- Sao lại đi lên một chút?
Yến Phượng Phượng khó hiểu.
Tần Liễu như có điều suy nghĩ, nói ra:
- Nghe Diệp Trần đi, có lẽ hắn có đạo lý của hắn.
Cứ như vậy, ba người không khiến cho kẻ nào chú ý, bất tri bất giác di chuyển lên phía trên, tính luôn bọn hắn, nơi này có mười ba người.
- Động thủ.
Quảng Lâm Vương quát lớn một tiếng.
Rầm rầm rầm rầm rầm rầm...
Trong nháy mắt, khí kình hoa mỹ từ trên trời giáng xuống, lướt vào trong huyệt động, có đao khí, có kiếm khí, có dấu quyền, có Hóa Hình chân nguyên, có tia chớp Lưỡi Dao Gió. Tuy khí kình nhiều như vậy đối với toàn bộ huyệt động mà nói vẫn rất nhỏ bé như trước, nhưng rất nhanh, khí kình nhỏ bé bộc phát ra lực phá hoại kinh người, huyệt động cực lớn tràn ngập đủ mọi màu sắc, vô số khí kình ma sát lẫn nhau, trong ác ương hình thành một lỗ đen năng lượng, lỗ đen năng lượng một đường xuống, hút vào tất cả những thứ chung quanh.
Mọi người trông thấy rõ ràng, có không ít mạng nhện ẩn hình bị lỗ đen năng lượng giật xuống, hiện ra hình dạng, sau đó bị giật đi vào.
Kết quả này, làm cho mọi người vẻ mặt xúc động.
Huyệt động không biết sâu bao nhiêu, động tĩnh lỗ đen năng lượng tạo thành càng ngày càng xa, cho đến khi không nghe thấy gì nữa.
- Tốt rồi, mọi người làm lại một lần nữa.
Quảng Lâm Vương không yên lòng nói.
Oanh!
Không cần Quảng Lâm Vương nhắc nhở, mọi người vô cùng ăn ý tung ra sát chiêu, khí kình bàng bạc khiến nham bích trong huyệt động bị cạo đi một tầng lại một tầng.
XÍU... UU!! XÍU... UU!! XÍU... UU!! XÍU... UU!! "
... . . .
Lần thứ hai liên thủ oanh kích qua đi, ở chỗ sâu trong huyệt động, đột nhiên truyền đến tiếng xé gió cực kỳ lợi hại, sau một khắc, hơn mười đạo đường cong màu trắng, phảng phất như Thiên Nữ Tán Hoa, từ trong huyệt động phun tới, bao trùm phần lớn những người trên huyệt động lại.
- Không tốt rồi, đây là tơ nhện của Bộ Sát Giả Chi Hậu.
- Không.
- Nhanh chém đứt nó đi.
- Nó kéo chúng ta đi vào.
Chuyển biến quá đột ngột, rất nhiều người không kịp phản ứng liền bị tơ nhện bền chắc dính trên thân thể, bọc vào, sau đó lôi vào động trong huyệt, còn một vài người phản ứng cực nhanh kiệt lực tránh né tơ nhện xâm nhập, trong bọn người phía dưới Diệp Trần một người tránh né một sợi tơ nhện, bị một sợi tơ nhện khác quấn vào chân nguyên hộ thể, hắn quyết định thật nhanh, phóng chân nguyên hộ thể ra ngoài, đáng tiếc, vài chục sợi tơ nhện đã phun ra, bao bọc toàn bộ thân người hắn.
Cuối cùng cổ chân được kiền trụ cũng bị kéo ngã xuống.
- Cứu ta.
Người này hướng Diệp Trần cùng Tần Liễu cầu cứu.
- Cứu hắn.
Diệp Trần không chút do dự chém ra một kiếm, kiếm khí màu đen cắt trên tơ nhện, loong coong, kiếm khí hủy diệt vậy mà vẫn không thể chặt đứt tơ nhện, chỉ khiến nó nhỏ đi khá nhiều.
- Huyền Khai Chỉ!
Theo sát phía sau, Tần Liễu một ngón tay chặt đứt tơ nhện.
Tìm được đường sống trong chỗ chết, kẻ vừa được cứu chật vật bay đến bên cạnh bọn Diệp Trần, cảm động đến rơi nước mắt nói:
- Đa tạ ân cứu mạng, Tôn Thiên Lãng ta thiếu nợ các ngươi một cái mạng, về sau có chuyện gì cần ta xuất lực cứ việc phân phó, Tôn Thiên Lãng ta quyết không chối từ.
Diệp Trần nói:
- Tôn huynh về sau cùng mọi người hỗ trợ lẫn nhau a!
Tôn Thiên Lãng cũng là Bán Bộ Vương giả, hợp tác cùng nhau, thực lực của bọn hắn không thể nghi ngờ là sẽ nâng lên một cấp bậc, nếu gặp Quỷ Mộc Vương Địa Thử Vương lần nữa, hoàn toàn có thể áp chế bọn hắn.
- Tốt, tốt.
Tôn Thiên Lãng liên tục gật đầu, chợt nhìn xuống huyệt động, thở dài:
- Quá thảm thiết rồi, ba mươi sáu người chỉ còn thừa lại mười mấy người, nếu như không phải mấy vị trợ giúp, giờ phút này ta chỉ sợ cũng đã theo gót đi vào trong đó.
Diệp Trần nói:
- Tôn huynh, ngươi cho rằng đây là trùng hợp?
- Chẳng lẽ không phải trùng hợp?
Tôn Thiên Lãng nhìn về phía Diệp Trần.
Diệp Trần nói tiếp:
- Trước khi ngươi đến, có khoảng bao nhiêu người?
- Ta đến tương đối sớm, lúc đến chỉ có khoảng bảy tám người.
- Lúc trước Quảng Lâm Vương nói, khi trước đã có bảy người bị chết, như vậy từ lúc ngươi tới, có người chết hay không?
- Không có.
Tôn Thiên Lãng lắc đầu.
- Vậy thì đã rõ, chắc chắn trước khi ngươi đến, bọn Quảng Lâm Vương đã động tay, biết rõ Bộ Sát Giả Chi Hậu đáng sợ, hắn đề nghị liên thủ, mục đích diệt trừ Bộ Sát Giả Chi Hậu, thanh lý chướng ngại trong huyệt động là thật, nhưng chưa hẳn không có ý biến chúng ta thành mộc che chắn.
- Ý của ngươi là, bọn hắn biết rõ sẽ phát sinh tình huống như vậy?
Tôn Thiên Lãng tức giận vô cùng.
Diệp Trần nói:
- Ta chỉ là suy đoán, về phần có đúng như vậy hay không ta cũng không biết, có lẽ chỉ là một sự trùng hợp, nhưng Tôn huynh tốt nhất đừng biểu lộ ra địch ý đối với bọn hắn, đây là một việc thập phần không khôn ngoan.
Hít sâu một hơi, Tôn Thiên Lãng nói:
- Yên tâm, ta sẽ không xúc động.
Trong mười mấy người còn lại, tu vi Bán Bộ Vương Giả bên Quảng Lâm Vương Hàn Băng đã chiếm một nửa, bọn hắn bên này chỉ có năm người, Kiên Giáp Vương cùng Hạ Hầu Tôn không thể trông cậy vào bọn hắn, cho nên một khi bộc phát xung đột, người chịu thiệt hại chỉ là mình.
- Đường kế tiếp còn rất dài, chúng ta cẩn thận một chút là được.
Diệp Trần phát giác được biểu lộ của Tôn Thiên Lãng biến hóa, âm thầm gật đầu, hắn cũng không nhận ra, cứu được một mạng của Tôn Thiên Lãng, liền có thể làm cho đối phương khăng khăng một mực đi theo chính mình, trong lúc sinh tử tồn vong đối phương không giẫm lên một cước là đã phi thường không tệ rồi, chỉ có vạch trần ra bụng dạ khó lường của Quảng Lâm Vương, lại để cho Tôn Thiên Lãng lộ ra cảm giác không an toàn, dần dần ỷ lại bọn hắn, mới có thể khiến đối phương toàn tâm toàn ý góp sức hành động, dù sao bọn Diệp Trần không nhiều, Tôn Thiên Lãng cũng cô độc hành tẩu, lúc nào cũng có thể nguy hiểm đến tánh mạng.
Đương nhiên, Diệp Trần cũng không phải lợi dụng đối phương, đây là có lợi cùng có lợi, nhiều người lực lượng lớn, đây là chân lý thiên cổ không thay đổi.
Vụt vụt!
Nhưng vào lúc này, Tước sấu lão giả và thanh niên, cùng với Thiết Thủ Vương ba người lướt tới.
- Thiết Thủ Vương!
Tần Liễu ánh mắt băng lạnh.
Thiết Thủ Vương cười khan một tiếng:
- Thật đúng là khéo a !
Hắn hiện tại chỉ có một mình, thế lực giảm, không dám lại trêu chọc Tần Liễu.
- Hừ!
Thần sắc lạnh như băng của Tần Liễu không giảm, nhưng cũng sẽ không chủ động công kích Thiết Thủ Vương, bây giờ không phải lúc gây ra chuyện.
- Ha ha!
Ba người tới không bao lâu, một tiếng cười to truyền đến, lôi quang trong nháy mắt chớp lóe.
- Hả?
Bọn Quảng Lâm Vương nhíu mày, nhìn về phía tiếng cười truyền đến.