- Phương pháp khác cũng có, nhưng chỉ tồn tại trong lý thuyết thôi, căn bản chưa được thực nghiệm.
Khai Thang Nữ nói.
- Phương pháp gì?
- Để cho con chó mỗi ngày chạy năm vạn thước, đồng thời còn phải khiến nó ở trạng thái khẩn trương cao một thời gian, ví dụ như là ở chiến trường vậy. Như thế mới khiến cơ thể cung cấp đủ dưỡng chất cho đại não. Nhưng mang một con chó tới chiến trường căn bản là chuyện không có khả năng.
Khai Thang Nữ nói.
- Vậy phẫu thuật tinh tinh thì có xác suất thành công là bao nhiêu phần trăm?
Lâm Phi hỏi.
- Theo lý thuyết thì là 99%, nhưng sau khi phẫu thuật có di chứng gì thì tôi còn chưa rõ. Trước kia chưa từng làm phẫu thuật này bao giờ.
Khai Thang Nữ trả lời rất thành thật.
- Tà Long, cậu cũng nghe người bạn giỏi y học này của tôi nói rồi đấy. Hiện tại trước mặt cậu có hai sự lựa chọn, một là mỗi ngày cố gắng rèn luyện cơ thể, chạy năm vạn thước, đồng thời mỗi ngày tôi sẽ huấn luyện cận chiến với cậu. Thứ hai là để người bạn này của tôi di thực cơ thể, chuyển vào một con đại tinh tinh Tây Bá Lợi Á. Nếu chọn con đường thứ nhất thì gật đầu, chọn con đường thứ hai thì lắc đầu.
Lâm Phi nói với con chó lớn bên cạnh.
Tà Long nghe thấy Lâm Phi nói hết xong, bắt đầu tự hỏi rất nhanh, cuối cùng lựa chọn ở lại trong cơ thể con chó.
Trái tim yếu ớt của hắn đã không chịu nổi một lần đổi cơ thể nữa rồi. Hơn nữa cơ thể động vật kia còn chưa biết sẽ gây tác dụng phụ gì nữa.
Ba giờ sau, Lâm Phi mang Tà Long tới một sòng bạc ngầm của Bắc Đẩu Tinh.
Đây là một sòng bạc lớn phi thường, có rất nhiều cách đánh bạc. Có xúc xắc, có xóc đĩa... Đủ loại chơi. Chủ yếu mang Tà Long tới đây để thực hiện một phương pháp đánh bạc là đấu chó.
Ban đêm mỗi ngày, sòng bạc đều tổ chức giải đấu chó. Hai con chó sẽ được thả ra giống như đấu sĩ lên sàn đấu. Bốn phía đều là lưới thép, sau đó bắt đầu chiến đấu.
- Tôi muốn báo danh của vật nuôi tham gia đấu chó.
Lâm Phi mang Tà Long tới trước mặt một nhân viên của sòng bạc.
- Phí báo danh một vạn, tử thương chúng tôi không chịu trách nhiệm. Con chó này thoạt nhìn rất gầy yếu, tôi khuyên anh đừng có cho nó lên đài.
Nhân viên nhìn Tà Long một chút rồi nói.
- Nó rất máu chiến, không sao đâu!
Nửa giờ sau, Tà Long được đưa lên trên đài.
Thi đấu thế này Tà Long đã từng làm vào mười năm trước, nhưng là với thân phận nhân loại. Tham gia Địa Hạ Hắc Quyền, khi đó hắn đã trở thành quyền vương của Địa Hạ Hắc Quyền. Mười năm sau, hắn lại leo lên sàn đấu ngầm, nhưng là ở trong cơ thể một con chó cái.
Tà Long rất lo lắng nhìn con chó to phía đối diện.
Con chó to phía đối diện đang thở phì phò, hai mắt nhìn chằm chằm vào hắn.
Hai mắt Tà Long cũng lo lắng nhìn chằm chằm vào đối phương. Sát khí trong mắt hắn phóng ra, biết đêm nay phải đánh rồi.
Mười phút sau, Tà Long mượn kinh nghiệm sát thủ và chiến đấu, điều khiển bốn chân chó, dùng hàm răng cắn đứt cổ đối phương.
Mùi máu tươi nhức mũi truyền từ trong cổ họng hắn tới.
- Rất đặc sắc, rất bất ngờ rồi. Chỉ là một con chó bình thường mà lại cắn chết Quidde.
Bình luận viên cảm thán.
Chiến đấu kết thúc, Lâm Phi dùng một ít thuốc xịt vào vết thương ngoài da Tà Long, sau đó mang hắn rời khỏi sàn đấu chó. Khi dẫn nó ra cửa lớn, một người đàn ông trung niên rất lễ phép đưa cho Lâm Phi một thẻ vàng.
- Đây là thẻ vàng của sòng bạc chúng tôi. Tiên sinh, lần sau chúng tôi mong người mang vật nuôi tới tham chiến tiếp.
- Cuối tuần có thời gian tôi sẽ mang nó tới.
Lâm Phi nói xong liền nhanh chóng rời khỏi sòng bạc.
Sau khi trở lại biệt thự, Lâm Phi liền đưa Tà Long về tầng hầm.
- Chủ nhân, Tà Long không sao chứ? Sao trên người nó lại nhiều vết máu như vậy?
Ngô Tiểu Man rất lo lắng nói.
- Trên đường trở về, nó đánh nhau với con chó trên đường. Bác sĩ nói rồi, nó không sao, chỉ là hơi thiếu vận động thôi.
Lâm Phi thuận miệng đáp.
Nói xong hắn liền rời khỏi mặt đất.
Trở lại phòng ngủ, Lâm Phi đăng nhập vào Cơ Giáp Đế Quốc.
Bên trong Cơ Giáp Đế Quốc, hắn thu được một phong thư đặc thù.
- Các hạ Thiên Hạ Đệ Nhị tôn kính, mười lăm ngày sau nếu anh thắng thì sẽ thu được rất nhiều lợi ích, nhưng nếu thua thì sẽ lại càng thu được nhiều lợi ích hơn. Mang anh hồi âm.
Lâm Phi nhìn xuống, đối phương không ngờ lại là người Bách Thú Đế Quốc.
Lâm Phi trả lời:
- Thu được lợi ích gì, anh nói thử xem.
- Năm mươi lần phần thưởng có được không?
Đối phương lập tức đáp.
- Tôi là người yêu nước.
- Một trăm lần tiền thưởng, cũng đủ để mua một chiến hạm xịn nhất rồi.
Đối phương lại đáp.
- Tôi là quân nhân.
- Một ngàn lần tiền thưởng. Là một trăm tỷ liên bang tệ đó. Có thể mua cả một ngôi sao nhỏ rồi.
Đối phương lại tiếp tục nói.
- Thành giao, anh muốn tôi thua ai?
Lâm Phi đáp.
- Thua bởi hoàng tử Bách Thú Đế Quốc Ngô Địch.
Đối phương liền nói tiếp.
- Được, nhưng tôi muốn nhận tiền trước.
Lâm Phi đáp.
- Thế thì hơi khó rồi. Chúng tôi có thể đưa tiền cọc trước. Xin hãy tin tưởng chúng tôi. Sau này còn nhiều cơ hội hợp tác mà.
Đối phương gửi thư trả lời.
- Tôi lấy vinh dự của quân nhân thề, tuyệt đối giữ lời. Tôi muốn toàn bộ tiền thưởng.
Người chơi Bách Thú Đế Quốc phía đối diện thấy câu trả lời vô sỉ này của Lâm Phi liền nghĩ:
- Con em mày, hành vi của mày là bán nước, lại còn lấy vinh dự của quân nhân ra thề, thế thì ai tin?
- Chỉ có thể đưa trước một phần mười, mười tỷ liên bang tệ.
- Vậy cũng được. Gửi cho tôi một phần mười trước đi. Tôi sẽ cố tình để cho Ngô Địch chém một cánh tay cơ giáp của tôi, sau đó các người gửi nốt tiền cho tôi. Tôi điều khiển cơ giáp một tay, nhiều nhất chỉ đánh ngang tay với Ngô Địch thôi.
Lâm Phi suy nghĩ một lát rồi nói.
- Tốt, thành giao.
Sau đó Lâm Phi liền gửi số tài khoản ngân hàng.
Sau đó hắn rời khỏi Cơ Giáp Đế Quốc, gọi điện cho Ám Phi Hoa.
- Hoa Hoa à, vừa rồi có một người Bách Thú Đế Quốc tìm tôi, nói là cho tôi một trăm tỷ để mười lăm ngày sau tôi thu khi đấu với hoàng tử Ngô Địch của Bách Thú Đế Quốc. Tôi đã đồng ý rồi. Đây là số tài khoản, cô nghĩ biện pháp lấy hết tiền mặt đi. Tổng cộng lần đặt cọc này là mười tỷ.
- Lâm Phi, chẳng lẽ anh muốn cố ý thua trận này sao? Tôi phải đổi lại là cược Bách Thú Đế Quốc thắng sao?
Ám Phi Hoa bên điện thoại nói.
- Không, vẫn đặt Thiên Hạ Đệ Nhị thắng. Tôi sẽ không để người ủng hộ tôi thất vọng.
Lâm Phi nói hết sức kiên định.
- Vậy thì chín mươi tỷ không lấy được à? Số tiền này có thể đủ võ trang một chiến hạm cấp S đấy.
- Yên tâm đi. Tôi sẽ nghĩ biện pháp lấy tiền rồi mới giết hoàng tử nọ.
Lâm Phi cười ha hả nói.
Đối với người chơi Bách Thú Đế Quốc có thể bỏ ra một trăm tỷ để mình cố ý thua, Lâm Phi nghĩ thân phận đối phương chỉ có hai khả năng, một là tầng cao của một sòng bạc bí mật, muốn thu được nhiều tiền hơn ở trận đấu này. Một loại khả năng khác chính là đối phương do hoàng gia Bách Thú Đế Quốc phái tới. Chỉ cần mình đồng ý thì dù đây chỉ là chuyện nhỏ nhưng cũng làm dao động lòng yêu nước của mình rồi.
Dùng một trăm tỷ khiến một Chiến Thần cơ giáp của địch thủ phản quốc, vụ mua bán này không thiệt rồi.
Nhưng dù thân phận của đối phương ra sao, bọn họ cũng đều nhầm rồi.
Lâm Phi có Hệ Thống Chiến Thần, không thiếu tiền. Tiền tài nhiều hắn cũng không có mạng dùng.
Lâm Phi mặc dù không yêu nước nhưng tuyệt đối sẽ không phản bội mà tới Bách Thú Đế Quốc. Tiểu công chúa Bách Thú Đế Quốc còn đang bị hắn giam trong tầng hầm đây.