- Đi.
Diệp Trần đánh một kiếm vào chính giữa hai người.
Oanh
Tôn Thiên Lãng ở bên ngoài, Mộ Dung Khuynh Thành cùng với Khương Thiên, từng người bay ra ngoài, sắc mặt trắng bệch, mà vòng phong tường hình tròn kia lập tức bị nghiền nát, cuối cùng, lực lượng lôi điện vô cùng vô tận, lấy đất trống làm trung tâm, bắn ra bốn phương tám hướng, thông đạo kết nối các bãi đất trống đều bị lực lượng lôi điện chiếm giữ, nếu như lúc này có người đến thì tất nhiên không dễ chịu rồi.
Thiết Thủ Vương và Bạo Phong Vương đứng mũi chịu sào, bàn chân cày sát mặt đất văng ra ngoài, Thiết Thủ Vương có Thanh Đồng giáp hộ thể, ngược lại không có việc gì, Bạo Phong Vương thì chật vật hơn nhiều, tuy rằng thực lực của hắn so với Thiết Thủ Vương mạnh hơn, nhưng hắn không có ngụy cực phẩm phòng ngự Bảo Khí hộ thể, ngược lại không bằng Thiết Thủ Vương, không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi dày đặc khói đen.
- Kẻ này khó giải quyết, đi.
Bạo Phong Vương sắc mặt khó coi, hắn cho đến giờ cũng chưa từng nghĩ qua, mình sẽ bị một người tuổi còn trẻ bức đến tình trạng thế này, đây quả thực là sỉ nhục
- Ngươi không đi được nữa rồi.
Diệp Trần hai tay cầm kiếm, chém một kiếm về phía Bạo Phong Vương.
Kiêm kình hình nguyệt nha bay vút ra, xẹt qua thân thể Bạo Phong Vương.
Phốc phốc
Đầu và cánh tay trái của Bạo Phong Vương rời cơ thể, máu tươi phun ra, trên bán cực phẩm phòng ngự Bảo Khí, lưu lại một vết kiếm rõ ràng.
Một kiếm.
Bạo Phong Vương vẫn lạc.
Một kiếm này, đúng là kiếm chiêu mạnh nhất của Diệp Trần - Tàn Nguyệt.
Thiết Thủ Vương có ngụy cực phẩm phòng ngự Bảo Khí hộ thể, Tàn Nguyệt cũng chưa chắc có thể công phá được, nhưng Bạo Phong Vương thì không giống thế, hắn tuyệt đối không ngăn cản được.
- Ngươi vậy mà giết Phong lão.
Khương Thiên không thể tin được nhìn về phía Diệp Trần, mạnh như Phong lão, rõ ràng cứ như vậy bị Diệp Trần giết, khiến hắn vô cùng ngạc nhiên và run lên.
- Giết thì giết thôi, đợi lát nữa liền đến phiên ngươi.
Diệp Trần ngữ khí lạnh nhạt.
- Ngươi nhất định phải chết, Bạo Phong Vương là tay sai đắc lực của sư phụ Không Đế ta, ngươi giết hắn, trong thiên hạ, không ai có thể cứu được ngươi đâu.
Khương Thiên hét lớn một tiếng, lao về phía thông đạo gần đó.
- Lưu lại cho ta.
Tôn Thiên Lãng ngăn đường đi của Khương Thiên lại, Mộ Dung Khuynh Thành thì bao bọc ở bên cạnh
- Cút ngay!
Thực lực của Khương Thiên vô cùng cường đại, trước khi Diệp Trần chưa đột phá cũng phải toàn lực ứng phó, mới có thể miễn cưỡng chống lại đối phương, Tôn Thiên Lãng chặn ở phía trước cho dù là Bán Bộ Vương giả, nhưng chuẩn bị chưa đầy đủ, cũng bị bức lui ra sau hơn mười bước, may mà chưa để cho đối phương đào tẩu được.
Mất đi cơ hội lần này, Khương Thiên lập tức lâm vào khốn cảnh, tuy nói hắn không sợ Tôn Thiên Lãng và Mộ Dung Khuynh Thành liên thủ, trong thời gian ngắn có thể giữ cục diện không thất bại, nhưng muốn phá vòng vây ra ngoài, khó càng thêm khó.
- Diệp Trần, ngươi tốt nhất là thả ta rời đi, lửa giận của Cổ gia ta, ngươi không chịu nổi đâu.
Thiết Thủ Vương đã lạnh buốt trái tim rồi, Diệp Trần đã có thể giết Bạo Phong Vương, khẳng định cũng có thể giết hắn, chỉ là vấn đề thời gian thôi, hắn chỉ có thể kí thác hy vọng lên uy danh của Cổ gia, để Diệp Trần buông tha hắn.
- Ngươi cảm thấy có thể sao?
Diệp Trần lại công kích Thiết Thủ Vương lần nữa, không để cho đối phương có cơ hội thở dốc.
- Ta đối với Cổ gia thập phần trọng yếu, ngươi thật sưm không sợ Vương giả của Cổ gia ta đến đánh chết ngươi sao?
Thiết Thủ Vương sắc lệ nội nhẫm.
- Nếu ta đã giết Bạo Phong Vương thì cũng không định buông tha cho các ngươi rồi.
Hoặc là không giết, muốn giết, phải giết toàn bộ, buông tha bất kỳ người nào, đều sẽ khiến tin tức lộ ra, Diệp Trần cũng không cảm thấy Thiết Thủ Vương sẽ giữ bí mật, đối phương không thể tự tay giết mình, nhất định sẽ lộ tin tức ra cho Không Đế, Không Đế là Phong đế Vương giả đương thời, Vương giả trong Vương giả, một Bạo Phong Vương có lẽ sẽ không khiến đối phương hạ mình đuổi giết mình, nhưng nếu thêm một Khương Thiên nữa thì không biết được.
Bồi dưỡng thiên tài, sao mà khó khăn, nhất là loại tuyệt thế thiên tài thiên sinh đạo thể như Khương Thiên, vạn năm có một, một khi Diệp Trần đánh chết Khương Thiên, lại lộ tin tức ra ngoài, rất khó tưởng tượng được Không Đế sẽ nổi giận đến mức nào, chỉ sợ ngay cả Long Vương cũng không ngăn cản được hắn.
- Hỗn đản, ngươi cái tên điên này, giết Bạo Phong Vương, ngươi nhất định sẽ đắc tội Không Đế, nếu giết ta, hai vị Vương giả của Cổ gia ta cũng sẽ không bỏ qua ngươi, gặp phải ba vị vương giả đuổi giết, cho dù ngươi có chạy trốn đến Long Thần Thiên Cung, cũng không làm được gì đâu, ngươi nhất định phải chết.
Thiết Thủ Vương gào thét một tiếng, tức đến sùi bọt mép, Chân Nguyên bàng bạc nhập vào cơ thể mà ra, tạo thành hình đinh ốc lên như diều gặp gió, cuối cùng áp súc tại quyền phải, lập tức, nắm tay phải hắn tràn ngập hào quang bức nhân, nắm đấm phảng phất đúc bằng kim loại mang theo lực vạn quân đánh một quyền về phía Diệp Trần.
- Không nên phí công làm gì.
Diệp Trần bước chậm đến, kiếm kình hình nguyệt nha xé rách nắm đấm kim loại, trảm kích lên hộ thể Chân Nguyên của Thiết Thủ Vương, thế không thể đỡ.
Phanh!
Thiết Thủ Vương bắn ngược ra ngoài như mũi tên, đụng vào vách tường ở mép đất trống, cờ- rắc, vách tường vỡ tan, Thiết Thủ Vương xuyên thấu vách tường, phi tốc bỏ chạy.
Nguyên lai Thiết Thủ Vương thấy mình không phải là đối thủ của Diệp Trần nên bèn mượn lực lượng của Diệp Trần, lập tức phá vỡ vách tường đào tẩu, mà hắn đã thành công được một nửa.
XÍU... UU!!
Diệp Trần há lại để Thiết Thủ Vương chạy thoát, một thanh phi kiếm rơi vào dưới chân, ngự kiếm phi hành, cực tốc đuổi theo Thiết Thủ Vương, cơ hồ chỉ trong nháy mắt liền đuổi tới sau lưng đối phương rồi.
- PHÁ...!
Diệp Trần lại xuất ra một chiêu Tàn Nguyệt.
BENG!
Kiếm kình bị sụp đổ, thân hình Thiết Thủ Vương lảo đảo, tốc độ đại giảm.
- Hắn sao có thể nhanh như vậy?
Thiết Thủ Vương gần như lâm vào tuyệt vọng.
- Chân Nguyên của ngươi có lẽ đã không còn nhiều lắm hả.
Diệp Trần căn bản không sợ Thiết Thủ Vương chạy thoát, sau khi đột phá đến cảnh giới Linh Hải Cảnh hậu kỳ, thi triển ngự kiếm phi hành, tốc độ tăng lên một bậc, trái lại Thiết Thủ Vương, đã uống đan dược mấy lần, dược lực chuyển hóa khiến tộc độ Chân Nguyên dần không theo kịp tốc độ tiêu hao.
Một kiếm, hai kiếm, ... , mười kiếm!
Kế tiếp, Thiết Thủ Vương cứ thế nhận lấy mười kiếm của Diệp Trần, mỗi một kiếm, đều có thể đánh chết bất luận kẻ nào dưới Bán Bộ Vương giả đỉnh tiêm, Thiết Thủ Vương có thể sống đến bây giờ, toàn bộ đều nhờ vào Thanh Đồng giáp.