếng hô hoán, sát phạt nghe rõ mồn một.
Mọi người trên thuyền này đều thấy lạ, nhưng có hai bị kinh ngạc tột độ, chính là Cao Phong và Lôi Vũ, vì có vài kẻ đang tham chiến nơi ấy là những người họ biết ít khả năng hiện diện trên mặt biển!
Đấy là bang chủ Vân Phi Tường của Kim Kiếm bang, nhị đương gia Khúc Lâm Giang và tam đương gia Tôn Đại Hổ!
*****
Ngày ấy, sau sự kiện ở Thúy Trúc trang, Vân Phi Tường, Khúc Lâm Giang cùng Tôn Đại Hổ, ba người ngay tối hôm ấy rời Lạc Dương, kéo nhau về phân đà ở phủ Khai Phong với dự tính tiến hành điều tra mấy vụ người nhà của đà chủ địa phương bị bạch y nhân bắt cóc.
Đang lúc chưa truy ra manh mối, bỗng một tin tức đưa đến làm Vân Phi Tường tức giận đến lộn ruột, đó là một đội thuyền của bang Kim Kiếm đã bị người ta phục kích, ngoài chuyện cướp bóc tài vật, bọn tấn công lại còn sát hại một số gần hai mươi bang chúng.
Quá giận dữ, Vân Phi Tường bèn thống lĩnh Khúc Lâm Giang, Tôn Đại Hổ cvà bang chúng đến ngay hiện trường.
Đến vùng biển ấy, dưạ vào một số tin tức điều tra được từ những người sống sót , những tên đánh lén ấy là đồng loã cùng nhóm tầu thuyền la sát vốn từng bị bang hội của họ tấn công mấy ngày trước đó, bây giờ rủ nhau đến báo thù.
Vân Phi Tường sao có thể nuốt trôi mối hận này cho được, sau khi bàn bạc cùng thuộc hạ, bèn quyết định ra khới truy lùng lũ người la sát để phục thù.
Phân tích tương quan lực lượng, cùng các điểm mạnh, yếu đôi bên, Vân Phi Tường một mặt huy động một số nhân lực lớn, một mặt cho trang bị đầy đủ các vũ khí, ám khí thông thường, cộng thêm một số đại pháo.
Cũng rủi cho bọn người la sát, biển lặng, sóng yên, trời trong xanh, gió nhè nhẹ, vốn khả năng họ bị Vân Phi Tường bắt gặp là rất nhỏ, khơi khơi vào lúc còn chưa bị Vân Phi Tường phát hiện, lũ chúng qua ống nhòm, đã thấy được đội thuyền của Vân Phi Tường từ nơi xa tít mù tắp.