Mục lục
[Dịch] Kiếm Đạo Độc Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thần sắc Lâm Vẫn âm trầm, bại bởi Mộ Dung Khuynh Thành khiến hắn trở nên cẩn thận rất nhiều, chỉ là hiện tại Diệp Trần để hắn cảm thụ được áp lực rất lớn. Tại trước vòng thứ chín, hắn vẫn không để Diệp Trần trở thành đối thủ chân chính, cho rằng đối phương không có gì hơn mình.

- Đánh bại Lý Đạo Hiên không chứng tỏ điều gì cả, bại cho ta!

Lâm Vẫn một kích cần Thiên Hỏa Tứ Thương súc thế, Lâm Vẫn cầm trong tay thiết thương đâm ra, xích hồng sắc hỏa diễm loa văn dũng mãnh hướng tới Diệp Trần, lăng không hóa thành hỏa lãng trùng trùng điệp điệp mang theo khí thế cuồng bạo lao đi.

Không nhìn hỏa lãng cuồng bạo, Diệp Trần khẽ động, thân hình lao thẳng về phía hỏa lãng, trên đường phóng tới, Tinh Ngân Kiếm ra khỏi vỏ, ám sắc kiếm quang chợt lóe rồi biến mất, hỏa lãng liền tách ra.

Loảng xoảng!

Hỏa tinh vọt lên khắp bầu trời, Lâm Vẫn vận sức chờ phát động Thiên Vẫn Nhất Kích chưa kịp thi triển, đã bị một kiếm của Diệp Trần phá vỡ, thời cơ vừa vặn tại lúc lực cũ đã hết, lực mới chưa sinh.

Một kiếm chiếm được tiên cơ, Diệp Trần vận chuyển lực, Tinh Ngân Kiếm trong tay lấy thế lực lớn, tư thái tràn ngập sức mạnh trảm ngang dọc, kiếm quang cường liệt như lôi đình phích lịch, như vân hải bôn đằng, mỗi một chiêu mỗi một thức đều làm người ta sinh ra cảm giác không thể chống đối.

- Ghê tởm, Ám Viêm Sát!

Lâm Vẫn vừa kinh hãi, vừa tức giận, hắn nghĩ không ra Diệp Trần lại thay đổi phong cách chiến đấu, bộc lộ hết sức chiến đấu, tràn ngập tính công kích, ở trận đấu lúc trước, hắn rõ ràng là cái loại thấy chiêu đối chiêu, rất ít chủ động công kích, mắt thấy tiết tấu chiến đấu của mình bị phá hỏng không còn một mảnh. Lâm Vẫn ngay cả cơ hội thi triển sát chiêu hoàn chỉnh cũng không có, bất đắc dĩ tay trái thay thế thiết thương, ngưng tụ ra một quả ám hồng sắc hỏa cầu đánh tới Diệp Trần.

Trên thực tế, hiện tại Diệp Trần mới là chân chính Diệp Trần, tràn ngập tính công kích, bộc lộ tài năng, phách kinh trảm cức, bất luận cái gì chắn trên đường của hắn đều bị hắn chém giết, không do dự chút nào, mà trước đó hắn muốn từ trên những người khác tìm một chút thể ngộ, tăng thêm kinh nghiệm phong phú cho bản thân, cho nên mới ẩn dấu phong mang của mình, thấy chiêu đối chiêu.

Hiện tại, những lĩnh ngộ này cũng khá đủ rồi, về phần mấy người chưa từng giao thủ cũng không cần phải đi luận bàn từng chiêu từng thức nữa. Dù sao so đấu tiến hành đến bây giờ, con bài chưa lật của mọi người liên tiếp bại lộ, nên kiến thức mới đều đã chứng kiến qua, những cái đáng giá phải suy xét còn lại rất ít.

Hỏa cầu hung mãnh bạo phát, kình khí tứ quyển.

- Hóa Ảnh Bạo!

Vô số thân ảnh trùng điệp bạo phá, bản thể của Diệp Trần chợt lóe lên, tách khỏi phạm vi công kích của hỏa cầu, xuất hiện phía bên phải Lâm Vẫn, cổ tay hắn run lên, kiếm quang như lôi đình chém ra, mỗi một kiếm đều tựa trải qua sự đo đạc tính toán chuẩn xác, chiêu liền chiêu đoạt mệnh.

Phốc phốc phốc phốc!

Hộ thể chân khí của Lâm Vẫn bị suy yếu, chỉ còn lại có một tầng hơi mỏng, trong lòng không khỏi hoảng hốt, hắn và Thác Bạt Khổ khác nhau, Thác Bạt Khổ là để đại bộ phận chân khí bám vào trên da, hộ thể chân khí bên ngoài cơ thể ngược lại không mạnh, hắn thì ngược lại, hộ thể chân khí tuyệt đối là công pháp đạt được cấp bậc đệ thập nhất trọng, cường độ rất cao, thế nhưng dưới kiếm quang liên miên của Diệp Trần, cư nhiên có dấu hiệu chống đỡ không được, điều này làm cho hắn sao không sợ hãi.

- Hỏa Nguyên Thuẫn!

Càng nhiều chân khí nóng bỏng dũng mãnh trào ra, ở trước người Lâm Vẫn ngưng tụ một mảnh tấm chắn hư ảnh do hỏa diễm tạo thành, tấm chắn hư ảnh dày trầm trọng, hoa văn trải rộng, bởi vì chân khí nóng bỏng tương hỗ đè ép, thỉnh thoảng mặt trên bắn ra từng tia hỏa tinh.

Keng một tiếng!

Kiếm quang rốt cục bị Hỏa Nguyên Thuẫn trung hòa ra, khó có thể tiến thêm.

- Khoái Kiếm!

Cước pháp hư thực bất định, Diệp Trần cất bước tiến tới, Tinh Ngân Kiếm trong tay lấy tốc độ mắt thường không thể nhìn thấy đâm thẳng.

Đ-a-n-g..g!

Tấm chắn hư ảnh bị kích lên, kiếm quang sắc bén, trực chỉ xuyên tới lồng ngực Lâm Vẫn.

- Khinh người quá đáng!

Lâm Vẫn giận dữ, từ lúc bắt đầu thi đấu Tiềm Long Bảng tới nay, chưa từng có người nào để hắn liên tục phải phòng thủ như vậy, cơn tức giận trong lòng dâng lên, tuyệt học Thiên Vẫn Đại Pháp của Thiên Vẫn Tông đột nhiên bạo phát. Ở bên ngoài cơ thể ngưng kết năm cái tấm chắn hư ảnh, che loại toàn bộ góc chết.

Diệp Trần nhíu mày lại, kiếm chiêu biến hóa, từ Khoái Kiếm đổi thành Cô Phong Tuyệt Sát, Lục Thành Kiếm Ý thôi động ý cảnh tràn ngập lan tỏa, bao phủ ở phạm vi của Lâm Vẫn.

- Ta lại không tin ngươi có thể phá vỡ Hỏa Nguyên Thuẫn của ta.

Dưới ảnh hưởng của Cô Phong Tuyệt Sát ý cảnh, tốc độ Lâm Vẫn phản ứng rõ ràng chậm đi, lúc này hắn chẳng quan tâm tránh né, lòng bàn tay phải vỡ ra, máu tươi bắn ra tung tóe, nhưng hắn vẫn mặc kệ, tất cả tinh thần, sức lực đều dành cho việc ngạnh kháng công kích của Diệp Trần, đồng thời dành cho đối phương một kích trí mạng.

Bá!

Ngoài dự liệu của Lâm Vẫn là Diệp Trần nói lui liền lui, không hề có dấu hiệu, cảnh này khiến hắn một quyền đánh lên hư không, cảm giác phiền muộn, trong hai tay ẩn chứa Huyết Viêm Phá đều suýt nữa tan vỡ, tự hủy tường thành, nhưng vào lúc này, Diệp Trần thối lui đến hơn mười thước lại xuất chiêu.

- Thiên Toái Vân!

Hai tay cầm kiếm, Diệp Trần y phục bay phần phật, chém ra một kiếm.

Lâm Vẫn vẻ mặt dữ tợn, trên tay phải tiên huyết liền ngưng tụ thành huyết sắc thương tiêm, theo tay phải hắn vung lên, phá không kích bắn ra.

Liệt diễm hừng hực phóng lên cao, thế như lôi đình, kình phong rít gào, lưỡng chủng sát chiêu tuyệt nhiên khác nhau kết hợp lại, bất kỳ võ giả Bão Nguyên Cảnh nào trúng phải đều sẽ chết không phải nghi ngờ.

Phá!

Sát chiêu trung hoà lẫn nhau, thân ảnh Diệp Trần lại bạo khai, hơn mười đạo thân ảnh hướng phía Lâm Vẫn nhanh xẹt qua, trong khoảng thời gian ngắn, Lâm Vẫn căn bản không rõ cái nào là bản thể của Diệp Trần, cái nào là thực khí tàn ảnh, trong vô thanh vô tức, một thanh kiếm đâm vào Hỏa Nguyên Thuẫn, điểm lên vai Lâm Vẫn, tạo ra một dòng máu.

- Thủ đoạn thật là lợi hại, đầu tiên là tiêu hao sát chiêu cuối của Lâm Vẫn, sau đó mới là một kích tất sát, để đối thủ không có cơ hội xoay chuyển.

Lý Đạo Hiên hít sâu một hơi, thầm nghĩ trong lòng.

Ba!

Thiên Vẫn Tông tông chủ sắc mặt âm trầm, tay vịn nhất thời bị hắn đánh nát.

- Người này thật là xảo trá!

Ở bên cạnh, đại trưởng lão Thiên Vẫn Tông không biết nên nói cái gì, nghẹn nửa ngày mới nói ra một câu.

Thiên Vẫn Tông tông chủ hừ lạnh một tiếng, không nói gì.

Thôn phệ khí long mạch của Lâm Vẫn, long hình hư ảnh trên người Diệp Trần bành trướng tới trước đó chưa từng có, đạt được tám trượng lăm, một đường đuổi tới Nghiêm Xích Hỏa và Tư Không Thánh.

- Ngươi...

Lâm Vẫn cúi đầu nhìn lỗ kiếm thật nhỏ trên vai, tựa hồ còn chưa tin chính mình thua, một cổ tức giận không thể phát.

Trên ghế trọng tài, các vị trọng tài hai mặt nhìn nhau, tuyên bố Diệp Trần thắng được so đấu.

Kế tiếp là Tư Không Thánh đấu với Thác Bạt Khổ.

Thác Bạt Khổ thực lực tại thiếu niên cao thủ thuộc về hàng đầu, thế nhưng đối thủ của hắn là Tư Không Thánh, một đời thiếu niên Vương giả Nam Trác Vực, lực công kích không đạt được cấp bậc Nghiêm Xích Hỏa, ngay cả tư cách khiêu chiến cũng không có, dễ dàng thua trận.

Vòng thứ sáu mươi bẩy.

- Trận đầu, Mộ Dung Khuynh Thành đấu với Diệp Trần.

Trận mở đầu của vòng đấu này, trên thính phòng sôi trào, Mộ Dung Khuynh Thành và Diệp Trần đều là nhân khí siêu cao, ai cũng có cơ hội lọt vào top ba, hơn nữa đồng dạng thực lực cường hãn, không thể nghi ngờ khiến bọn họ có chút mong chờ.

Trên luận võ đài.

Mộ Dung Khuynh Thành mặc tử y, mặt đeo khinh sa, thân hình yêu điệu thon dài, hai mắt đen láy tựa như hai vì sao, làm người ta mê đắm, mà đối diện Diệp Trần một thân áo lam, thắt lưng phối trường kiếm, cử chỉ ổn trọng, tư thái phóng khoáng, di thế độc lập.

Giờ khắc này, tất cả mọi người sản sinh một cổ cảm giác kinh diễm.

Mộ Dung Khuynh Thành lộ ra mỉm cười nhàn nhạt:

- Đã hơn một năm không gặp, nghĩ không ra ngươi tiến bộ lớn như vậy, không ngờ thắng liên tiếp, chỉ sợ ta cũng không phải là đối thủ của ngươi.

Nói không kinh hãi là dối lòng, tại Thông Linh Quốc Tam Giang Thành, Diệp Trần mới chỉ là võ giả Bão Nguyên Cảnh sơ kỳ, Kiếm Ý mới tiến vào tiểu thành, cùng Ngụy Nhân Kiệt tương đương. Chỉ bất quá chỉ mới hơn một năm không thấy, đối phương Kiếm Ý không chỉ đạt được lục thành cảnh giới, tu vi kiếm pháp và tu vi tự thân càng tăng lên mạnh mẽ, đạt được cấp bậc không thể tưởng tượng nổi, có thể làm người ta hiếu kỳ không thôi.

- Cảnh ngộ mỗi người bất đồng mà thôi.

Diệp Trần trả lời.

Mộ Dung Khuynh Thành gật đầu:

- Như vậy bắt đầu đi!

Thần tình chăm chú, Mộ Dung Khuynh Thành lập tức thôi động ra Thiên Ma Lực Tràng, tay trái thi triển ra Thiên Ma Cầm Nã, tay phải lấy Thiên Ma Đại Thủ Ấn công kích.

Đối mặt thế tiến công của Mộ Dung Khuynh Thành, thân hình Diệp Trần lóe lên, tránh khỏi Thiên Ma Cầm Nã, đồng thời Tinh Ngân Kiếm lập tức ra khỏi vỏ, kiếm khí sắc bén cùng Thiên Ma Đại Thủ Ấn của Mộ Dung Khuynh Thành va chạm.

Kiếm khí bị tiêu diệt, Mộ Dung Khuynh Thành lại nhíu mày, trong tầm mắt, Diệp Trần vừa sử dụng phương pháp phân thân đánh bại Lâm Vẫn, khắp nơi đều là thân ảnh của hắn, tầng tầng lớp lớp, khó phân biệt hư thực.

- Thiên Ma Giảo Sát!

Hai tay lại trống rỗng, Mộ Dung Khuynh Thành vận chuyển Thiên Ma Lực Tràng, nhẹ nhàng đảo một cái.

Phốc phốc phốc!

Chí ít có hơn mười đạo chân khí tàn ảnh bị Thiên Ma Lực Tràng phá nát, xung quanh trống rỗng một mảng lớn, thế nhưng kế tiếp nghênh đón nàng là kiếm quang lôi đình, trùng trùng điệp điệp liên tục trảm kích lên hộ thể Thiên Ma Lực Tràng, kích khởi một trận rung động, khiến nàng khí huyết sôi trào.

Lực Trường Thiết Cát!

Tâm động thủ động, Mộ Dung Khuynh Thành hướng phía kiếm quang kích ra một chiêu Lực Trường Thiết Cát, ẩn chứa chính phản lưỡng đạo Thiên Ma Lực Tràng, lăng lệ đáng sợ, khiến mặt võ đài bị xé rách ra, thành một vết tích sâu dài, thẳng tắp.

Xích lạp một tiếng, vừa một mảnh chân khí tàn ảnh bị thiết toái.

- Cô Phong Tuyệt Sát!

Bản thể của Diệp Trần xuất hiện ở phạm vi ngoài ba trượng Mộ Dung Khuynh Thành, kề sát Thiên Ma Lực Tràng, hắn bỏ qua tác dụng của Thiên Ma Lực Tràng, cổ tay uốn lại, Tinh Ngân Kiếm lấy tư thế kiên quyết đâm vào, vận sức chờ phát động ý cảnh vừa lúc đem đối phương bao phủ ở bên trong.

Ông!

Kiếm khí cùng Thiên Ma Lực Tràng giao nhau, sản sinh xung lực gợn sóng khuếch tán ra, phân biệt trùng kích lên người Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành.

Mộ Dung Khuynh Thành sắc mặt trắng nhợt, vừa rồi tốc độ phản ứng của nàng đã bị ảnh hưởng, thời cơ phát động phản kích không dạt trạng thái tốt nhất, nhưng thật ra bị Thiên Ma Lực Tràng của bản thân phản phệ, chịu vết thương nhẹ, mà Diệp Trần thối lui một bước, chỉ chịu chút dư ba của lực tràng.

Chỉ dựa vào Lục Thành Kiếm Ý tự nhiên không thể thoáng cái phá vỡ Thiên Ma Lực Tràng của Mộ Dung Khuynh Thành, Diệp Trần vận dụng Phân Thân Hóa Ảnh khinh công kề sát ngoài ba trượng. Thường thường thi triển ra Cô Phong Tuyệt Sát và Thiên Toái Vân lưỡng chủng sát chiêu, gắng phá hư Thiên Ma Lực Tràng, không để cho đối phương cơ hội thở dốc.

Hơn mười hiệp trôi qua, Mộ Dung Khuynh Thành sắc mặt càng thêm tái nhợt, người khác đều nói Thiên Ma Đại Pháp khó chơi, chưa có nói Diệp Trần khó chơi, bị hắn chiếm được tiên cơ, ngay cả một tia dư lực hoàn thủ cũng không có, nàng hiện tại có thể cảm nhận được những gì Lâm Vẫn đã trải qua.

Lại trôi qua mười hiệp, Mộ Dung Khuynh Thành nói:

- Không cần đấu nữa, ta thua!

Nghe vậy, Diệp Trần để Tinh Ngân Kiếm chui vào vỏ, rút lui mười bước.

- Đa tạ!

Diệp Trần thắng lợi, tất cả mọi người thật không ngờ Diệp Trần khi chủ động phát động tính công kích lại cường đại như vậy, dù Lâm Vẫn và Lý Đạo Hiên đều không thể làm gì được Thiên Ma Lực Tràng, nhưng bị hắn đơn giản hóa giải, không thể phát huy được tác dụng.

- Đại sư huynh, người này quá khó chơi.

Bên cạnh Tư Không Thánh, một gã đệ tử hạch tâm Huyền Không Sơn nhíu mày nói.

Tư Không Thánh vẻ mặt lạnh nhạt, không có chút ba động, hắn thản nhiên nói:

- Kinh nghiệm chiến đấu rất tốt, đáng tiếc dưới thực lực tuyệt đối, điều này cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì.

Trong mắt hắn, Nghiêm Xích Hỏa cũng có thể để hắn hơi chút chăm chú mà thôi, không có bất kỳ uy hiếp gì, về phần Diệp Trần, và Nghiêm Xích Hỏa như nhau, có thể còn không bằng.

Kế Diệp Trần đánh bại Mộ Dung Khuynh Thành, sau đó là những trận của thiếu niên cao thủ quyết đấu, Mạc Ngôn mượn Thông Thiên Ma Nhãn công phá Thạch Vương Hộ Thể Quyền của Cốc Du Vân, lần đầu tiên thắng lợi trong chín vòng thi đấu, vãn hồi không ít mặt mũi, tiếp sau đó ngay cả khi thi triển tuyệt chiêu Băng Linh vẫn bại bởi lực phòng ngự cường hãn của Thác Bạt Khổ, đáng giá lưu ý là sát chiêu Băng Tinh Chi Quyền của Băng Linh từ từ hoàn thiện, Thác Bạt Khổ thắng được cũng không dễ dàng.

Mà hiện đang tiến hành quyết đấu là Tư Không Thánh đấu với Lý Đạo Hiên.

Trên luận võ đài, Lý Đạo Hiên liên tiếp thôi động Na Di Kiếm Bộ, gian nan tách ra quyền kình mạnh mẽ của Tư Không Thánh, chờ cơ hội đến, hắn để Kiếm Ý đề thăng tới cực hạn, kiếm quang lóe ra, kiếm khí sắc bén, cực nhanh cắt về phía hộ thể chân khí của Tư Không Thánh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK